Thốn Mang

chương 269: nguyên thần chi biến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trục Hổ, Li Lang, Điền Báo và hơn tám mươi vạn đại quân phía sau kẻ nào cũng chấn động tâm thần.

Liệt Sơn tôn giả đã đạt đến Ma Soái hậu kì, lại có ma khí Viên Nguyệt trong tay bị giết chết trong một chiêu, bọn họ tịnh không hề ngạc nhiên, bởi vì khí thế vừa rồi của Hạng Vũ đã khiến trong lòng họ tin tằng Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt nhất định chẳng phải là đối thủ của Bá Vương Hạng Vũ.

Nhưng…đòn công kích thật quá đáng sợ, thắng lợi cũng quá dễ dàng.

Một đao đó không ngờ lại khiến cho tâm thần của hơn tám mươi vạn người mê loạn, nhất thời chẳng còn bất kì kẻ nào có ý thức phản kháng.

- Ừm!

Ánh mắt của Bá Vương Hạng Vũ quét về phía Trục Hổ, Li Lang và Điền Báo, một cỗ khí thế ép thẳng tới ba người.

- Trục Hổ nguyện vì đại nhân mà làm thân khuyển mã!

Trục Hổ lập tức quỳ xuống đầu tiên, biểu thị thần phục.

- Li Lang (Điền Báo) nguyện vì đại nhân mà làm thân khuyển mã!

Li Lang và Điền Báo trong lòng run rẩy, cả hai cũng liền lập tức quỳ xuống nói.

Bọn họ có thể khẳng định được sự đáng sợ của Bá Vương Hạng Vũ vượt xa Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt, tự nhiên là cũng lợi hại hơn hai cự đầu còn lại của Phiêu Tuyết sơn mạch, đi theo Bá Vương Hạng Vũ, bọn họ tự nhiên có thể thoải mái mà sống rồi.

Hơn nữa, một khi bọn họ phản kháng, nói không chừng sẽ lập tức phải đi theo Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt, cả ba đều đưa ra một lựa chọn sáng suốt.

- Nguyện vì đại nhân mà làm thân khuyển mã!

Hơn tám mươi vạn người lục tục quỳ xuống rồi đồng thanh nói. Thanh âm không ngừng vang vọng trong sơn mạch, mấy người Lý Dương nghe thấy mà nhiệt huyết không khỏi dâng trào, trăm vạn đại quân thề giữ lòng trung, một cảnh như vậy tuyệt đối là có sức rung động.

Trục Hổ, Li Lang, Điền Báo ba người đồng thời phát ra linh hồn khế ước một cách rất dứt khoát, họ đem tinh huyết trong tâm tạng của mình dung hợp với năng lượng rồi đưa đến trước mặt Hạng Vũ.

- Vù…

Hạng Vũ vung tay lên, sau nháy mắt ba giọt tinh huyết đó hóa thành hơi, sau đóđạo đạo ấn kí được hình thành, năng lượng nguyên thần của Hạng Vũ cũng dung nhập vào bên trong, sau đó đem ấn kí đưa vào trong nguyên thần của ba người.

- Từ hôm nay trở đi, ba người các người đều phải nghe lệnh của Mo9ocj Dịch huynh đệ!

Hạng Vũ lạnh lùng ra lệnh, đối với hắn mà nói, ba Ma Soái cao thủ này chẳng tính là cái gì, những cao thủ cấp Ma Vương dưới tay hắn cũng không ít a. Nhưng ba cao thủ cấp Ma Soái này lại có tác dụng không nhỏ ở tại Phiêu Tuyết sơn mạch này.

- Vâng!

Chủ nhân có lệnh, bọn Trục Hổ đương nhiên phải vâng lời. Hơn nữa thực lực của Lý Dương bọn họ cũng vừa nhìn thấy rồi, có thể dễ dàng giết chết Lang Phủ và Lang Vũ, ít nhất thực lực của Lý Dương cũng không thấp hơn bọn họ.

- Bái kiến Mộc Dịch đại nhân!

Trục Hổ, Li Lang và Điền Báo ba người lập tức quỳ xuống và cung kính nói với Lý Dương.

Lý Dương vung tay lên, hai mươi vạn người vừa bị thu vào túi Tiểu Càn Khôn sau nháy mắt đã được thả ra. Trục Hổ và Li Lang lập tức đại hỉ, trong đám hai mươi vạn đại quân đó có quá nửa là nhân mã của bọn họ.

Hai ngươi vạn người đó ngây ngốc nhìn ra bốn phía, tất cả gần như chẳng biết nên đi về hướng nào nữa.

- Đa tạ Mộc Dịch đại nhân!

Trục Hổ, Li Lang lập tức khom người cảm kích.

Lý Dương khẽ điểm điểm đầu.

- Lily, trăm vạn người này nên an bài thế nào, muội hãy quyết định đi!

Lý Dương đem vấn đề rắc rối này giao cho Lily. Lily khi ở địa cầu đã từng quản lý một siêu cấp đại tập đoàn vô cùng dễ dàng, chuyện phân phối nhân mã, tuy không quen thuộc lắm n hưng ít nhất cũng nhẹ nhàng hơn Lý Dương.

- Sư huynh, chuyện này huynh cứ yên một trăm cái tâm đi!

Lily rất tự tin nói.

- Bá Vương, tâm thần của ngài tựa hồ rất cao a. Hiện nay ngài đã đạt đến cảnh giới nào rồi vậy?

Lý Dương và Hạng Vũ sánh vai đi vào trong đại sảnh.

Hạng Vũ nhìn Lý Dương cười nói:

- Quả nhiên lợi hại a, vừa liếc mắt cái đã nhìn ra, đúng vậy, bản Bá Vương đã tiến bộ rồi, lần này bản Bá Vương đã có một chút lĩnh ngộ đối với "Ma Thần lục tuyệt" đệ ngũ tuyệt và đệ lục tuyệt, tâm cảnh đã được đề thăng lên hai bậc, đạt đến Ma Quân hậu kì rồi.

Lý Dương trợn tròn mắt nói:

- Ma Quân hậu kỳ?

Ma Quân hậu kì, ngay sau đó đã là Ma Đế rồi. Đó tuyệt đối là siêu cấp cao thủ a.

Hạng Vũ "khiêm tốn" gật đầu nói:

- Thường thôi, thường thôi, so với sự đột phá điên cuồng và liên tục của ngươi, bản Bá Vương ta còn phải nỗ lực nhiều, nỗ lực nhiều.

- Bá Vương, ngài…

Lý Dương nhìn biểu tình của Hạng Vũ thì lập tức chẳng biết nói gì.

- Ha ha, cuối cùng có thể xả giận rồi, nhớ tới mấy lần tâm thần của người cứ tăng ào ào, bản Bá Vương trong lòng cũng có chút ghen tị a, cuối cùng lần này cũng khiến ngươi phải kinh ngạc rồi, thống khoái, ha ha, thống khoái!

Hạng Vũ cười ha hả, biểu tình như đang vui vẻ đến điên cuồng.

- ……

Lý Dương chẳng biết nói gì thêm.

- Được rồi, Lý Dương! Sao trên người ngươi lại có một luồng năng lượng điện năng vậy?

Hạng Vũ đột nhiên hỏi. Hắn ở bên cạnh Lý Dương, có thể các giác được luồng năng lượng của lôi điện một cách rõ ràng đang bành trướng trên thân thể Lý Dương.

Nghe thấy Hạng Vũ hỏi chuyện này, sắc mặt Lý Dương bèn lập tức trở nên nghiêm túc.

- Chẳng rõ nữa, tôi cũng chẳng biết sao lại xảy ra chuyện này, ngài còn nhớ chuyện năm xưa tại Côn Luân tiên cảnh, khi tôi dung nhập Bi Sát vào đao phách, sau đó lại dung nhập vào trong thân thể không?

- Ừm, chuyện này bản bá Vương còn nhớ. Lúc đó ngươi chuẩn bị đem Bi Sát dung nhập vào thân thể, à không, là chuẩn bị đem Bi Sát dung nhập vào tâm tạng, nhưng nó lại dung nhập vào khắp các bộ vị trên thân thể ngươi một cách quái dị.

Lúc đó Hạng Vũ đang ở trong đầu Lý Dương, tự nhiên biết rất rõ chuyện này.

Lý Dương gật đầu nói:

- Đúng vậy, bất quá khi tôi chiến đấu với người khác, bình thường đều chỉ động dụng đến Đao Chi Bi Sát, Bi Sát trên thân thể lại chưa từng sử dụng qua. Lần này, khi cùng Liệt Sơn tôn giả chiến đấu tôi đã sử dụng đến Bi Sát toàn thân, đồng thời còn động dụng cả Bi Sát trên đao phách, sau đó thì phát sinh đột biến này.

- Đột biến?

Hạng Vũ nhíu mày lại.

Lý Dương gật đầu nói:

- Đúng vậy, trong thời khắc đó, tôi chỉ cảm thấy tâm thần mình chấn động, những luồng năng lượng lôi điện xuong quanh không ngừng điên cuồng tụ tập vào thân thể, sau đó lại dung nhạp vào trong đao phách, dung hợp vào trong cơ nhục, thậm chí còn đung nhập vào trong…nguyên thần!

- Nguyên thần?

Hạng Vũ sửng sốt.

- Sao có thể chứ? Cho dù là tu luyện thế nào thì năng lượng nguyên thần cũng chính là năng lượng của linh hồn, là năng lượng thuần khiết nhất, sạch sẽ nhất, sao có thể dung hợp vào trong linh hồn được? Không thể năng, một khi năng lượng của linh hồn không thuần khiết, như vậy rất dễ nổ tung đó.

Hạng Vũ tuyệt đối chẳng thể tin nổi.

Lý Dương chỉ biết cười khổ.

Chính hắn cũng chẳng biết có chuyện gì xảy ra, khi luồng năng lượng lôi điện đó dung nhập vào các bộ vị trên cơ thể, Lý Dương còn đang dương dương đắc chí, dù sao có được sức mạnh của lôi điện, tốt xấu gì công kích lực cũng tăng lên, nhưng khi hắn phát hiện có một luồng lôi điện màu tím xanh dung nhập vào trong nguyên thần mình, hắn lập tức ngây ngốc.

Nguyên thần chính là thứ quan trọng nhất, sao có thể để cho một luồng năng lượng lôi điện dung nhập bừa vào nguyên thần được. Lúc đó Lý Dương thậm chí còn cho rằng mình xong rồi, bất quá, nguyên thần của hắn lại chẳng hề phát sinh vấn đề gì, tất cả đều bình thường.

Trên thực tế, Lý Dương tịnh không hề nói rõ với Hạng Vũ.

Không phải là năng lượng lôi điện dung nhập vào, mà là năng lượng lôi điện cải biến nguyên thần, cải biến linh hồn. Điều này khiến cho linh hồn của Lý Dương và linh hồn của các tu luyện giả bình thường có sự khác biệt. Linh hồn của các tu luyện giả khác đều là những năng lượng linh hồn cơ bản nhất. Nhưng linh hồn của Lý Dương lại đã bắt đầu cải biến rồi.

- Ngươi có chỗ nào không ổn không?

Hạng Vũ lập tức hỏi.

Lý Dương lại lắc đầu cười nói:

- Kỳ thực, tôi có một cảm giác cực kì tốt, một cảm giác trước nay chưa từng có.

Đích xác, lúc này trên thực tế nguyên thần của Lý Dương đã chắc chắn hơn trước rất nhiều, thần thức cũng mạnh mẽ hơn, phạm vi bao phủ cũng tăng lên.

- Ồ?

Hạng Vũ sững sờ. Nhưng ngay sau đó hắn lập tức trở nên nghiêm túc nói:

- Hãy để Bá Vương dùng thần thức kiểm tra cho ngươi một chút.

Lý Dương điểm điểm đầu, hắn cũng đam thấp thỏm bất an, tuy cảm giác của bản thân tốt, nhưng trên thực tế cũng chẳng biết là có chuyện gì. Thậm chí hắn còn chẳng biết tại sao lại sinh ra chuyện cải biến này.

Thần thức của Hạng Vũ lập tức tiến nhập vào thân thể Lý Dương.

Cơ thể Lý Dương Hạng Vũ thập phần quen thuộc, nhưng khi thần thức của hắn vừa tiến vào đã phát hiện có sự biến hóa.

Trên cơ nhục và đao phách đều có những dòng năng lượng lôi điện màu xanh, năng lượng lôi điện đó đang không ngừng thấm vào trong cơ nhục, tựa hồ như nó đang thấm vào từng sợi cơ từng thớ thịt vậy, thậm chí cả những nơi nhỏ nhất cũng được dung nhập vào, thân thể Lý Dương giống như đã được cải biến hoàn toàn về bản chất vậy.

Đồng thời đao phách cũng vậy, toàn bộ Chu Thiên Càn Khôn viên cầu cũng bị năng lượng lôi điện vây lấy, vô số tia lôi điện không ngừng lóe lên.

Tất cả đều biến đổi.

Dưới luồng năng lượng lôi điện đó, thân thể của Lý Dương đã phát sinh ra biến hóa mà ngay cả Hạng vũ cũng chẳng thể hiểu nổi.

Nguyên thần!

Nguyên thần không mất tức là không chết. Tính quan trọng của nguyên thần có thể thấy được rõ ràng. Thần thức của Hạng Vũ lập tức chậm rãi dung nhập vào trong đao phách của Lý Dương, muốn thăm dò một chút xem nguyên thần của Lý Dương rút cục là có biến đổi như thế nào.

- Ti ti…

Đột nhiên, tại mi tâm Lý Dương xuất hiện một ấn kí hình tia sét màu xanh, nơi đó lóe lên một cái rồi dần biến mất, đồng thời nguyên thần trong đao phách của Lý Dương cũng phát ra một đạo điện mang thanh sắc, điện mang lóe lên, Hạng Vũ lại cảm thấy thần thức của mình đang bị xung kích, tuy lực xung kích đó không tính là lớn nhưng lại thập phần chắc chắn. Nó căn bản là không muốn cho thần thức của Hạng Vũ dò xét.

Hạng Vũ biết, nếu cường hành dùng thần sức của mình để tra xét thì Lý Dương sẽ bị tổn hại, do đó Hạng Vũ bèn ngưng thần thức lại.

- Bá Vương, sao rồi?

Lý Dương lập tức hỏi Hạng Vũ, hắn cũng cảm thấy nguyên thần của mình có một luồng năng lượng đặc thù vô cùng kinh nhân, chuyện này không thể không khiến Lý Dương chấn kinh.

Hạng Vũ từ từ mở mắt ra nhìn Lý Dương, hắn bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Bản Bá Vương được Xi Vưu đại tôn dạy bảo, kiến thức có thể nói là lớn rồi, không ngờ lại chưa từng nghe qua chuyện như thế này. Xem ra, trong lục giới này, những chuyện huyền diệu khiến người ta khó mà lí giải vẫn có a.

- Thôi vậy, tóm lại là cảm giác của tôi vẫn rất tốt, như vậy là được rồi. Dù sao thì nguyên thần cũng quá trọng yếu, không thể đi loạn vào được.

Cho dù nguyên thần có vấn đề thì Lý Dương cũng chẳng làm gì được, hắn chỉ có thể mỉm cười mà thôi.

- Ừm, bình thường thì tu vi càng cao cảm giác sẽ càng chuẩn xác.

Hạng Vũ cười nói:

- Bất quá ngươi yên tâm, đợi khi công lực của bản Bá Vương hồi phục lại, ta sẽ đi đến Ma Thần cung gặp Xi Vưu đại tô, bản Bá Vương nhất định sẽ hỏi Xi Vưu đại tôn một chút về vấn đề này, tin rằng đại tôn nhất định sẽ biết.

Đại tôn, đó là sự đại biểu cho cực hạn, cực hạn của người trong lục giới. Một khi cảm ngộ được "Thái Cực Vô Thượng Đại Viên Mãn" cảnh giới thì sẽ vượt qua cảnh giới Tiên Đế Ma Đế và trở thành Đại Tôn!

Thần thông của Đại Tiin, người bình thường căn bản chẳng thể tưởng tượng nổi, thần thức của Đại Tôn có thể bao trùm các giới, sự tồn tại của lục giới đối với bọn họ mà nói căn bản chẳng có gì khác biệt, trong lục giới phát sinh chuyện gì bọn họ cũng đều có thể dễ dàng biết được.

- Đúng rồi, Bá Vương, đợi khi ngài cầu kiến Xi Vưu đại tôn thì có thể hỏi giúp tôi chuyện này được không?

Trong lòng Lý Dương đột nhiên có chút thấp thỏm.

- Nói đi, chuyện gì?

Hạng Vũ rất thoải mái, dù sao Xi Vưu đại tôn cũng là sư tôn của hắn, hỏi Xi Vưu đại tôn đối với hắn là một chuyện rất đơn giản.

- Hỏi xem Tuyết bây giờ thế nào rồi, đã chuyển thế hay chưa?

Trong lòng Lý Dương vô cùng lo lắng, một khi chuyển thế thì mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức rồi. Dù sao tinh cầu ở Phàm Nhân giới cũng nhiều vô số.

- Còn có…

Lý Dương hít sâu một hơi rồi nhìn vào Hạng Vũ.

- Nói đi, còn muốn hỏi cái gì?

Hạng Vũ cười nói.

- Hỏi đại tôn xem, Tuyết đã có người yêu mới chưa?

Tại thời khắc này, trong lòng Lý Dương đang run rẩy, hắn đang sợ hãi, bởi vì hắn hiểu rằng, tất cả những phàm nhân sau khi chết đi rồi tiến nhập vào Quỷ giới và Minh giới thì đều phải uống Mạnh Bà thang, tất cả đều không nhớ nổi.

Nói các khác khi Tuyết ở Quỷ giới đã có một cuộc sống mới, cũng rất có khả năng nàng đã có người yêu mới, rất có khả năng.

- Nếu đợi đến khi ngươi tìm được Tam Sinh Thạch, rồi tìm được Tuyết, nhưng Tuyết của ngươi đã có người yêu mới tại Minh giới, ngươi sẽ làm như thế nào?

Hạng Vũ đột nhiên hỏi Lý Dương, thời khắc này biểu tình của Hạng Vũ vô cùng nghiêm túc.

Thân thể Lý Dương chấn động, đôi mắt hắn từ từ khép lại.

Nàng không phải là thánh nhân, cho dù có người yêu mới thì ta cũng phải giết chết kẻ đó đoạt Tuyết về, nhưng…ta thật sự có thể giết người đó sao? Nếu Khương Tuyết thật sự yêu người đó, ta lại giết hắn, Tuyết lại không đau lòng sao?

- Tôi sẽ quay đầu bỏ đi, hơn nữa cũng không dùng Tam Sinh Thạch hồi phục lại trí nhớ của nàng nữa.

Lý Dương nhắm mắt nói, hơn nữa những giọt lệ đã bắt đầu tuôn ra, thời khắc này tim hắn đang đau đớn như bị dao cắt vậy.

- Tại sao?

Hạng Vũ truy vấn.

- Tại sao, ha ha, tại sao ư?

Lý Dương cười khổ:

- Là tôi không thể làm khó nàng, Bá Vương, ngài biết không? Là tôi không phải với nàng, nàng đã đợi tôi từng ngày từng ngày một, cho dù chúng tôi chẳng có cách nào để gặp nhau, nàng cũng vẫn đợi tôi, đợi tôi đến cầu hôn, nhưng cho đến chết nàng vẫn chưa đợi được tôi, khi tôi đến cầu hôn thì nàng lại đã chết rồi.

Thanh âm của Lý Dương trở nên run rẩy:

- Thậm chí…thậm chí cho đến khi chết nàng vẫn chưa biết tên thật của tôi a!

Giọng nói của Lý Dương như nghẹn lại.

- Tôi không phải với nàng, tôi phải xin lỗi nàng, nếu nàng đã có một cuộc sống mời, có người yêu mới. Nàng đã vô cùng vui vẻ, vậy thì tại sao tôi phải đi phá hoại cuộc sống của nàng chứ? Dùng Tam Sinh Thạch hồi phục lại kí ức của nàng, đó không phải là làm nàng đối mắt với thống khổ sao? Giết người yêu tại Quỷ giới của nàng, đó không phải là làm nàng càng thêm đau lòng sao?

- Tôi đã có lỗi với nàng rồi, tôi không thể làm nàng đau lòng thêm nữa, chỉ cần nàng đã có người yêu mới, có một cuộc sống hạnh phúc thì tôi sẽ quay đầu bỏ đi, không làm phiền nàng nữa mà yên lặng chúc phúc cho nàng.

Thời khắc này, Lý Dương đã lệ tuôn đầy mặt.

Thốn mang Tập 8 Phiêu Tuyết

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio