Thốn Mang

chương 144: cát lỗ phổ đích sát ý

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Sáng sớm, trong phòng của Lý Dương.

Từng đám từng đám yên vụ (sương khói) thanh lục sắc không ngừng lượn lờ xoay chuyển quanh một điểm hạch tâm rồi lần lượt được hấp thụ vào trong, cùng lúc đó bên ngoài lại một lần nữa tụ tập một lượng lớn khí lưu thanh sắc.

- Vụt…

Bỗng nhiên tốc độ hấp thụ luồng khí lưu của hạch tâm nhanh hẳn lên, chỉ sau thời gian mấy lần hô hấp tất cả những luồng khí lưu đều đã bị hút sạch sẽ, cả căn phòng lại biến trở lại vẻ trong sáng rõ ràng. Hạch tâm của màn khí lưu yên vụ kia cũng đã xuất hiện, đó chính là Lý Dương đang ngồi xếp bằng giữa không trung.

- Lý Dương, đao mang của ngươi đã chuyển sang màu đỏ sẫm rồi, đối với tất cả các cao thủ Kim Đan kỳ ngươi có thể giết chết dễ dàng. Bất quá năng lượng nhục thể của ngươi mới chỉ có bốn mươi vạn tinh, vẫn cần phải tăng cường độ tu luyện nhiều, bây giờ bản bá vương sẽ thêm một ít trọng lực lên thân thể ngươi, để ngươi chịu sức nặng mười tấn nhé!

Hạng Vũ đối với Lý Dương tựa hồ như vẫn không mãn ý, vì vậy y muốn tăng cường độ tập luyện lên.

Lý Dương gật đầu, chỉ cần đề cao được thực lực hắn sẽ không cự tuyệt, mục tiêu của hắn chính là đề cao thực lực càng nhanh càng tốt để có thể sớm độ kiếp.

Chín giờ sáng.

Trận đấu tranh chức quán quân giải đấu "Tuyết Lan vũ đạo đại tái" chuẩn bị bắt đầu.

- Ta sẽ rất vui nếu cái tên Cát Lỗ Phổ lạnh lùng kia bị Phong Thanh gia gia đánh bại.

Jake hung hăng nhìn vào tay Cát Lỗ Phổ trên võ đài, nó tựa hồ rất không thích tên Cát Lỗ Phổ này.

Điền Cương thì lại lắc lắc đầu nói:

- Ân, Đáng tiếc thực lực của Phong Thanh chỉ là ngũ cấp cao thủ còn Cát Lỗ Phổ kia lại có thực lực của cao thủ lục cấp, cách biệt thực sự quá lớn. Có lẽ trận đấu lần này sẽ được giải quyết trong nháy mắt như các lần trước thôi!

Lý Dương đột nhiên nhớ lại kiếm chỉ đột nhiên được Phong Thanh sử dụng lúc cuối cùng trong trận đấu lần trước, do đó hắn lập tức nói:

- Cũng chưa biết được, ta nghĩ tên Cát Lỗ Phổ này muốn chiến thắng cũng không dễ dàng đâu!

- Hừ hừ, thật là một đám tiểu tử ngu ngốc, Phong Thanh lão đầu này thiện dụng nhất chính là sức mạnh của thiên địa. Đặc biệt yếu lĩnh của Thái Cực quyền chính là mượn lực của thiên địa để sử dụng. Nếu Cát Lỗ Phổ muốn thằng trận này thì cũng không đơn giản đâu!

Hạng Vũ nhìn thoáng qua cũng đã rõ ràng rồi, luận về cảm ngộ thiên đạo thì Phong Thanh tuyệt đối vượt xa Cát Lỗ Phổ. Cát Lỗ Phổ đối với Thiên đạo có thể nói là không có chút cảm ngộ gì. Hắn mới chỉ biết cách dùng sức mạnh của bản thân thôi.

Trên đài tỷ võ.

"Phong thanh!" "Phong thanh!" "Phong thanh!" "Phong thanh!" "Phong thanh!" "Phong thanh!" "Phong thanh!"…

Đám FAN hâm mộ của Phong Thanh lão đầu đồng loạt cao giọng hô to, bọn họ thực sự vô cùng thích thú lão đầu đáng yêu hay nghịch ngợm này. Hơn nữa công phu của lão lại thâm bất khả trắc (sâu không thể đo được), Thái Cực quyền tựa hồ như rất đơn giản của lão lại có thể dễ dàng đánh bay đối thủ xuống đài.

"Tử thần!" "Tử thần!" "Tử thần!" "Tử thần!""Tử thần!" …

FAN của "Tử Thần" Cát Lỗ Phổ không thể nói là ít, nhưng lượng người cổ vũ cho hắn rõ ràng là kém xa Phong Thanh lão đầu, có lẽ số lượng người thích một cao thủ máu mê giết chóc như thế là không nhiều lắm.

- Hai vị chuẩn bị xong chưa?

Trọng tài quay sang hỏi hai tuyển thủ.

Cát Lỗ Phổ gật gật đầu.

Phong Thanh cũng khẽ gật đầu.Trong trận đấu này Phong Thanh không còn bộ dạng hoạt kê của quá khứ nữa mà thay vào đó là vẻ mặt bình tĩnh, Phong Thanh lúc này trông mới giống một cao nhân đắc đạo, bộ râu dài tung bay trông giống hệt như thần tiên vậy.

- Nghe nói ngươi phòng thủ không tồi?

Trên mặt Cát Lỗ Phổ nở ra một nụ cười hiếm thấy. Nhưng đồng thời sát khí trên thân thể hắn cũng điên cuồng tỏa ra, sau đó lao thẳng tới Phong Thanh. Sát khí phảng phất như đã hình thành hổ hình, cái miệng hộ tựa hồ như muốn nuốt chửng Phong Thanh vậy.

Bỗng dưng Phong Thanh khẽ động một cái, bộ pháp dưới chân trở nên biến ảo.

- Thái Cực Thượng Bộ Thất Tinh!

Phong Thanh không hề bạo phát ra chút khí thế nào mà chỉ dựa vào bộ pháp Thái Cực để tránh né sát khí của đối phương một cách nhẹ nhàng. Lão trông thật có tiên phong đạo cốt, dáng vẻ nhẹ nhàng như sương khói, y cười nhạt nói:

- Sát khí của Cát Lỗ Phổ tiên sinh đích xác là vô cùng mạnh mẽ hiếm thấy. Đây đúng là trận chiến lớn nhất trong đời Phong Thanh ta, trận này ta nhất định sẽ toàn lực nghênh chiến, không để tiên sinh phải thất vọng!

- Hừ hừ, phòng thủ quả nhiên lợi hại!

Cát Lỗ Phổ nhìn dáng vẻ Phong Thanh phòng thủ thì sắc mặt hơi trầm xuống. Bỗng dưng hắn thấp giọng quát lên một tiếng:

- Thử tiếp Bôn Lôi nhất quyền của ta xem sao!

Đột nhiên…

- Vụt…

Thân hình Cát Lỗ Phổ lao tới Phong Thanh nhanh như thiểm điện, quỹ tích thẳng tắp, tốc độ của hắn nhanh tới mức còn hơn cả tốc độ quỷ dị của Hoa Thiên khiến cho không khí cũng bị kéo theo tạo ra một loạt những tiếng vù vù.

Quyền Thái – Bôn Lôi quyền!

Phong Thanh nhìn thấy khí thế cường mãnh như vậy, thần sắc hơi có chút biến đổi. Song thủ của y vung theo "Vân Thủ thế", từng đạo từng đạo tiên thiên chân khí không ngừng phát ra và bao lấy tay lão tạo thành một hình Thái Cực đồ ngay trước thân thể. Khi một quyền của Cát Lỗ Phổ đánh đến, thế thủ của Phong Thanh đột nhiên biến đổi, thân thể lão nghiêng sang trái rồi lại nghiêng sang phải, sau nháy mắt đã huyễn hóa thành hai nhân ảnh, Thái Cực đồ trong tay phảng phất như muốn nổ tung ra vậy, nó huyễn hóa thành hai luồng khí lưu có hình hai con bạch hổ mà hung hăng lao thẳng tới Cát Lỗ Phổ.

- Thái Cực quyền – Tả Hữu Phục Hổ Thức!

- Bộp!

Một tiếng nổ mãnh liệt vang lên, sàn đá hoa cương đã bị nổ tung thành một cái hố lớn. song thủ của Phong Thanh lại trở về Vân Thủ thế, thân thể lão vẫn nhẹ nhàng bay lên để làm giảm bớt lực đẩy từ vụ nổ, trong khi đó Cát Lỗ Phổ lại đứng im bất động.

Quyền Thái của Cát Lỗ Phổ vốn là loại chí dương chí cương, một khi thi triển ra là chỉ có tiến về phía trước, làm sao có thể có cách phòng thủ giống như Phong Thanh được.

Sức mạnh của vụ nổ đã khiến cho quần áo của Cát Lỗ Phổ rách tan, lúc này Cát Lỗ Phổ đã thành cởi trần, cơ bắp cuồn cuộn của hắn khiến cho tất cả khán giả đang xem phải kinh hô một trận.

- Hảo, hảo...! Phòng thủ quả nhiên lợi hại. Có thể tiếp một quyền của ta mà không hề bị tổn thương. Bất quá …

Trên mặt Cát Lỗ Phổ xuất hiện một nụ cười lạnh lùng, vừa rồi bất quá hắn cũng chỉ mới thử một chút mà thôi.

Phong Thanh vẫn giữ bộ dạng tiên phong đạo cốt như trước nói:

- Bôn Lôi quyền của Cát Lỗ Phổ tiên sinh quả nhiên mạnh mẽ, có điều vừa rồi Phong mỗ vấn chưa dùng hết thực lực ra, đúng là có chút xấu hổ!

- Hừm, thực lực thực sự, vừa rồi ngươi còn chưa dùng thực lực thật sự hay sao?

Trong lòng Cát Lỗ Phổ lập tức đại nộ.

- Bộp!

Cát Lỗ Phổ dậm mạnh chân xuống, trên sàn đấu lập tức xuất hiện một cái hố lớn. Thân hình hắn bắn thẳng lên trời mười mét, sau đó từ trên không trung lao xuống, trên đầu quyền có một tầng khí lưu hắc sắc bao quanh, luồng lưu này không ngừng ngưng tụ lại, dần dần hình thành hình một cái đầu hổ.

Phong Thanh vừa nhìn thấy thì lập tức biết là bất diệu, hai tay lão khẽ chắp lại, sau đó xoay chuyển theo hình thái cực, lập tức gió nổi lên…

Gió lấy song thủ của Phong Thanh làm trung tâm. Đầu tiên chỉ là một làn gió nhẹ, sau đó là tật phong (gió mạnh), cuối cùng là cuồng phong! Cái làm người ta sợ hãi nhất chính là tựa hồ như long quyển phong (lốc xoáy) đã xuất hiện.

- Thái Cực Mật Quyền – Khởi Phong Thức!

Cùng lúc này Cát Lỗ Phổ đã lao đến.

- Phá!

Cát Lỗ Phổ lạnh lùng quát lên một tiếng, hữu quyền như một thiểm điện đấm tới Phong Thanh. Hắc sắc hổ đầu lao thẳng đến, cả võ trường tựa hồ như vang vọng từng trận, từng trận những tiếng hổ gầm.

Long quyển phong này không phải là long quyển phong bình thường, hạch tâm của nó chính là tiên thiên chân khí tinh túy của Phong Thanh tạo thành, thế gió càng ngày càng mạnh. Năng lượng của cái hắc sắc hổ đầu kia không ngừng yếu đi. Bất quá quyền này của Cát Lỗ Phổ quả thật đã dùng tới sức mạnh thật sự, tuy đã yếu đi phân nữa nhưng vẫn kích thẳng tới song thủ của Phong Thanh.

Phong Thanh bay đi như một chiếc lá vậy. Trong làn gió nhẹ song thủ của y biến thành ảo ảnh mà không ngừng đánh ra để chống đỡ, song do thời gian quá ngắn nên trong miệng Phong Thanh vẫn bị thổ ra một ngụm máu tươi. Nhưng sau đó thân hình của Phong Thanh vẫn giữ được vẻ hoàn mĩ như trước mà điểm nhẹ đầu ngón chân xuống sàn và hạ người xuống.

- "Ha ha, hảo! Cát Lỗ Phổ tiên sinh, ngài đã coi trọng ta như vậy thì Phong mỗ sẽ bồi tiếp ngài chơi một chút vậy, thế nào?

Phong Thanh đứng một bên võ đài mà ngẩng đầu cười lớn. Tiếp đó lão không đợi Cát Lỗ Phổ phản ứng, thân thể liền lóe lên theo hình chữ "chi" (之) và lao thẳng đến trước mặt Cát Lỗ Phổ.

Tuy khán giả vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng nhưng tốc độ của Phong Thanh lúc này quả thật nhanh đến kinh nhân.

- Thái Cực Mật Quyền – Thất Tinh Mê Tung Bộ!

Cát Lỗ Phổ khẽ nhắm hai mắt lại, luận về bộ pháp hắn chẳng thể so sánh được với cao thủ Trung Quốc, do đó hắn chỉ đành lấy tĩnh chế động.

Lúc này không khí xung quanh cặp đùi của Cát Lỗ Phổ đã chấn động, cặp đùi của hắn đã hoàn toàn chuẩn bị xong, hắn chuận bị khi Phong Thanh công kích hắn thì hắn sẽ lập tức dùng cặp đùi còn cứng hơn cả kim cương này của mình một nhát trực tiếp lấy đi cái mạng già của Phong Thanh.

Nhãn lực của Phong Thanh thuộc loại nào chứ, đương nhiên lão vừa nhìn cái là nhận ra ngay.

- Chân Võ Thiêm Điển – Phá Khí thức!

Cùng là một chiêu để đối phó với Hoa Thiên lần trước nhưng lần này Phong Thanh đã dùng hết tất cả thực lực... Thực chỉ và trung chỉ (ngón trỏ và ngón giữa) của y khép lại tạo thành kiếm chỉ, một cỗ kiếm khí được ngưng tụ đến mức cực đoan hình thành.

Trong phòng lúc này, Lý Dương đang vô cùng kinh ngạc.

- Bá Vương, ngài xem kiếm khí mà Phong Thanh hình thành kia cùng với đao khí của tôi có phải là rất giống nhau không?

Thật sự là vô cùng giống nhau. Nếu đao khí của Lý Dương là lấy phi đao làm hình thì Chân Võ kiếm chỉ kia của Phong Thanh lấy hình của chủy thủ.

Chân Võ kiếm chỉ tại núi Võ Đang vốn thuộc vào loại tuyệt học, đệ tử bình thường chẳng thể luyện tới được. Công pháp này vốn là vận dụng một phần ba lượng tiên thiên chân khí trong cơ thể dựa theo một phương pháp đặc thù ngưng tụ thành kiếm mang trên kiếm chỉ, tuyệt chiêu vô cùng lợi hại. Bất quá phi đao của Lý Dương có khả năng công kích từ xa còn Chân Vũ kiếm chỉ vốn chỉ có thể cận thân công kích. Hơn nữa công lực của Phong Thanh không thâm hậu bằng Lý Dương nên không thể đạt tới độ tinh túy như đao khí của Lý Dương được.

- Lý Dương ngươi nghe đây, Chân Vũ kiếm chỉ có thể dùng với cao thủ loại phổ thông được một lần. Bởi vì khi đạt đến Kim Đan kỳ thì công lực sẽ đề thăng mạnh mẽ, Chân Võ kiếm chỉ kia cũng chẳng còn được bao nhiêu uy lực.

Khi công lực đề thăng thì độ tinh túy của đao mang của Lý Dương cũng không ngừng đề thăng lên, nhưng Chân Võ kiếm chỉ thì không thể như vậy.

Trên võ đài.

Cát Lỗ Phổ 2 mắt chợt mở ra, song thối như biến thành lôi điện tung ra như muốn cắt Phong Thanh thành hai đoạn. Chân Vũ kiếm chỉ của Phong Thanh nhanh như chớp phóng ra nhắm hai chân cùa Cát Lỗ Phổ công kích.

- Bồng, bồng...

"Bộp!" "Bộp!"

Hai tiếng liên tục vang lên, thân hình Cát Lỗ Phổ bị đẩy lui đến tận mép võ đài.

Còn Phong Thanh thì vẫn đứng nguyên vị trí cũ không hề thay đổi. Lúc này cả võ trường trở nên yên lặng, tất cả mọi người đều chăm chú quan sát, trong lần giao thủ vừa rồi rút cục là ai đã chiếm ưu thế đây?

"Lách tách!" "Lách tách!"

Những tiếng lách tách vô cùng rõ ràng, đến cả những khán giả trên khán đài cũng có thể nghe thấy được, tất cả mọi ánh mắt đầu hướng về nơi phát ra âm thanh "lách tách" ấy. Chỉ thấy trên cặp đùi của Cát Lỗ Phổ đã xuất hiện hai lỗ thủng nhỏ, máu tươi không ngừng trào ra.

"Hảo, hảo, hảo!" Cát Lỗ Phổ phẫn nộ mà vừa cười lớn vừa liên tục kêu ba tiếng "hảo". Vừa rồi hắn đã bị kiếm chỉ của đối phương phá mất lớp phòng ngự và để lại hai lỗ thủng trên cặp đùi, nơi mạnh nhất của hắn.

Hắn không hề biết rằng lúc này Phong Thanh cũng chẳng hề dễ chịu, lần công kích vừa rồi Chân Vũ kiếm chỉ mà Phong Thanh sử dụng đã bị vỡ nát, chỉ sau một lát đã mất đi một phần ba lượng tiên thiên chân khí trong cơ thể.

Tất cả mọi người đều có dự cảm rằng trận đấu này sẽ càng thêm kịch liệt hơn, chẳng ai đoán được người nào sẽ thắng.

Trong phòng, Jake hưng phấn bật dậy từ trên sofa.

- Ha ha, tên gia hỏa lạnh lùng kia xong rồi, ha ha, Phong Thanh gia gia nhất định sẽ đánh bại hắn!

Dứt lời Jake còn gật gật đầu, biểu thị khẳng định phán đoán của mình.

Jerry và Jesse cũng gật đầu biểu thị tán đồng.

Vừa rồi Lý Dương thấy rõ ràng Chân Vũ kiếm chỉ của Phong Thanh đã vỡ nát, do đó hắn lập tức nói:

- Đừng kết luận sớm như vậy, theo ta thì Cát Lỗ Phổ rất nhanh sẽ đánh bại Phong Thanh thôi, tên Cát Lỗ Phổ này sắp bạo phát rồi!

- Lẽ nào nãy giờ Cát Lỗ Phổ chưa bạo phát thực lực chân chính ra?

Tất cả mọi người đều nhìn về Lý Dương.

Lý Dương cười nói:

- Đương nhiên là thực lực của hắn vượt xa thế này!

Đáng tiếc là Lý Dương không biết là Cát Lỗ Phổ không dám bạo phát thực lực mạnh nhất của mình ra.

Trên võ đài.

- Trận này ta phải thắng thì mới có quyền lựa chọn đối thủ, quán quân mới được ưu tiên chọn lựa đối thủ trước tiên!

Cát Lỗ Phổ trong lòng thầm nói, hắn lo rằng một khi Phong Thanh mà thắng rồi, Phong Thanh sẽ lựa chọn Mộc Dịch để thách đấu, khi đó thì hắn hết cách.

"Được rồi, cứ sử dụng một chút "Hồng Hắc năng lượng" vậy!" Cát Lỗ Phổ trong lòng thầm quyết định. Lập tức năng lượng trong cơ thể bị khống chế mà chậm rãi di chuyển về vị trí tâm tạng. Từng luồng từng luồng "hồng hắc năng lượng" hỗn loạn bắt đầu tụ tập tại đây.

- Bộp!

Cát Lỗ Phổ cẩn thận sử dụng một lượng nhỏ "hồng hắc năng lượng".

- Xoẹt…

Khí thế của Cát Lỗ Phổ bỗng dưng bạo phát, sau nháy mắt tóc hắn đã dựng đứng cả lên, mỗi một sợi tóc đều giống như kim loại mà lấp lánh lên vậy.

Thiểm điện! Bôn lôi!

Sau nháy mắt khắp cả võ đài chỉ còn lại một đạo tàn ảnh của Cát Phổ Lỗ, đạo tàn ảnh này trực tiếp lao thẳng vào Phong Thanh, tốc độ này còn nhanh hơn vừa nãy gấp cả hai lần, tốc độ của Phong Thanh chẳng đủ để chạy thoát.

Phong Thanh sắc mặt đại biến, song thủ chắp theo Vân Thủ thế mà liên tục vung ra. Bỗng dưng quá nửa chỗ tiên thiên chân khí còn lại trong cơ thể y ào ra ngoài.

- Thái Cực Mật Quyền – Thái Cực Chân Ý!

Một tiếng quán khẽ vang lên, tiếp đó một thái cực đồ to lớn bao quanh thân thể Phong Thanh.

- Bình!

Thái Cực đồ lập tức vỡ nát, Phong Thanh tựa như một chiếc lá bị cuốn bay đi không hề có chút lực phản kháng nào. Nhưng Phong Thanh vẫn sử dụng phần năng lượng còn dư mà không ngừng đẩy ngược, tuy vậy y vẫn thổ ra một ngụm máu lớn.

Phong Thanh đã rơi ra khỏi võ đài. Trận đấu này Cát Lỗ Phổ thắng!

Tất cả mọi người đều sững sờ, vừa rồi Phong Thanh còn sử dụng kiếm chỉ mà chiếm ưu thế, sao loáng một cái đã thật bại được?

- Trong trận chung kết, Cát Lỗ Phổ tiên sinh chiến thắng! Quán quân của "Tuyết Lan vũ đạo đại tái" chính là Cát Lỗ Phổ tiên sinh. Tiên sinh sẽ đoạt được giải thưởng năm mươi triệu đô la, đồng thời tiên sinh cũng có quyền lựa chọn một trong tứ đại cao thủ của Cực Thối đạo để khiêu chiến.

Trọng tài hưng phấn lao đến trước mặt Cát Lỗ Phổ nói.

Cát Lỗ Phổ áp chế Hồng Hắc năng lượng trong cơ thể lại, đôi mắt đỏ rực của hắn nhìn về ống kính máy quay của tập đoàn Tuyết Lan.

- Hừ hừ, ta đương nhiên sẽ chọn người sáng lập ra Cực Thối đạo là Mộc Dịch, giết chết hắn, đoạt được hai tỉ đô la a…

Khi Cát Lỗ Phổ nói ra từ "giết", vẻ mặt hắn cực kỳ hung ác.

Dưới yêu cầu của Lý Dương, cảnh tượng này đã không bị cắt bớt đi một chút nào mà được gửi toàn bộ đến các đài truyền hình.

Tập 4: Cực thối Đạo quán

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio