Khi Nhiên Hoàng Biển chuẩn bị nhấn nút làm lạnh thì bác sĩ Bùi đưa tay ra cản lại và nói: “Ông phải suy nghĩ cho kĩ, nếu như Đồng Kỳ Anh chết đi thì trên thế giới này sẽ không còn gen của Hạ Bạch Vi nữa”
“Có gen của bà ấy hay không cũng không sao. Tôi hi sinh vì bà ấy nhiều như thế mà từ đầu đến cuối bà ấy vẫn chưa từng yêu tôi. Bà ấy giống hệt như người phụ nữ ngu ngốc Long Linh Mộc, đều yêu Lãnh Vệ Phong, vì Lãnh Vệ Phong mà đến mạng của mình cũng không cần, đúng thật là nực cười!” Nhiên Hoàng Biên nói với vẻ bất mãn, đôi mắt đầy vẻ già nua đột nhiên tràn đầy thù hận.
Nhiên Hoàng Biên đẩy tay của bác sĩ Bùi ra, lúc ông ta định tiếp tục nhấn nút làm lạnh nhằm kết thúc sinh mệnh của Đồng Kỳ Anh thì đột nhiên bác sĩ Bùi lên tiếng nói: “Ông muốn giết đứa con gái cuối cùng của mình thì tôi cũng không có ý kiến, chỉ là ông đừng có hối hận.”
“Bà nói gì?” Nhiên Hoàng Biển ngạc nhiên trợn tròn mắt nhìn về người phụ nữ đang đứng ở bên cạnh.
Bác sĩ Bùi nhìn về ba chiếc quan tài thủy tinh cắm đầy đủ loại ống màu trắng ở phía bức tường làm bằng kính cường lực rồi chậm rãi nói: “Năm đó, sau khi tôi lấy tng trùng của ông và trứng của Hạ Bạch Vi từ kho lạnh kết hợp với nhau thì mới cấy vào tử cung của vợ của Hạ Kiến Quốc”
“Bà.." Nhiên Hoàng Biên lập tức cảm thấy kinh ngạc bởi lời nói của bác sĩ Bùi.
“Thuốc giải bắt buộc phải là cơ thể nữ, nhưng ông hi vọng tạo ra được một thể nữ giống hệt như Hạ Bạch Vi để thỏa mãn ham muốn khống chế của mình. Vì vậy năm đó ông đã lợi dụng quan hệ bạn bè thân thiết của tôi và Bạch Vi, cố tình phải tôi nghĩ mọi cách để lấy được gen của Bạch Vi.”
“Không sai, lúc đó tôi nghĩ nếu như không có được Bạch Vi thì sẽ lợi dụng gen của bà ấy để tạo ra thêm một bà ấy nữa, phục tùng mệnh lệnh của tôi. Như thế thì có gì sai?” Nhiên Hoàng Biên bất mãn chất vấn.
Người ta nói nhà khoa học đều là những kẻ điên, Nhiên Hoàng Biên cũng là một kẻ điện trong tình yêu.
Bác sĩ Bùi hạ giọng tiếp tục giải thích: “Lúc tôi đến tìm Bạch Vi, tôi vẫn chưa trình bày mục đích đến của mình thì Bạch Vi đã chủ động nhắc đến, bà ấy tình nguyện hiến trứng cho chúng ta nghiên cứu “thuốc giải”. Điều kiện duy nhất là phần còn lại của gen nhất định phải là gen của Nhiên Hoàng Biên ông”
Lúc đó Nhiên Hoàng Biên ấp úng với vẻ không thể tin nổi: “Bà, bà nói dối!”
Hạ Bạch Vi ghét ông ta như thế, sao có thể bằng lòng kết hợp với ông ta để tạo ra một đứa con.
Thật ra lúc đó vợ của Hạ Kiến Quốc đã bị mắc di chứng vô sinh sau khi sinh con lần thứ nhất nhưng bà ta lại muốn có thêm một đứa con gái nữa nên mới lấy tiền đến tìm bác sĩ Bùi, hi vọng bác sĩ Bùi có thể giúp bà ta tạo ra được một đứa con gái khỏe mạnh và xinh đẹp.
Vừa hay bọn họ đang nghiên cứu “thuốc giải” bằng cơ thể người, cần có một người phụ nữ mang thai hộ, vì vậy bác sĩ Bùi mới quyết định cấy “thuốc giải” vào tử cung của vợ Hạ Kiến Quốc.
Thật ra, trong mắt những nhà nghiên cứu gen như bọn họ thì vốn dĩ không có lý luận đạo đức giữa con người với nhau gì hết.
Chỉ có kết quả thực nghiệm thành công hay thất bại thôi.
Bác sĩ Bùi nhìn thấy ông ta đang run lên thì thở dài một hơi rồi nói tiếp: “Nếu như ông không tin thì có thể lấy tế bào DNA, ngoại trừ máu của Đồng Kỳ Anh và DNA của ông để kiểm tra quan hệ huyết thống”
Nhiên Hoàng Biên cũng từ từ run run rút tay ra khỏi nút làm lạnh.
Bác sĩ Bùi không muốn nói cho Nhiên Hoàng Biên biết được sự thật này, chỉ khi bà ta nhìn thấy Nhiên Hoàng Biên có ý muốn giết chết Đồng Kỳ Anh thì bà ta mới vì thấy không nhẫn tâm mà nói ra.
Dù sao thì hổ dữ không ăn thịt con, huống hồ gì Đồng Kỳ Anh còn là con của Hạ Bạch Vi.
Ngộ nhỡ công trình nghiên cứu mà họ làm bị điều tra ra thì không ai thoát khỏi việc phải ngồi tù, nhưng giết chết một người đang sống sờ sờ thì cũng sẽ phải ngồi tù.
Dù sao thì có làm gì cũng có chung một kết quả, chi bằng cứu một mạng người, tích thêm công đức.
“Bao gồm cả Hạ Huyền Trâm, thật ra cô ấy cũng là con gái của ông” Bác sĩ Bùi lại nhìn vào trong mật thất, không kiềm được sự thương cảm, nói: “Năm đó ông say rượu, cưỡng bức Bạch Vi, Bạch Vi hận ông nhưng bà ấy vẫn sinh ra con gái của ông là Hạ Huyền Trâm và giao cho anh bảy Hạ Dương Xu của bà ấy nuôi dưỡng. Thiết nghĩ, thật ra chắc ông cũng đã biết được Hạ Huyền Trâm là con gái của ông từ sớm rồi đúng không? Nếu không thì sau khi Hạ Huyền Trâm bị tai nạn qua đời, ông cũng sẽ không nhân lúc hỗn loạn, ăn cắp xác của cô ấy về đây, đông lạnh cùng với Hạ Bạch Vi, chẳng phải ông muốn để cho mẹ con họ được đoàn viên sao? Bây giờ thì tốt rồi, ba mẹ con họ đã đoàn viên rồi.”
".” Lúc này đây, Nhiên Hoàng Biên đã trở nên im lặng.
"Ông có từng nghĩ, thật ra Bạch Vi đã từng thích ông nhưng bà ấy là gián điệp, không thể thẳng thắn nói ra tình cảm thật sự của mình” Bác sĩ Bùi nói tiếp.
Hạ Bạch Vi là con gái của Hạ Đông Dương và vợ chính thức Lâm Phương, vì nhà Lâm Phương có truyền thống làm cảnh sát, bố của Lâm Phương có ý bồi dưỡng cho Hạ Bạch Vi trở thành một cảnh sát ngầm, sau khi lớn lên dễ trà trộn vào xã hội đen, cung cấp manh mối có lợi cho cảnh sát, vì vậy Lâm Phương không thể không nghe theo ý của bố bà ấy, giao Hạ Bạch Vi cho nhà mẹ mình nuôi dưỡng, nhưng lại nhập hộ khẩu của người ngoài có cùng họ.
Vì quan hệ quá rộng, gốc gác quả vững lại còn được che giấu kĩ nên bên ngoài cũng chỉ biết Hạ Đông Dương có chín đứa con trai nhưng lại không tra ra được thật ra ông ta còn có bốn đứa con gái, ngoài Hạ Bạch Vi ra thì ba cô con gái còn lại là con riêng của ông ta và Long Trầm Hương.
- -------------------