Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

chương 481: sự ngang ngược của anh đối với cô

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô phát hiện mỗi lần tức giận anh đều sẽ đối xử rất thô lỗ không hề khách sáo với cô, gần như lạnh lùng đến mức tàn nhẫn.

Nhưng cho đến tận bây giờ cô vẫn không hiểu vì sao anh lại tức giận như vậy, rõ ràng khoảng thời gian này bọn họ vẫn chung sống rất hoà hợp với nhau mà.

"Anh cả..." Rốt cuộc anh làm sao vậy?

Đồng Kỳ Anh vẫn chưa nói hết câu thì khuôn mặt anh tuấn của anh đã trở nên âm trầm hẳn. đi, dáng vẻ của anh đầy ngang ngược áp cô trên giường khiến cho cô không thể nhúc nhích được.

“Em đã lén uống thứ gì ở sau lưng anh?” Thái độ của anh hết sức khó coi mà lên tiếng chất vấn cô.

Giọng điệu của Phó Quân Tiêu tràn đầy lửa giận cùng không vừa lòng, cả khuôn mặt của anh đã tái xanh vì lần nổi nóng này.

Lúc này Đồng Kỳ Anh mới chợt hiểu ra, cô dùng sức ở hai tay cố gắng đẩy anh ra nhưng anh không hề cho cô cơ hội để giãy giụa.

Cô đau đến mức hai mắt đẫm lệ, vừa nhíu mày vừa cắn chặt môi dưới, ngước nhìn người đàn ông trước mặt với ánh mắt đầy hoảng sợ và đau lòng.

Mỗi lần nhìn thấy cô nước mắt đầm đìa thì trái tim anh đều sẽ đau nhói giống như bị mũi kim sắt nhọn của từng nhát từng nhát vô cùng khó chịu, nhưng chẳng hiểu vì sao lần nào có cũng phải dùng cách riêng của mình để giày vò anh như vậy chứ?

Anh chỉ muốn cô mang thai đứa con của anh thôi mà, chuyện này khó đến vậy sao?

Lúc trước cô đã từng ở trước mặt ông nội anh hứa hẹn đủ điều, chẳng lẽ những thứ đó đều chỉ để lừa gạt anh thôi sao?

Mọi cảm xúc tồi tệ bị dồn nén trước đây bây giờ đều bùng lên vì cơn giận trước mắt, khiến anh trở nên cực kỳ thô bạo nhưng cũng không khỏi lo lắng bất an.

Đồng Kỳ Anh giàn giụa nước mắt không ngừng dùng tay nện vào lồng ngực rắn chắc của Phó Quân Tiêu, nhưng anh không những không có ý định buông cô ra mà ngược lại còn siết chặt cổ tay cô ấn mạnh sang hai bên.

Nhìn cổ tay bị nắm đến trắng bệch của cô là hiểu anh đã ra tay nặng như thế nào rồi.

"Tổng giám đốc Phó đã ra ngoài từ sáng sớm đến bây giờ vẫn chưa trở về, nhưng anh ấy có điện thoại về dặn dò thím Lưu ở nhà riêng đưa quần áo đến đây để tôi đưa quần áo lên cho cô." Lạc Minh Ánh thong thả nói, hai mắt cô ta như có như không mà quan sát Đồng Kỳ Anh.

Dáng vẻ hiện tại của Đồng Kỳ Anh trông rất chật vật, đầu tóc rối bù, ánh mắt vô hồn, quần áo trên người thì tơi tả, trên cổ tay và đùi còn có một vài dấu đỏ tím đáng nghi, tình trạng nhếch nhác của cô nhìn qua rất giống với người vừa bị cưỡng hiếp xong vậy.

Lạc Minh Ánh khó mà tưởng tượng được vừa rồi Phó Quân Tiêu đã đối xử với Đồng Kỳ Anh như thế nào.

- -------------------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio