Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thợ Làm Bánh Số Phố Mộc Lan
Trans: Ying Ying
–
Chương : Bữa tối
Bên kia, Tư Việt dường như chỉ cần vài giây đã trả lời: "Ở nhà mới, phiền cậu mang về giúp tôi nhé, cảm ơn."
Y Bạch nhận được câu trả lời liền khởi động ô tô, để điện thoại kết nối với bluetooth trên xe, cậu chọn ra vài bài hát rồi hòa cùng âm nhạc lái xe tiến về đường Hướng Dương.
. . . . . . . . . .
Số đường Hướng Dương đã khôi phục lại dáng vẻ yên tĩnh ngày thường, Y Bạch dừng xe ven đường, cậu ôm bánh bước vào trong sân. Vừa lúc nhìn thấy Tư Việt mặc quần áo ở nhà màu xám tro đang trồng loại cây gì đó ở một góc sân, Andy thì mặc một bộ màu xanh nhạt đang ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh, trong tay còn cầm một cái xẻng làm vườn nhỏ, ánh mắt loé lên sự sùng bái xen lẫn tò mò. Bạn cún Mike đã từ sớm chạy đến bên chân Y Bạch, vui vẻ quẩy đuôi quanh người cậu, thỉnh thoảng còn ngửa đầu kêu nhỏ hai tiếng tựa như đang bày tỏ sự chào đón của mình.
Cảnh tượng trước mắt khiến cảm giác thoải mái trong người Y Bạch tăng cao, tựa như cảm giác yên bình này sẽ như vậy kéo dài suốt quãng đời còn lại, Tư Việt và Andy vẫn luôn cùng cậu sống chung một mái nhà, số đường Hướng Dương vốn dĩ nên như vậy.
Nghe được tiếng sủa kích động của Mike, Tư Việt ngẩng đầu chào hỏi Y Bạch.
"Tiểu Y về rồi sao. Phiền cậu chờ một lát, tôi trồng cây này xuống nữa là xong rồi."
Andy ngồi xổm bên cạnh cũng bi bô chào hỏi.
Y Bạch đặt bánh ngọt lên bệ cửa sổ bên dưới mái hiên trong sân, sau đó cũng ngồi xổm xuống nhìn cây nhỏ trong tay Tư Việt.
Thấy Tư Việt đã vùi đất xong, cậu lại nhìn mảnh đất nhỏ nhấp nhô những cây con, không nhịn được liền hỏi: "Đây là cây gì thế?"
"Là Blueberry." Động tác trên tay Tư Việt không ngừng lại.
. . . . . . . .
Qua một lúc lâu không nghe được câu trả lời, tranh thủ lúc rảnh tay ngẩng đầu lên liền bắt gặp hai đôi mắt to tròn lấp lánh đang nhìn mình. Tư Việt không nhịn được cười khẽ.
"Đây là giống Blueberry miền Bắc, chăm sóc đúng cách sẽ ra rất nhiều quả, cây này đã được ba tuổi, nếu may mắn thì sang năm sẽ có thể ăn được quả do mình trồng ra."
"(@ο@) Wow ~" Âm thanh khen ngợi bên cạnh đồng thanh cất lên, khiến Tư Việt có cảm giác như mình đang nuôi hai đứa nhỏ.
"Được rồi, đứng lên đi nào. Andy vào trong nhà rửa tay đi, hôm nay là bữa tối đầu tiên sau khi dọn nhà. Y Bạch lên lầu thay đồ xong thì xuống dùng bữa cùng chúng tôi luôn nhé." Tư Việt đứng lên phủi đất trên tay xuống, ánh mắt nhu hòa nhìn Y Bạch mở lời mời.
"Không không, không cần phiền như vậy đâu, tôi về nhà ăn là được rồi, bánh ngọt để ở trên bệ cửa sổ đấy."
"Không phiền gì đâu, vốn dĩ tôi muốn mời cậu ra ngoài ăn, nhưng vì mới dọn nhà xong với cũng đã khá trễ nên chỉ cần gọi vài món đơn giản về là được. Hơn nữa cậu xem, chúng tôi chỉ có hai người mà đồ ăn thì nhiều thế này, cậu không xuống thì tôi với Andy cũng không ăn hết, chúng ta đã là hàng xóm rồi không cần khách sáo như vậy." Giọng Tư Việt nghe như hời hợt nhưng lại tràn ngập mùi vị áp bức khó có thể từ chối. Y Bạch không ngoài dự liệu bị anh thuyết phục.
Chờ Y Bạch phản ứng lại, thì cậu đã thay xong quần áo và ngồi ngay ngắn trước bàn ăn trong nhà Tư Việt.
Bàn ăn nhà Tư Việt được làm bằng gỗ hồ đào, không có bất kì quy tắc nào về hình dáng, trên bàn đã bày biện xong rất nhiều món ăn tinh xảo đẹp mắt, nào là cá giấm Tây Hồ, gà tơ Hàng Châu, tôm Long Tỉnh và canh đậu hủ đầu cá. Từ hộp đựng bằng sứ bày ra đĩa vẫn còn toả lên hơi nóng.
Trước mặt Andy là dụng cụ ăn uống dành riêng cho trẻ em, bé con ngồi ngay ngắn trên ghế chuyên dụng, trên cổ còn quàng sẵn yếm ăn.
Tư Việt mang bánh kem Blueberry đặt giữa bàn, anh mở một chai rượu vang rồi rót vào ly của mình cùng Y Bạch, cũng không quên săn sóc đặt trước mặt bé con Andy một ly nước chanh.
Ngón tay thon dài sạch sẽ bưng ly rượu hướng về phía Y Bạch ra hiệu: "Nào, mừng bữa tối đầu tiên của chúng ta khi chuyển về đường Hướng Dương, tôi hi vọng cả hai có thể vui vẻ sống cùng nhau."
Y Bạch nhanh chóng cầm lấy ly rượu trước mặt, nhẹ nhàng cùng hàng xóm mới cụng ly. Cậu có chút không thích ứng kịp với loại sinh hoạt ấm áp như thế này, lắp ba lắp bắp nói lời chào mừng: "Mừng anh chuyển tới đây. Nơi này rất tốt, tôi vẫn luôn sống ở đây một mình nên có chút cô đơn, giờ có thêm một người sống cùng. . . . rất vui vẻ. Andy đáng yêu lắm, tóm lại. . . .là chào mừng hai người."
Tư Việt uống một hớp rượu, mỉm cười: "Cảm ơn."
Andy không cam lòng, bé con cầm ly nước chanh của mình giơ lên, cũng "cụng ly" một cái.
Y Bạch ngồi gần Andy, cậu tự giác giúp bé múc thêm thức ăn, nhặt xương cá. Bé con này lại càng thêm dính lấy anh thỏ. Tuy rằng chú cũng sẽ giúp bé nhưng anh thỏ rất dịu dàng, khi cười lên còn rất rất đẹp nha. Bé nghe chú nói, anh thỏ cùng với bạn thỏ nhỏ sống ở tầng trên, dọn nhà thật là thích quá điiiii!"
Andy cảm thấy tự hào về phát hiện mới của mình, tay nhỏ cầm muỗng vui vẻ lắc lư.
"Y Bạch, cậu cứ ăn đi, không cần để ý đến Andy, nhóc con này có thể tự ăn được."
"(⊙o⊙) À, à được." Y Bạch ngoài miệng thì đáp ứng, nhưng tay đã trộn xong cho bé con nửa chén cơm đầy thịt cá.
–
Cá giấm Tây Hồ
Gà tơ Hàng Châu
Tôm Long Tỉnh
Canh đậu hủ đầu cá.
[] Hello, lại là mình đâyyyyy! Cũng khá lâu rồi mình mới trồi đầu lên nhỉ??? Tình hình dịch bệnh đang ngày càng nghiêm trọng rồi T_T Bây giờ Hs phải ở nhà học online nên mình cũng có được ti tí thời gian edit lại đây. Có mấy lần muốn xóa thư mục cho rồi nhưng cứ chần chờ không nỡ vì đam mê này cháy bỏng quá hihi Cứ cách một năm lại trồi đầu lên edit vài tháng lại lặn mất tăm huhu mong mọi người sẽ không quên mình :">