. Xin hỏi bạn là công hay là thụ?
Dương: Công.
Mạch: Tôi sao cũng được.
. Vì sao quyết định như vậy?
Dương: Chủ yếu là do chưa làm thụ bao giờ.
Mạch: Em có thể dạy anh.
(Dương Dương bỗng nhiên đổ mồ hôi lạnh: “Mạch Mạch, xin cho anh ích kỷ chuyện này đi? Em tha thứ cho chút lòng dạ hẹp hòi này của anh đi mà.” Mạch Mạch gật đầu. X: “Người nước ngoài nói quả là đúng, trong mối quan hệ này, kỳ thực thụ chiếm vị trí khống chế đó.”)
. Bạn có thỏa mãn với tình trạng hiện tại?
Dương: Rất thoả mãn.
Mạch: Cũng được.
. Lần đầu H là ở đâu?
Dương: Nhà Mạch Mạch.
Mạch: Nhà tôi.
(X: “Hai người chuyên nghiệp ghê, lời nào cũng như nhau, tính cách quả là quang minh lỗi lạc.”)
. Cảm nghĩ lúc ấy?
Dương: Trên đời còn có chuyện vui vẻ đến thế? Cả đời cũng không bỏ qua.
Mạch: Người này bình thường nhìn qua hào hoa phong nhã, lên trên giường rồi thì như điên.
(Dương Dương rất đắc ý: “Vậy có nghĩ anh là người đàn ông hoàn hảo.” Mạch Mạch nhẹ nhàng nở nụ cười.)
. Lúc đó đối phương hình dạng ra sao?
Dương: Gợi cảm…. (X: “Đừng trưng cái vẻ mặt này ra, con nít nhìn kìa.”)
Mạch: Rất… nhiệt tình…. (X: Lần đầu tiên thấy Mạch Mạch có nét mặt do dự như thế, hố hố hố..)
. Sáng sớm ngày hôm sau, câu đầu tiên bạn nói là gì?
Dương: Chúng ta làm một lần nữa đi.
Mạch: Tôi phải đi làm.
(X: Quả nhiên… Dương Dương không CJ () tí nào….)
. Số lần H mỗi tuần là bao nhiêu lần?
Dương: Tùy ý.
Mạch: Không tới phiên tôi quyết định, đều do ảnh chủ động.
. Bạn nghĩ mỗi tuần H bao nhiêu là lý tưởng?
Dương: Muốn làm thì làm, nên xuất thủ thì xuất thủ.
Mạch: Dựa theo kiến nghị của chuyên gia y học, hẳn là , lần một tuần, bất quá tôi chưa bao giờ khoa học hết.
(Dương Dương: “Cần khoa học cái gì? Họ nói bậy nói bạ đó, tụi mình đâu định làm hòa thượng…”)
. H như thế nào?
Dương: Kịch liệt, nhiệt tình, khát vọng, vui sướng, muốn ngừng mà không được…. (X: “khụ khụ, chờ một chút, phải uống miếng nước đã.”)
Mạch: Ảnh hình dung rất hoàn chỉnh. (X: vẫn là Mạch Mạch bình tĩnh hơn.)
. Bộ phận nào của bạn mẫn cảm nhất?
Dương: Hỏi gì kỳ khôi vậy, cô sao hỏi quái dị vậy hả? Cô làm phóng viên kiểu gì vậy? Không lẽ lát nữa muốn bọn này cởi hết trước mặt mọi người à?
Mạch: Cô hỏi mấy vấn đề này để làm gì đó?
(X nước mắt ròng ròng: “Là lão bản kêu tôi hỏi mà, liên quan gì đến tôi, .” Dương Dương ngẩn ra một lát, thở dài: “Bỏ đi, nể cô là con gái, không chấp.” Mạch Mạch đưa khăn tay, ôn hòa: “Được rồi, đừng khóc, bọn tôi trả lời là được rồi, tiếp tục hỏi đi.”)
. Bộ phận nào đối phương mẫn cảm nhất?
Dương: Chuyện đó…. toàn thân đều mẫn cảm, nhưng nhất vẫn là thắt lưng.
Mạch: Anh ấy cũng như vậy, bất quá vành tai mẫn cảm nhất.
. Nếu như phải dùng một câu hình dung đối phương khi H?
Dương: Như tinh linh dưới ánh trăng.
Mạch: Như báo săn nơi hoang dã.
(X: Úi chà, thật đẹp.)
. Thẳng thắn mà nói, bạn thích H?
Dương: Đương nhiên, từ khi ở bên Mạch Mạch là đã thích.
Mạch: Uhm, cũng giới hạn từ khi ở bên Minh Dương.
(X: AA, thực sự là khiến người ta ước ao mà.)
. Thường thường H ở đâu?
Dương: Nhà Mạch Mạch
Mạch: Nhà tôi.
. Bạn muốn làm ở nơi nào?
Dương: Trong xe đã làm rồi nè, tôi nghĩ muốn thử ở nơi dã ngoại, rừng rậm, thảo nguyên, thác nước,…… (X: “Đề tài này nói hăng quá ha, quả thực làm cho người ta hoài nghi nãy giờ anh chỉ có mạnh miệng, thực sự là bị bỏ đói lâu năm rồi.”)
Mạch: Tôi chỉ thích ở nhà, giường chiếu mềm mại, tốt nhất rồi. (X: Hiểu mà, cậu ở phía dưới, đương nhiên muốn chọn nơi rồi, anh ta toàn chọn nơi rừng rú đâu không, đi rồi về sao nổi…”)
. Tắm trước hay sau H?
Dương: Cả hai.
Mạch: Cả hai.
. Khi H, bạn có giao hẹn gì không?
Dương: Hẹn cái gì?
Mạch: Hình như chẳng hẹn gì cả.
. Bạn có từng làm cùng người khác ngoài người yêu chưa?
Dương: Lúc yêu em ấy thì chưa.
Mạch: Lúc yêu anh ấy thì chưa.
(X: Quả là dân làm ăn, trả lời vấn đề chặt chẽ ghê, không chê đâu được.)
. Đối với cách nghĩ “Nếu như không chiếm được tâm chí ít cũng muốn có thân thể”, bạn tán thành hay phản đối?
Dương: Tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy, thiệt nực cười. Đây là cách nghĩ hạ lưu, chỉ có lưu manh mới làm vậy.
Mạch: Tôi phản đối cách nghĩ này.
(Sắc mặt Mạch Mạch lạnh đi, Dương Dương nắm chặt tay hắn, rất không vui nói với X: “Cô không hỏi đơn giản hơn được sao?”)
. Nếu như đối phương bị côn đồ cưỡng gian, bạn sẽ làm gì?
Dương: Giết thằng đó.
Mạch:….
(Dương Dương nhảy dựng lên, ôm Mạch Mạch, đứng dậy muốn đi: “Đừng nói chuyện này nữa, hỏi cái gì kỳ cục vậy hả?” X tiến lên cản lối, xin lỗi liên tục. Phỏng vấn một lần nữa gián đoạn.)
. Trước khi H bạn có xấu hổ không? Hay sau đó xấu hổ?
Dương: không xấu hổ, H với người yêu, đương nhiên trước là khát vọng, sau là thỏa mãn rồi.
Mạch: Không.
. Nếu như bạn thân nói với bạn “Tớ rất cô đơn, cho nên chỉ buổi tối hôm nay, xin..” cầu H, bạn sẽ làm thế nào?
Dương: Đương nhiên cự tuyệt, sao có thể được?
Mạch: Sẽ đồng ý.
(Dương Dương nhảy dựng lên: “Cái gì?” Mạch Mạch liếc y một cái: “Em chỉ có một thằng bạn thân thôi.” Dương Dương lập tức ngồi xuống: “May là An Ninh có Cao huynh, không cô đơn.”)
. Bạn nghĩ mình am hiểu H sao?
Dương: Chắc cũng tạm.
Mạch: Cũng được.
. Như vậy đối phương thì sao?
Dương: Không gì sánh kịp.
Mạch: Cũng khá
(X chảy nước miếng: “Tối vui vẻ quá hen…..”)
. Khi H bạn hy vọng đối phương nói gì?
Dương: Gọi tên tôi, hoặc không nói gì cả.
Mạch: Gì cũng không cần nói.
(X: Rớt mồ hôi, thì ra đều là phái hành động cả.)
. Bạn thích biểu tình đối phương như thế nào khi H?
Dương: Toàn bộ.
Mạch: Thế nào cũng thích.
. Bạn nghĩ cùng người ngoài H là được hay không?
Dương: Không thể được.
Mạch: Không tốt lắm.
. Bạn có hứng thú với SM không?
Dương: Không hề hứng thú…. Nè, sao lại hỏi cái quỷ này? Bộ thần kinh cô có bệnh hả?
Mạch:….
(X xin lỗi lần thứ hai, phỏng vấn lại gián đoạn.)
. Nếu như đối phương bỗng nhiên không hề muốn thân thể của bạn nữa, bạn sẽ làm gì?
Dương: Muốn thân thể của em ấy. (X: Lợi hại nghen…)
Mạch: Nhân cơ hội nghỉ ngơi. (X: Lợi hại hơn nữa…)
. Bạn nghĩ sao về cưỡng gian?
Dương: Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn hỏi loại vấn đề như thế nữa, tôi sẽ mua đứt tạp chí của các cô rồi sa thải cô đó, nghe chưa.
Mạch:…
(X lần thứ hai xin lỗi, lệ chảy hai hàng, rốt cục cũng được hai người kia tha thứ.)
. Những nơi H từ trước tới giờ, nơi khiến bạn hưng phấn nhất, lo nghĩ nhất?
Dương: Chỉ có hưng phấn, không có lo nghĩ.
Mạch: Giống vậy.
. Khi H chuyện gì thống khổ nhất?
Dương: Không có.
Mạch: Không có.
. Thụ có từng chủ động mê hoặc công không?
Dương: Có
Mạch: Có lúc nào? Nói em nghe chút coi.
Dương: Việc này…. Coi như không có đi. (X mồ hôi ròng ròng…)
. Phản ứng của công khi đó?
Dương: Đương nhiên là xem thời xem thế rồi nhào vô.
Mạch: Lúc anh ấy nhìn thấy tôi trong hoàn cảnh vắng người đều thế cả.
(Dương Dương cười hắc hắc, đắc ý vô cùng.)
. Công từng có hành vi cường bạo không?
Dương: Ê, địa chỉ tạp chí này ở đâu? Tôi muốn tìm lão bản mấy cô. (X: “Xin lỗi, xin lỗi, là lão bản kêu tôi hỏi, tôi chỉ đi làm kiếm cơm thôi….”)
Mạch: Không có. (X: “Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn cậu thông cảm.”)
. Lúc đó phản ứng của thụ?
Vừa nhìn thấy nhãn thần của Dương Dương, X gào lên: “Tôi không hỏi gì hết nghen.”
. Đối với bạn mà nói, đối tượng lý tưởng để H là ai?
Dương: Mạch Mạch.
Mạch: Anh ấy cũng rất lý tưởng.
. Đối phương hiện tại phù hợp với lý tưởng không?
Dương: Hắc hắc, hiện tại tôi mới hiểu cô, cô không phải cố ý giả thần giả quỷ mà là đần hết thuốc chữa rồi, hỏi vấn đề cũng cứng nhắc thấy mồ, cũng thú vị đó. (X lau mồ hôi…)
Mạch: Những câu hỏi của cô là do lão bản nhét cho phải không? Cô ngay cả truyện cũng không đọc mà đã phỏng vấn rồi, tôi chịu cô luôn. (X mồ hôi như thác Lư Sơn…)
. Lúc H có sử dụng chút đồ vật nào không?
Dương: Không có sở thích đó.
Mạch: Không có.
. Lần đầu tiên của bạn là lúc nào?
Dương: Hai mươi lăm tuổi.
Mạch: Hai mươi mốt tuổi.
(X: “Phù, kỳ thực phỏng vấn hai người này cũng không đến nỗi khó.” Lão bản đại hãn: “Cô thiệt không có đọc trước hả?”)
. Đối tượng khi đó có là người yêu hiện tại không?
Dương: Đương nhiên không phải.
Mạch: Đúng là cô không chịu coi truyện trước rồi, còn dám hỏi tiếp nữa chứ, tôi lần thứ hai bội phục cô đó. (X mồ hôi như mưa: “Tha tôi đi, sau này tôi sẽ học thuộc lòng truyện của hai vị đại nhân mà.”)
. Bạn thích được hôn ở đâu?
Dương: Đâu cũng thích.
Mạch: Chỗ nào cũng được.
. Bạn thích hôn lên chỗ nào của đối phương?
Dương: Môi… kỳ thực là toàn thân luôn.
Mạch: Vành tai.
. Trong khi H, chuyện gì có thể lấy lòng đối phương?
Dương: Vì em ấy, tôi có thể…. Cô dựng lỗ tai lên nghe làm gì, đây là chuyện không thích hợp cho con nít nghe, tôi không nói đâu.
Mạch: Làm theo anh ấy. (X: “Thiệt là làm cho trí tưởng tượng người ta bay xa nha.”)
. Lúc H bạn nghĩ gì?
Dương: Lúc H còn nghĩ cái quỷ gì? Ai hỏi câu này vậy? Cô ta có H bao giờ chưa hả? (Lão bản tạp chí lau mồ hôi hột. X cũng mồ hôi như mưa.)
Mạch: Nếu như khi H mà còn lãnh tĩnh như thế, vậy không phải muốn H rồi, chỉ làm cho có. (X “Vẫn là Mạch Mạch tốt a.”)
. Số lần H một đêm là bao nhiêu?
Dương: Tùy ý.
Mạch: Không nhất định.
. Lúc H, quần áo là bạn cởi hay đối phương cởi cho?
Dương: Cô nàng đặt câu hỏi cần coi GV. (X khóc: “Về tôi từ chức cho coi nè.”)
Mạch: Thôi được rồi, không làm khó dễ cô nữa, hai trường hợp đều có hết, tùy theo tình huống, tùy theo tâm tình mà làm.
. Đối với bạn, H là?
Dương: Là biểu đạt cho sự viên mãn.
Mạch: Là chấp nhận tình yêu.
. Cuối cùng xin mời bạn nói với người yêu một câu.
Dương: Mạch Mạch, anh vĩnh viễn yêu em. Quá khứ, anh có lỗi với em, xin em tha thứ cho anh. Em tốt với anh như thế, anh sẽ quý trọng cả đời. Anh thề sẽ không làm gì có lỗi với em, vĩnh viễn không nói những lời tổn thương em, vĩnh viễn không liếc người khác một cái….. ( X đứng lên thu dọn đồ: “Phỏng vấn đến đây xin kết thúc.”)
Mạch: (mỉm cười) Minh Dương, tụi mình về nhà đi.
LỜI CUỐI SÁCH
“Thính thuyết ái tình hồi lai quá” vốn muốn viết thành bi kịch. Mọi người xem tên truyện chắc cũng đoán được ha. Hắc hắc.
Mỗ Tuyết có một tật xấu, khi viết cốt cho một bộ tiểu thuyết thường viết một cái mở đầu rồi sau đó viết kết thúc, khi thấy thỏa mãn mới bắt đầu viết tình tiết trong truyện.
Vốn ban đầu câu cuối cùng trong truyện là
“Trong bóng tối, Chân Mạch rơi lệ.”
Nhưng trong khi viết, QQ của mỗ Tuyết bị đao quang kiếm ảnh qua qua lại lại, độc giả uy hiếp không ngừng, bình luận sách tràn ngập không khí khủng bố, làm cho mỗ Tuyết không thể không cải tà quy chính, từ mẹ kế biến mẹ ruột, để Mạch Mạch nhà ta được hạnh phúc.
Vì vậy, mọi người vui mừng vô hạn, mỗ Tuyết buồn bực vô cùng.
Đương nhiên, kết cục này kỳ thực cũng tốt, sau khi phiền muộn xong mỗ Tuyết cũng rất thích.
Tôn chỉ viết văn của Mỗ Tuyết luôn luôn là “Để người có tình trong thiên hạ không thể thành thân thuộc”, hắc hắc, bất quá hình như bao giờ cũng không như nguyện hen.
Trong truyện này, mỗ Tuyết mong ước những người có tình trong hiện thực đều thành thân thuộc cả, hy vọng mọi người đều có hạnh phúc.
Chúc các vị độc giả đại nhân đều lòng nghĩ chuyện thành, buôn bán phát đạt, thăng quan tiến chức, học tập tiến tới, hoặc như mỗ Tuyết dù không tiến tới thì cũng tiêu dao tự tại.
Mặt khác, truyện về Thẩm An Ninh cùng Cao Kiến Quân, mời xem “Xuân phong trầm túy đích vãn thượng“.
Mãn Tọa Y Quan Thắng Tuyết