Chương : Đột nhiên tỏ tình với cô
Sau khi Nhiên Mộc Miên hiểu ra, cô lại không biết nên trả lời Lạc Vũ như thế nào.
Cô cảm thấy Lạc Vũ không giống như đang nói đùa, vậy nên, lời tỏ tình của anh ta chắc là sự thật.
Nhưng tại sao đột nhiên anh ta lại tỏ tình với cô?
“Em có biết không? Người hâm mộ yêu thần tượng của mình sẽ rất hạnh phúc đó. Em có muốn thử với anh không?” Lạc Vũ dịu dàng dỗ dành.
Nhiên Mộc Miên chỉ chớp mắt, im lặng nhìn Lạc Vũ.
Lạc Vũ nhìn Nhiên Mộc Miên rồi từ từ đến gần cô.
Đúng vào thời khắc quan trọng này, điện thoại trong túi của Nhiên Mộc Miên bỗng reo.
lên.
“Em nghe điện thoại trước đã.” Nhiên Mộc Miên vội vàng mở khóa kéo lấy điện thoại ra Hiển thị người gọi là “Minh Tư Thành”.
Nhiên Mộc Miên nhướng mắt liếc nhìn Lạc ‘Vũ một cái, nhoẻn miệng nói: “Chồng chưa cưới của em.”
Nói xong, cô dứt khoát nhấn nút trả lời.
“Trưa nay chúng ta cùng ăn đi.” Lời của Minh Tư Thành phát ra từ ống nghe.
Nhưng không đợi Nhiên Mộc Miên trả lời, sau khi Lạc Vũ thấy vậy liền trực tiếp giật lấy điện thoại khỏi tay cô.
“Mộc Miên đang ở cùng tôi, hy vọng cậu đừng làm phiền chúng tôi.”
Sau khi Lạc Vũ mạnh miệng nói xong liền cúp điện thoại.
Nhiên Mộc Miên không khỏi nhíu mày, lấy lại điện thoại di động của mình, khuôn mặt bất mãn nhìn Lạc Vũ chất vấn: “Anh dựa vào cái gì mà cúp điện thoại của em?”
“Anh chỉ là không muốn cậu ta đến quấy rối em” Lạc Vũ vô tội giải thích Nhiên Mộc Miên cất điện thoại lại vào túi, sau đó đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Lạc Vũ, rất không vui vẻ nói: “Em xin lỗi, em không thích anh”
“Mộc Miên, anh..” Lạc Vũ vẫn chưa nói xong.
Nhiên Mộc Miên quay người bước đi, sau đó vô cùng nhẹ nhàng nhảy từ nóc cầu thang xuống sân thượng.
Lạc Vũ suy nghĩ một lúc, rồi cũng đứng dậy đuổi theo.
Nhiên Mộc Miên chưa bước được mấy bước đã bị Lạc Vũ nắm chặt lấy khuỷu tay, còn bị kéo vào trong lòng anh ta.
“Anh xin lỗi, anh xin lỗi, là do anh quá hấp tấp!” Lạc Vũ ôm chặt lấy Nhiên Mộc Miên, vừa căng thẳng vừa hoảng hốt giải thích: “Vừa rồi là do anh ghen đấy! Thật sự thật sự rất ghen đấy! Anh không muốn em ở bên cậu ta, cho dù cô †a có là chồng chưa cưới của em. Mộc em tha thứ cho anh đi. Sau này anh sẽ không làm như vậy nữa”
“Anh buông em ra trước đi, có được không?” Nhiên Mộc Miên đẩy ngực Lạc Vũ ra.
Mãi đến khi Lạc Vũ buông cô ra, cô mới bình tĩnh lại nói: “Tình cảm của em đối với anh thật ra chỉ là tình cảm của một người hâm mộ dành cho thần tượng mà thôi, trong đó không hề có tình cảm gì đặc biệt. Nếu như thái độ của em đối với anh trong đoạn thời gian này đã làm anh hiểu lầm thì em xin lỗi anh”
“Mộc Miên, em có thể đừng từ chối anh một cách vội vàng như vậy được không, em có thể từ từ…”
“Em không phải là kiểu con gái cả nể, thích là thích, không thích là không thích, em phân biệt được rất rõ” Nhiên Mộc Miên lại một lân nữa cắt ngang lời Lạc Vũ.
Nói xong, cô cảm thấy không còn gì để nói nữa, chỉ có thể lại một lần nữa quay người rời đi Sau khi chuyện này trôi qua, Nhiên Mộc Miên không chủ động liên lạc với Lạc Vũ nữa, đồng thời, Lạc Vũ cũng không chủ động liên lạc với cô.
Mãi cho đến khi phim của bọn họ quay xong, rời khỏi trường đại học Cung Huy, Lạc ‘Vũ cũng không gửi cho cô một tin nhắn nào.
Mối quan hệ giữa hai người cứ như thế mà trở nên căng thẳng không sao nói rõ được.
Còn về chuyện Lạc Vũ giật điện thoại của cô để cúp cuộc gọi của Minh Tư Thành, sau đó Minh Tư Thành cũng không đến hỏi tội, hơn nữa suốt khoảng thời gian đó, cô cũng không đi gặp Minh Tư Thành.
Tương tự, Minh Tư Thành cũng không hề gọi điện thoại, không hề gửi một tin nhắn nào.
Nhiên Mộc Miên cảm thấy rằng dường như mình bẩm sinh đã không thể hòa hợp với con trai vậy.
Trong nháy mắt, đã là đầu tháng thứ hai rồi, vừa đúng là cuối tuần.
Nhiên Mộc Miên đã mua vé máy bay đến Bắc Bình vào thứ sáu, buổi tối bay thẳng đến Bắc Bình, buổi sáng ngày hôm sau là có thể đến xem “Giải thi đấu chiến đội Hacker Thế giới” của sư phụ cô.
Sáng hôm sau, giải đấu bắt đầu lúc chín giờ.
Nhưng Nhiên Mộc Miên đã đến khách sạn nơi tổ chức giải đấu trước đó nửa tiếng.
Cô cứ tưởng mình cũng coi như là đến sớm rồi, ai mà biết ngay cổng vào đã thấy hai hàng dày đặc xếp ngay ngắn, kéo dài đến tận ven đường bên ngoài khách sạn.
Mặc dù cô có vé VIP nhưng đối mặt với tình huống này, Nhiên Mộc Miên cũng không thể không cầm vé và lặng lẽ xếp ở phía sau hàng.
“Lần này tôi đến đây để cổ vũ cho “C”!
Thực sự muốn gặp được “C” đóI”
“Tôi nghe nói “C” chính là “Cold”, là người chơi các trò chơi thể thao điện tử siêu giỏi đói”
“Vừa biết chơi thể thao điện tử, lại vừa biết về IT, thật lợi hại!”
“Anh ấy là nhân vật cấp đại thân đó!”
“Không biết là trông có đẹp trai hay không”
“Chắc chắn là đẹp trai rồi! Mặc dù anh ấy luôn đeo khẩu trang nhưng với chiều cao, dáng người, đường nét khuôn mặt và đôi mắt đó, nhìn thế nào cũng phù hợp với tiêu chuẩn của một anh chàng đẹp trail”
“Tôi thích anh ấy lắm!”
Bốn cô gái đứng thành một nhóm bên cạnh, trên tay cầm những tấm bảng cổ vũ huỳnh quang, không ngừng thì thà thì thâm.
Nhiên Mộc Miên nghe vậy, trong lòng cũng vô cùng đắc ý. Dù sao thì người mà bọn họ khen ngợi, ngưỡng mộ, yêu thích lại là sư phụ “Đao Kiếm Vô Tình” có một không hai của cô.
Loại cảm giác này nói ra thì thực sự là cảm giác hưởng thụ vì cái đuôi có thể vếnh lên trời.
Nơi thi đấu là phòng thi đấu chuyên cho người ngoài thuê của khách sạn. Ở giữa là hai bàn máy tính đối chiến vs, có màn hình LCD chiếu ở cả hai bên, bốn phía ngoại trừ hàng đầu tiên là ghế làm việc, hàng thứ hai là ghế VỊP thì tất cả đều là ghế hình bậc thang dành cho khán giả.