Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bờ cát, nắng vàng, còn có cả những người đẹp tóc vàng mắt xanh mặc bikini đang chơi đùa trong nước, bãi cát nhạt màu càng làm tôn lên mắt cá chân trắng nõn của các nàng, khiến cho đám đàn ông nhìn không dứt nổi mắt. Ánh nắng xuyên qua tán cây in xuống đất những hình bóng loang lổ, nếu nằm trên bờ vừa uống nước dừa vừa ngắm người đẹp thì chẳng còn gì thích thú bằng.
Buổi biểu diễn đồ bơi lần này còn không bằng nói là tiệc đồ bơi, nam, nữ người mẫu đứng lẫn vào nhau, họ mặc trên người đủ loại đồ bơi hở hang khêu gợi, đâu đâu cũng là trai xinh gái đẹp, các khách hàng đều chỉ hận hai mắt của mình không đủ dùng.
Thời tiết rất vừa phải, không quá nóng, những làn gió nhẹ mang theo hơi ẩm thỉnh thoảng lướt qua vô cùng thoải mái.
Nhiếp ảnh gia phụ trách chụp ảnh đang mắt đi mày lại cùng một nhóm người mẫu nữ, hoàn toàn không rảnh. Vậy nên Tần Diệc dứt khoát nằm trên bờ cát tắm nắng. Cả người hắn đều lõa lồ ra ngoài, chỉ có chiếc quần lót bó sát in hình da báo che đi vị trí quan trọng, mà hai bên của chiếc quần này cũng vô cùng mảnh mai, nơi mảnh nhất gần như chỉ bằng sợi dây. Lúc hắn nằm sấp, nhìn qua như thể hắn hoàn toàn không mặc gì.
A, đây chính là bộ đồ mà Tần Diệc mặc hôm nay.
Bikini cho nam được thiết kế vô cùng quái dị, nếu không phải trong tình huống như vậy, chắc mọi người sẽ tưởng tên này có sở thích mặc đồ quái dị hoặc là kẻ biến thái thích show hàng. Kỳ thật đồ mà nhà tài trợ cho hắn còn hở hang hơn nữa cơ, có gì mà quần lưới màu hồng nhạt, còn có đồ da buộc chỉ che đúng chỗ cơ bản vân vân.
Chẳng qua, dưới yêu cầu mạnh mẽ của Bùi Hàm Duệ, hắn đành phải chọn một cái quần nhìn bình thường nhất để mặc, nhưng sắc mặt Bùi đại thiếu vẫn chẳng dễ nhìn tẹo nào.
Tần Diệc nắm trên bờ cát lười biếng ngáp một cái, dưới ánh nắng ấm áp, hắn bắt đầu buồn ngủ.
“Tiên sinh, xin hòi ngài có cần bôi kem chống nắng không? Tôi có thể giúp ngài phục vụ.” Ngay khi hắn sắp ngủ mất, từ đỉnh đầu truyền đến một giọng nữ thoải mái, âm cuối cùng còn như móc lên đầy khiêu khích, làm cho người ta nghe mà ngứa ngáy không thôi.
Tần Diệc bừng tỉnh, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ mơ hồ thấy phía trước đứng một người đẹp với thân hình lồi lõm đầy gợi cảm, dù hắn thấy không rõ khuôn mặt, nhưng nghe giọng nói khiến người ta mềm nhũn ngời kia, hắn hơi sửng sốt một chút rồi nói: “Phiền cô đứng tránh ra chút, cô đang che mất nắng của tôi rồi.”
“…….” Khuôn mặt tươi cười của người đẹp xịu xuống, trợn mắt bỏ đi.
Không đợi hắn lại nằm xuống, một giọng nam lại vang lên, mang theo giọng cười nói: “Hey nhóc, muốn bôi kem chống nắng không?”
Tần Diệc không nói gì quay đầu, vừa định từ chối thì thấy khuôn mặt đầy tính hỉ cảm của ông chú John, chủ nam trang Pria, ông ta đang cười toét miệng nhìn hắn. Tần Diệc kinh ngạc: “John, sao ông cũng ở đây?”
John mặc một cái quần tứ giác, hâm mộ nhìn dáng người Tần Diệc, ngồi xuống cạnh hắn, cười nói: “Tôi vẫn luôn thích tham gia tiệc đồ bơi như vậy, cảm giac trẻ ra mấy chục tuổi chứ ít gì. À đúng rồi, lúc trước, bộ ảnh quảng cáo mà Bách Hàn chụp cho cậu để nhằm vào thị trường Trung Quốc ấy. Lúc mới đưa ra có gặp một chút trở ngại, nhưng gần đây lại đột nhiên thuận lợi. Quảng cáo TV cũng có phản ứng không tồi, công ty bàn bạc quyết định gia tăng cường độ quảng cáo, nghe Serre nói cậu chuẩn bị về nước?”
“A đúng vậy.” Tần Diệc ngồi thẳng lên, nghĩ rằng chẳng nhẽ lão cha Bùi Hàm Duệ còn quên mất chuyện của mình? Sao tự dưng lại không phong tỏa nữa…..
John lộ ra vẻ hứng thú: “Lần trước tôi có nói với cậu rồi, về thị trường Trung Quốc, cậu biết đấy, tôi cũng không rõ ràng về bên đó lắm. Ngoại trừ cậu thì tôi cũng chẳng có bạn bè nào là người Trung Quốc, bây giờ công ty có liên hệ với một đại lý bên đó nhưng thành quả không vừa lòng cho lắm. Chắc cậu cũng hiểu biết khá rõ về thị trường bên ấy đúng không, tôi cũng rất tin tưởng cậu, tôi muốn hợp tác với cậu, ý cậu thì sao?”
Tần Diệc có chút ngoài ý muốn, nhìn khuôn mặt nghiêm túc không giống nói đùa của đối phương, hắn suy tư một lát rồi gật đầu nói: “Tôi có thể giúp ông tìm kiếm nhà phân phối và kênh truyền thông thích hợp, về phần phương án tuyên truyền, tôi sẽ dựa trên những kinh nghiệm cá nhân đưa ra vài đề nghị. Nhưng về mảng kinh doanh thì tôi không hiểu lắm, các ông phải đưa chuyên gia sang đây.”
John ha hả cười, vỗ vỗ vai hắn: “Yên tâm, chủ yếu là muốn mời cậu làm “người dẫn đường và cố vấn” mà. Vậy cứ chốt thế nhé, muộn nhất là mấy ngày nữa tôi sẽ đưa hợp đồng cho cậu, tôi đi trước đây, mong rằng lần này hợp tác thành công!”
“Tôi cũng mong như vậy.”
Tần Diệc gật đầu nhìn theo ông rời đi, lát sau hắn lại nằm sấp xuống, bắt đầu tự hỏi một vài kế hoạch sau khi về nước. Nếu lão cha Bùi Hàm Duệ không quấy rối, vậy việc có thể làm cũng nhiều hơn. Lần này hợp tác với hãng Pria lại vẽ ra một con đường mới cho Tần Diệc, hắn không khỏi bắt đầu trầm tư về chuyện hắn thương lượng cùng Kỷ Hàng Phong và Serre lần trước. Nhưng bây giờ nghĩ chuyện này thì hãy còn sớm quá, chuyện quan trọng nhất trước mắt là lấy được cái cúp quán quân cuộc thi Siêu mẫu Châu Á….
Nghĩ nghĩ, Tần Diệc lại mệt rã rời, khi mí mắt hắn sắp khéo lại, đỉnh đầu hắn lại phủ một bóng đen: “Chào ngài, có muốn bôi kem chống nắng không? Tặng kèm mát xa cũng được!”
Tần Diệc chợt quay đầu, mắt áp chế lửa giận: “Muốn bôi thì kiếm bạn gái mà bôi!” Hắn dừng lại rồi bổ sung thêm một câu: “Hoặc là bạn trai!”
“Ặc….” Người kia bị thái độ của hắn dọa sợ, ngây ra như phỗng.
Lúc này Tần Diệc mới thấy rõ bộ dáng của người này, không nghĩ tới đây lại là một tên mập. Anh ta là người Châu Á, tóc ngắn màu nâu, mặt tròn, dáng người thấp lùn, mặc áo sơ mi và quần đùi rộng rãi, trên đầu còn đội mũ, anh ta có đôi môi dày đến mức làm người ta liên tưởng tới Akagi Takenori trong bộ manga Slam Dunk nổi tiếng của Nhật.
Người kia ngại ngùng sờ sờ cái ót, có chút ngượng ngùng nói: “Bạn gái tôi không cần bôi cái đó, chỉ cần thổi phồng lên là được….” (Mọi người có ai không hiểu câu này không thế?:))))))
“…………”
Tần Diệc lập tức bị câu trả lời của anh ta làm cho không biết nói gì.
“A, đây không phải là vấn đề chính. Cậu là người Trung Quốc đúng không?” Câu sau nói bằng tiếng Trung, anh trai mập mạp dễ thân ngồi xuống bên cạnh Tần Diệc, đặt lọ kem chống nắng xuống bên cạnh, hoàn toàn không hề ngại ngùng về sự chênh lệch dáng vẻ giữa hai người, anh ta bắt đầu làm thân: “Cậu xem, tôi cũng vậy. Xin cho phép tôi tự giới thiệu một chút, tôi họ Thẩm, tên là Thẩm Đại, tôi là một người sáng tạo ngôi sao cực kỳ vĩ đại. Tôi thấy cậu dáng vẻ đường đường, khí thế bất phàm, lại trùng hợp là đồng hương với tôi, tôi có tâm muốn giúp cậu một tay để phi thăng…… à không không, ý tôi nói là nâng cao một bước. Trước kia tôi làm xã hội đen, à không không, làm ngoài xã hội có quen rất nhiều nhân vật lớn….”
Thẩm Đại…. bộ dạng anh ta đúng là lớn thật, cái gì mà nhà chế tạo ngôi sao, này chẳng phải gọi là người đại diện vỉa hè sao?
Khi anh ta đang thao thao bất tuyệt, mặt Tần Diệc không chút thay đổi, cuối cùng nhịn không được ngắt lời: “Xin lỗi, tôi là người mẫu đã ký ước, đã có người đại diện.”
“Có sự giúp đỡ của tôi, cậu tuyệt đối có thể…..hả?” Thẩm Đại dừng lại lập tức như bị bấm nút pause, một lúc lâu mới phản ứng lại, nhất thời lộ ra biểu cảm thất vọng. Nhưng rồi anh ta nhanh chóng lộ ra khuôn mặt tươi cười, tự tin nói: “Không sao, nếu tương lai cậu cần, cứ tới tìm tôi, đây là danh thiếp của tôi, tạm biệt!”bg-ssp-{height:px}
Đúng là quái nhân….
Tần Diệc cúi đầu quét mắt nhìn tấm danh thiếp, bên trên viết là siêu cấp kim bài người đại diện, mở ngoặc, tương lai, đóng ngoặc.
Hắn nhịn không được phì cười, nếu so da mặt dày thì mười Kỷ Hàng Phong vẫn còn kém, nếu cứ như vậy không chừng tương lại thật sự có thể làm nên chuyện.
Đang lúc hắn cảm khái xong, chuẩn bị tắm nắng tiếp. hắn lại liếc thấy một bóng người lại gần, Tần Diệc vô lực quay đầu đi, chết lặng nói: “Có để cho người ta tắm nắng nữa không, có thể không? Nhiều người đẹp, nhiều người mẫu đang chờ được bôi kem chống nắng hộ lắm, đừng tới tìm tôi nữa……”
“……Em nói người đẹp nào?” Người kia dừng lại, hai mắt nheo lại uy hiếp, nhìn xuống từ trên cao, nụ cười âm trầm, rất đáng sợ.
Nghe được giọng nói quen thuộc, trong lòng Tần Diệc lộp bộp một chút, thấy không ổn, hắn cũng không ngẩng đầu lên mà yên lặng nằm sấp xuống, úp mặt giả bộ mình đang mộng du.
Mí mắt Bùi Hàm Duệ dựt dựt, ngồi xổm xuống kéo người lên: “Giả chết cũng vô dụng, nói rõ ràng cho anh.”
Anh nhìn Tần Diệc từ trên xuống dưới, thấy tấm lưng hắn trần trụi, cặp đùi trần trụi, bàn chân dính toàn cát thì sắc mặt ngày càng trầm xuống, giọng điệu cũng không tốt: “Ăn mặc thế này thì còn ra thể thống gì nữa!”
“…… Vốn là tiệc đồ bơi, không lẽ lại đi mặc vest à…. Lại nói tiếp, cũng chỉ có anh mới đi mặc áo sơ mi với quần tây trong hoàn cảnh này!” Tần Diệc lầm bầm một câu, nhưng biết bây giờ tranh luận với Bùi Hàm Duệ là không có lời, vì thế hắn thông minh đổi đề tài: “Kỳ thật em cũng phơi nắng gần xong rồi, vất vả lắm mới đi biển, chúng ta đi đánh bóng chuyền đi?”
Bùi Hàm Duệ liếc nhìn về khu bóng chuyền, thấy bên đấy hỗn độn một đống người mẫu nam nữ, anh quyết đoán từ chối: “Thôi, ở đây mất nhiều sức rồi cũng chẳng có chỗ mà nghỉ.”
Tần Diệc nhếch nhếch khóe miệng: “Anh sợ anh không được à?”
“……….”
Nhìn khuôn mặt đối phương đang chuyển dần sang màu xanh, Tần Diệc phát hiện mình lại không cẩn thận tìm chết, hắn ho nhẹ một tiếng, thấu lại gần hôn anh một ngụm rồi nói: “Anh không được thì em cũng yêu anh…..”
Sắc mặt Bùi Hàm Duệ nhịn không được mà phá vỡ, anh vừa buồn cười vừa vô lực đè lại hắn hôn triền miên một hồi….
Cuối cùng Tần Duệc vẫn bị bôi một lớp kem chống nắng thật dày, còn trong lúc bôi kem có làm gì nữa hay không….trời biết.
Ngày về nước đã xác định, vừa lúc bà chủ nhà cũng chăm con gái trở về, Tần Diệc báo cáo với công ty MG, thuận tiện đi tìm John và anh em nhà họ Bách nói lời tạm biệt. Bách Vi nghe xong thì mắt lại láo liên láo liên, không biết đang âm mưu cái gì, Tần Diệc đương nhiên sẽ không để bụng.
Thời gian qua nhanh, đảo mắt đã tới ngày về nước, cảm giác đạp chân lên đất quê hương làm Tần Diệc có chút ngổn ngang cảm xúc. Hắn nhìn những dòng chữ tiếng Trung quen thuộc, còn có hành khách tới lui, nhịn không được tự lẩm bẩm một câu, ta đã về!
“Tần Diệc! Ở đây!”
Tần Diệc kéo rương hành lý, nhìn qua hướng phát ra tiếng nói. Ở cửa ra có một người đàn ông cực kỳ cao lớn đang vẫy tay với hắn, âm thanh hùng hồn và khí tràng hung hãn của cậu ta khiến xung quanh không ai dám đứng gần.
“Thẩm Hựu, đã lâu không gặp.” Nhìn thấy bạn bè đã lâu không gặp, Tần Diệc nở nụ cười tươi, đấm đấm vai cậu ta. Cảm nhận được cơ bắp cứng rắn, Tần Diệc kinh ngạc nhìn nhìn: “Cậu luyện kiểu gì vậy?”
“À, cái này á?” Thẩm Hựu tùy ý búng búng ngón tay, đương nhiên nói: “Thời gian trước tôi có được người ta thuê làm diễn viên đóng thế trong phim điện ảnh võ thuật, tôi chụp xong thì thành thế này. Không biết vì sao nhưng hình như chỉ có tôi là như thế, những người khác đều đi viện.”
“……….”
Tần Diệc xoay người liền nhìn thấy anh chàng mập mới gặp lần trước đang ôm một cái hộp cao ngang người, cười tủm tỉm nhìn hắn nói: “A, nhìn cậu có vẻ quen, tôi thấy cậu dáng vẻ đường đường, khí thế bất phàm, tôi………”
Thẩm Hựu nhíu mày cắt ngang lời Thẩm Đại: “Anh, Tần Diệc là người mẫu đã ký ước, anh không cần dẫn mối nữa đâu.”
Thẩm Đại không vui, quở trách: “Sao mày dám nói chuyện với anh kiểu đấy hả, cao to thì giỏi lắm hả? Anh mày còn béo đây này!”
“A, đúng vậy, lâu không gặp, anh béo gấp đôi người thường rồi. Chị dâu đâu?”
Thẩm Đại thần bí cười, vỗ vỗ chiếc hộp trong tay nói: “Ở đây này.”
Hóa ra Thẩm Hựu có tên như vậy là vì có Thẩm Đại sao…..
Tần Diệc đau trứng nhìn hai anh em nhà này, kẻ kì quặc đúng là xuất hiện có cặp, người xưa không nói ngoa!
__________________________________________________
Akagi Takenori là anh chàng này: