Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Là bảo vệ thân cận của anh
Sau khi Minh Tư Thành nhanh nhẹn đá ra một cước thì lại có thêm hai người đàn ông mặc đồ đen nữa bước ra từ trong bóng tối của con hẻm.
Khi hai người đàn ông mặc đồ đen bị anh quật ngã đứng dậy khỏi mặt đất vì đau đớn thì hai người mặc đồ đen đằng sau lại chuẩn bị tấn công anh. Đột nhiên âm thanh vù vù vù vang lên bên tai họ.
Ba người áo đen ngã xuống đất, một người hoảng sợ nhìn quanh và thấy tình hình không ổn liền bỏ chạy.
Một tiếng tạch vang lên, dường như có một bóng đen từ trên trời rơi xuống.
Minh Tư Thành sửng sốt, lập tức anh giơ nắm đấm lên tỏ vẻ sẵn sàng nghênh chiến.
“Là tôi” Giọng người phụ nữ rõ ràng và sắc bén vang lên.
Minh Tư Thành nhìn kỹ hơn và nhận ra đó là Bùi Hạ Sênh.
“Không ngờ là anh vẫn chiến đấu rất giỏi đó” Bùi Hạ Sênh nhét súng gây mê trong tay vào ống đựng súng sau thắt lưng, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên.
“Sao cô lại ở đây?” Minh Tư Thành không khỏi cau mày.
Bùi Hạ Sênh đưa tay ra đặt lên vai Minh Tư Thành rồi vòng qua người anh một cách quyến rũ. Một đôi mắt màu đào nhìn anh với vẻ cẩn thận dò xét: “Ừ, cũng may là anh không bị thương. Nếu không tôi sẽ cảm thấy đau lòng lắm”
Minh Tư Thành nóng nảy hất tay Bùi Hạ Sênh ra, hỏi: “Những người này là do cô kêu tới phải không? Rốt cuộc cô là ai vậy?”
“Không quan trọng tôi là ai. Điều quan trọng là bây giờ anh đang ở trong tay của những người đó. Họ muốn bắt anh, có lẽ vì anh chính là hacker C hạng ba trên thế giới Dù anh chỉ là xếp hạng hạng ba quốc tế, nhưng đó chính là do anh đã cố tình thua trong trận đấu xếp hạng năm ngoái đúng không? Với thực lực của anh mà xếp hạng nhất cũng không thành vấn đề, tôi nói đúng chứ? ” Bùi Hạ Sênh bình tĩnh nói.
“..” Lúc này đôi lông mày của Minh Tư Thành đang nhíu chặt lại và anh chỉ im lặng Bùi Hạ Sênh nói tiếp: “Tôi đã nhận được lệnh từ cấp trên. Nhiệm vụ của tôi bây giờ là phải đích thân bảo vệ anh”
“Không cần” Minh Tư Thành lạnh lùng từ chối Bùi Hạ Sênh cười đầy ẩn ý: “Nếu tôi không ở bên cạnh anh, đêm nay đã xảy ra những chuyện như vậy thì chắc chắn sau này cũng sẽ xảy ra loại chuyện này. Chẳng lẽ anh không sợ, bọn họ sẽ ra tay với cô gái nhỏ mà anh thích sao?”
“Nếu bọn họ dám thì nhất định tôi sẽ không tha cho bọn họ” Minh Tư Thành nằm chặt hai tay lại và nghiến răng nghiến lợi nói.
Bùi Hạ Sênh lấy từ thắt lưng ra một chiếc vòng tay thông minh, đưa cho Minh Tư Thành: “Đây là số điện thoại liên lạc của tôi, anh đeo vào đi. Anh yên tâm, anh không chỉ là người đã cứu mạng tôi mà còn là đối tượng mà cấp trên đã đích thân hạ lệnh cho tôi phải đích thân bảo vệ. Cho nên tôi sẽ không hại anh đâu”
“Tại sao tôi phải tin cô chứ?” Minh Tư Thành liếc nhìn Bùi Hạ Sênh rồi đi thắng về phía trước.
Bùi Hạ Sênh đi theo bên cạnh Minh Tư Thành và giải thích cặn kẽ từng chữ một: “Mọi thông tin của anh đã được cấp trên gửi cho tôi rồi. Có lẽ là ông chủ đứng sau đám người tối nay cũng đã biết rõ về anh như nằm rõ trong lòng bàn tay. Bọn họ ẩn mình trong bóng tối và không muốn mọi người biết nên đương nhiên họ sẽ không ảnh hưởng đến những người xung quanh anh. Tuy nhiên, cô gái mà anh thích có lai lịch cũng không đơn giản chút nào. Cô ta chính là con gái của Phó Quân Tiêu, Phó Quân Tiêu có thế lực hắc ám và vợ con của ông ta chính là điểm yếu duy nhất”
Khi Bùi Hạ Sênh nói đến đây thì đột nhiên Minh Tư Thành dừng lại.
“Người của mấy cô cũng muốn đụng đến Mộc Miên sao?” Minh Tư Thành nhíu mày chất vấn.
Bùi Hạ Sênh khẽ lắc đầu: “Ông chủ của chúng tôi và thế lực hắc ám của Phó Quân Tiêu đang liên minh với nhau. Vì vậy, chúng tôi sẽ không động vào người của đồng minh”
“. Minh Tư Thành không khỏi đăm chiêu suy nghĩ.
Hiện tại có rất nhiều trang lấy nội dung của bên mình về đăng. Các bạn cố gắng vào trang nguồn trên hình đọc để chúng mình có động lực ra chương mới. Chứ các bạn cứ đọc ở trang khác, trang nguồn không có người đọc, thì chúng mình đành lòng phải dừng lại. Chúng mình luôn mong nhận được sự ủng hộ của các bạn. Chúc các bạn luôn vui vẻ!
Bùi Hạ Sênh nói tiếp: “Ông nội anh đột nhiên nhớ ra muốn có mối quan hệ thông gia với nhà họ Phó để giải hòa mối thù truyền kiếp giữa hai nhà Lãnh Minh, chỉ sợ rằng ông ta cũng muốn mượn thế lực đen tối của Phó Quân Tiêu để hộ tống nhà họ Minh của anh trong giới quân sự và chính trị đó. Tôi đã vạch ra mối quan hệ rõ ràng như vậy, nếu anh còn không tin thì tôi cũng không còn cách nào khác”
“Cô nghĩ như thế nào cũng được nhưng xin đừng cản đường tôi” Minh Tư Thành thản nhiên nói.
Bùi Hạ Sênh mỉm cười đầy ẩn ý: “Anh có biết tại sao Nhiên Mộc Miên không thích anh không?”
“Liên quan gì đến cô” Minh Tư Thành lạnh lùng nói.
Bùi Hạ Sênh khit mũi: “Con gái cần phải dỗ dành. Ngay cả con gái mà anh còn không biết dỗ dành thì dựa vào cái gì mà đòi cô ta thích anh chứ?”
“. Minh Tư Thành nhếch đôi môi mỏng, anh cũng lười nói nhảm với người phụ nữ này.
Ban đầu Nhiên Mộc Miên nghĩ rằng tin đồn giữa cô và Minh Tư Thành sẽ có kết quả.
Không ngờ là kết quả này còn tệ hơn cô tưởng tượng.
Với hình ảnh và câu hỏi đó thì chắc chắn cô nhóc này rất bức xúc rồi.
Nhưng đúng là anh đã bị oan ức rồi.
“Minh Tư Thành, lên trả lời giùm các bạn”
Vị giáo sư đeo kính gọng đen nói bằng giọng hùng hồn vào micro.