Thốn Mang

chương 441: thánh địa phúc địa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Thân hình như điện, xuyên qua giữa những tầng mây, Lý Dương cước đạp mây bay, một lát sau đã thấy ở xa xa một tòa núi cao, trên đỉnh phong có một hồ nước phẳng lặng yên bình, trong suốt như mặt gương, bên cạnh bích hồ có một trận pháp thông đạo, đó chính là không gian thông đạo đi Tiên giới.

Thấy bích hồ, mắt Lý Dương đột nhiên sáng ngời.

"Nửa ngày, là có thể thông qua không gian thông đạo này, nửa ngày là có thể thấy Tuyết rồi." Lý Dương trong lòng rất kích động, rồi lại chùng xuống. Trên thực tế từ đáy lòng Lý Dương cũng nghĩ tới việc nếu Tiên giới Tam Thanh tìm hắn gây phiền toái, thì quả có thể rất nguy hiểm.

Nhưng Lý Dương từ đáy lòng vẫn hi vọng.

"Tiên giới Tam Thanh là nhân vật cấp bậc Đại Tôn, ai hơi đâu rảnh rỗi mà tới tìm ta gây phiền toái chứ. Ta đến Tiên giới chỉ cần tìm được Tuyết là sẽ mang theo Tuyết về Ma giới ngay, cũng không ở lại lâu lắm. Nói vậy chắc sẽ không phát sinh đại sự gì." Lý Dương tự ta an ủi.

Mặc dù trong lòng biết nguy hiểm, nhưng việc tìm Tuyết làm cho Lý Dương sẵn sàng dấn thân vào chốn nguy hiểm như trước.

Bích hồ phẳng lặng, Lý Dương hạ xuống cực nhanh trên bờ bích hồ, cuốn lên một trận gió nhẹ, làm mặt hồ trong như gương gợn lên những làn sóng lăn tăn, rồi cứ thế lan truyền đi khắp hồ. Ánh mắt Lý Dương lại hoàn toàn chăm chú nhìn vào một thông đạo ở rìa không gian cách đó không xa.

Lập tức Lý Dương liền bước tới hướng về phía không gian thông đạo, trong mắt cũng lóe lên nhiều tia hưng phấn.

- Lý Dương!

Đột nhiên một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai. Lý Dương không tự kìm hãm được ngoái lại nhìn, thấy người mới đến, trong lòng Lý Dương cũng máy động, gật đầu hành lễ nói:

- Chào Xi Vưu đại ca, không biết Xi Vưu đại ca đi lại Quỷ giới tìm ta có sự tình trọng yếu gì thế?

- Tiểu tử ngươi còn hỏi nữa?

Sắc mặt Xi Vưu hơi khó coi, vung tay lên, một khối cự thạch bay ra, rồi hình thành hai thạch y. Hai khối đá phân biệt bay tới phía sau hai người, sau đó Xi Vưu liền tự mình ngồi xuống, rồi lạnh lùng hỏi:

- Lý Dương, có phải ngươi định đi Tiên giới?

- Dạ!

Lý Dương cũng ngồi xuống, trực tiếp nói luôn với vẻ vô tội. Lý Dương lại hỏi: " Xi Vưu đại ca, ngươi tới có phải là này muốn ngăn trở ta đi Tiên giới?"

Xi Vưu nhìn nhìn Lý Dương, hồi lâu sau mới bất lực lắc đầu nói:

- Lý Dương huynh đệ, thật sự quá can đảm. Tiên giới là đại bản doanh của Tiên giới Tam Thanh, ngươi đi tới đó là muốn chết? Thôi, bây giờ mau theo ta về Ma giới đi, đã tìm được tin tức của Khương Tuyết là đủ rồi.

Nói rồi Xi Vưu liền đứng lên.

Lý Dương nhè nhẹ lắc lắc đầu, ánh mắt cũng rất kiên định, lập tức ngẩng đầu nhìn Xi Vưu nói:

- Xi Vưu đại ca, ta đã điều tra ra Tuyết hiện ở Tiên giới Phượng Linh Châu, vô luận làm sao ta cũng phải tìm được nàng, vô luận như thế nào!

Xi Vưu tức giận cười:

- Tính tình quật cường, ngươi đi Tiên giới không phải muốn chết sao? Ta nói thật cho ngươi biết, Tiên giới Tam Thanh đã rất chú ý ngươi rồi. Nếu không phải bởi vì ta, bọn họ sớm đã tới Quỷ giới bắt ngươi từ lâu.

Lý Dương vừa nghe xong trong lòng vui vẻ.

Nếu có Xi Vưu chấn nhiếp, cho dù mình tới Tiên giới, Tiên giới Tam Thanh hẳn là cũng không dám động tới mình, với tốc độ của mình, đi Tiên giới Phượng Linh Châu tìm được Tuyết nhiều nhất nửa ngày công phu, thời gian quả là rất ngắn

- Cám ơn Xi Vưu đại ca.

Lý Dương liền nói ngay:

- Đã có Xi Vưu đại ca uy hiếp bọn họ, nói vậy ta đi Tiên giới chắc bọn họ cũng không dám động thủ? Xi Vưu đại ca xin yên tâm, ta chỉ cần một ngày là có thể tới Phượng Linh Châu, rồi sau đó sẽ trực tiếp về Ma giới.

- Hồ đồ!

Xi Vưu đột nhiên quát:

- Ngươi biết cái gì? Chúng ta Ma giới Tam Tôn và Tiên giới Tam Thanh sớm đã có ước định, nếu không phải trong thời kì chiến tranh, hai bên không được đến lãnh thổ của đối phương, nói cách khác ta là không được tiến vào Tiên giới. Ngươi nếu muốn đi Tiên giới, coi như mặc cho bọn Tiên giới Tam Thanh chà đạp. Bây giờ mà ngươi đi, chẳng những không thấy được Khương Tuyết của ngươi, mà lại còn có thể bị bắt nữa.

"Nếu không phải trong thời kì chiến tranh, hai bên không được đến lãnh thổ của đối phương?" Lý Dương thân hình chấn động, trong lòng cũng đột nhiên như rơi xuống vực sâu. Hắn đương nhiên hiểu Xi Vưu ý muốn nói gì. Nói cách khác mình đi Tiên giới, Tiên giới Tam Thanh cho dù bắt giết mình, cũng không cần phải sợ Xi Vưu. Nếu thực sự Tiên giới Tam Thanh muốn ra tay, mình có thể làm gì được bây giờ?

Bị bắt thì không sao, nhưng căn bản không thể gặp lại Tuyết?

- Chẳng lẽ ta không thể đi Tiên giới tìm kiếm Tuyết?

Trên mặt Lý Dương có chút khổ sở, trải qua thiên tân vạn khổ rốt cục mới biết được tin tức về Tuyết, nhưng bây giờ mình cũng không đi Tiên giới được. Điều này chẳng khác gì đem một bát cơm thật ngon đặt trước mặt một người đói sắp chết, nhưng vô luận làm sao cũng không cho người đói này ăn.

Nói như thế, thực sự nếu so với việc Lý Dương không biết tin tức về Tuyết có lẽ còn thống khổ hơn gấp bội.

- Cũng không phải không có biện pháp.

Xi Vưu cười nói, trong lòng thầm than "Nhìn vẻ mặt Lý Dương, Khương Tuyết này đúng là có ảnh hưởng tới hắn quá lớn, lần này mưu kế của Lý Nhĩ cũng cao tay, làm cho Lý Dương không gặp được Khương Tuyết, phỏng chừng Lý Dương đúng là không thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn."

- Biện pháp gì?

Mắt Lý Dương tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào Xi Vưu, giống như người sắp chết đuối vớ được cọc.

Xi Vưu cười nói:

- Đúng, một khi ngươi đi Tiên giới, Tiên giới Tam Thanh khẳng định sẽ đối phó với ngươi, nhưng… trong khi Tiên Ma đại chiến, ta Ma giới Tam Tôn sẽ cùng Tiên giới Tam Thanh đánh nhau một phen, trong khi đó ngươi có thể đi Tiên giới, Tiên giới Tam Thanh đánh với ba người chúng ta, nên cũng không có thời gian quản ngươi.

Lý Dương nhất thời mừng rỡ.

Xi Vưu lại tiếp tục nói:

- Cho dù trong quá trình đại chiến, Tiên giới Tam Thanh có thể dùng phương pháp thuấn di li khai chiến trường để đối phó với ngươi, nhưng Ma giới Tam Tôn chúng ta cũng có thể giúp ngươi được. Dù sao quy định nếu không phải trong thời kì chiến tranh, hai bên không được đến lãnh thổ của đối phương, nên trong khi Tiên Ma đại chiến, Ma giới Tam Tôn chúng ta hoàn toàn có thể tiến vào Tiên giới.

Trong lòng Lý Dương nhất thời thoải mái hơn.

Một khi Tiên Ma đại chiến bắt đầu, Ma giới Tam Tôn có thể trợ giúp mình, hơn nữa với tứ đại bổn nguyên năng lượng của mình, tin rằng tìm được Tuyết cũng không phải việc khó.

Đột nhiên, nụ cười trên mặt Lý Dương tắt lịm.

- Xi Vưu đại ca.

Lý Dương ánh mắt hướng về Xi Vưu, có vẻ hơi thống khổ.

- Sao vậy?

Xi Vưu nhìn vẻ mặt Lý Dương như thế, lúc này nghi hoặc hỏi.

Lý Dương cười khổ nói:

- Theo ta được biết, Tiên Ma đại chiến này phải đợi khi Thiên Hà khô cạn mới bắt đầu, hơn nữa chỉ có thời gian một năm. Nhưng Thiên Hà một ức năm mới khô cạn một lần, hơn nữa không phải thập phần chính xác là một ức năm. Có đôi khi sớm một ngàn năm, có đôi khi chậm một ngàn năm, mặc dù khoảng cách giữa hai lần Thiên Hà khô cạn là một ức năm, nhưng ai biết Thiên Hà này rốt cuộc khi nào thì khô cạn chứ? Nói không chừng còn cả ngàn năm nữa. Vậy thì…

Lý Dương trong lòng bất lực, việc chậm trễ một ngàn năm trước đã làm cho Lý Dương khó chịu như thế, nếu nói phải đợi thêm vài ngàn năm nữa, Lý Dương cũng không biết mấy ngàn năm này mình làm sao chịu được.

- Ha ha …

Xi Vưu nhìn vẻ mặt Lý Dương, nhất thời ngửa mặt lên trời cười lớn.

- Vài ngàn năm, chà, Xi Vưu đại ca, việc này có gì buồn cười đâu?

Lý Dương cười khổ nói.

- Lý Dương, ta nói cho ngươi nghe, bảy ngày nữa, Thiên Hà sẽ khô cạn. Tiên Ma đại chiến cũng sắp bắt đầu rồi, ha ha, căn bản không cần đợi vài ngàn năm đâu.

Xi Vưu cười to nói, vừa nghĩ đến vẻ mặt Lý Dương vừa rồi, Xi Vưu không kìm hãm được lại cười lên.

- Bảy ngày?

Lý Dương mở to hai mắt nhìn, trên mặt vẻ mặt kích động hưng phấn. Rồi lại có vẻ nửa tin nửa ngờ.

- Lý Dương huynh đệ, Xi Vưu sao có thể lừa ngươi? Bảy ngày sau, ngươi sẽ biết thôi.

Xi Vưu nói chuyện với Lý Dương cũng không có chút ngạo khí nào, cho dù thân là Đại Tôn, cũng phải có những bằng hữu cùng cấp bậc, nếu không không phải quá cô độc nhàm chán sao?

- Bảy ngày, được. Bảy ngày thì bảy ngày.

Trong lòng Lý Dương chốc lát liền bỏ qua hết mọi lo lắng.

Mình bây giờ chỉ có hai lựa chọn, một là cứ xông thẳng vào Tiên giới, sau đó có thể bị Tiên giới Tam Thanh bắt được, vĩnh viễn không thấy được Khương Tuyết. Lựa chọn thứ hai là cùng Xi Vưu về Ma giới, rồi trong khi Tiên Ma chi chiến nhân cơ hội tiến vào.

Hai lựa chọn, Lý Dương tự nhiên biết phải chọn cách nào.

- Tốt lắm. Bây giờ theo ta về Ma giới, ta còn muốn dẫn ngươi đi một chỗ nữa, địa phương này chỉ có Ma giới Tam Tôn chúng ta đi tới được, những người khác trước nay không ai tới đó bao giờ, mà cũng không có tư cách đi vào.

Xi Vưu cười đứng lên.

- Nơi nào?

Lý Dương trong lòng thất kinh, địa phương mà chỉ có Ma giới Tam Tôn mới tới được, hơn nữa những người khác không có tư cách đến đó.

- Theo ta đi là biết thôi.

Xi Vưu nắm tay Lý Dương, rồi triển khai phương pháp thuấn di, trong nháy mắt biến mất khỏi bờ Bích hồ.

Thuấn di, là một đại thần thông, chỉ có đạt tới một độ thâm sâu về cảm ngộ thiên đạo mới có thể lĩnh ngộ được, Côn Bằng Yêu Đế cũng có thể thi triển, chỉ là khoảng cách khá ngắn, còn Xi Vưu thì có thể trong nháy mắt xuất hiện ở bất kỳ nơi nào trong lục giới, chênh lệch giữa hai người không thể nói hết.

Trên Thiên Hà.

Mây đen dường như hạ thấp xuống, từng đạo điện quang từ trên những tầng mấy đen lóe ra, soi rọi cả bầu trời biến thành màu hồng kinh dị.

Từng cơn cuồng phong, sóng thét gió gào, mãnh liệt mênh mông, nước Thiên Hà không ngừng sôi trào, thậm chí còn có những cơn sóng cao vài trăm thước, đột nhiên đổ sập xuống, đến cả những nham thạch ở hai bên bờ cũng có thể bị đánh nát, một vùng hôn thiên ám địa, Thiên Hà cuồng bạo kinh người.

Bầu trời Thiên Hà, có hai người lăng không mà đứng, một đại hán tóc đỏ, một đại hán tóc xanh. Trong nháy mắt, hai người từ khác từ hư không xuất hiện bên cạnh hai người này.

- Đại ca đem Lý Dương huynh đệ đến rồi à.

Chúc Dung vừa thấy Xi Vưu và Lý Dương, nhất thời cười nói.

Phía dưới gió thét sóng gào, cũng căn bản không thể xâm nhập đến bên cạnh bốn người, bốn người tự nhiên không xem mọi việc xung quanh vào đâu, chỉ thân thiết nói chuyện với nhau.

- Ra mắt hai vị Đại Tôn.

Lý Dương lúc này hành lễ nói.

Xi Vưu cũng nói:

- Lý Dương, sau này không cần quá mức khách khí, gọi bọn hắn là hai vị đại ca được rồi.

- Cái này …

Lý Dương kinh ngạc.

Cộng Công vỗ vai Lý Dương nói:

- Lý Dương huynh đệ, không cần khách khí, xông vào Lôi Viêm địa Ngục, tiến vào hạch tâm không gian của Hỗn Độn Sơn, hơn nữa theo như phán định của Xi Vưu đại ca, ngươi có tiên thiên linh hồn, phỏng chừng cùng một cấp bậc với Hỗn độn Ngũ Hành Chi Linh. Nói trắng ra, Lý Dương huynh đệ ngươi sẽ trở thành vị Đại Tôn thứ tư của Ma giới, đã là như vậy, còn khách khí làm gì nữa?

Lý Dương sửng sốt, rồi cũng cười lên:

- Ra mắt Chúc Dung đại ca, Cộng Công đại ca.

Lý Dương không sợ hãi chút nào, hắn sớm đã biết mình có đặc thù, hơn nữa thần thức của mình lại có thể nhìn xuyên hư thật của Đại Tôn, nói tương lai mình có thể trở thành Đại Tôn, trong lòng Lý Dương căn bản không hề nghi ngờ.

Thậm chí trong lòng Lý Dương còn có một ý nghĩ còn kinh khủng hơn….

Tứ đại lôi điện bổn nguyên, mỗi một cái đã không kém gì Đại Tôn, một mình mình có đến bốn. Hơn nữa thần thức lợi hại kinh người. Nói không chừng mình còn lợi hại hơn cả Xi Vưu bọn họ.

Không phải không nghĩ, mà là không dám nghĩ!

Trong lòng vô số người tu đạo, thậm chí còn cả trong lòng các Đại Tôn, Hồng Quân Đạo Nhân là chí cao, tuyệt đối phải kính ngưỡng, vô luận là Đại Tôn nào, khi nhìn thấy Hồng Quân Đạo Nhân, đều phải cung kính gọi một tiếng "sư phụ".

Lý Dương cũng không dám nghĩ, cho dù lỡ có ý nghĩ này trong đầu, hắn cũng cấm mình nghĩ.

Hắn thấy, mình có thể trở thành tương lai đệ nhất Đại Tôn trong lục giới, kia là một phán đoán phi thường điên cuồng phi thường kinh khủng rồi.

- Lý Dương huynh đệ, lần này chúng ta ba người tụ tập tại đây, là muốn đưa ngươi đi tới một chỗ gọi là - Thánh Địa Phúc Địa trong Ma giới.

Xi Vưu mỉm cười công bố đáp án, Cộng Công và Chúc Dung bên cạnh cũng mỉm cười nhìn Lý Dương.

"Ma giới Thánh Địa Phúc Địa?" Lý Dương trong lòng run lên, đã có thể được gọi là "thánh địa", khẳng định là một địa phương khó lường, hơn nữa chỉ có ba vị Đại Tôn mới được tới, những người khác căn bản không có tư cách, có thể tưởng tượng được địa phương này thần bí ra sao.

- Đúng, Thánh Địa Phúc Địa trong Ma giới chính là trọng bảo, vô luận là Ma Thần Lục Tuyệt của ta, cũng như Ma Thần Lục Tuyệt của Chúc Dung và Cộng Công, đều là cảm ngộ từ trong Phúc Địa mà ra.

Xi Vưu cười nói.

Lý Dương nhất thời mơ tưởng.

Lúc trước Hạng Vũ từng nói qua với hắn, ba vị Ma giới Đại Tôn mới có thể đi Ma giới Thánh Địa Phúc Địa, cảm ngộ Ma Thần Lục Tuyệt ở trong đó. Ma Thần Lục Tuyệt mà mình được học bất quá là cảm ngộ của Xi Vưu mà thôi, Chúc Dung và Cộng Công cũng có Ma Thần Lục Tuyệt của riêng mình, cũng tự lĩnh ngộ ở trong đó, còn nguyên bản Ma Thần Lục Tuyệt rốt cuộc là cái gì đây?

- Trong Thánh Địa Phúc Địa cực kỳ thần diệu, bốn tuyệt đầu của Ma Thần Lục Tuyệt là Xuyên Vân Toa Vụ, Như Phong Tự Bế, Đoạn Xuyên Phân Hải, Phá Sơn Liệt Không thì tương tự nhau, nhưng đệ ngũ tuyệt và đệ lục tuyệt thì lại có bất đồng. Lý Dương, nếu ngươi sáng chế ra đệ ngũ tuyệt của riêng ngươi và đệ lục tuyệt, cũng coi như đã sáng chế Ma Thần Lục Tuyệt cho riêng mình, ngươi lúc đó sẽ là Đại Tôn rồi.

Xi Vưu nói nghiêm túc.

Ma Thần Lục Tuyệt Thâm ảo nhất uy lực lớn nhất là đệ ngũ tuyệt và đệ lục tuyệt, ba vị Đại Tôn đều có lĩnh ngộ bất đồng, thuộc loại lĩnh ngộ đệ ngũ tuyệt và đệ lục tuyệt của riêng mình, cũng là lĩnh ngộ "Đạo" của bản thân mình.

Mắt Lý Dương tỏa sáng.

"Sáng chế ra Ma Thần Lục Tuyệt Cho bản thân mình!" Trong lòng Lý Dương rất kích động, hắn hận bây giờ không được đi đến Thánh Địa Phúc Địa ngay để thấy hết những thần diệu của nó.

Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio