Chương : Khảo nghiệm tinh thần lực.
Edit: ShiibaReiki
Giang Chấn Đào và Kiều Mục Lam không hề hoài nghi, họ chỉ cảm thấy vui vẻ và kiêu ngạo vì Tiểu Lật Tử đã thức tỉnh tinh thần lực.
"Hiện tại trường quân đội Đệ Nhất đã kết thúc kỳ thi tuyển sinh, có điều ba sẽ đi hỏi hiệu trưởng trường thử xem có thể thêm một vị trí hay không, chẳng qua nếu Tiểu Lật Tử muốn theo ngành chế thẻ sư thì tất nhiên kỳ khảo nghiệm sẽ rất nghiêm ngặt, con phải sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt đó." Giang Chấn Đào nghiêm túc dặn dò.
"Dạ ba, con sẽ cố gắng." Du Cẩn Lật lập tức nghiêm túc trả lời.
Từ khi quyết định muốn báo danh vào chuyên ngành chế thẻ sư ở trường quân đội Đệ Nhất, mỗi ngày Du Cẩn Lật càng phải tu luyện, nếu giờ phút này có sư phụ của cậu ở đây, chắc chắn sẽ hết sức kinh ngạc, con cá chép nhỏ hay lười biếng thích trốn dưới lá sen trước kia vậy mà cũng có ngày sẽ chăm chỉ tu luyện thế này.
Vì ngành chế thẻ sư cần khảo nghiệm cấp độ tinh thần lực, kể từ năm năm tuổi Du Cẩn Lật không thức tỉnh tinh thần lực đến nay vẫn chưa kiểm tra lại.
Lần này vào trường quân đội Đệ Nhất, khảo nghiệm tinh thần lực chắc chắn là một trong những hạng mục trong kỳ kiểm tra.
Giang Chấn Đào và Kiều Mục Lam không biết tinh thần lực của Du Cẩn Lật khác với các chế thẻ sư thông thường, nhưng Giang Mặc Thịnh lại biết, vậy nên có chút bận tâm chuyện lúc đó sẽ đo ra không giống.
Nếu thật sự là vậy, anh thà không cho Tiểu Lật Tử theo ngành chế thẻ sư còn hơn là để cậu gặp phải nguy hiểm.
Vì thế, Giang Mặc Thịnh quyết định cho Du Cẩn Lật kiểm tra cấp độ tinh thần lực trước nhằm kịp thời giải quyết nếu xảy ra chuyện.
Ba mẹ Giang đều đồng ý quyết định này, sau khi có kết quả, Giang Chấn Đào cũng có thể sắp xếp tốt hơn cho Du Cẩn Lật vào ngành chế thẻ sư của trường quân đội Đệ Nhất.
Cũng may Giang gia là thế gia quân sự, dụng cụ đo lường thông thường được trang bị đầy đủ, dù trong nhà không có người thức tỉnh tinh thần lực nhưng máy kiểm tra tinh thần lự vẫn phải có.
Du Cẩn Lật theo ba người tới phòng để máy kiểm tra tinh thần lực, tò mò đánh giá mọi thứ xung quanh. Cậu tới Giang gia đã hơn một tháng, bình thường rất ít khi ra khỏi lầu chính nên đây là lần đầu cậu tới một nơi khác của Giang gia.
"Tiểu Lật Tử, em nằm lên đây." Giang Mặc Thịnh ôn nhu nói với Du Cẩn Lật, sau đó tự mình chỉnh thiết bị cho đối phương, kéo cửa khoang thiết bị vào.
Nằm bên trong thiết bị, Du Cẩn Lật tò mò nhìn lên nóc, sau đó nháy mắt một cái thì hoàn cảnh xung quanh đột nhiên biến đổi, phảng phất như đưa thân mình vào bên trong vũ trụ vô biên không giới hạn, xung quanh tối đen như mực.
Dần dần, bên trong màn đêm tối đen ấy thoáng hiện những điểm trắng sáng, Du Cẩn Lật nhìn những điểm trắng sáng không ngừng quay xung quanh mình, duỗi tay nhỏ nhẹ nhọ đụng vào bên trong nó, lại phát hiện điểm trắng sáng bị đụng trúng bỗng nhiên hóa thành những hạt nhỏ bé li ti rồi tiêu tán trong không trung.
Du Cẩn Lật còn thấy rất thú vị, không ngừng đưa tay chạm vào những điểm sáng xung quanh như đang chơi đùa, sau đó nhìn chúng nó biến mất từng cái một, mà lại càng nhiều những điểm sáng khác xuất hiện.
Không biết đã chạm vào bao nhiêu cái mà Du Cẩn Lật cảm thấy có hơi mệt, cơ thể cũng trở nên nặng nề, trở nên khó khăn hơn nhiều khi muốn đụng vào những điểm sáng đó.
Đến khi cơ thể mệt mỏi đến mực không động đậy được nữa, tầm nhìn trước mắt xoay chuyển, cả người trở lại bên trong máy kiểm tra tinh thần lực, nắp khoang cũng mở ra, Giang Mặc Thịnh, Giang Chấn Đào và Kiều Mục Lam đồng thời xuất hiện phía trên Du Cẩn Lật, ngạc nhiên nhìn cậu.
"Cảm thấy thế nào? Có khó chịu chỗ nào không?" Giang Mặc Thịnh quan tâm hỏi.
Du Cẩn Lật lắc đầu, cảm giác mệt mỏi vừa nãy đã biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.
"Tiểu Lật Tử, con thức tỉnh tinh thần lực thật nè, tuyệt quá, chúc mừng con nha." Kiều Mục Lam ôm mạnh Du Cẩn Lật, cảm thấy vui vẻ vì đối phương đã thức tỉnh tinh thần lực.
Dù tinh thần lực của Du Cẩn Lật chỉ là cấp D, dù trở thành một chế thẻ sư thì cao lắm cũng chỉ làm chế thẻ sư sơ cấp, nhưng Giang gia không cần Du Cẩn Lật phải giỏi giang gì cả, chỉ cần cậu vui vẻ, không lo không buồn làm những việc mình thích là được rồi.
"Cảm ơn mẹ." Du Cẩn Lật ngượng ngùng nói cảm ơn.
Đối với việc tinh thần lực là gì, cậu cũng không quá hiểu, nhưng mẹ đã nói cậu thức tỉnh tinh thần lực rồi, vậy có nghĩa là cậu được học ngành chế thẻ sư rồi đúng không? Ngẫm nghĩ vẫn thấy rất kích động.
"Ngày mai ba sẽ sắp xếp cho con việc nhập học, chỉ là lúc nhập học còn phải trải qua một đợt kiểm tra nữa, lúc đó con cứ làm giống hôm nay là được rồi." Giang Chấn Đào xoa xoa mái tóc mềm mại của Du Cẩn Lật, từ ái nói.
"Dạ con biết rồi." Du Cẩn Lật gật đầu nhỏ thể hiện mình đã hiểu.
Giang Mặc Thịnh thấy thế xem như thở phào, có vẻ Tiểu Lật Tử có tinh thần lực, ít nhất thiết bị kiểm tra không xảy ra vấn đề gì cả, thế thì anh cũng yên lòng.
"Chấn Đào, không thì chờ sau khi kết thúc nhiệm kỳ mới rồi hãy sắp xếp cho Tiểu Lật Tử đi học, hiện tại đang trong nhiệm kỳ mới khá khẩn trương, em lo bọn chúng sẽ lấy đây làm cái cớ, thế thì Tiểu Lật Tử sợ là sẽ không an toàn ở trường học." Kiều Mục Lam có chút bận tâm đề nghị.
Còn chưa tới nửa tháng là đến kỳ tuyển cử nhiệm kỳ mới, ở thời điểm này, mỗi người nhất định phải cẩn thận kỹ càng hơn, kẻ muốn thăng chức chắc chắn sẽ nhìn chằm chằm vào vị trí nguyên soái, một khi bị bắt được nhược điểm, dù rất nhỏ thôi cũng có khả năng trở thành mục tiêu công kích, nhất là gần đây Giang gia đang nhấp nhô lên xuống, mọi việc phải cẩn thận mới được.
Lại nói, hôn ước của Tiểu Lật Tử và Giang Mặc Thịnh còn chưa công khai, bên ngoài không biết thân phận của Tiểu Lật Tử nhưng người có ý vẫn dễ dàng tra ra được, bà lo Tiểu Lật Tử đi học một mình bên ngoài sẽ có nguy cơ trở thành mục tiêu của những kẻ kia.
Nên càng nghĩ, Kiều Mục Lam càng thấy chờ kết thúc tuyển cử nhiệm kỳ mới rồi hẳn để Du Cẩn Lật đi học sẽ tốt hơn, dù sao kỳ tuyển sinh ở trường đã kết thúc, đợi thêm nửa tháng này cũng không sao.
Giang Mặc Thịnh và Giang Chấn Đào nghe vậy cũng thấy bà nói rất hợp lý nên nhìn về phía Du Cẩn Lật, hỏi ý kiến của cậu.
"Con nghe theo mẹ." Du Cẩn Lật cười nói.
Được đi học là tốt lắm rồi, cậu tuyệt đối sẽ không để ba mẹ thêm phiền phức nữa.
Kiều Mục Lam từ ái xoa đầu Du Cẩn Lật, cười nói: "Tiểu Lật Tử vẫn tri kỷ nhất, khoảng thời gian này Tiểu Lật Tử cứ tìm hiểu thêm về chế thẻ sư, mẹ sẽ giúp con mời một đại sư tới chỉ dẫn cho con nha?"
"Cảm ơn mẹ." Du Cẩn Lật ngạc nhiên trả lời, có người dạy đương nhiên cậu hết sức vui vẻ.
Chuyện Kiều Mục Lam đáp ứng Du Cẩn Lật luôn luôn có hiệu suất hoàn thành nhanh chóng, mới hôm trước nói xong chuyện này thì ngày hôm sau đã tìm cho Du Cẩn Lật một người thầy tốt.
Hiện tại Kiều Mục Lam đang cùng Du Cẩn Lật tới nơi ở của vị chế thẻ sư đó.
"Tiểu Lật Tử nè, đại sư Kamon là một trong những chế thẻ sư giỏi nhất Liên Bang mình, đến đó con nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời Kamon đại sư, học tập cho thật tốt biết không con?" Kiều Mục Lam dặn dò.
Nếu không phải trước kia Giang gia từng giúp Kamon một lần thì dù có làm gì đi nữa bà cũng không có cách tìm tới Kamon để chỉ dẫn vỡ lòng cho Tiểu Lật Tử.
Có trời mới biết ở Liên Bang biết bao nhiêu chế thẻ sư xếp hàng muốn được đại sư Kamon chỉ dạy nhưng đối phương ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, lần này đối phương lại đồng ý khiến cả Kiều Mục Lam cũng khó mà tin được.
Thật ra lúc đầu Kiều Mục Lam không tính tìm Kamon, dù gì Du Cẩn Lật mới đi bước đầu, thậm chí còn không quá hiểu rõ về chế thẻ sư, để đại sư chỉ dạy rất lãng phí tài nguyên.
Mà cấp dưới của Kamon có rất nhiều chế thẻ sư tài giỏi, ban đầu bà tính tìm một trong những chế thẻ sư này để chỉ dạy cho Tiểu Lật Tử.
Nhưng có lẽ vận khí của Tiểu Lật Tử quá tốt, Kamon đã có một khoảng thời gian dài không ghé qua phòng làm việc nhưng đúng hôm đó vừa lúc tới phòng làm việc rồi nghe Kiều Mục Lam nói chuyện với trợ lý, thế là thầy của Tiểu Lật Tử chẳng biết tại sao lại biến thành Kamon.
Đối phương đồng ý như thế nào, Kiều Mục Lam vẫn còn hoang mang, nhưng dù gì nó đã mang đến một kết quả tốt đẹp, được Kamon chỉ dạy, dù là Tiểu Lật Tử chỉ cấp D thì chắc hẳn về sau vẫn tiến xa trên con đường chế thẻ sư.
Trên đường đi, Kiều Mục Lam nói kỹ càng cho Du Cẩn Lật nghe về các thói quen và kiêng kị của đại sư Kamon, để sau này không phải khiến đối phương tức giận.
Du Cẩn Lật ngoan ngoãn ghi nhớ trong lòng.
Thấy Du Cẩn Lật lanh lợi
Kamon không thích những nơi đông người, vậy nên trụ sở của ông khá vắng vẻ, Kiều Mục Lam trực tiếp dùng xe bay đưa Du Cẩn Lật tới trước trụ sở của Kamon cách một ngàn mét rồi dừng lại, vì phía trước là khu vực cấm bay do Kamon ban lệnh, dù bất kỳ ai ghé qua cũng không được vi phạm, kể cả nguyên thủ đến cũng phải xuống xe ở đây.
Địa vị của chế thẻ sư ở Liên Bang hết sức quan trọng, được người người tôn kính và quý trọng, nhất là chế thẻ sư cấp A, đó là tồn tại lông phượng sừng lân, mỗi người đều là tài nguyên trọng yếu nhất của Liên Bang.
(): Phượng mao lân giác, ý nói quá quý hiếm ấy mà. Từng giải thích rồi.
"Lát nữa gặp đại sư Kamon, nhất định phải lễ phép chào hỏi nha con." Kiều Mục Lam lần nữa dặn dò Du Cẩn Lật, không phải lo lắng cậu không nhớ mà chủ yếu là đề phòng vạn nhất thôi.
Tính tình của Kamon tương đối quái dị, lỡ có chuyện không hợp ý đối phương thì rất có thể sẽ bị đuổi ra ngoài.
"Con biết rồi mẹ." Du Cẩn Lật ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, cảm thấy vô cùng tò mò về chế thẻ sư của thế giới này, rất muốn biết chế thẻ sư nơi đây đã đến trình độ gì rồi, liệu có giống như sư phụ không?
Sư phụ của Du Cẩn Lật là một phù triện sư lợi hại, dù ở thời đại thưa thớt linh khí nhưng ít có tu giả nào theo kịp thành tựu của ông.
(): Người chơi hệ bùa chú.
Du Cẩn Lật theo sau Kiều Mục Lam, tò mò đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Nơi này tương đối nhiều cây cối, những mảng xanh biếc tràn đầy trong tầm mắt khiến Du Cẩn Lật cảm thấy dễ chịu cực kỳ, thoải mái hơn nhiều những tòa cao tầng ở trung tâm thành phố, cậu rất thích hoàn cảnh nơi đây.
Hướng phía trước xuất hiện một tòa trang viên, trong đó trồng đủ loại thực vật, những tầng lầu của kiến trúc cũng không cao, khác biệt hoàn toàn với phong cách ở trung tâm thành phố, nó như một phần bị lãng quên của một tinh cầu chứa đầy những công nghệ cao.
Kiều Mục Lam dần Du Cẩn Lật tới cửa trang viên, cánh cửa tự động mở ra, sau đó có người phụ trách dẫn họ tiến vào.
"Mời Giang phu nhân và Du thiếu gia chờ ở đây một chút, tôi sẽ đi thông báo cho đại sư." Người dẫn đường cung kính nói.
"Được." Kiều Mục Lam đáp.
Không bao lâu người dẫn đường đã quay trở lại, đưa hai người tiến về chính sảnh, "Đại sư đang chờ hai vị ở bên trong, mời tới bên này."
"Cảm ơn." Kiều Mục Lam nói.
Hai người tiến vào phòng khách, một ông già râu tóc bạc phơ đã đợi sẵn ở đó, nghe tiếng có người đi vào, mí mắt khẽ nâng, liếc mắt nhìn, sau đó trực tiếp uống trà như không thèm để ý tới hai người.
"Đại sư Kamon." Kiều Mục Lam cung kính gọi.
"Chào đại sư Kamon ạ." Du Cẩn Lật đi theo ngoan ngoãn gọi.
---
ủa tui chưa đăng chương á????