Thời Đại Cấm

chương 21: tiêu hoá thái huyền kinh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Càn Minh Nguyệt đã tắm xong xuôi, vừa đi vào thì thấy được Lưu Chính Minh đang ngồi ngưng thân tu luyện, cũng không có làm phiền đối phương, tự chọn một chỗ bên cạnh giường bắt đầu ngồi xuống.

Tầm vài canh giờ về sau, đột nhiên nàng mở mắt ra, thấy Đấu khí trong khắp nới hình thành một cái phễu không lồ, trung tâm của phễu chính là cái giường, cụ thể hơn là Lưu Chính Minh. Lúc này Lưu Chính Minh cũng đã kết thúc học hết toàn bộ thức Lý Bạch kiếm pháp.

Như phát hiện ra được dị dạng, hắn vội mở mắt ra, thấy tình cảnh xung quanh, hắn há hốc mồm:

“Cái gì đang xảy ra?”

Càn Minh Nguyệt ngạc nhiên:

“Ngươi không biết?”

“Tất nhiên là không, nếu không ta hỏi ngươi làm gì?”

Nghe vậy thì Càn Minh Nguyệt mới xác nhận là đến chính chủ Lưu Chính Minh cũng không nhận thức rõ được tình hình. Khẽ cắn môi, nàng suy nghĩ một chút:

“Thường thì trạng thái Đấu khí tụ hội này sẽ xảy ra khi ngươi đề thăng một cảnh giới, hoặc đơn giản là công pháp lên cấp. Ngươi xem ra vẫn chưa đột phá, vậy thì dễ dàng là công pháp rồi. Ngươi xem thử đi.”

Lưu Chính Minh vội vã xem xét lại hệ thống, đúng như nàng nói, công pháp Hỗn Chân công vậy mà đề thăng lên Hoàng cấp trung phẩm. Chỉ là khi hắn xem xét lại giao diện thì điều làm hắn chấn kinh hơn càng là ở phía sau.

“Thông tin nhân vật

Kí chủ: Lưu Chính Minh ( chưa có danh xưng).Trạng thái: %

Công pháp: Hỗn Chân Công, Luyện Kiếm Quyết

Thân pháp: Lăng ba vi bộ.

Skills: Lý Bạch kiếm pháp, Vạn Kiếm Quy Tông.

Trang bị: Viễn xạ kiếm, Giày thép.

Cảnh giới: Bậc tứ trọng thiên ( Đấu sư bát tinh) ( /)

Năng lượng: /

Thần thông: Phân thân thần thông

Dị năng: Kết lực

Stats:

Hp ( Máu):

Str ( Lực lượng):

Speed ( Tốc độ):

Int(Độ suy tính):

Wit ( Vận tốc suy nghĩ):

Men(Cường độ tinh thần):

Soul(Cường độ linh hồn):

Dex( Độ linh mẫn):

Acc( Độ chính xác+ khả năng quan sát + crit):

Def ( Cường độ thân thể, phòng ngự):

Túi đồ: HTT, lần rút thưởng Đồng, lần rút thưởng Bạc, lần rút thưởng Vàng”

“Cái quái gì? Tiện Tiện, sao ở đâu ra một cái dị năng và một cái thân pháp thế này?”

“À kí chủ, kí chủ vừa được thành tựu đó.” Hệ thống mặc dù nói nghe phong khinh vân đạm, trên thực tế là trong lòng nó cũng không tin được là gia hoả này mở được combo tốt như vậy. Quá bất khả tư nghị. Dù sao nó cũng chỉ là cái ‘ linh hồn’ của hệ thống này thôi, nó cũng có biết hết đâu, giống như là một ngươi không thể nào biết được hết tất cả trên cơ thể mình kìa, cái đấy là đến Thánh Nhân cũng không dám nói bừa.

“Thành tựu?”

“Ân đúng.” Nói rồi hệ thống mới nói sơ qua về những gì vừa xảy ra.

Lưu Chính Minh vẫn đang đắm chìm trong đấy, hoàn toàn không tưởng tượng được, cho đến khi có một thanh âm nhỏ nhẹ kéo hắn về hiện thực:” Lưu Chính Minh? Lưu Chính Minh?”

“A? Làm sao?”

“Ngươi vừa rồi cười bỉ ổi lắm, ta sợ não ngươi luyện công bị hỏng.”

Lưu Chính Minh nghe vậy mới giật mình tỉnh lại, khuôn mặt nhanh chóng trở nên nghiêm nghị, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được nét đắc ý. Hắn cũng biết mình vừa thất thố, vội nói:

“Không có gì, ta vừa mới lĩnh ngộ được một bản dị năng mới, cho ngươi kiến thức một chút.”

Nói rồi, hắn vội bế nàng lên kiểu công chúa, rồi kích hoạt dị năng [ Kết lực]. Chỉ thấy không khí dưới chân hắn như bị nén lại, hắn đi đi lại lại mấy bước như đi lại trên đất bằng.

“A?” Càn Minh Nguyệt kinh hô: “ Ngươi rõ ràng là Đấu sư, tại sao có thể ngự không mà đi? Thậm chí đến cả Đấu Hoàng hay Đấu Tông, Đấu Rôn họ cũng phải huyễn hoá ra Đấu khí hoá cánh mới bay được, chỉ có Đấu Thánh trở lên mới không cần cánh. Còn ngươi thì cứ giống như đang đi lại trên đất bằng, không, rõ ràng ta còn nghe được tiếng. Ngươi làm sao mà làm được?”

“Đây là một loại dị năng mà ta mới có: [ Kết lực]. Nó cho phép ta đi trên tất cả các thể loại môi trường như dẫm trên đất bằng.” Lưu Chính Minh mỉm cười.

“Nó chỉ có thể tác dụng dưới chân ngươi?” Càn Minh Nguyệt đột nhiên hỏi.

“Không, ta có thể khống chế được trong phạm vi m lấy bán kính từ người ta, ngươi là định...” Lưu Chính Minh nghĩ đến điều gì.

“Đúng, nếu như ngươi kết lại môi trường xung quanh ngươi m, thì chẳng phải là ngươi đã có một lá chắn tuyệt đối rồi hay không?” Càn Minh Nguyệt hai mắt sáng rực.

“Đúng đúng, thông minh.” Lưu Chính Minh rất vui mừng không thể lãnh đạm được, phải biết là hắn cũng không có nghĩ ra điều này mà. Đây rõ ràng là một loại thủ đoạn bảo mệnh. Hắn không tự chủ được hôn lên má Càn Minh Nguyệt một cái.

Càn Minh Nguyệt giật mình, nhưng cũng chỉ đỏ mặt, không có nói gì. Thấy thế, Lưu Chính Minh lại cảm thấy ngượng ngùng:

“Thật vô ý tứ, ngươi đẹp quá.”

Cứ việc nàng vẫn giận nhưng nghe thế thì cũng tiêu tan không ít, dù sao đã là con gái ai chả thích khen mình đẹp? Nhưng nàng cũng không tiện nói gì. Bầu không khí ngay lập tức hơi bị xấu hổ.

Rốt cuộc vẫn là Lưu Chính Minh chủ động đánh vỡ bầu không khí này, hắn nói:

“Tuy cách làm này rất tốt nhưng nó vẫn có hạn chế.”

“Hạn chế gì?”

“Việc duy trì dị năng này ảnh hưởng bởi thực lực của ta. Với thực lực của ta chỉ có thể duy trì vòng chắn trong phút, và chịu trọng tải được tấn. Nếu vượt quá mốc này hoặc là chịu áp lực quá lâu dẫn đến tốc độ tiêu hao tăng nhanh thì vòng chắn sẽ vỡ.”

“Không sao, vốn cái vòng chắn này hoạt động như thế đủ lâu rồi, lại nói chẳng lẽ ngươi lại không thể tấn công lại hay sao mà cứ ngồi chờ đánh.” Càn Minh Nguyệt cười.

“Đúng ha, thôi chúng ta đi xuống, ta còn phải thuần thục lại kỹ năng.”

“Được.”

Thế là cả hai ngươi rơi xuống giường. Bất quá bây giờ Lưu Chính Minh phải kiểm tra lại toàn bộ stat của mình.

“Lăng ba vi bộ à, thân pháp của Tiêu diêu phái à. Được dựa trên quẻ Chu Dịch, bách biến đa dạng, mỗi lần chạy hết quả thì lại vận chuyển được một chu thiên, lấy chiến dưỡng chiến, yêu cầu năng lượng rất nhiều a.” Lưu Chính Minh bắt đầu nhớ lại ký ức lúc trước mà hắn xem:

“Đoàn Dự cũng từng rất nhiều lần thoát hiểm nhờ cái này, chỉ không biết tại dị giới thì thế nào?”

Chỉ thấy Lưu Chính Minh gọi Càn Minh Nguyệt ra thử chỉ dùng mỗi chưởng lực tới tấn công chính mình. Mới lúc đầu Càn Minh Nguyệt còn hơi do dự nhưng thấy Lưu Chính Minh chém gió quá nhiều, nàng cũng quyết tâm sử dụng thành lực lượng để tấn công.

Thế nhưng mà nàng phát hiện ra về căn bản mình đánh không tới đối phương, giống như mỗi lần mình công kích tại một vị trí nào thì đối phương đã tại một chỗ khác rồi, hơn thế còn tạo rõ thành quy luật. Thế nhưng cho dù nàng có thấy được quy luật thì đã sao? Lăng ba vị bộ được hợp thành từ quẻ, tương đương với vị trí, kết hợp xâu chuỗi thì hoàn toàn có thể dùng được cái gọi là Thần hành bách biến.

Thế là nàng cắn răng, lực đạo cũng tốc độ bắt đầu lớn dần, từ thành lên thành, rồi thành, thành, rồi thành. Không lần nào bắt được đối phương, đến cả góc áo còn không thương tổn được. Nàng uỷ khuất ngồi xuống:

“Ngươi khi dễ ta, rõ ràng là ta nhìn thấy rồi mà tại sao lại như vậy?”

“Ạch, cái này liên quan đến hệ thống phương vị, có lẽ nếu có cao thủ trận đạo đến thì sẽ dễ khắc chế cái này hơn.” Tuy nói thế nhưng chất lượng của Lăng ba vi bộ khiến cho hắn thấy thoải mái rất nhiều. Hai cao thủ đồng cấp giao tranh mà không có sự khác biệt nhiều về thể chất, chỉ cần đối phương không tung ra AOE thì có [Lăng ba vi bộ] là hắn tự tin thủ thắng rồi.

Suy nghĩ xong rồi hắn mới ngẫm nghĩ lại nếu có ngày mình gặp cao thủ mà mình hoàn toàn không nhìn thấu được hắn thì sẽ làm sao? Tâm niệm nhất động, hắn vào shop kiểm tra mục Huyết mạch:

“Bạch nhãn: HTT ( có thể nâng cấp)

Nhìn xuyên thấu vật thể, đồng thời có thể xuyên qua khí tức của đối phương cao hơn tiểu cảnh giới. Có độ mẫn cảm cực cao đối với năng lượng, tăng gấp lần thần niệm.”

“Tả Luân Nhãn: HTT ( có thể nâng cấp)

Có khả năng sao chép chiêu thức của đối thủ mạnh hơn tiểu cảnh giới.

Tăng cường tinh thần lực,tăng cường cho kỹ năng mang tính chất Huyễn thuật, có thể nâng cao hiệu suất của các skill dùng mắt.”

“Hoả nhãn kim tinh: HTT

Tăng tầm nhìn xa, tăng độ chắc khỏe của mắt. Có thể nhìn rõ hư thực của đối thủ cách tiểu cảnh giới.”

“Tâm đồng nhãn thuật: HTT

Nhìn thấy được nội tâm suy nghĩ của đối phương dưới tiểu cảnh giới.”

“Hoàng toả đồng....”

“...”

Cuối cùng, Lưu Chính Minh đã quyết định chọn Byakugan, vì Viễn xạ kiếm hoàn toàn có khả năng bắn xa hơn cả tầm nhìn, hơn thế còn có thể nhìn thấu được đồ vật, mẫn cảm với năng lượng, khiến cho hắn hoàn toàn phù hợp để bắn tỉa.

“Đinh! Chúc mừng kí chủ nhận được Byakugan, xếp vào thần thông, vì đây kì thực chính là một loại thiên phú huyết mạch, tiêu tốn HTT.”

Thế là Lưu Chính Minh mở mắt ra, nhưng trong mắt hoàn toàn không có lòng đen, tất cả đều màu trắng dã.

“Ế, sao mắt ngươi trắng thế?” Càn Minh Nguyệt hỏi, dù sao tự dưng thấy một người mắt trở nên trắng dã là một sự tình khá đáng sợ.

“Ta không sao, đây là thần thông mới.” Nói xong, hắn nhìn về phia Càn Minh Nguyệt.

“Phụt!!!”

“Ê ê, ngươi làm sao lại chảy máu mũi? Thần thông phản phệ à?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio