Thiên Mười Chín - Bất Hủ
Chương Mười Ba - Tuyệt Học Cực Đỉnh
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv.com
Cảnh Địa Thiên Bảo Hà, trong cung điện nơi La Phong cư trú.
Khi La Phong mở mắt, Thiên Trận Vương và Cực Hồng Vương bên cạnh luôn chờ đợi vội hô:
- Chủ nhân!
- Chủ nhân sắp đột phá Bất Hủ à?
Thiên Trận Vương nói.
- Các ngươi lui ra trước.
La Phong phất tay.
- Dạ.
Thiên Trận Vương, Cực Hồng Vương đều có hơi nghi hoặc. Hai người bọn họ cũng căn bản không nghĩ tới La Phong lại đột phá Bất Hủ thất bại. Dù sao dưới mắt họ, La Phong mà không đột phá được Bất Hủ, thì quả thực chính là chuyện đùa lớn nhất trong vũ trụ!
Trong đại điện yên tĩnh, La Phong theo những bậc thang dốc lên trên. Cứ theo bậc thang mà lên. Bước từng bước hướng về phía trước, đi tới tầng cao nhất của cung điện.
Vịn tay nhìn ra, thấy Thiên Bảo Hà vô tận.
“Từ năm đó, khi ta còn ở Địa Cầu, đi ra khỏi Căn Cứ Thị lang bạt ở khu hoang dã, ta chưa bao giờ bỏ cuộc! “Đôi mắt La Phong như lưỡi dao.” Vách ngăn nguyên hạch à? Cho dù nguyên hạch nghịch thiên tới mức độ như vậy, cũng đừng tưởng ngăn được con đường Bất Hủ của ta.”
“Đánh vỡ mọi ngăn trở, tất cả bảo vật bên ngoài đều vô dụng.”
“Dựa vào cảm ngộ qui luật, bí pháp tuyệt học, chấn phúc niệm lực, ý chí! “La Phong lặng lẽ nói: “Phương diện ý chí, thì ta nghĩ muốn trong thời gian ngắn mà tăng thêm lên là rất khó, chỉ có thể bằng vào một thời gian dài, dần dần mài giũa nội tâm. Còn chấn phúc niệm lực tạm thời cũng không thể đề cao. Ý cảnh Thần Thú và cảm ngộ qui luật đã đỉnh cao nhất dưới Vũ Trụ Tôn Giả rồi.”
“Cái làm cho ta tiến bộ mạnh nhất, chỉ còn là bí pháp tuyệt học!”
La Phong thầm nhủ.
“Lúc ở Tử Kinh Đảo, trong vô số đời những người nhận truyền thừa, đã có người nhận truyền thừa sáng tạo ra bí pháp tuyệt học, đạt tới cấp độ tuyệt học cực đỉnh. Như sư phụ Chân Diễn Tôn Giả, mất tỷ tỷ năm, tạo ra bí pháp tuyệt học, cũng tương đối tiếp cận với cực đỉnh. “La Phong thầm nói: “Họ có thể làm được, ta cũng có thể làm được!”
Điều kiện của Chân Diễn Tôn Giả không bằng La Phong. Dù sao cũng không được Hỗn Độn thành chủ chỉ điểm.
“Ta nghiên cứu tuyệt học cực đỉnh! Thực lực lại một lần nữa tăng vọt mấy chục lần! Ta không tin, ta không làm được! “La Phong cắn môi, đôi mắt sắc bén.” Muốn lên nữa, ta phải nghĩ mọi biện pháp để đề cao chấn phúc niệm lực, mài giũa ý chí hơn nữa, hoặc đề cao ý cảnh Thần Thú lên.”
“Bất luận như thế nào...”
“Chỉ được thành công, không cho thất bại!”
Tay phải La Phong bóp chặt, trên lan can lập tức xuất hiện dấu tay. La Phong lập tức xoay người ly khai, còn chiếc lan can đang dần dần khôi phục. Lan can này làm bằng kim loại có ký ức.
Tuy La Phong thỉnh thoảng cũng bồi người trong nhà, nhân lúc ăn cơm với người trong nhà mà hiểu rõ tình huống bây giờ của gia tộc.
Nhưng cho dù cùng ở với người trong nhà, thì đại bộ phận ý thức vẫn tập trung vào việc nghiên cứu bí pháp tuyệt học.
Lần này... La Phong cũng không nghiên cứu đao pháp, mà chỉ chuyên tâm nghiên cứu Vạn Tinh Bố Đạo Đồ.
năm, năm... năm năm...
Thời gian như nước chảy, cứ thế trôi đi.
Sau năm, trong luyện võ trường ở Vũ Trụ Giả Định.
- Ngã xuống đi.
La Phong đứng trên đỉnh một tòa nhà hoang tàn. Chỉ ra xa một sinh mạng loại đá. Chỉ thấy viên tinh cầu đầy những hoa văn kì bí xuất hiện. viên tinh cầu này nối vào nhau, hình thành một cái đuôi Thần Thú. Giữa không trung có vô số sợi tơ quy luật quấn vào nhau, hình thành một con Thần Thú.
Cái đuôi con Thần Thú này vô cùng chân thật, những phần khác trên thân thể đều có vẻ mơ hồ.
- Rống...
Theo gầm lên giận dữ.
Thần Thú lóe lên rồi biến mất, đã tới ngay trước mặt sinh mạng loại đá.
- Ầm ầm...
Toàn thân sinh mạng loại đá phun ra ngọn lửa vô tận nóng rực. Nhưng nghênh đón nó lại lại vô số ảo ảnh như mưa bụi. Chỉ thấy Thần Thú di động vô cùng tinh diệu. Nếu nói tốc độ di động của Thần Thú là nhanh kinh người, thì cái đuôi của nó còn nhanh gấp trăm lần thân thể nó.
Cái đuôi thật dài, lưu lại những luồng tàn ảnh, như vô số mưa bụi. Mưa bụi vô số tràn ngập cả một phương thiên địa, không có chỗ nào không có, nhìn như không hề có uy hiếp, song sinh mạng loại đá lại phẫn nộ phát ra một tiếng gầm vừa sợ vừa giận. Mưa bụi với vô số tinh quang lại thẩm thấu vào từng tấc của sinh mạng loại đá.
- Bành!
Sinh mạng loại đá khẽ run lên, sau đó hoàn toàn nát bấy rồi bị chôn vùi.
“Thức thứ nhất, hoàn thành. “La Phong xa xa khẽ gật đầu.” Thức thứ nhất này đã đạt tới cực đỉnh, ta gọi nó là Kích Điện Bôn Tinh, tinh quang như màn trời lụa,.”
- La Phong.
Thân ảnh mặc kim bào từ xa xa bay tới, chính là Hỗn Độn thành chủ.
- Sư phụ.
La Phong cung kính hành lễ.
- Ba ngàn năm qua, ngươi luôn nghiên cứu thức thứ nhất Vạn Tinh Bố Đạo Đồ của ngươi. Đến giờ, cuối cùng cũng đã suy diễn thức thứ nhất tới cấp độ tuyệt học cực đỉnh.
Trong mắt Hỗn Độn thành chủ có vẻ khó hiểu.
- Nhưng vì sao ngươi phải bỏ ra công sức nhiều như vậy để nghiên cứu bí pháp. Ngươi bây giờ, sớm đã có thể đột phá Bất Hủ rồi mà.
- Thực lực đệ tử còn chưa đủ.
La Phong cung kính nói.
Hỗn Độn thành chủ lắc đầu cười, hắn cho rằng La Phong thật sự quá khiêm nhường.
- Ngươi thật ra không biết thế nào là kiêu ngạo cả.
Hỗn Độn thành chủ nói:
- Nói đi, muốn khi nào thì đột phá Bất Hủ.
- Đệ tử muốn suy diễn ba thức đầu tới cực đỉnh.
La Phong nói.
- Ba thức đầu?
Hỗn Độn thành chủ giật mình.
Tuyệt học cực đỉnh, cực khó sáng tạo. Nếu không phải là nơi những thiên tài tuyệt thế từ vô số tộc quần vũ trụ như Tử Kinh Đảo, thì cũng chẳng có mấy người sáng chế được tuyệt học cực đỉnh.
Thức thứ nhất, là căn cứ vào tầng đầu tiên của Thần Thú Truyền Thừa mà sáng chế ra, coi như tương đối dễ hiểu.
Thức thứ hai, là căn cứ vào tầng thứ hai Thần Thú Truyền Thừa sáng chế ra, sẽ khó hơn.
Thức thứ ba, khó khăn hơn nữa.
La Phong bây giờ đang ở đỉnh cao. Nhãn giới cao, cảm ngộ qui luật cao, hơn nữa có Hỗn Độn thành chủ một bên chỉ điểm, mới có thể trong vòng ba ngàn năm sáng chế ra thức thứ nhất tuyệt học cực đỉnh.
- Ngươi cần bao lâu?
Hỗn Độn thành chủ nói.
- Cần bao lâu thì làm bấy lâu.
La Phong cung kính đạo.
Hỗn Độn thành chủ hơi giật mình. Hắn xem ra, hắn vốn danh truyền vô số tộc quần vũ trụ từ lâu. Chỉ cần hắn nói một tiếng đã đủ để làm ảnh hưởng tới La Phong, làm cho La Phong vội vàng bước vào Bất Hủ mới đúng.
- Tốt, ta cũng không vội, cấp Giới Chủ cảm ứng rõ ràng hơn với Vũ Trụ Bản Nguyên Chi Địa, đích xác thích hợp cho ngươi sáng tạo bí pháp tuyệt học.
Hỗn Độn thành chủ nói:
- Chỉ là, ta mặc dù đang chỉ điểm cho ngươi, thiết trí cho ngươi rất nhiều đối thủ, nhưng ngươi chẳng mấy chốc sẽ phát hiện, đối mặt với những đối thủ ấy, ngươi sẽ thúc thủ vô sách thôi. Rốt cuộc nên đột phá ra sao, tất cả vẫn phải dựa vào bản thân ngươi.
- Hiểu. Đệ tử vô cùng cảm kích ơn sư phụ chỉ điểm.
La Phong cung kính nói.
- Tốt, vậy ngươi cứ làm như vậy đi.
Hỗn Độn thành chủ cũng không khuyên bảo gì nhiều.
Với tư cách là một nhân vật quật khởi từ rất lâu của tộc nhân loại, Hỗn Độn thành chủ đã sống rất lâu, hắn có thừa kiên nhẫn.
La Phong tiếp tục dốc lòng nghiên cứu thức thứ hai. Thức thứ hai rõ ràng khó khăn hơn thức thứ nhất rất nhiều. May mà phương diện cảm ngộ qui luật, La Phong vượt lên trên rất nhiều. Do đó cũng cũng chỉ là cử trọng nhược khinh, dần dần bước từng bước qua những cửa ải khó
Lần này hắn mất trên năm, mới rốt cục luyện thức thứ hai tới cấp độ tuyệt học cực đỉnh.
- Nha...
Một sinh mạng đặc thù hình dạng chim cao trên chín ngàn km, người có lân giáp, phát ra công kích không hề có tiếng động, xuyên thẳng qua óc La Phong.
La Phong ý chí rất kiên định, không bị ảnh hưởng chút nào.
- Đối thủ thứ .
- Hôm nay là ngày ngươi ngã xuống.
La Phong khống chế con Thần Thú khổng lồ giữa không trung, mà viên tinh cầu vẫn tập trung ở đuôi Thần Thú. Nhưng lúc này cả Thần Thú lại vô cùng rõ ràng. Thần Thú cao lớn, được La Phong cố ý khống chế, cũng bay đạt tới độ cao ba ngàn km.
Con sinh mạng đặc thù như phi cầm hóa thành một luồng lưu quang đen chợt lướt qua, một vài hằng tinh, hành tinh xa xa, vẻn vẹn chỉ bị hắc quang lan đến, đều lập tức bị chôn vùi. Còn Thần Thú lại vẫn lơ lửng trên không không hề nhúc nhích, hai con sinh mạng đặc thù sắp va chạm trên không.
- Giết.
Trong mắt La Phong lóe lên lệ mang.
Hắn từng thất bại lần trước mặt đối thủ thứ này.
Cái đuôi của Thần Thú dài mấy ngàn km rốt cục động rồi. Trong nháy nó đã biến thành một cầu vồng chói mắt, như một viên hằng tinh sắp bị chôn vùi, cuối cùng nó cũng bộc phát dữ dội, lại như một ngôi sao băng sắp tới thời điểm ngã xuống cuối cùng. Chỉ thấy cầu vồng chói mắt vô thanh vô tức, biến mất như thuấn di, trong nháy mắt chỉ lóe lên đã thấy hắc quang đánh tới.
Hắc quang tan rã.
Rào...
Lúc này, không gian mới xuất hiện một vết nứt khổng lồ, đồng thời sóng xung kích do năng lượng khổng lồ lan ra bốn phía.
- Ầm ầm...
Thanh âm không ngừng.
“Bính Như Nhật Tinh, cầu vồng như đao xé màn đêm! “La Phong nhẹ giọng nói: “Thức thứ hai, thành!”
Tuyệt học cực đỉnh Vạn Tinh Bố Đạo Đồ, thức thứ nhất, mất ba ngàn năm.
Thức thứ hai, mất tám ngàn năm.
Rồi La Phong lại bắt đầu nghiên cứu thức thứ ba.
Kỳ thật hai thức đầu tốc độ La Phong sáng tạo có thể xem là nhanh. Một là phải cảm tạ Hỗn Độn thành chủ đã thiết định rất nhiều đối thủ. Mỗi một đối thủ đều chỉ thẳng vào chỗ sơ hở của bí pháp của La Phong. Hai là La Phong vốn đã là tầng thứ ba Thần Thú viên mãn, bây giờ sáng tạo ra hai tuyệt học cực đỉnh cũng không có áp lực gì lớn. Ba là phải cảm tạ phân thân Kim Giác Cự Thú, phân thân Ma Sát Tộc.
Phân thân Ma Sát Tộc cảm ngộ không gian rất tốt. Vì nó có thể hoàn toàn dung hợp với không gian, cảm ứng của nó đích xác rất nghịch thiên. Phân thân Kim Giác Cự Thú dung hợp Huyết Lạc Tinh rất nhiều, quan khán pho tượng Thần Thú linh cảm rất nhiều, cũng là một nguyên nhân lớn.
Tuy nhiên
Khi La Phong sáng tạo thức thứ ba, đã gặp phải một vấn đề khó khăn.
Cảm ngộ qui luật của hắn đã cao như vậy, ý cảnh Thần Thú cũng miễn cưỡng xem như Thông Thiên Kiều tầng thứ hai mươi hai. Muốn sáng tạo thức thứ ba cấp độ tuyệt học cực đỉnh, thật sự quá khó. La Phong khó khăn đánh bại lần lượt các đối thủ, rồi không ngừng suy diễn thức thứ ba của bí pháp, sẽ làm uy năng của bí pháp không ngừng tăng lên.
Mất tới trên vạn năm! La Phong vẻn vẹn chỉ mới đánh bại được đối thủ thứ . Phải biết là càng về sau càng khó. Theo loại tốc độ này, phải mất vài chục vạn mới có thể sáng tạo ra.
- Phá!
- Phá cho ta.
Bên trong nguyên hạch, Bản Nguyên Châu hóa thành La Phong, thi triển tuyệt học cực đỉnh thức thứ hai, lại thi triển cả thức thứ ba chưa thành. Lần lượt liều mạng công kích vách trong nguyên hạch.
- Ầm...
Vách trong bị đánh vỡ, cả vách trong nguyên hạch hoàn toàn nứt rạn. Nhưng sương mù đủ màu lại khẽ lưu động, nguyên hạch lập tức bình ổn lại.
“Vẫn không thành công.”
“Chẳng lẽ thật sự bức ta mất cả trăm vạn năm, sáng tạo ra thức thứ ba cực đỉnh? “La Phong đích xác hơi nóng nảy. Ba vạn năm qua, mình luôn mai danh ẩn tích, nên rất nhiều ngoại tộc, thậm chí cả trong tộc nhân loại xuất hiện những tiếng xì xầm. Vốn rất nhiều người trong số họ đều nhận định Đao Hà Vương sẽ nhanh chóng trở thành Bất Hủ.
Nhưng đến giờ vẫn chưa có chút tin tức gì. Năm đó Đao Hà Vương phong hoa tuyệt đại, tựa hồ hoàn toàn biến mất.
“Sao ta lại trở nên luống cuống như vậy.”
La Phong trở nên bừng tỉnh. Gần ba vạn năm tiềm tu, hơn nữa những lời đồn đại ngoại giới đích xác đã ảnh hưởng tới hắn.
“Đã một mạch tiềm tu mà không thành, sao ta không đi vào trong vũ trụ. Ta sinh ra đến nay đã mấy vạn năm, vẫn chưa chính thức quan khán vũ trụ một cách cẩn thận. Chỉ biết một đường chiến đấu, chiến đấu mãi cho tới bây giờ. “La Phong đột nhiên sinh ra ý nghĩ đi vào vũ trụ. Vừa nghĩ, hắn liền lập tức đi làm ngay.
Phương diện tâm cảnh của La Phong đã khá cao, nên hắn hiểu rõ khi nào thì nên làm cái gì...