-Xú nha đầu!-Lâm Vĩnh Kha tức giận lao đến,thủ sẵn một bạt tay hướng thẳng vào Phong Tư Linh,nàng nhẹ nhàng né ra sau,miệng nhếch lên
-Chiêu này của phụ thân sợ rằng đã cũ rồi,với lại trước mặt bao nhiêu người Lâm gia như vậy mà ra tay đánh người thì không hay
Lâm Vĩnh Kha tức đỏ mặt tía tai,định ra tay đánh tiếp
Phí di nương nhanh chân bước đến,thì thầm vào tai Lâm Vĩnh Kha
-Lão gia,phế vật này chắc bị ta phạt quỳ lâu như vậy nên hóa điên rồi,ngươi không cần động thủ,đợi mấy ngày nữa Hùng nhi tu luyện trở về biết chuyện,phế vật Phong Tư Linh đó sẽ không còn một manh áo(xí,cứ đợi xem)
Lâm Vĩnh Kha ngẫm lại thấy cũng có lí nên hạ lửa xuống,rời đi.Đám Lâm gia kia tuy còn hừng hực lửa nhưng vẫn phải quay về
Phong Tư Linh đợi chúng đi hết mới quay sang chỗ Ngọc Miên hỏi han
-Còn sợ không?
-...một chút...nhưng tiểu thư...-Ngọc Miên hơi run,chưa nói hết thì bị Phong Tư Linh chặn lại
-Vào trong,ta sẽ nói cho ngươi biết
-V...Vâng!
...
-Ngọc Miên,không giấu ngươi làm gì thực ra ta đã trở thành một triệu hồi sư-Phong Tư Linh ngồi xuống ghế rót một chén trà
-Triệu hồi sư!?Không thể nào đâu,chắc chắn là tiểu thư đang đùa rồi,hay tại em đang mơ...~"~-Ngọc Miên lắc lắc đầu không tin
-Có lẽ lúc trước ta còn nhỏ nên không nắm được yếu quyết,ngẫm lại lời dạy của mẫu thân ngày trước,ta đã cảm nhận được một chút.Bây giờ ta có thể tự bảo vệ bản thân,ngươi không cần lo nữa-Phong Tư Linh cười,đưa tay vuốt nhẹ đầu Ngọc Miên(rõ là Miên Miên lớn hơn Linh tỷ tuổi,vậy mà cứ như Linh tỷ là chị vậy)
-Thật tốt quá!Như vậy sẽ không ai coi thường tiểu thư nữa,em thực sự rất rất vui...-Ngọc Miên rơm rớm nước mắt-nhưng tiểu thư đánh Lâm Ngải trọng thương như vậy liệu có sao không?Nghe nói Lâm Hùng sắp trở về rồi,hắn ta rất thương em gái nên sẽ đến tìm tiểu thư mất
-Không cần phải lo,ta dễ dàng đối phó với hắn.Đúng rồi,hôm nay ta ra ngoài làm vệc kiếm được chút tiền,em hãy đi mua ít dược liệu như ta bảo,còn lại thì cầm lấy,thích tiêu gì thì tiêu-Phong Tư Linh lấy ra một túi kim tệ
-Waaa...chỗ này cũng phải trăm vạn kim tệ đấy,tiểu thư lấy đâu ra nhiều tiền vậy?-thật từ khi Tử Ninh công chúa mất,nàng và Phong Tư Linh túng thiếu nặng nề
-Ta đăng kí trở thành một dong binh,tiền thưởng của họ rất cao mà nhiệm vụ cũng không khó lắm(lại còn có chiến lợi phẩm nữa hehe)Em hãy mua những dược liệu này,ta đi nghỉ một chút-Phong Tư Linh đặt tờ giấy lên bàn rồi vào phòng ngủ
-Vâng!"Phải mua đồ về nấu vài món mới được,tiểu thư sẽ rất vui cho mà xem"-Ngọc Miên vui vẻ nhảy chân sáo ra ngoài
...
Phong Tư Linh ngồi xuống giường,thử tụ nguyên khí.Nguyên khí đi vào trong cơ thể nàng thì lập tức biến mất,không hấp thụ nổi
-Trời ạ!Đúng là phế vật thật mà,đến cả nguyên khí cũng không tụ nổi-Phong Tư Linh tự đánh mạnh vào đầu-thử lại lần nữa vậy
Nguyên khí tạo thành vòng tròn trong suốt,một lần nữa đi vào trong cơ thể Phong Tư Linh nhưng vẫn biến mất không vết tích
Đột nhiên xuất hiện một luồng nguyên khí khác...nó đi vào trong cơ thể nàng,kì lạ là nàng lại có thể dễ dàng hấp thụ nó,nguyên khí này hoàn toàn khác,thanh khiết và ấm áp hơn rất nhiều
Phong Tư Linh mở nhẹ mắt,ánh sáng xanh từ đâu phát ra khiến nàng giật mình,luồng nguyên khí cũng tan biến
-Cái quỷ gì thế này!?Trán...trán của ta...-nàng nhìn vào hình ảnh phản chiếu qua chậu nước đặt trên bàn,tóc nàng lại biến thành màu đỏ,một cái bớt hình hoa sen xanh hiện trên trán,nguyên khí màu xanh tỏa ra từ đó,cái bớt này...
-Là của lão già họ Ất...-lúc gặp Ất thượng tiên nàng cũng nhìn thấy cái bớt này trên trán hắn,nhớ trước khi nàng đến đây hắn còn chạm một cái vào trán nàng,chẳng lẽ mục đích là tặng cho nàng cái bớt phi thường vi diệu này?
Phong Tư Linh cười nhẹ,lão già đó đúng thật là người tốt,không chỉ cứu nàng mà còn tặng nàng thứ quý giá như vậy,nhất định nàng sẽ thực hiện cái"sứ mệnh"hắn giao phó
Lát sau Phong Tư Linh trở về hình dáng cũ,cái bớt cũng"biến mất",cảm giác như thứ này có linh tính vậy,lúc nào nàng cần thì nó sẽ xuất hiện(- -)
-"Giờ thì khỏi lo về vụ nguyên khí rồi,tuy không hiểu lắm nhưng có lẽ cái bớt này có thể liên kết thời gian,nó giúp linh hồn ta dễ dàng hòa nhập với thân thể của Quận chúa Phong Tư Linh hơn.Dù sao vẫn nên chăm chỉ tu luyện,ta còn phải báo thù cho Phong Tư Linh Quận chúa và...Tiểu Xà mà"
...
Quay sang vụ Thiên Độc Vương Xà
Vài giờ trước...
Sau khi ra khỏi hang
-Này,ngươi có tên không?-Phong Tư Linh đứng trên lưng Thiên Độc Vương Xà,cúi xuống hỏi
-Trước giờ ta chưa kí khế ước với ai nên không có tên,chủ nhân có thể gọi ta thế nào cũng được
-Vậy Tiểu Độc và Tiểu Xà,ngươi chọn cái nào?
-Chủ nhân cứ chọn đi...-Thiên Độc Vương Xà nguyên cục mồ hôi trên mặt,chắc vẫn còn sợ Phong Tư Linh
-Tên của ngươi,ta để ngươi chọn
-Vậy...Tiểu Xà
-Được rồi,ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Xà.Tại sao ngươi không chọn Tiểu Độc nhỉ?Ta thấy nó hay hơn mà(lạy Linh tỷ)-Phong Tư Linh ngồi bệt xuống-bây giờ trong người ta không có tí nguyên khí nào cả nên trông cậy vào ngươi đấy,Tiểu Xà
-Vâng thưa chủ nhân-Tiểu Xà(gọi vậy cho tiện)bán tín bán nghi kiểm tra thử-...chủ nhân,ta tưởng người ẩn giấu thực lực,không ngờ lại chẳng có tí nguyên khí nào
-Sao?Hối hận vì để ta làm chủ nhân hả?-Phong Tư Linh cười lạnh
-Không có!Tuyệt đối không có!-Tiểu Xà giật nẩy lên khiến nàng bật cười,nàng mà bộc phát lần nữa,chắc nó thăng thiên quá(thế mới nói,Linh tỷ có thể không có nguyên khí nhưng sát khí...tỷ có thừa)
-Mà tại sao ngươi lại để bị thương vậy?
-Chuyện này xảy ra thực sự bất ngờ,lúc trước ta sống sâu trong U Minh rừng rậm,linh thú ở đó tuy cấp độ cao nhưng nước sông không phạm nước giềng,vừa mới ngày trước thôi xuất hiện một tên triệu hồi sư rất mạnh...-Tiểu Xà giọng trầm trọng hẳn
-Triệu hồi sư?
-Đúng vậy,thực lực của hắn không lường được,triệu hồi thú của hắn chính là Huyễn linh thú,nó là một con thần thú,chúng đã đả thương rất nhiều linh thú,nhưng không linh thú nào dám đánh lại
-Một con Huyễn linh thú!?"Theo như ta biết thì triệu hồi sư có Huyễn linh thú chỉ có ở Huyết Minh thành..."-Phong Tư Linh ngạc nhiên không thôi nhưng song lại phát hiện ra nàng là siêu cấp thiên tài(tính tự đắc và kiêu ngạo của tỷ rất cao,nhưng tỷ mạnh tỷ có quyền mà)-thần thú khó chơi thật nhưng Tiểu Xà của ta vẫn chưa tiến hóa mà,đợi sau này cả ta và ngươi mạnh lên nhất định sẽ đi đập nát tên đó,quân tử trả thù năm chưa muộn
Chuyện là vầy đó...
Sau đây là tư liệu về linh thú,thần thú và Huyết Minh thành!
Linh thú mỗi loại đều được chia thành cấp bậc từ Nhất giai đến Thập nhị giai.Nhưng Thất linh như Độc Tử Xà và Bạo Hắc Kỳ Lân thì lại nằm ở một đẳng cấp khác,chúng không có bất cứ cấp độ nào và là độc nhất vô nhị,mỗi Thất linh tượng trưng cho một loại nguyên tố(sau này còn bao nhiêu con sẽ gặp hết)
Trên cả linh thú cường đại nhất chính là một loài thú khác,thần thú,sức mạnh của thần thú thực rất khủng bố,số lượng cũng không nhiều và kể cả khi chỉ là một ấu thú(con non)thì thần thú vẫn tỏa ra thứ khí lực đáng sợ
Khác linh thú một chút là thần thú được chia cấp độ theo loài từ Nhất giai đến Thập nhị giai,ví dụ Huyễn linh thú là "loại" thần thú Lục giai,sức mạnh siêu cường đại.Thần thú Thập nhị giai trên toàn thế giới(gồm đại lục Sarha,Karta,Nikka)có thể nói là ít một cách đáng thương
Linh thú và thần thú khi còn non chưa bộc lộ được hết sức mạnh,thực lực của chúng sẽ mạnh lên gấp nhiều lần sau khi tiến hóa
Ngoài ra,Tử Ninh công chúa cũng từng kí khế ước với một Tứ giai thần thú
Bây giờ là Huyết Minh thành
Huyết Minh thành là một tổ chức hắc ám tồn tại từ rất lâu trên đại lục Sarha.Chúng vốn không được coi như thành viên của đại lục.Từ năm trước,Huyết Minh thành xuất hiện và làm náo loạn cả đại lục,chúng là những kẻ cuồng sát,đi đến đâu là máu chảy đến đó
Có điều không thể không công nhận là thực lực của chúng siêu khủng bố,triệu hồi sư có gần người,trên người từ Thiên cấp trở lên(éc)
năm trước,xuất hiện một vị siêu cấp triệu hồi sư,thiên tài có một không hai của thế giới,một tay vị triệu hồi sư đó đem con số hóa thành ,giẫm nát tội ác Huyết Minh thành,từ đó không có bất cứ tung tích nào về chúng
Mọi điều về Huyết Minh thành vẫn còn là bí ẩn...
ngày sau(cuối cùng cũng đến hồi gay cấn)...
Chiếc kiệu đỗ trước cổng Tam công chúa phủ,tên gia nô nhanh chóng chạy đến vén rèm
-Mừng Nhị thiếu gia trở về
Từ trong kiệu một nam nhân anh tuấn bước ra,đôi đồng tử xanh toát lên vẻ dũng mãnh,trên người hắn có vài vết thương trong quá trình tu luyện,bên hông là một thanh băng thạch bảo kiếm,có thể đoán ra hắn là triệu hồi sư tính chất băng
-Mấy ngày ta đi,trong phủ có xảy ra chuyện gì không?-Lâm Hùng bước trên con đường đến hoa viên diện kiến phụ thân và lão gia tử
-Dạ chuyện này.................