Thoát Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần

quyển 3 - chương 213: miền đất hứa 7

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: cơm trắng chan cà phê

Trên bàn ăn, có một người không hề bị ai ảnh hưởng, vẫn thản nhiên há miệng ăn một miếng thịt to, chuyên tâm xử lí thức ăn ngay trước mặt.

Đó là Ân Tửu Tửu.

Trong vòng một tháng, Chu Khiêm đã mượn thế lực của Thiệu Xuyên để tra xét thân phận của Lịch Học Hải trong thế giới hiện thực, biết được rằng y từng có một thời gian làm giảng viên theo hợp đồng ở một trường đại học.

Ân Tửu Tửu là sinh viên theo học lớp của Lịch Học Hải, hơn nữa còn thường xuyên đến phòng khám tâm lý của Lịch Học Hải.

Kết hợp với trạng thái khác thường của cô trong thời gian tham gia phó bản cùng nhau, tìm người hỏi tình huống của cô ở trong gia đình và trường đại học, bây giờ nhóm Chu Khiêm cũng đã khá quen thuộc với Ân Tửu Tửu.

Về cơ bản, có thể khẳng định rằng Ân Tửu Tửu không phải là thành viên của quân đoàn Đào Hồng.

Lịch Học Hải chỉ sử dụng cô để làm thí nghiệm mà thôi.

Mọi người cũng đã thảo luận rằng Lịch Học Hải có khả năng chôn trong đầu Ân Tửu Tửu một quả bom hẹn giờ, trong thời khắc mấu chốt có thể đâm sau lưng Chu Khiêm.

Chu Khiêm lại cho rằng khả năng này khó mà xảy ra.

Thứ nhất, ngay thời điểm nguy hiểm trong phó bản 《 Yến tiệc Hồng Thần 》, Ân Tửu Tửu đã can đảm đứng ra, một lòng bảo vệ đồng đội.

Thứ hai, có lẽ Lịch Học Hải đã xem Ân Tửu Tửu là con cờ thứ nhất.

Nếu Lịch Học Hải sắp xếp cho Kha Vũ Tiêu tiếp cận Tề Lưu Hành để đối phó với Chu Khiêm thì y cũng có thể sử dụng chiêu này để Ân Tửu Tửu tiếp cận với người khác.

Nhưng khi dùng thân phận con bạc của mình, Lịch Học Hải nhìn thấy Ngô Nhân và Chu Khiêm sử dụng đạo cụ hộp ngôn linh để lập lời thề, y cũng đã tìm ra một kế hoạch khác hoàn mĩ hơn, nhẹ nhàng hơn.

Sau đó, Lịch Học Hải hẳn đã xem Ân Tửu Tửu như một con tốt thí vô dụng.

Nhờ những thí nghiệm với Ân Tửu Tửu, Lịch Học Hải đã nắm bắt được quy trình thôi miên và bóp méo kí ức, từ đó Ân Tửu Tửu không còn giá trị với Lịch Học Hải.

Đương nhiên, dù phỏng đoán của Chu Khiêm có hợp lí đi chăng nữa, họ vẫn phải phòng ngừa vạn nhất.

Kỷ Nhạc Tri tìm đến Ân Tửu Tửu, thuyết minh lại tình huống, tiến hành thí nghiệm với cô.

Không bị giới hạn thời gian gấp rút như Chu Khiêm, lần này Kỷ Nhạc Tri có thời gian dài để khai quật kí ức của Ân Tửu Tửu, khi không tìm thấy vấn đề gì nữa thì hắn cũng giúp Ân Tửu Tửu chữa trị phần kí ức bị bóp méo.

Xong xuôi, Ân Tửu Tửu nhớ lại những chuyện mình đã gây ra trong phó bản 《 Những bông hoa ác 》, cô liền tìm Chu Khiêm và những đồng đội khác, trịnh trọng xin lỗi họ.

Khi đó, Hà Tiểu Vĩ khá tò mò hỏi Chu Khiêm: "Kì lạ, cô ấy mạnh như vậy, sao Mục Sư không tiếp tục sử dụng cô ấy nữa?"

Chu Khiêm tán thưởng: "Để cải tạo kí ức, Mục Sư cần phải xâm nhập vào ý thức của Ân Tửu Tửu, hiểu biết toàn bộ nhân cách của cô ấy.

Anh nghĩ anh ta đã bóp méo kí ức gì của Ân Tửu Tửu? Báo thù cho bạn thân mình.

Đây là lí do để lợi dụng Ân Tửu Tửu."

"Mục Sư biết một cô gái nghĩa khí như vậy sẽ khó lòng bị người khác tẩy não.

Hơn nữa...!Thật ra ở một phương diện nào đó, anh và Ân Tửu Tửu khá giống nhau."

Hà Tiểu Vĩ và Ân Tửu Tửu: "Hả?"

"Hai người đều là những người ngay thẳng, có chút cố chấp nữa." Chu Khiêm cười nói: "Sự ngay thẳng đó là ưu điểm lớn nhất của hai người và có giá trị lớn với tôi.

Hai người có thế giới quan đúng đắn, chính trực lại thiện lương, hiển nhiên khó lòng bị vài câu của Mục Sư lừa dối.

Rất tốt."

Ân Tửu Tửu được khen đến sửng sốt, sau đó cười tươi kính Chu Khiêm một chén rượu, dứt khoát uống hết trong một hơi.

Hà Tiểu Vĩ cũng kinh ngạc không thôi: "Đm Khiêm ơi, cậu khen tôi kìa!"

Bây giờ, Hà Tiểu Vĩ nhìn Ân Tửu Tửu, hỏi: "Có thật là cô không bị ảnh hưởng gì không vậy?"

"Tôi thấy nhiều người xung quanh cũng ăn mà, chắc là không sao đâu, không kích hoạt nguy hiểm tử vong."

Ân Tửu Tửu nói xong liền gặm hết một cái đùi gà quay.

Cô lau khô tay, nghĩ đến điều gì, hỏi trợ bếp: "Ở đây có rượu không?"

Trợ bếp kinh hãi nhìn cô, nghiêm túc đáp: "Cô vừa, vừa nói cái gì vậy, sau này phải nhớ rõ không được nhắc đến chữ "rượu"!"

"Vì sao?" Ân Tửu Tửu hỏi.

Trợ bếp đáp: "Nhiều tội lỗi của con người bắt đầu từ đâu? Từ "rượu".

Ở đây đặc biệt nghiêm cấm rượu.

Hiểu chưa?!"

"Hiểu rồi." Ân Tửu Tửu nói, mắt vẫn nhìn hành động của trợ bếp.

Người này đang rửa sạch nho, chuẩn bị món trái cây sau bữa chính.

Quả nho màu tím tươi mới, hình dáng tròn trịa, căng mọng, đây là quả nho hoàn mĩ nhất mà Ân Tửu Tửu từng thấy.

Từng quả từng quả giống hệt nhau, chẳng khác gì copy paste.

Đây hẳn là nhờ công nghệ kĩ thuật cao mới làm được.

Nhìn thấy một màn này, Ân Tửu Tửu không khỏi nghĩ —— sao nho thì được ăn mà lại không cho uống rượu?

Ngồi bên cạnh, Hà Tiểu Vĩ kinh ngạc giật mình vì câu trả lời của trợ bếp.

Khi nghe thấy từ "rượu", trợ bếp tỏ ra vô cùng sợ hãi, Hà Tiểu Vĩ còn cho rằng Ân Tửu Tửu vừa kích hoạt điều kiện tử vong.

Nhưng hiện tại thì vẫn chưa có gì xảy ra.

Có nhiều điều cấm kỵ đối với "người mới" chưa có hiệu lực, đặc biệt khi hôm nay họ vừa đến đây.

Nhưng qua một thời gian được dạy dỗ, nếu người chơi vẫn tiếp tục "không biết đúng mực", e rằng hậu quả sẽ rất khó lường.

Hà Tiểu Vĩ nghĩ lại nghĩ nhiều hơn.

—— Lần này phương thức người chơi tham gia phó bản cũng khá đặc biệt, không phải tất cả mọi người đều vào phó bản cùng một lúc.

Nếu có người chơi khác đã vào sớm hơn, nấm rõ điều kiện tử vong thì liệu họ có thể sử dụng nó để đối phó với người chơi mới hay không?

Ân Tửu Tửu ăn thịt xong thì ăn vài quả nho, cô chú ý thấy nhóm Ngải Lợi và A Mã đều đi về phía nhà vệ sinh.

Cô thấy trong nhóm người kia có hai người là người chơi.

Nhìn biểu hiện của họ, cô đoán cả hai đã vào phó bản từ trước, hành vi cử chỉ đã gần như giống với NPC, tính cách cũng cam chịu, ngoan ngoãn.

Có lẽ họ đã nhìn thấy nhóm Chu Khiêm vừa mới đến, nhưng không một ai có động tĩnh gì khác.

Nhìn thấy hai người chơi đi theo nhóm NPC vào nhà vệ sinh nữ, không biết có thể kích hoạt cốt truyện hay không, vì nơi đó không tiện để những người chơi nam đến, thân là người phụ nữ duy nhất trong đội, Ân Tửu Tửu liền đứng dậy thám thính.

Đi theo nhóm người kia vào WC, cô thấy từng người vào từng gian phòng khác nhau, không có gì lạ xảy ra.

Để tránh bị hoài nghi, Ân Tửu Tửu cũng vào trong một gian WC, nghe động tĩnh bên ngoài, cô cũng nhanh chóng bước ra, cùng mọi người rửa tay.

Tính cả Ân Tửu Tửu, trong nhà vệ sinh có tất cả 7 người đang xếp hàng rửa tay.

Ân Tửu Tửu thấy khi họ gặp nhau đều sẽ lễ phép chào hỏi nhau.

Nhưng tất cả chỉ dừng ở xã giao.

Khi chào, từ lời nói, giọng điệu đến nét mặt, độ cong của cánh môi đều giống hệt nhau, chẳng khác gì người máy.

Sau khi chào hỏi nhau, họ cúi đầu mở vòi nước, rửa tay, suốt quá trình không giao tiếp với nhau thêm một câu nào.

Ngoại trừ tiếng nước chảy và tiếng hít thở, trong nhà vệ sinh không còn âm thanh nào khác.

Ân Tửu Tửu không khỏi nhớ lại thời còn đi học, sau khi ăn cơm cùng các bạn nữ xong, họ sẽ thường vào nhà vệ sinh, nói rất nhiều chuyện, từ áp lực học tập đến cả chuyện bạn trai, bạn gái...!Có một thời gian vì quan hệ giữa cô với gia đình ảnh hưởng đến cuộc sống đi học, khi đi học cô không vui, cô nhớ rõ khi ngồi ở nhà ăn cô sẽ im lặng ngồi một góc, không ai quấy rầy, nhưng xung quanh vẫn tíu tít tiếng trò chuyện của những bạn khác.

Cô còn từng nghĩ rằng trong nhà ăn nên có quy định im lặng, tập trung ăn thôi.

Bây giờ nhớ lại, cô mới phát hiện ra nhà ăn vốn không có quy định gì cả.

Nhưng bầu không khí xung quanh cô thực sự quá quỷ dị.

—— Người sống nhưng hành vi như một cái máy thì có gì vui?

Nghĩ như vậy, Ân Tửu Tửu mở vòi nước, rửa tay.

Khi cô ngẩng đầu nhìn vào gương, cô thấy có vấn đề.

Bên trái cô là một người chơi nữ.

Cô gái có mái tóc vàng ngắn, gương mặt thanh tú, đôi mắt trong như ngọc bích.

Cô gái rửa tay xong thì đứng trước gương sửa sang lại mái tóc.

Động tác chỉnh tóc cũng vô cùng ưu nhã, là phụ nữ nhưng Ân Tửu Tửu cũng bị hấp dẫn, phải đánh mắt nhìn vài lần.

Ân Tửu Tửu nhìn chằm chằm cô gái ở trong gương.

Sau khi ngón tay thon dài trắng nõn vén tóc ra sau tai, cô gái lại xoa xoa lỗ tai bấm đã dần khép lỗ của mình.

Ân Tửu Tửu thấy ánh mắt cô gái hiện lên vẻ sầu muộn, nhưng chỉ một chút mà thôi.

Sau đó, cô gái tiếp tục chỉnh sửa cổ áo.

Ngay lúc này, một sự cố đã xảy ra ——

Bàn tay của cô gái chợt bóp chặt lấy cổ của chính mình, đốt ngón tay trắng bệch như muốn bóp chết bản thân.

Cùng lúc đó, gương mặt của cô gái ở trong gương dần biến dạng, đôi mắt như hạt châu trợn trừng, ánh mắt đầy hoảng sợ.

Cô gái không thể khống chế được hành động của mình.

Ân Tửu Tửu liền quay đầu nhìn sang.

Trong chớp mắt, sau lưng Ân Tửu Tửu đổ một lớp mồ hôi mỏng.

Vì cô gái trước mặt cô không hề xảy ra chuyện gì.

Cô gái nhìn thấy biểu tình hoảng sợ của Ân Tửu Tửu cũng bị cô dọa sợ, sau đó cô gái lễ phép hỏi: "Cô bị sao vậy? Cô có sao không?"

"Tôi, tôi không sao..." Ân Tửu Tửu lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng —— Đừng nói là mình vừa vô tình kích hoạt điều kiện tử vong nên nhìn thấy ma?

Mình sẽ là người chết tiếp theo ư?

Chợt có người đánh bay nỗi lo lắng của Ân Tửu Tửu.

Đó là một cô gái tóc vàng đứng ở bên kia.

Chính là Ngải Lợi.

Ngải Lợi tái mặt nhìn cô gái bên cạnh Ân Tửu Tửu, nói: "Mễ Lai, tôi có chuyện muốn hỏi.

Tôi vừa thấy...!vừa thấy trong gương, cô vừa bóp cổ bản thân.

Đừng, đừng nói là..."

Hửm? Có người cũng thấy giống như mình?

Ân Tửu Tửu nhíu mày, chợt nghe người bên phải mình cũng lên tiếng, nhưng đối tượng là một cô gái tóc dài màu đen: "Tôi cũng vừa thấy cô...!cô lấy tượng trang trí trên bồn rửa tay đập vào đầu chính mình."

Biểu tình của Ân Tửu Tửu ngưng trọng.

Vì cô gái có mái tóc đen dài kia cũng là một người chơi.

Không biết cô gái tóc đen và cô gái tóc vàng gặp chuyện gì, vì hai người đã thuận lợi sống sót đến bây giờ, nhưng cả hai lại cùng lúc nhìn thấy dị tượng.

Hiển nhiên không phải là trùng hợp.

Ngải Lợi và người kia vừa lên tiếng, tất cả mọi người trong nhà vệ sinh đều thay đổi sắc mặt.

"Đừng nói là có...!có ma?"

"Không thể nào...!Chẳng phải ban chiều vừa mới xuất hiện sao?"

"Thật đáng sợ, chúng ta, chúng ta rời khỏi đây trước đi, về lại nhà ăn, ở đó có nhiều người hơn!"

Vài người vừa nói xong liền tức tốc quay bước vè nhà ăn.

Nhưng khi họ vừa bước chân ra khỏi WC, "rầm" một tiếng, tấm gương lớn trước bồn rửa tay liền vỡ tan tành, từ những kẽ hở sắc nhọn, máu tươi không ngừng trào ra.

Ngay sau đó, hai mảnh gương nhỏ bé như bị một bàn tay vô hình điều khiển, chúng dựng đứng giữa không trung, sau đó nhắm thẳng về phía hai người ——

Là cô gái tóc ngắn màu vàng và cô gái tóc dài màu đen.

Lại có thêm hai người chơi nữa tử vong.

Là hai người chơi đã sống sót lâu nhất ở Miền đất hứa.

...

Hà Tiểu Vĩ lo lắng cho tình trạng của Ân Tửu Tửu, sau khi cô vào nhà vệ sinh liền đến đây canh chừng, sợ cô gặp chuyện bất trắc.

Lúc này, Chu Khiêm, Bạch Trụ, Tề Lưu Hành và Ẩn Đao cũng đã đến nơi.

Họ cũng không ngờ sẽ chứng kiến một vụ thảm án như vậy.

Tử trạng của hai cô gái không thảm khốc như Mạnh Biệt, thân thể bị gương chẻ làm đôi mà bị hai mảnh gương sắc nhọn chém đứt cổ họng, chết ngay tại chỗ.

Mạnh Biệt chết có lẽ vì đã thể hiện mình có "sức mạnh".

Còn hai người chơi này thì sao?

Chu Khiêm nhìn hai người một lúc, nhưng đứng nhìn từ bên ngoài cũng không thể đưa ra phán đoán được gì.

Anh nhanh chóng nhắn vào đội nhóm: 【 Hai cô gái này không trang điểm, trên người cũng không đeo trang sức.

Nhưng không chắc trên người họ còn giấu thêm thứ gì không.

Tửu Tửu, cô nghĩ cách kiểm tra thi thể của họ được không? 】

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio