“[Cửu Âm Chân Kinh]: vạn HTT. (Tinh cấp hạ phẩm)
Nội dung: Chia làm hai quyển.
Quyển thượng tu luyện Đạo pháp, lấy nội công dung cơ sở.
Quyển hạ bao gồm các chiêu thức khắc chế kinh mạch địch nhân, đồng thời tự bảo vệ kinh mạch chính mình.
Đánh giá: Nội công lấy âm khắc dương, nhu thắng cương.
“[Cửu Dương Thần công]: vạn HTT. (Tinh cấp hạ phẩm)
Nội dung: chủ tu nội lực, nội lực thuần dương.
Đánh giá: Khả năng hạn chế các ảnh hưởng mang tác hại xấu từ năng lượng thuộc tính âm, khi tu luyện cần cẩn thận dương khí quá thịnh, không thể kiềm chế, bạo thể mà chết. Nội lực liên miên không ngừng, hùng hậu sánh tựa cửu nhật.”
“[Thái cực công]: vạn điểm ( Thiên cấp trung phẩm)
Nội dung: Âm Dương tương hoà, tạo nên thái cực.
Đánh giá: Môn nội công phù hợp tự nhiên, có khả năng tăng cường tuổi thọ, dưỡng nhan, đồng thời kết hợp hai loại năng lượng âm dương.”
Lưu Chính Minh đánh giá rất nhiều loại công pháp, skill khác nhau, hắn chợt phát hiện một vấn đề là công pháp có phân phẩm chất, duy chỉ có skill là hoàn toàn không có phân chút phẩm chất nào. Thắc mắc, hắn quay sang hỏi hệ thống:
“Tiện Tiện, tại sao công pháp trong shop lại có thể phân được phẩm chất trong khi skill lại không phân chia được?”
Đối mặt với câu hỏi này, hệ thống trả lời:
“Rất đơn giản! Ngươi thử nghĩ mà xem, skill dùng để làm gì, công pháp dùng làm gì. Tưởng tượng như này nhé, công pháp chính là cái ngươi dùng để tu luyện, là cái để ngươi có nhiều lĩnh ngộ hơn về thế giới. Còn skill? Nó chính là cách để ngươi có thể sử dụng năng lượng ngươi tu luyện được theo cách hiệu quả nhất. Hiệu quả tốt nhất luôn luôn là skill cùng công pháp là một thuộc tính, đó chính là lí do mà có một số skill nằm ngay bên trong công pháp. Nhưng thật ra cái đấy để ngươi hiểu được là skill có khả năng tự mình tăng cấp, còn công pháp thì để tăng cấp phải cần một cái gì đó thúc đẩy.”
“Ta cho ngươi một ví dụ này: Ngươi dùng một chiêu kiếm nào đấy chém được cả sơn hà, luyện tập dần ngươi càng hiểu thêm thì chiêu thức đấy có thể chém được có Trái đất, rồi cả vũ trụ, hư không. Skill tăng cấp chính là đạo ký đấy, chỉ cần ngươi có khả năng tu luyện đến cấp độ Phản Phác quy chân, sau đó ngươi liền có thể thăng cấp skill đấy, đó chính là lý do skill không phân cấp bậc. Đơn cử như[ Lý Bạch kiếm pháp ]của ngươi, ngươi nghĩ đạt được Phản Phác Quy Chân là hết sao, không, ngươi vẫn sẽ còn lĩnh ngộ được phiên bản tiếp theo của nó, nếu ta không nhầm thì chính là [Thái Huyền Kiếm Pháp]. Giá của nó là vạn HTT. Chính ra cái giá này chỉ để khăng định xem là cái skill đấy có gần với Đạo hơn thôi, chứ thực ra thì skill mạnh hay yếu tuỳ thuộc vào từng người sử dụng.”
“Còn về công pháp, ngươi cần hiểu là công pháp tiến cảnh cũng tương tự với mức độ lý giải của ngươi, hoặc là có ngoại vật thúc đẩy. Ví dụ, ta có [Cửu Âm Chân Kinh] kết hợp với [Cửu Dương chân kinh], chúng ta có cái gì? [Âm Dương Hỗ Tế Kinh]. Thậm chí là chỉ cần ngươi có lý giải đầy đủ, thậm chí có thể suy diễn tiếp, như là thành [Thập Dương Chân Kinh] chăng hạn? Thậm chí là [Bách Dương Chân Kinh] hoặc là đến cả [Thiên Dương Chân Kinh] ngươi cũng suy diễn ra được, chỉ cần ngươi đầy đủ hiểu.”
“Tương tự như thế với [Quang Lược Thiên Hoả Quyết] của nha đầu kia, ngươi thử nghĩ xem rằng môn công pháp đấy rõ ràng có thể khiến cho Dị hoả tiến giai, rồi đồng thời cũng khiến cho công pháp thăng cấp. Nhưng nếu thay đổi nha đầu kia thành một ai đó có lý giải rất sâu về Hoả chi Đại Đạo, ta cũng không nhớ, hình như ngươi cũng biết một tay nào đó họ Tiêu đấy, hắn hoàn toàn có thể khiến cho công pháp tiến giai Tinh cấp, ngay lập tức để cho dị hoả tiến giai.”
“Vậy nên ngươi mới phải nhớ rằng là cái gì của tự thân mới là quan trọng nhất. Trên đời không có công pháp nào hoàn mỹ cả, mỗi công pháp đều là tổng kết của những bậc tiền bối tổng kết lại được, cấp bậc của nó phụ thuộc vào ngươi hiểu nó bao nhiêu mà thôi. Coi như là một tên Thánh Nhân, hắn có thể học xong một công pháp Tinh cấp trong chưa đầy cái liếc mắt, còn ngươi mất bao lâu? Vài canh giờ? Đây chính là sự khác biệt về hiểu biết. Hệ thống là ta sẽ vì ngươi cung cấp cho ngươi tất cả những cơ sở cần thiết, nhưng chỉ có chính ngươi có thể tự giúp chính mình đi xa hơn,ngươi hiểu chưa?”
Lưu Chính Minh nghe vậy thì trầm ngâm suy nghĩ. Hắn chợt nhận ra là mình đã bắt đầu có tư tưởng ỷ lại vào hệ thống cùng công pháp, điều này sẽ cản trở hắn rất nhiều trên con đường Đại đạo, khiến cho hắn chỉ biết cách duy nhất là tìm cách kiếm nhiều HTT để mua các công pháp tốt hơn thôi.
Hắn đương nhiên là hiểu hệ thống nói gì. Công pháp có thể khiến cho mình bù khuyết và tăng cường cho mình thêm những lý giải về Đạo của mình, nhưng mình có thể tăng cấp công pháp, suy diễn tiếp cũng hoàn toàn là dựa vào mình, lấy đạo của mình bù lại cho công pháp.
Hiểu một cách nôm na thì những người theo đuổi Đại Đạo kì thực chính là những nghiên cứu sinh, công pháp hay Skill chính là những tài liệu tham khảo, không hoàn toàn là đúng nhưng lại vừa đủ với tầm hiểu biết của mình, để sau này khi mình hiểu nhiều hơn, thì mình hoàn toàn có thể lại bổ khuyết lại, thêm vào lý giải của mình vào công pháp, khiến cho công pháp hoàn mỹ hơn. Đây xem ra kì thực cũng chính là Nhân Quả.
Lưu Chính Minh lý giải được xong cảm giác được tâm cảnh của mình như lại vừa bước sang một tầng thứ mới, khiến cho con mắt của hắn đối với những công pháp sáng chói kia đã không còn u mê như trước, ngược lại giờ đây đón nhận chúng chính là một ánh mắt điềm tĩnh, tựa như hắn mỗi khi làm thí nghiệm. Hắn quay sang cảm ớn hệ thống vì đã đề tĩnh mình.
Hệ thống thấy vậy khoát khoát tay:
“Không có gì, dù sao ta và ngươi bây giờ có thể nói là mối quan hệ đồng sinh cộng tử rồi, ngươi càng hiểu nhiều thì càng tốt thôi.”
“Được rồi, chọn được công pháp nào tốt chưa? Ta khuyên ngươi với tư chất của ngươi bây giờ thích hợp nhất chính là lựa chọn Skill nào tầm khoảng trăm vạn thôi, chúng ta luôn cần dự phòng một số lúc.”
Thấy vậy, Lưu Chính Minh cười nhẹ:
“Tìm được rồi.” Nói xong hắn chỉ tay vào một loại Skill trong dãy skill
“[Chu Thiên Tinh Thần Hạ Phàm Kiếm]: vạn HTT.
Mô tả: lấy kiếm dựa vào sức mạnh của tinh thần phía trên. Biến đổi thành từng thanh kiếm xuyên không rơi xuống trong vòng khuôn viên km, tựa như sao băng.
Lưu ý: yêu cầu cường độ tinh thần lực đủ mạnh, đồng thời khi thi triển thì trời sẽ phát được dị tượng. Phạm vi có thể điều chỉnh. “
Hệ thống nhận ra skill này thì khen ngợi:
“Ánh mắt của ký chủ đúng là tốt. Skill này dựa vào sức mạnh thiên ngoại nên sử dụng sẽ không tốn nhiều năng lượng, chủ yếu tốn đều là tinh thần lực. Lấy kí chủ tinh thần lực đến điều khiển thì hoàn toàn có khả năng điều động. Thậm chí nếu kí chủ có khả năng tăng thêm Thời Gian Kiếm ý gia trì vào từng viên tinh thần thì hoàn toàn sẽ là một đòn sát chiêu. Chỉ đáng tiếc ký chủ lại không có Không gian kiếm ý, vậy thì chiêu này uy lực sẽ càng tăng gấp bội. Đến lúc đấy thì phía dưới [Vạn Kiếm Quy Tông], phía trên [Chu Thiên Tinh Thần Hạ Phàm Kiếm] thì kẻ địch sẽ không còn chỗ chạy trốn.”
Lưu Chính Minh thấy hệ thống phân tích pro như vậy thì cũng không tiện nói gì. Sự thực là hắn chọn chiêu này chỉ đơn giản là vì sẽ không ai nghĩ tới hình ảnh những ngôi sao trên trời đánh xuống thôi, đây có thể sẽ là một chiêu bất ngờ, càng đơn giản hơn là lại không tốn năng lượng là mấy, chỉ cần Tinh thần lực điều động thôi, và cũng có một lý do khác nữa là nhìn nó vô cùng ngưu bức, và đẹp nữa. Hắn hoàn toàn không nghĩ đến nhiều thế.
Cái gì? Ngươi đã bao giờ gặp ai hô lên một tiếng là sẽ có một cơn mưa sao băng rơi xuống tấn công đối thủ chưa? Là ta!
Lưu Chính Minh quyết định:” Ân, ta nhất định sẽ không cười, không nói gì cả. Cứ để hệ thống tự não bổ được rồi. Đúng rồi, cứ duy trì vẻ mặt lạnh lùng nào, đúng rồi, cứ như vậy....”
Hệ thống gặp Lưu Chính Minh đang im hơi lặng tiếng thì nghi hoặc: “Gia hoả này lại giấu cái gì nhỉ?” Tuy nói hệ thống có thể đọc được suy nghĩ của Lưu Chính Minh nhưng chỉ khi nào hắn cho phép thôi, giống trong trường hợp này.
Thấy hệ thống đang nhìn mình với ánh mắt nghi ngờ, Lưu Chính Minh cũng không nói gì, lại tìm tiếp một loại skill khác.
Hắn bây giờ đã có skill tầm xa: [Chu Thiên Tinh Thần Hạ Phàm Kiếm], skill dùng dạng trung: [Vạn Kiếm Quy Tông], skill ở gần: [Lý Bạch Kiếm Pháp], bây giờ khuyết thiêu chính là skill nào có khả năng tăng cường tầm nhìn. Thiên phú Bạch Nhãn rất là tốt, đáng tiếc là không nhìn được của đối thủ cách cảnh giới quá nhiều, lại có khả năng bị phát hiện, lại chỉ có thể căn cứ dựa theo ánh mắt của ta mà xử lý, nếu tập trung lại thì có thể mượn Viễn xạ kiếm để chiếu mục tiêu cách ta tầm vài chục km, chứ không phải là bán kính vài chục km. Vậy nên ta cần một loại skill có khả năng do thám tốt, và đặc biệt là không nên để bị phát hiện.”
Suy nghĩ đến đây, ánh mắt của Lưu Chính Minh lướt qua một Skill tên Quỳnh Thiên Phong.
“[Quỳnh Thiên Phong]: vạn HTT.
Mô tả: biến đổi tinh thần lực thành gió. Có khả năng qua sát đồ vật tại bất cứ nơi nào có liên kết không khí và gió trong chu vi km. Độ ảnh hưởng tuỳ vào sức manh tinh thần lực. Khả năng bị phát hiện vô cùng nhỏ. Nếu bị phát hiện và huỷ diệt thì sẽ không gây ảnh hưởng qua lớn đối với bản thể, trừ khi không khí tại chu vi km đều bị huỷ diệt.
Lưu ý: chỉ cần dạng khí là được, khí gì không quan trọng.”
Hai mắt Lưu Chính Minh sáng lên, đúng là cái mà hắn cần. Đã quyết định, đương nhiên Lưu Chính Minh sẽ không do dự.
“Hệ thống, ta mua [Chu Thiên Tinh Thần Hạ Phàm Kiếm] và [Quỳnh Thiên Phong].”
“Tổng công là vạn, xác nhận mua?”
“Đồng ý.”
“Keng, kí chủ chọn mua [Chu Thiên Tinh Thần Hạ Phàm Kiếm] cùng [Quỳnh Thiên Phong]. Bắt đầu tiến hành lĩnh ngộ.”
“Keng, thông báo ký chủ đã tiêu vạn HTT, kí chủ còn lại HTT.”
Hệ thống thấy Lưu Chính Minh lại chọn tiếp một skill nữa, chưa kịp nói gì thì đã thấy hắn bắt đầu tiến vào trạng thái lĩnh ngộ. Nhìn lướt qua cái tên [Quỳnh Thiên Phong], hệ thống giật mình, rồi nở một nụ cười khổ khó hiểu:
“Không ngờ ký chủ lại chọn Skill này. Thật là... Đây chính là hậu quả của cái tội chưa kịp thương lượng với ta mà đã nhanh ẩu đoảng rồi. Thôi, ký chủ tự cầu phúc đi.”