Vòng thứ hai lúc này số võ giả đã giảm đi một nửa từ người lúc này còn người, trong số các võ giả sẽ tiến hành bốc thăm số thứ tự và chon ra một người được đặt cách, Người có được may mắn đó là một võ giả thuộc Hàn gia Hàn Phi công tử, người trẻ nhất trong bốn huynh đệ họ Hàn, Thôi thì một người bị loại từ sớm, thì bù lại họ có suất vào vòng thứ cũng tạm được
Nhưng vỏ giả bị loại sẽ không dduojc tiếp tục ở trong khu dành cho thí sinh nữa, mà sẽ phải đi ra ngoài, có thể là khán đài hoặc ra về tùy ý.
“thiên Xích! huynh yên tâm nếu gặp lại tên Ngô Diệm đệ sẽ thay huynh dạy cho hắn một trận”
Hàn phong người có thực lực lớn nhất cũng lên tiếng
“Đệ yên tâm đi, LĂng Mộng không có tham dự Võ giả luận võ, nên không ai có thể làm kho Hàn gia đâu”
“Hàn Phong huynh, Hàn Thương,.. hai người cẩn thận một chút đừng chủ quan giống ta”
Hàn Thiên xích nhắc nhở vài câu rồi đi lên khán đài quan sát. Thật trùng hợp lại đứng gần Tiểu Thất, Hai người cung đã từng giao thủ, hắn có thể nhận ra đối phương, Nhưng Thiên Xích chưa chắc đã nhận ra hắn. Vừa nghe dược thông tin Mộng Lăng không có tham dự Võ Hội hắn muốn kiểm chứng lại tin tức bèn quay sang hỏi
“Vị huynh đệ này cho ta hỏi. Lăng tiểu thư không có tham gia võ hội sao”
Hàng Thiên xích vẫn còn đang ấm ức, lại có người hỏi hắn về người ngoài không liên quan gì đến Hàn gia của hắn, nên có chút khó chịu
“Chuyện của Lăng gia Mắc mớ gì đến ta”
Tiểu Thất cười cười
“ Người không cần ấm ức trận lúc nãy, Thực lực của tên đó không có kém người đâu?”
Nghe có người choc vào chỗ ngứa, Thiên xích tất nhiên là khó chịu
“Ngươi thì biết gì chứ? Là do ta không cẩn thận bị trúng liên chiêu, không thì so đấu chính diện chưa chắc ai đã hơn ai”
Đối với trận hồi nãy quả thật, Tiểu Thất có chút đánh giá Ngô Diệm cao hơn. Khoan nói đến thực lực công kích, chỉ riêng về tâm lý và cách nhìn trận đấu, Ngô Diệm đã không còn nóng nảy căm đầu vào công kích mà đã biết suy tính, lựa chọn hướng công kích.. Như vậy có chút thú vị rồi
“Hai người nhục thể khá tương đồng, khó nói ai hơn ai, nhưng về sự tính toán thì Hắn đã hơn người rồi. Không biết người nghĩ thế nào chứ ta thấy hắn chỉ thủ là chính không có công kích nhiều… Cách đánh của ngươi tuy là thống khoái, nhưng lại tốn quá nhiều sức, trong một dịp mà các thế lực tranh dành vị thế như thế này, người phải nên cẩn trọng mới đúng”
Nghĩ cũng phải, quả là hắn trận vừa rồi cũng hơi qua khinh thường đối phương, tự cho bản thân mình trên cơ cho nên chỉ muốn dùng sức mạnh để dằn mặt, đúng là có chút nóng vội. Vừa thua trận lại bị một kẻ lạ mặt phê phán. Nhất là một kẻ lại đang dấu mặt nhìn chẳng có chút gì gọi là cao minh cả tu vi còn thấp hơn cả ta. Hàn thiên Xích có chút tò mò
“Chỉ là một tên mới tấn chức đệ tử tinh anh, Ta cũng không biết được, Hắc Hổ Bang ngoài Tiêu Dật Lôi và NGô Thừa Long lại có thêm một tên Ngô Diệm này, Theo người nếu là nghiêm túc so đấu thì Ta và Hắn ai mạnh hơn?”
“điều này ngươi tự quan sát thì hay hơn”
Không biết thì nói thẳng là không biết, lại cứ ra vẻ up mở, Hàn Thiên Xích thoáng có chút coi thường.
“Không sao hết, kỳ này võ giả luận võ không có hai tên Tiêu Dật Lôi và Liêu Tương Sinh, Một người tu luyện chưa về, mội người thì gia nhập Tông Môn nên không có tham dự, Lại thêm Lăng tiểu thư cũng không có thấy mặt trong khu chuẩn bị, Lần này Hàn gia đứng thứ nhất là cái chắc rồi”
Nghe tiếng cười của Thiên xích xem ra hắn rất tin tưởng vào mấy huynh đệ kia của mình. Những nhân vật phong phân không có tham gia sao? Tiểu Thất có chút thất vọng, Nhưng đệ tử tinh anh tuy đã có người tấn chức võ sư nhưng chẳng có mấy người dám đăng ký Võ sư luận võ, mà chỉ đăng ký là võ giả, điều này không phải là họ sợ hãi, mà là việc tranh giành thành tích có ý nghiwxa dối với thế lực của họ, nếu đấu với võ sư họ chỉ là nhưng tay non nớt khó tạo được thành tích tốt
Sau loạt trận đầu tiên, võ giả tự do đã bị loại đi rất nhiều, nhưng trong người vào vòng sau thì họ vẫn còn rất nhiều, ngoài trừ Hàn thiên xích và một số võ giả từ các đại doanh ngoài thành, thì còn người là võ giả thuộc các thế lực tham dự, vòng này đã có nhiều hơn nhưng cuộc đọ sức giã các thế lực với nhau.
Trận hấp dẫn tiếp theo gây nhiều chú ý hơn cả là Lăng Thiên gặp Đông tử, Hàn Phong gặp Lăng Dực. Một cặp là trận đấu của nhân vật được nhiều người chú ý Lăng Thiên, nghe đồn tư chất còn nhỉnh hơn Lăng Mộng, lần này không thấy LĂng tiểu thư tham dự, nên Kỳ vọng đặt ở người này nhiều nhất. Có người nói tương lai của người này còn có thể so với cả liễu Tương Sinh, nếu Biêu hiện Tốt rất có thể sẽ được Tông Môn thu nhận. đối diện với gã là Đông tử, là học viên của Luyện Võ Các lại là con trai của Đông Tiễn, đô úy đóng quan doanh ở Đông Thành, do không thường xuyên xuất hiện nên danh tiếng không có được nhiều như Lăng Thiên.
Trong khi đó ở một võ đài khác thì lại là một cuộc so tài giữa hai đệ tử tinh anh khác, Hàn Phong đệ tử tinh anh hạng nhất ở Hàn gia đấu với đệ tử tinh anh hạng hai của Lăng gia. Cặp so đấu này tất nhiên sẽ có phần gay cấn hơn, nhưng người ta cũng tò mò về cặp đấu của Lăng Thiên, nên mọi người nghe tiếng hò reo ở bên nào đều chạy qua bên đó, Chẳng giống với đài quan sát cho các nhân vật cao tầng, khán đài ở dười ít người ngồi hơn vì không bao quát được nhiều, thêm nữa họ muốn nhìn gần hơn đối với các cuộc so tài
Lăng Thiên gặp Đông tử, Xưa nay hắn đã mang nhiều hào quang từ nhỏ, nên không có để người khác vào mắt, Sau lần ra tay hạ độc thủ với tỷ tỷ, Lăng gia chủ đã giam lỏng hắn, muốn hắn tu tâm dưỡng tính thời gian đó hắn lại suy nghĩ cách trả thù hai người Tiêu Dật Phong, và điều đáng ngạc nhiên Tên hạ nhân lúc đó, lại chính là người hắn từng tung một cước chết đi sống lại. nhưng chưa được bao lâu gia chủ lại thả ra, dù gì hắn cũng phải ra mặt tranh đoạt thành tích võ hội lần này. Hàn gia chủ không vui nhưng vì vị thế tương lai của Lăng gia không còn cách nào khác, hết lần này đến lần khác điều chế đan dược tốt nhất cho Hắn tu luyện, Đến gia phụ còn phải chịu thiệt thòi như vậy, người khác hắn thèm ngó tới sao?
Vội vàng rút trường kiếm lao tới muốn kết thúc thật nhanh ván đấu tranh thủ ghi điểm với Tông Môn, Trận trước Đông tử là tay không đấu với võ gải tự do, nhưng lần này đối phương dùng kiếm hắn không thể tay không mà đối chiến được, lần này Hắn dùng Bạch Ngân thương vũ khí thông dụng trong quân doanh. Bình tĩnh mà đối phó với kiếm chiêu của đối phương
Nhưng lần này có chút khác biệt, không giống như là chiêu thăm dò thực lực, khi mũi kiễm chưa đâm tới đối thủ LĂng thiên đã xoay mình rồi biến mất ngay trước mặt Đông tử. khiến cho đòn đâm của Đông tử bị hút là đối mắt hắn vốn bình thản lúc này phải mở to ra như không tin vào mắt mình. Trực giác của hắn mách bảo, nguy hiểm đang từ phía sau lấn tới. Vội nhảy ngườivể trước
“Vù Vù!!”
Lập tức xoay người lại thì quả nhiên Lăng Thiên Vừa chém hụt gã. Đông tử thầm toát mồ hôi lạnh khẽ nuốt ực một tiếng, thân pháp đối phương quả nhiên là nhanh nhẹn hơn người
Lăng Thiên tuy có chút ngoài ý muốn những tưởng một chiêu sẽ hạ được, không ngờ đối phương không biết vô tình hay hữ ý lại thoát được, nhưng trong mắt hắn vẫn không coi đối phương ra cái gì
“ Ngươi khá lắm, né được một chiêu của ta, vậy cũng tốt để ta trêu đùa cùng người một lúc”
Đám người phía dười Ồ lên, Đòn vừa rồi nguy hiểm như vậy mà chỉ là trêu đùa sao? Lăng Thiên nói thật hay có ý nói vậy làm đối phương rối trí. Nhưng đối thủ là Đông Tử người trong quân doanh không dễ bị nao núng trong nhưng hiểm cảnh như vậy đâu a. Nhưng đòn tấn công tiếp theo lại có vẻ rất ghê gớm
Lăng Thiên xoay kiếm một vòng, miệng lẩm nhẩm công pháp gì đó. Lại xoay người biến mất trước mặt đối phương một lần nữa. Đông tử thoáng chút suy nghĩ, tự nhủ bản thân khong nên nóng vội. Đối phương không ngu ngốc gì lại sử dụng lại cùng một chiêu. Chắc chắn Hắn đang có ý đồ gì đó. Vội xoay người nhìn bốn phương tám hướng
Trành cảnh trước mắt làm hắn có chút ngây người, Từ Thiên Không vô số bóng ảnh Lăng Thiên đang đống loạt xoay kiếm tiến về phía hắn.
“Thiên Kiếm loạn Vũ”
Đối diện với kiếm chiêu này lần đầu tiên hắn gặp loại công kích này, không biết đâu là ảo đâu là thực, Đông tử chỉ đành nhắm mắt đâm tới,
“Xoẹt xoẹt xoẹt!!”
Vô số bóng ảnh lướt qua người hắn, khắp tứ chi đều truyền lại một cảm giác đau nhói, Khóe miệng Lăng Thiên khẽ cõng lên, Y Phục của Đông tử đã bị cắt rơi lả tả trên võ đài trông bộ dạng này trông không khác gì một tên khất cái. Đám người phía dưới có người cười lớn có ngươi lại lo lắng cho Đông tử. Bị đối phương vũ nhục như vậy liệu có chịu bỏ cuộc. Có người lại nghĩ “ Lăng Thiên không gây thương tổn quá nặng vậy là tốt lắm rồi
“Đông tử, buông bỏ thôi, hắn ta mạnh hơn người”
Mới qua hai chiêu mà đã rơi vào thế hạ phong rõ rệt, Nhưng bảo buông bỏ thi đấu Đông Tử không có cam lòng, Cả đời hắn chỉ chịu thua tâm phục khẩu phục đúng một người, từ ngày đó hắn quyết không bao giờ thua một cách nhục nhã trước mặt người khác, Đã khổ luyện mấy tháng nay, há lại vì một ít thương tổn này mà bỏ cuộc, Hắn không chấp nhận
Đôi tay của hắn xé toang chỗ y phục rách nát trên người vứt sang một bên ( vẫn còn mặc quần nha)làm lộ ra cơ thể tuy không phải đồ sộ nhưng cũng rất rắn chắc,, lúc này đã Lập tức cầm lại Bạch Ngân Thương thủ thế, Ánh mắt không có chút sợ hãi nào. Mọi người trong thấy lại cảm thán Ồ lên một hồi, gặp khó mà không bỏ dám đối mặt với kẻ địch mạnh hơn mình. Quân doanh có người như vậy bọn họ rất yên tâm, cảm tình đối với người ở thế yếu tăng lên không ít
“Tiểu Đông tử, Cố lên. Thắng được hắn ta sẽ làm thê tử của ngươi”
Nữ nhân này là ai? Sao lại có thể tỏ tình công khai ở đây chứ. Không lẽ một câu nói có thể giúp Đông tử chiến thắng hay sao. Cũng có thể lắm, ta nghe nói nam tử trẻ tuối có thể tăng thực lực lên mấy lần trước mặt nữ nhân của mình. Nói đến nữ nhân thì Lăng Thiên đâu có thiếu, nhiều là đằng khác, ngươi coi kìa
“Lăng thiếu gia, người cố lên a.. a, ta ta sắp không chịu được nữa rồi a…a”
Mấy nữ nhân này ẻo lả, cỗ vũ yếu ớt cho Lăng Thiên, dáng người, hay khuôn mặt đều là dụ hoặc nam nhân, Loại này đúng là dễ làm người khác sôi máu mà, Nhưng sao Lăng Thiên lại dao du qua lại với loại người này. Chốn đông người như vậy không biết là đang giúp hay đang hại hắn nữa. Cao Tầng mà biết chuyện này Lăng gia chắc không còn mặt mũi mất.
…
Lăng thiên thấy đối thủ vẫn đứng lại ứng chiến không có ý bỏ cuộc, Xem ra vũ nhục không có tác dụng với tên này lắm. Cũng được vậy thì kết thúc ở đây thôi
“ Có khí phách lắm, xem ta thu phục nhà ngươi đây”
Vẫn là chiêu thức lúc nãy “ Thiên Kiếm loạn vũ “ đây mà, vậy ra lúc nãy hắn không tung đòn kết thúc mà có ý vũ nhục đối phương. Nhưng tình thế lúc này đã khác Tâm thế Đông tử không còn bị choáng ngợp trước loại kiếm chiêu kỳ ảo này, không còn ở thế bị động đứng chờ nữa, lần này chủ động lui người ra trái né thế công.
Kiếm chiêu vừa rồi không trúng đích, nhưng Lăng Thiên cũng đã liệu trước vội vàng biến chiêu thừ thế đâm chuyển sang quét ngang một đường. Thế công kỳ lại đã hết Đong tử dùng thương gạt đòn chém ngag của Lăng thiên đồng thời xoay thương chống xuống võ đài làm điểm tựa tung người giáng một cước lên đối thủ. Động tác mau lẹ khiến Lăng Thiên phải lui ra sau mấy bước
Trường thương đối chiến tất nhiên có Ưu điểm hơn so với kiếm. Tầm công kích xa hơn là một lợi thế, Biết kiếm pháp đối phương kỳ ảo, không thể cho hắn thời giờ thi triển, may ra có cửa tranh giành phần thắng. Đã tìm ra cách đối phó. Đông tử không để cho Lăng thiên có thời gian khôi phục tinh thần, lập tức vung Trường thương quét ngang tấn công phía dưới. Rồi mượn lực xoay người tấn công từ phía trên bổ nhào xuống
Lăng Thiên đã phải thay đổi phải chiến đấu một cách nghiêm túc với người trước mắt. Chính vì coi thường lúc đầu nên hắn mới vải chật vật né đón như thế này, Trường thương tấn công từ xa thì có lợi hơn kiếm, nếu muốn hạ gục hắn phải nghĩ cách áp sát không cho hắn lợi thế. Nhân lúc đôi phương tung đòn đâm thương tới. Lăng Thiên vội xoay người, thường thường xiên qua bên ngoài sười trái làm rách một mảng y phục, cũng may không tổn thương.
Thế công Đông tử đã hụt. Tính hình trước mắt bất lợi cho gã. Vội đậm chân nhảy người qua một bên tránh được đòn kiếm đang nhằng cỗ gã mà hướng tới. Nhưng đối phương đã có thời cơ phản kích, vậy thì hắn nguy rồi. Lăng Thiên lại xoay kiếm vô số kiếm ảnh hiện ra đồng loạt lao tới bao trùm lấy Đông tử.
“Lăng Thiên thắng”
Trận chiến này thua, Đông tử gục xuống cả người vô số những vết chém, cũng may là Lăng Thiên vẫn tuân thủ luật lệ không dùng sát chiêu trong khi luận võ. Thực Lực của hắn đương nhiên là hơn xa đối thủ một bậc, Nhưng biểu hiện của Đông tử cũng rất đáng được coi trọng, Người của quan doanh ít ra phải như vậy, gục gã trên chiến trường chứ không chịu lui bước…