Cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp loại xuát sắc, vì trong những năm học vừa qua cô đã nắm giữ được những kiến thức quan trọng nâng cao nên không cần học đại học. Lam Ngân Anh và Tuệ Mẫn vô tình lại nộp hồ sơ xin việc vào công ty của Lục Thiếu Nam, hai cô nhận được lời của quản lí là quay lại vào ngày mai để phỏng vấn.Sáng hôm sau.
Tập đoàn toàn cầu LTN
Lam Ngân Anh và Tuệ Mẫn chia ra hai ngã, Lam Ngân Anh hì hà hì hụt chạy khắp nơi để tìm phòng quản lí để phỏng vấn.
"Cốc..cốc". Tiếng cô gõ cửa
"Vào đi". Bên trong một giọng nói vang lên.
Cô mở cửa bước vào và không khỏi ngạc nhiên vì căn phòng này quả thật rất rộng và sang trọng, một chiếc bàn dài đặt gần cửa sổ, trên bàn là những hồ sơ của những người đã qua phỏng vấn.
Cô tiến đến và khẽ cúi đầu "Chào anh. Tôi là Lam Ngân Anh, tôi nhận được điện thoại đến phỏng vấn vào hôm nay"
Người đàn ông đó liền xoay ghế đối diện về phía cô, một gương mặt đẹp như thiên sứ, mái tóc đen style Hàn Quốc rất nam tính, đôi mắt màu nâu dịu dàng, khóe môi nhếch lên một nụ cười "Ngồi đi".
Lam Ngân Anh kéo ghế ngồi xuống, đưa ánh mắt nhìn Lương Hàn Nhật, thấy anh nhìn mình không chớp mắt, Lam Ngân Anh có cảm giác rất nguy hiểm.
Lương Hàn Nhật cầm sấp hồ sơ của cô lên và nói "Lại là cô".
Không hiểu anh đang nói gì, cô nhăn mặt khó hiểu, nhưng cũng thấy anh có chút quen mặt. "Chúng ta đã gặp nhau rồi sao?"
"Có lẽ cô biết giám đốc của Toàn cầu đấy" anh khẽ nở một nụ cười.
"Tôi...tôi làm sao biết được chứ?".
"Chắc chắn hai người biết nhau, mà thôi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?".
Lam Ngân Anh ngồi thẳng lưng, hai tay để trên đùi, cô nở một nụ cười tự tin gật đầu "Vâng! đẫ sẵn sàng".
Sau một giờ đồng hồ thì cuộc phỏng vấn cũng đã xong, Lương Hàn Nhật gật đầu và nói "Rất tốt, cô rất có ấn tượng, cô về nhà đi, tôi sẽ cho cô biết kết quả sau".
"Vâng! Chào anh". Lam Ngân Anh nói rồi biết chân ra khỏi phòng, nhưng do lúc nảy gấp quá nên cô vẫn không kịp nhớ đường, tập đoàn toàn cầu này rộng đến dọa người khác, cao nhất là tầng , hiện tại cô đang ở tầng nào cô cũng không biết, chạy đi tìm thang máy, cô va phải một người, chưa kịp nói xin lỗi thì Tuệ Mẫn đã quay lại nói với cô "Ngân Anh! cậu phỏng vấn sao rồi?".
"Ưm! quản lí nói sẽ điện thoại cho mình hay sau, còn cậu, cậu trả lời tốt chứ?".
"Bà ta nói là mình sẽ được nhận làm bên phòng dự án".
Về đến nhà, Lam Ngân Anh quăng cái túi xách xuống giường rồi cô nằm dài xuống, mệt mỏi chờ điện thoại của công ty.
"Mà này! Nghe nói là trong công ty chỉ có hai người được gặp mặt giám đốc thôi đấy, không hiểu anh ta là người như thế nào mà lại bí ẩn đến vậy". Tuệ Mẫn nói với Lam Ngân Anh.
"Là hai người nào vậy?".
"Là quản lí và trợ lí riêng của anh ta".
"Vậy rốt cuộc, giám đốc là ai?".
"Rất bí ẩn. Trong công ty anh ta chưa bao giờ lộ diện".
"Ưm! mình đi tắm đây, còn phải đến nhà trẻ đón Đình Uyên nữa".
Nói xong Lam Ngân Anh mở tủ quần áo lấy ra một bộ đồ và bước vào nhà tắm.
"Reng...reng...reng". điện thoại của cô đổ chuông, cô vội chạy ra nghe "Alo".
"Tôi là Lương Hàn Nhật đây, cô đã chính thức được nhận vào làm việc ở tập đoàn, ngày mai nhớ đến đúng giờ nhé".
"Vâng! Cám ơn anh".
Tắt máy, cô vui mừng đến rơi nước mắt, cuối cùng cô cũng đã tìm được công việc để có tiền cho Đình Uyên làm phẩu thuật rồi.