Thịnh Thế Khói Lửa

chương 6

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô gái vừa xuất hiện quả thực rất đáng yêu, hai đôi mắt to tròn đen lánh, cánh mũi thon gọn, đôi môi nhỏ nhắn như cánh hoa anh đào hé nở. Nếu như nàng không cố ý chu chu vểnh vểnh tạo dáng đáng yêu thì chắc hẳn trông đã xinh hơn.

Nhìn thấy Sở Tiếu Ca trong ngực đang ôm một người, nụ cười trên mặt cô gái đông cứng lại.

“Nàng ta là ai?”

Mặc dù âm thanh vẫn thánh thót dễ nghe nhưng rõ ràng trong giọng điệu mang ý chất vấn.

Sở Tiếu Ca nghiêng đầu hướng Hỉ Ca cười, nháy nháy mắt.

“Ta là bạn gái của Tiếu Ca, gọi là Hỉ Ca.”

Hỉ Ca đem cánh tay đang đặt bên hông mình đẩy ra, lễ phép hướng cô gái chào hỏi. Đây gọi là “tiên lễ hậu binh” (lịch sự trước, quánh nhau sau), là chiêu số Hỉ Ca vẫn dùng từ trước tới nay để đối phó với mấy em gái chạy theo Tiếu Ca. Điều đáng bất bình là cho tới bây giờ toàn thấy nàng giúp tên nhóc kia thôi. Không phải Sở Tiếu Ca không giúp nàng, mà là từ nhỏ tới lớn, căn bản chưa có nam nhân nào đeo đuổi nàng cả.

Hỉ Ca tự thấy diện mạo của mình cũng xinh xắn đó chứ, không biết vì cái gì không có nam nhân nào cảm thấy hứng thú với nàng.

“Ta gọi là Thu Thủy, thật cao hứng nhận thức ngươi.” Thu Thủy hướng Hỉ Ca gật gật đầu, ánh mắt hơi ươn ướt.

“Ta mang ngươi đi thăng cấp.” Sở Tiếu Ca ném cho Hỉ Ca một khối bảo thạch, Hãn Huyết Bảo Mã trong nháy mắt liền thay đổi chủ nhân. Sau đó hắn lấy ra một khối bảo thạch khác, ở trước mặt Hỉ Ca quơ quơ (khoe mẽ), một con bảo mã lông trắng như tuyết liền xuất hiện.

“Ta muốn tới Xích Lưu Hà Thủy làm nhiệm vụ, ngươi nếu không bận thì giúp ta đi.”

Vùng phụ cận của Xích Lưu Hà Thủy toàn là quái cấp. Nhưng nó chính là nhiệm vụ cưỡng chế của nàng a. Khu vực đó quái sẽ chủ động công kích người chơi. Mặc dù công kích tầm xa của Hỉ Ca là rất cao nhưng nàng sẽ không tài nào chịu nổi một kích của quái (máu quá thấp). Cho nên nàng cần tìm người làm tấm lá chắn.

Hỉ Ca cùng Sở Tiếu Ca chỉ là nói chuyện thuần túy thôi nhưng ở trong mắt người khác thì không có vẻ đơn giản như vậy. Đặc biệt là Thu Thủy. Cô nàng nhìn Hỉ Ca với ánh mắt u oán, tựa hồ không cam lòng.

“Tiếu ca ca vẫn là đi thăng cấp đi, bằng không rất nhanh sẽ bị rớt khỏi bảng xếp hạng. Ta giúp Hỉ Ca tỷ tỷ làm nhiệm vụ là được rồi.”

Hai người đang nói chuyện với nhau, Thu Thủy đột nhiên lên tiếng.

Nghe Thu Thủy nói, Hỉ Ca mới phát hiện, tiểu tử này thế nhưng đã gần cấp, nàng mở ra bảng xếp hạng, liền thấy hắn đứng ở vị trí thứ bảy, xem như có đại danh.

Vốn Sở Tiếu Ca nghĩ muốn cự tuyệt, bất quá Hỉ Ca cũng lên tiếng, hắn đành phải dẫn bọn Phương Tây Thất Bại đi thăng cấp, còn Thu Thủy thì theo giúp Hỉ Ca làm nhiệm vụ.

Hỉ Ca dẫn Thu Thủy đi thuật sĩ liên minh trước. Người chơi sau khi thăng đến cấp là có thể đến liên minh để lựa chọn nghề nghiệp. Với thuật sĩ thì có thuật sĩ tấn công và thuật sĩ trị liệu. Hệ tấn công chia ra gồm hỏa hệ, băng hệ, phong hệ, mộc hệ, thổ hệ, lôi hệ. Còn hệ trị liệu nghe đâu cũng được chia ra làm loại. Bất quá cơ hồ không có ai lựa chọn hệ trị liệu. Đơn giản vì thuật sĩ trị liệu cho dù có lợi hại cũng không thể nào bằng dược sư, là chuyên chức trị liệu được.

Hỉ Ca trực tiếp chọn băng hệ. Sau đó theo băng hệ đạo sư học cái kỹ năng là băng tiễn cùng băng đống thuật. Băng tiễn là công kích kỹ năng. Băng đống là làm chậm lại tốc độ di động. Kỳ thật Hỉ Ca chủ yếu xem trọng trung cấp băng đống thuật. Nàng là một cái yếu ớt thuật sĩ, phương pháp đánh quái an toàn nhất là làm cho quái ở càng xa mình càng tốt. Điểm mấu chốt của quái là gì? Là tốc độ a. Vậy thì làm cho tốc độ của quái chậm hơn mình, tốt nhất là không cách nào đuổi kịp mình là được.

“Hỉ Ca tỷ tỷ, chúng ta có thể đi rồi chứ?” Thu Thủy thấy Hỉ Ca học xong kỹ năng, liền tắt cửa sổ tán gẫu, hướng Hỉ Ca đi tới.

“Ừ, làm phiền ngươi.”

Hỉ Ca cưỡi ngựa theo Thu Thủy hướng phía đông mà đi. Có lẽ bởi vì trò chơi khởi động chưa lâu, người chơi chưa nhiều mà ai ai cũng đều đang tranh thủ thăng cấp, mong có thể tiến vào bảng xếp hạng, cho nên Nam Uyên Thành không có nhiều người qua lại cho lắm, chỉ có vài người ngồi ở trung tâm bày bán vật phẩm. Trang bị cao nhất được bày bán hiện nay là sắc lam.

Lúc nãy, Hỉ Ca vốn muốn đem Hộ Khiên lam sắc, là vật phẩm rớt ra từ Lang Vương cho Tiên Nhân, đáng tiếc tên kia nhất định không chịu nhận. Hỉ Ca đành nghĩ đến chuyện sẽ đem Hộ Khiên đi bán.

cấp trang bị hiện giờ cũng xem như có giá. Thêm một thời gian nữa, khi mọi người cấp bậc đều đại tăng, sẽ không còn ai muốn loại trang bị này nữa. Đợi làm xong cưỡng chế nhiệm vụ, Hỉ Ca nhất định đi shopping một vòng.

Hỉ Ca cùng Thu Thủy đi ra cửa đông thành, dựa theo sự miêu tả của Trương thợ rèn, họ đi vào khu vực phía đông của Xích Lưu Hà Thủy gọi là Đầm Lầy Nước Sâu. Tính ra vận khí của hai người cũng không tồi, trên đường đi chỉ đụng phải mấy con chim nhỏ, Hỉ Ca sử dụng kỹ năng băng đống và băng tiễn liền thủ tiêu sạch sẽ bọn chúng.

Điều duy nhất khiến Hỉ Ca buồn bực là Thu Thủy với chức nghiệp dược sư lại đứng im bất động mỗi khi họ đụng quái. Cho dù dược sư chuyên chức là thêm huyết nhưng cũng có vài loại công kích kỹ năng cơ bản a. Nếu không phải vì tinh thần lực của Hỉ Ca cao khiến lực công kích của nàng cũng đặc biệt cao thì cấp người chơi một mình đánh cấp quái là quá phí năng lượng đi.

Nhưng Hỉ Ca cũng chưa nói gì, dù sao tiểu nha đầu mới thất tình không lâu, đại khái là tâm tình không tốt, mà mình cũng xem như là tình địch của nàng. Chính là không muốn hỗ trợ thôi, coi như hợp tình hợp lý.

Bọn họ vừa mới tiến vào khu vực Đầm Lầy, Thu Thủy đột nhiên nói nàng có chuyện gấp phải đi trước, chốc lát sẽ trở lại, bảo Hỉ Ca ở trong này đợi nàng một chút. Thấy vẻ mặt có lỗi của nàng, Hỉ Ca không để ý, chỉ gật đầu kêu nàng cẩn thận. Dù sao mé ngoài đầm lầy còn chưa xuất hiện nhiều quái, dù gặp phải, bằng vào thể lực của Hỉ Ca hiện tại, đối phó một quái cấp cũng không quá khó khăn.

Thu Thủy vừa đi, Hỉ Ca liền lần mò xung quanh, đem tất cả các địa điểm mà Trương thợ rèn nhắc tới thăm dò một lần. Đáng tiếc không tìm thấy phát trâm (vật phẩm nhiệm vụ). Cuối cùng Hỉ Ca bất đắc dĩ đưa mắt nhìn vào chỗ sâu nhất trong đầm lầy. Trương thợ rèn nói nơi cuối cùng hắn đi là đầm lầy trung ương. Nếu ở xung quanh đây tìm không thấy, vậy là phát trâm đã rơi ở đầm lầy trung ương – tế đàn long thần.

Hỉ Ca đứng ở bên ngoài do dự một lát, rốt cục cất bước hướng bên trong mà đi. Dù sao nàng mới cấp, cho dù chết cũng không rớt cấp, đại khái chính là phải chạy tới chạy lui vài lần thôi.

Hỉ Ca còn chưa kịp đi, đã nghe tiếng bước chân truyền đến. Nghe thanh âm giống như là hay người gì đó, hơn nữa tựa hồ đang hướng phía nàng đi tới. Hỉ Ca sửng sốt một chút nhưng cũng không nghĩ gì nhiều, tiếp tục làm việc của mình.

Không lâu sau nàng nghe thấy tiếng trò chuyện của người nam nhân. Bọn hắn nói chuyện không quá lớn, tấu xảo lại bị Hỉ Ca nghe được. Dường như có điểm quen thuộc. Đến khi bọn hắn đi lướt qua người, nàng mới nhận ra đây chính là tên đã bị Thất Tử giết chết.

Cái này có tính là duyên phận hay không a. Cũng may lúc trước bọn hắn không nhìn thấy Hỉ Ca. Mặc dù nàng có động thủ với tên dược sư nhưng cũng không lộ mặt, cho nên hiện tại vẫn tính là nàng an toàn đi.

Không biết có phải Hỉ Ca đa nghi hay không, nàng tổng cảm giác ba người bọn hắn cứ len lén nhìn nàng. Hơn nữa, hễ nàng đi đến đâu thì không lâu sau bọn hắn cũng lượn lờ gần đó.

Hỉ Ca tự mình hồi tưởng lại, xác định lúc trước không có bị phát hiện, thế nên nàng giả lơ bọn hắn luôn. Dù sao trên người nàng cũng không có vật gì giá trị, bọn hắn không có lý do gì cùng nàng tranh chấp.

Khi Hỉ Ca dần tiếp cận tế đàn long thần, cước bộ của nàng cũng bắt đầu nhanh hơn. Xung quanh tế đàn có mấy con quái cấp. Toàn là loại phòng ngự cao. Với thực lực của Hỉ Ca hiện tại không tài nào khai phá nổi giáp phòng ngự của bọn chúng. Cho nên nàng chọn cách tránh né tuyến đường tuần tra của bọn chúng.

Nếu lúc này có một cái thích khách bên người thì thật tốt quá. Hỉ Ca chợt nhớ tới Thất Tử và kỹ năng ẩn độn của hắn. Cho dù là ẩn độn của người chơi cấp , lại so với ẩn độn cấp cao (người chơi cấp trở lên) càng tinh thâm hơn. Hơn nữa lúc hai người bọn họ ở cùng một chỗ làm nhiệm vụ, Hỉ Ca quan sát biểu hiện của hắn lại càng chấn kinh.

Một cái thích khách mà hội tâm, lực lượng, tốc độ đều giống như đã mãn điểm thì có bao nhiêu đáng sợ? Hỉ Ca nghĩ đều không dám nghĩ. Càng không dám nói đến kỹ thuật di chuyển tránh né lộ tuyến của hắn. Nếu không phải tiểu đệ đệ vẫn thường xuyên tán tụng người nào đó, Hỉ Ca cho rằng cái loại thích khách lãnh khốc máu lạnh như Thất Tử mới là thần tượng của hắn. Hỉ Ca thật sự nhịn không được đem Thất Tử và vị thích khách áo trắng (trong đoạn quảng cáo game ở đầu truyện) hòa thành một.

Ngay lúc Hỉ Ca nhìn ra lộ tuyến tuần tra của bốn con giao long (thuồng luồng nước?!), chuẩn bị hướng tế đàn tăng tốc thì một cái hỏa cầu bay sát qua bả vai của nàng đánh vào cột đá trên tế đàn.

Hỏa cầu này không những làm Hỉ Ca hoảng sợ mà nó còn khiến mấy con giao long đem tầm mắt nhìn qua đây. Hỉ Ca nhíu mày nhìn lại phía sau. Phát hiện hỏa cầu chính là do tên thuật sĩ, một trong ba kẻ vẫn đi sau lưng nàng đánh ra.

Tên thuật sĩ giờ phút này đang cầm pháp trượng hướng Hỉ Ca mĩm cười. Là nụ cười sáng lạn, giống như hành vi gây phiền toái cho nàng vừa rồi chẳng liên quan gì đến hắn, hoàn toàn không có nửa điểm bộ dáng hối lỗi. Hỉ Ca cũng cười đáp lễ nhưng trong mắt nàng lóe lên tia nguy hiểm. Nàng hiểu được, ba người này căn bản là đến phá nàng.

Chẳng qua Hỉ ca thấy thắc mắc, trừ bỏ ở hang sói gặp qua một lần, chính mình cũng chưa từng đắc tội với bọn hắn mới đúng.

Nhưng nàng không có thời gian nghĩ nhiều, bởi vì bốn con giao long đã hướng phía bên này đánh tới. Cũng may chỉ có một con giao long rượt đuổi nàng. Ba con còn lại đánh vào ba tên kia.

Mặc dù chỉ có một con giao long, Hỉ Ca vẫn không có biện pháp đối phó nó. Nàng chỉ có thể vừa quăng băng đống thuật vừa hướng phía ngoài chạy trối chết. Lâu lâu lại quay đầu cho nó vài cái băng tiễn. Bất quá rồng là quái thuộc pháp hệ, khả năng miễn dịch với phát thuật của chúng rất cao, hơn nữa lực lượng của Hỉ ca lại cực thấp, cho nên bắn cái băng tiễn thì cùng lắm chỉ trúng được mũi.

Đợi đến khi nàng vất vả giết chết con giao long thì cũng đã hơn nửa tiếng sau. May mắn bởi vì là vượt cấp đánh quái (người chơi cấp thấp đánh quái cấp cao hơn), vật phẩm tuôn ra xem như không tồi, là một cái trang sức cấp quý hiếm.

Nhặt lên chiếc nhẫn lam sắc cấp, Hỉ Ca đọc xem phần thuộc tính. Là thêm tinh thần lực cùng hội tâm. Hoàn hảo là thứ nàng có thể dùng, bằng không nàng sẽ bực bội đến chết vì phí mất nửa tiếng thời gian.

Sau khi cất chiến lợi phẩm vào ba lô, Hỉ Ca lấy bánh mì cùng nước uống ra, ngồi xuống đất khôi phục thể lực. Chính là nàng còn chưa kịp phục hồi thì đã thấy cái hỏa cầu từ xa đánh tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio