Chương
Nhiên Mộc Miên nghe vậy chỉ bình tĩnh mỉm cười rồi quay người bước đi. Minh Tư Thành nhìn theo bóng dáng của Nhiên Mộc Miên, hai bàn tay siết chặt thành nắm đấm.
Janna hả hê khi thấy người khác gặp họa: “Em đã nói rồi, Nhiên Mộc Miên không phải là kiểu phụ nữ có thể đi cùng anh cả đời được. Lần này anh đã tin chưa!”.
“Cô đến đây làm gì?” Minh Tư Thành hất tay của Janna ra, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
Janna mỉm cười, cất giọng mỉa mai hàm ý: “Anh cơ trí như vậy, biết chừa đường lui cho mình khiến bố em không cách nào ra tay với anh được cơ mà. Anh đoán xem, mục đích em đến tìm anh là gì?”
Minh Tư Thành cau mày đáp lại: “Tôi không có hứng thú thăm dò động cơ của cô”. Janna lấy điện thoại từ trong túi xách ra, mở một đoạn video ngắn cho Minh Tư Thành xem. Minh Tư Thành xem xong đoạn video liền nổi giận: “Sao các người có thể làm như thế với Benson!”
Janna thản nhiên nói: “Chúng tôi cũng không dễ dàng gì! Điều tra lâu như vậy cuối cùng cũng tìm ra chứng cứ cho thấy Benson chính là cấp dưới của Phó Quân Tiêu. Tôi vẫn luôn thắc mắc, tại sao Benson một lòng hướng về anh, âm thầm giúp đỡ anh nhiều như vậy”
“Tôi không hiểu cô đang nói gì” Minh Tư Thành nói vậy nhưng mu bàn tay của anh đã nổi gân xanh.
Janna khoanh tay lại nhếch môi nói: “Cứ cho là Benson không nói với anh thì có lẽ bản thân anh nên đoán ra từ lâu rồi chứ nhỉ?”
Minh Tư Thành im lặng không đáp.
Janna lại nói tiếp: “Bố em sẽ không tha thứ cho kẻ phản bội”
“Benson là người trung lập, anh ấy không đứng ở phe các người cũng không về phe Phó Quân Tiêu” Minh Tư Thành giúp Benson thanh minh.
Janna không đồng tình với Minh Tư Thành: “Đúng! Anh ta là kẻ trung lập. Nhưng những việc anh ta đã âm thầm giúp Phó Quân Tiêu thì nhiều hơn những việc anh ta đã làm cho bố tôi”
“Thả cậu ấy ra!” Minh Tư Thành nghiến răng nghiến lợi gằn giọng. Janna không cười nữa mà vào thẳng vấn đề: “Anh kết hôn với em thì em sẽ đánh tiếng với bố em thả anh ta!”.
“Janna, bốn năm trước tôi đã không đồng ý. Cô cảm thấy khiến cho một người đàn ông không yêu cô phải cưới cô thì cô sẽ có được hạnh phúc sao?” Minh Tư Thành nhíu mày chất vấn.
Janna nở nụ cười đắc ý: “Em theo đuổi anh đã bốn năm mà anh vẫn không cảm động, cũng chẳng có chút động thái nào đáp lại. Em không động vào Nhiên Mộc Miên được, vậy em chỉ đành tìm đến Benson. Trong bốn năm nay Benson đã giúp anh không ít. Hai người góp vốn cùng nhau làm trang web rồi mở công ty. Anh ta còn cho người âm thầm bảo vệ anh. Nói thế nào nhỉ, dù sao hai người cũng tính là bạn bè”.
“Thời gian cô quen biết Benson lâu hơn tôi, Benson đối đãi với cô như thế nào có lẽ cô là người rõ hơn ai hết. Nếu đã muốn nói về giao tình thì chẳng phải giao tình giữa cô và Benson càng sâu hơn tôi sao?” Minh Tư Thành hùng hồn, dõng dạc nói để chiếm lại ưu thế.
Janna nhún vai: “Giữa em và Benson chỉ là quan hệ làm ăn. Về phần anh năm đó khi bố em cho người ám sát anh, chính Benson đã đỡ thay anh một viên đạn. Hai người là vào sinh ra tử, đương nhiên tình cảm sẽ sâu sắc hơn bình thường”
Minh Tư Thành lạnh lùng hờ hững đáp: “Janna, người luôn tính kể với người khác ắt khó mà sống thọ”.
Janna không hề bận tâm đến ý xấu trong câu nói này của Minh Tư Thành: “Có cần em cho anh thời gian suy nghĩ không? Ba ngày, thế nào? Chỉ có điều… em không thể bảo đảm với anh trong ba ngày đó, Benson sẽ lành lặn tay chân hay không?
Minh Tư Thành vừa nghe thấy thế liền đáp: “Cô thả Benson ra, tôi đồng ý với cô
Khuôn mặt Janna hiện rõ sự vui vẻ: “Không tệ, vừa quả quyết vừa sảng khoái. Vậy em về nước trước. Em bảo trợ lí của em đưa cho anh một bản thỏa thuận trước hôn nhân. Còn ngày cử hành hôn lễ thì đợi em chọn xong sẽ báo lại anh. Đương nhiên trước ngày cưới bố mẹ hai bên sẽ có buổi gặp mặt. Còn về Benson thì anh cứ yên tâm, em sẽ giúp anh chăm sóc anh ta”
Nói xong, Janna bước đến kéo cà vạt của Minh Tư Thành, kéo anh lại gần rồi kiễng chân lên, in một dấu hôn đỏ hồng trên cổ áo sơ mi trắng của Minh Tư Thành.
“Thật là một người đàn ông ngu ngốc, cố gắng vì một người phụ nữ không yêu mình, quả thực khờ dại” Janna nói xong liền bỏ tay ra, quay lưng bước đi.
Cô ta đi ra khỏi văn phòng đến khu nghỉ ngơi thì thấy Nhiên Mộc Miên đang ngồi trên sofa xem tạp chí.
Ánh mặt trời bên kia khung cửa sổ chiếu vào người Nhiên Mộc Miên tạo nên khung cảnh rất đỗi nên thơ, khiến người ta bỗng có cảm giác năm tháng cứ thế yên bình trôi qua.
Janna không phủ nhận rằng Nhiên Mộc Miên quả thực khá xinh đẹp. Dù cách có một khoảng xa, nhưng chỉ chỉ cần nhìn một cái cũng khiến người ta khó mà quên được.
Người phụ nữ xinh đẹp được nhiều đàn ông theo đuổi là điều dễ hiểu. Nhưng trước giờ Janna chưa bao giờ coi Nhiên Mộc Miên là tình địch mà chỉ coi cô là kẻ thứ ba.
“Cô Nhiên, không còn việc gì nữa tôi đi trước đây. Nhớ kĩ, đừng có quyến rũ anh chồng ngốc của tôi” Janna bước đến trước mặt Nhiên Mộc Miên cất giọng khiêu khích.
Nhiên Mộc Miên khép cuốn tạp chí trên tay lại, đứng lên đối diện với Janna với phong thái hết sức cao quý và tạo nhã rồi mỉm cười đáp: “Cô Janna, cô nên gọi tôi một tiếng chị dâu mới phải”
Trong nháy mắt vẻ mặt của Janna liền không vui: “Cô có ý gì?”
Nhiên Mộc Miên mỉm cười thản nhiên nói: “Nhìn dáng vẻ này của cô xem ra cái danh xưng “bà xã của Minh Tư Thành” khiến cô thiệt thòi quá rồi. Tôi là vợ chưa cưới của anh trai Minh Tư Thành, sau này có cần tôi chiếu cố cô không?”
Janna cảm thấy hết sức khó tin mà hỏi: “Cô, không phải cô thích Thành sao? Sao cô có thể trở thành chị dâu của anh ấy?”
Janna thầm nghĩ, vậy thái độ ban nãy của Nhiên Mộc Miên là sao?
Cô ta cố ý chọc tức Nhiên Mộc Miên, còn định chế nhạo Nhiên Mộc Miên là tiểu tam.
Nhiên Mộc Miên điềm đạm nói: “Hình như cô Janna luôn thích tự cho mình là đúng và tự mình đa tình thì phải. Căn bệnh này của cô thật không tốt chút nào. Sau khi về nước cô nên đi tìm bác sĩ tâm lí xem thế nào. Đây là bệnh, cần phải chữa”.