Mọi hiểu lầm đều được hóa giải và cô cũng quay trở về bên anh
Lúc quay trở về kí túc xá thì mấy đứa bạn cùng phòng của cô đang ngủ. Hôm nay là chủ nhật nên bọn cô không phải đi học
Vì lúc tối hơn h mới ngủ được nên giờ cô cảm thấy hơi buồn ngủ. Cô ngủ một mạch đến trưa mới dậy
Hôm nay tâm trạng cô rất vui vẻ, trên môi luôn nở nụ cười. Nghĩ đến việc anh và cô quay lại với nhau là cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc rồi
Nhìn cô cười suốt từ sáng đến giờ nhóm người cùng phòng cười nói "Yêu rồi hay sao mà cười mãi thế. Tụi này nhìn cậu lúc nãy giờ toàn nhìn vào điện thoại rồi ngồi cười thôi nha"
"Rõ thế cơ à"
"Ừm......Cái gì? Vậy là cậu đang yêu thật hả?" Bọn ngạc nhiên hỏi. Vì từ lúc vào học đến giờ có rất nhiều người theo đuổi, tỏ tình với Nhi nhưng đều bị cô từ chối. Nhìn những chàng trai bị từ chối đó thì cũng biết mắt nhìn cô cao như thế nào rồi
"Ừm tớ đang yêu" Cô mỉm cười nói. Nói đến tình yêu của cô thì cô luôn cảm thấy mãn nguyện và hạnh phúc. Hạnh phúc khi được yêu và hạnh phúc khi gặp anh và yêu anh
Nghe chính miệng cô thừa nhận đám người Thư Kì há hốc mồm. Họ thật thắc mắc cậu bạn trai của Nhi là ai và ai là người "chinh phục" được người con gái có gu trên trời này
Mấy người họ cũng không hỏi tên bạn trai của cô bởi vì họ nghĩ nếu cô muốn mọi người biết thì cô sẽ công khai thôi, nếu cô không nói thì họ cũng không hỏi. Họ nghĩ rằng người mà "chinh phục" được Nhi thì phải cỡ Hàn Nhất Dương trở lên
Và họ sẽ không ngờ rằng bản thân họ nghĩ đúng. Hàn Nhất Dương quả thật là bạn trai cô
Buổi trưa cô gọi điện kể cho Hà My nghe về việc anh và cô đã quay lại với nhau
Lúc đầu Hà My có vẻ sốc, sau đó rồi bình tĩnh lại nói "Biết ngay hai người chia tay không được bao lâu mà"
Cô nghe cũng chỉ biết cười. Thì đúng thật, anh và cô hình như đã không thể tách rời nhau được. Hai trái tim họ như hòa làm một không thể yêu thêm một ai khác
"Mà anh ấy không vứt chiếc vòng với anh ấy cũng không tặng quà gì cho Phương Nhã" Cô nói
"Chẳng phải mày nói là...."
"Không phải. Là Phương Nhã cố ý. Chiếc vòng tay cũng do cô ta làm đứt, rồi việc Dương tặng quà cho cô ta cũng là cô ta bịa ra. Tao thật ngu ngốc khi tin lời cô ta"
Hà My nói "Cô ta đúng là cái gì cũng làm được. Thích người ta rồi người ta không thích rồi kiếm chuyện đi chia rẽ tình cảm người khác. Tại sao trên đời lại có loại người như thế chứ"
Cô nhíu mày nói "Ừm tao cũng không tin cô ta là người như vậy"
"Vậy mày tính làm thế nào?" Hà My hỏi
"Tất nhiên là tìm nói cho ra lẻ rồi. Mày biết tính tao không bao giờ chịu thiệt thòi mà"
"Ừm cũng đúng. Tao thầm cầu nguyện cho Phương Nhã. Đụng ai không đụng lại đụng vào ổ kiến lửa như mày. Nhìn thì vô hại nhưng thật ra đụng đến thì...."
Lâm An Nhi cô lớn lên trong sự bảo bọc, yêu thương của gia đình. Cô luôn sống như một nàng công chúa vậy. Luôn được yêu thương và cưng chiều, gia đình lúc nào cũng dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho cô. Cô không hiểu và cũng rất ghét những người có tâm địa xấu xa, đặc biệt những cô gái mới lớn như Phương Nhã mà muốn làm tiểu tam. Đến bây giờ cô không sợ ai
cô lớn từng này, lần đầu tiên thua thiệt lớn như vậy từ Phương Nhã, dĩ nhiên cô sẽ không bỏ qua cho cô ta dễ dàng như vậy