Thịnh Thế Khói Lửa

chương 70: phi khuynh thành

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thuật sĩ chết xong, Sở Tiếu Ca lập tức chạy lại công kích dược sư. Hỉ Ca quét mắt nhìn qua phía Cô Tửu, phát hiện hắn đang cùng nữ kiếm khách phân tranh cao thấp. Nữ kiếm khách một thân tử phẩm trang bị nhưng Cô Tửu không hề kém, trang bị của hắn cũng thuộc hàng cao cấp, có lực phòng ngự không thấp, nhất thời nữ kiếm khách không thể làm gì Cô Tửu, hơn nữa hắn còn biết thêm huyết, lại biết dùng độc, tuyệt đối không lép vế.

Phát hiện đội ngũ bị tấn công, nữ kiếm khách không thèm để ý. Cô ta cho rằng, bọn Hỉ Ca chỉ có người, đối phó với người là không có khả năng. Cô ta lại không biết, Hỉ Ca chính là nãi mẹ, cho nên tính toán của cô ta thực sai lầm.

Sở Tiếu Ca vừa động thủ với dược sư, người còn lại đồng thời đánh tới cậu. Họ rõ ràng nhìn thấy huyết lượng của Sở Tiếu Ca rớt xuống còn chưa tới , đột nhiên nó lại tăng một mảng lớn.

Có người hỗ trợ? Đây là câu hỏi trong đầu bọn họ. Hỉ Ca thì không đợi bọn họ tỉnh lại sau giây phút sững sờ, cô nhanh tay liên thủ với Sở Tiếu Ca, một chiêu giết chết dược sư. Sau đó, vs , căn bản là không cần nói nhiều, chỉ cần Hỉ Ca không bị giây sát, thắng thua liền định rõ.

Sau khi Cô Tửu giết chết nữ kiếm khách, huyết lượng của hắn vẫn còn đầy mãn. Hắn ngẩng đầu, liền thấy trên mặt đất đã nằm đủ cỗ thi thể.

“… là các ngươi giết?” – trừ bỏ giật mình, Cô Tửu thật không biết nói cái gì. vs mà cũng toàn thắng. Chuyện này còn chưa tính, bình thường chỉ thấy nam nhân đánh nhau, như thế nào bây giờ đến nữ nhân cũng trở nên bạo lực như vậy? Hơn nữa, cô nàng này vừa bạo lực vừa xấu bụng, về sau ai thèm lấy chứ?!

Nhìn lên đỉnh đầu của Hỉ Ca, tên tự đã biến thành màu đỏ, Sở Tiếu Ca ngượng ngùng gãi đầu. Không có biện pháp, ai biểu lực công kích của chị hai lại cao như vậy. Kích cuối cùng đều là chị ấy đánh, làm cho trên người cậu không có một chút sát khí nào luôn. Còn nữa, lúc nãy là bọn họ chủ động công kích trước, cho nên hiện giờ toàn bộ điểm tội ác đều rơi vào người Hỉ Ca.

“Tiện tay thôi.” – Hỉ Ca phẫy tay. Lần này cô tính toán sai rồi, hồi nãy động thủ hơi sớm, còn chưa đợi nữ kiếm khách tấn công Cô Tửu, Sở Tiếu Ca đã ra tay. Bây giờ, điểm tội ác đều rơi vào đội mình. Bị hồng danh, thật ra cũng không tính là gì, hơi phiền phức chút thôi.

“Đa tạ.”

“Đi thôi. Trên đường thuận tiện giúp ta tẩy sát khí, mang hồng danh chạy loạn khắp nơi, ta vẫn thấy có chút áp lực tâm lý.” – điểm sát khí sẽ chuyển tên thành màu vàng, so với màu đỏ, an toàn hơn nhiều. Mặc dù nếu gặp người có ác tâm, đổ máu là không thể tránh khỏi.

Hỉ Ca thật ra không sợ chuyện bị giết, trang bị trên người cô chẳng có mấy cái, duy có các đồ trang sức là hàng cực phẩm khó thấy, nếu bị bạo rớt sẽ hơi tiếc nuối. Lại nói, cô chẳng phải quả hồng mềm, sẽ tùy tiện mặc cho người ta giết sao chứ.

Đội Hỉ Ca tiếp tục lên đường. Khoảng phút sau, phó bang chủ của Mỹ Nhân Bang dẫn theo một đoàn người chạy tới.

“Phó bang chủ, Cô Tửu có người trợ giúp, là một nam một nữ, họ đánh lén chúng ta.” – sau khi được dược sư cứu sống, nữ kiếm khách vẻ mặt hổ thẹn hồi báo với mỹ nhân vừa tới.

“Cho dù bị đánh lén, đối phó mà một người cũng không thể lưu lại là sao?” – mỹ nhân xinh đẹp lạnh nhạt hỏi ngược lại.

“Họ có người hỗ trợ. Rõ ràng tên thích khách kia đã muốn sắp chết, không biết vì sao huyết lượng của hắn lại hồi hơn nửa.” – nữ thuật sĩ nhanh miệng nói.

“Việc này các ngươi đợi gặp bang chủ rồi giải thích đi. Đến, chúng ta đuổi theo.” – mỹ nhân xinh đẹp khoát tay, dẫn người của mình đi mất.

Sau khi họ rời đi, nữ kiếm khách liền lạnh mặt xuống, hừ một tiếng, mang theo người trong đội quay về.

Mỹ Nhân Bang hiện giờ so với thời beta không có nhiều biến hoá. Có điều bây giờ bang chủ và phó bang chủ đều có thế lực riêng. Mặt ngoài, bọn họ vẫn là chị em kết bái thân thân thiết thiết nhưng ám chiêu sau lưng từ lúc trò chơi khởi động cũng liền manh nha bắt đầu. Ai cũng muốn tranh chức lão đại.

Phó bang chủ của Mỹ Nhân Bang sở dĩ bám riết không tha Cô Tửu, chính bởi vì Cô Tửu sở hữu phương thuốc chế biến “hồi xuân đan”. Loại dược này so với kim sang dược –cao cấp hồi huyết dược – còn muốn mạnh hơn, mỗi giây khôi phục đến mấy trăm huyết lượng. Lúc đang chiến đấu mà dùng một viên có thể giúp khôi phục hơn điểm huyết lượng.

Giá trị của phương thuốc này không cần nói cũng biết là rất cao. Lúc Cô Tửu tạo ra phương thuốc kia, hắn còn chưa thăng đến cấp đại sư cho nên tên tuổi bị hệ thống công bố trên kênh thế giới. Khi ấy, toàn bộ công hội đều sôi trào nhiệt huyết chạy đi chiêu mộ Cô Tửu, hắn cự tuyệt tất cả. Sau đó, hắn bị người ta truy đuổi ám sát. Bất quá, rất nhiều lão đại các công hội lớn sau một đoạn thời gian liền hiểu rõ một chuyện, nếu vì phương thuốc mà đắc tội Cô Tửu, không phải là việc gì hay ho, cho nên, bọn họ dừng việc đuổi giết lại.

Mỹ Nhân Bang có thể tính là bang hội lớn. Nhưng các mỹ nhân không một ai chịu buông tay. Kết quả, Cô Tửu không ngừng bị bang chúng Mỹ Nhân đuổi chạy khắp nơi. Hắn bất đắc dĩ mới lánh nạn sang Nam Uyên đại lục, không nghĩ tới Mỹ Nhân Bang lại điều động tổng lực đuổi theo.

Cô Tửu mặc dù là dược sư nhưng tinh thần lực hắn đủ cao, lực công kích không thua Sở Tiếu Ca là mấy. Có thêm hắn, khu vực quái cấp liền trở nên dễ giải quyết. Hỉ Ca lò mò đi sau lưng người nhàn nhã hưởng ké kinh nghiệm. Hỉ Ca vì hắn mà bị hồng danh, cho nên Cô Tửu đương nhiên không cự tuyệt chuyện giúp cô tẩy sát khí. Dù sao chuyện này chẳng tốn bao nhiêu thời gian. Vậy là người ở khu vực quái cấp đánh hơn nửa giờ, tên trên đầu Hỉ Ca đã chuyển thành màu vàng. Ngay lúc bọn họ chuẩn bị rời đi, một đám người hướng phía họ mà tới.

“Lại là người Mỹ Nhân Bang.” – không ngờ lần này đến hơn người. Muốn chạy trốn cũng rất khó. Cô Tửu có chút áy náy nhìn Hỉ Ca.

Sở Tiếu Ca xuất ra chủy thủ, cười nói: – “Giết một người là hoàn vốn. Giết người là buôn bán lời.”

Hỉ Ca chỉ bĩu môi, từ chối cho ý kiến. Cô không thích giết người nhưng cô không hề hối hận việc động thủ giết đám mỹ nhân vừa rồi.

Mắt thấy một đám mỹ nhân sắp tới gần, không ngờ nửa đường lại bị một đám người khác chặn lại. Đây là chuyện gì xảy ra??! Nhìn thấy đám người vừa xuất hiện đeo gia huy Hắc Ám Huyễn Tộc, Hỉ Ca đầu đầy thắc mắc. Người của Hắc Ám Huyễn Tộc không hề khách khí với Mỹ Nhân, vừa đụng mặt liền nhào vào xáp lá cà. Cô Tửu cũng rất sửng sốt nhìn trường hỗn chiến ở trước mặt, trong lòng cảm thán, Nam Uyên đại lục quả nhiên toàn là người bạo lực!!!

Vốn tưởng bản thân sẽ trở thành thịt dê trên xiên nướng vĩ, cuối cùng lại biến thành vịt xem hoa. Bọn Hỉ Ca rất tự giác, rất vui vẻ, đứng ở đằng xa xem náo nhiệt. Lúc này không nên vọng động. Ai biết nếu họ lộn xộn nhảy vào giữa, phe có nổi điên lên, đem họ thành địch nhân rồi đồng thời xử trí hay không. Hỉ Ca không có hứng thú làm thịt ép mỡ nha.

“Chị hai, nhìn xem, nữ vũ giả bên kia, người đứng kế bên Hắc Diễm.” – Sở Tiếu Ca kích động đẩy đẩy Hỉ Ca, chỉ tay vào một nữ vũ giả cấp đang ôm đàn tỳ bà, cầm cây đàn đập lên đầu một tên thích khách ở trước mặt.

Thật bạo lực!! Có điều… hành vi này sao trông quen thế nhỉ?! Hỉ Ca có chút hoài niệm nhìn chằm chằm vị nữ vũ giả kia. Thẳng đến lúc người đó quay người, nhìn rõ mặt mũi, Hỉ Ca trong lòng liền cả kinh, là cô ấy!!

Phi Khuynh Thành không phải là người nổi tiếng. Thời beta, lúc Phi Khuynh Thành bắt đầu đăng ký vào trò chơi, Hỉ Ca đã muốn là bá chủ một phương. Hai người bọn họ là ngẫu nhiên gặp mặt. Phi Khuynh Thành là muốn cùng Hỉ Ca đấu PK một hồi. Sau đó, mấy lúc rãnh rỗi, Hỉ Ca sẽ chạy đi tìm Phi Khuynh Thành PK.

Lúc đó Phi Khuynh Thành có cấp bậc thấp hơn Hỉ Ca, nhưng kỹ thuật PK tuyệt đối là hàng top. Hỉ Ca chính là học PK từ Phi Khuynh Thành. Hai người không tính là thân thiết. Ngay cả thêm bạn tốt cũng không làm. Chỉ là, Hỉ Ca luôn có thói quen đi đến địa điểm quen thuộc của hai người, ngẫu nhiên gặp Phi Khuynh Thành, ai cũng không nói gì, nhào vào đánh một hồi. Đánh xong liền bỏ đi, không hẹn gặp lại, cũng không hỏi đối phương muốn đi đâu.

Nói thật, Phi Khuynh Thành có lẽ là nữ bằng hữu duy nhất của Hỉ Ca. Một bằng hữu cơ bản chưa từng tâm sự hay mở miệng trò chuyện qua. Đáng tiếc, Phi Khuynh Thành rời khỏi trò chơi rất sớm, trước khi beta đóng cửa, cô ấy đã biến mất. Lúc rời đi, Phi Khuynh Thành gửi cho Hỉ Ca một kiện thần cấp quỷ vũ đai lưng.

“Em biết cô ấy sao?” – Hỉ Ca nhìn vẻ mặt kích động của Sở Tiếu Ca, thuận miệng hỏi.

“Là học tỷ (người học cùng trường, lớp trên) của em. Học tỷ a~~~~~~” – vẻ mặt của Sở Tiếu Ca không còn gọi là kích động bình thường nữa, phải gọi là phấn chấn bừng bừng.

“… em… thầm mến cô ấy?” – có thể làm cho Sở Tiếu Ca phấn chấn thành bộ dáng này, Hỉ Ca phải ngả mũ chào người đó, đặc biệt đây lại là nữ nhân, càng khiến Hỉ Ca thêm kinh ngạc.

“Đương nhiên.” – Sở Tiếu Ca tự hào thừa nhận – “Trong trường học bọn em, một nửa nam sinh đều thầm mến học tỷ, nửa không thích kia… chính là gay!” (bó chíu với bạn Tiếu Ca=)))

“…”

“…” – Sở Tiếu Ca cùng Cô Tửu hai mặt nhìn nhau.

“Em đã sớm biết học tỷ cũng chơi trò chơi, chính là chưa từng đụng mặt mà thôi. Chúng ta quả nhiên có duyên quá a~~~~” – Sở Tiếu Ca hai tay bưng má, ánh mắt mông lung, tim hồng chớp chớp, cực kỳ có vẻ mê gái!!!

Hỉ Ca đen mặt, không cần dọa người như vậy chứ. Em là nam nhân đầu đội trời chân đạp đất đó! Cô vẫn biết Sở Tiếu Ca có bệnh mê gái, thật ra thì trai gái gì nó cũng mê. Giống như lúc trước, khi xem đoạn video tuyên truyền, Sở Tiếu Ca cũng đối với Thất Tử một bộ dáng say đắm y như bây giờ. Cái kiểu, hận không thể chạy đến ôm người ta một cái.

“Em xác định cô ấy là học tỷ của em?” – dung mạo Phi Khuynh Thành không khác gì so với thời beta, nhìn chỉ có vẻ thanh tú thôi, không thể là một đại mỹ nữ chứ?!

“Đúng vậy. Cả trường đều biết tên trong trò chơi của học tỷ nha. Đừng nhìn dung mạo trong trò chơi của học tỷ. Em dám đưa tay thề, học tỷ tuyệt đối đã chỉnh thấp đến mức tối đa. Điều này cũng không quan trọng, học tỷ thân yêu vĩnh viễn là mỹ nhân hoàn hảo nhất… oa oa oa oa~”

Nhìn một đống nước miếng phun phèo phèo từ miệng của Sở Tiếu Ca, Hỉ Ca có một loại xúc động muốn đem nó nhét trở vào trong bụng mẹ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio