Thiên Mười Chín - Bất Hủ
Chương Mười Lăm - Thần Linh Bất Hủ La Phong
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv.com
Lãnh thổ nhân loại, Nguyên Thủy Bí Cảnh, cảnh địa Thiên Bảo Hà.
Lưu lãng trong vũ trụ, cuối cùng cũng chỉ là kẻ lãng tử. Còn khi trở về lãnh thổ nhân loại, lại tự nhiên có một loại cảm giác thân thuộc...
Về nhà rồi!
“Đây là nhà. “Trong đại điện cung điện, bản tôn người địa cầu khoanh chân ngồi đã vượt qua tám vạn năm rồi, bây giờ rốt cục cũng đứng dậy, đi ra khỏi đại điện. Lần đầu tiên hắn đi dạo quanh các quần thể cung điện trong Thiên Bảo Hà.
Hành tẩu giữa các quần thể cung điện, ánh mắt nhìn qua tất cả, nhưng trong đầu La Phong lại đang hồi ức lại những cảnh lưu lãng trong vũ trụ. Năm đó có rất nhiều việc gây cho mình chấn động. Nhưng lúc này quay đầu lại nhìn, tất cả lại vô cùng rõ ràng. Tựa hồ rất nhiều việc đã ăn vào trong lòng.
Vừa đi, vừa để đầu mình nhớ lại tất cả những gì đã trải qua năm vạn năm vừa rồi.
- Nhìn kìa, là La Phong.
- La Phong đi ra khỏi cung điện, thật khó gặp.
- Chà. La Phong năm đó có thể đánh chết phong Vương cực hạn. Vừa biến mất đã trên tám vạn năm. Cũng không hề nghe nói việc La Phong đột phá thành Bất Hủ. Với kĩ năng của hắn, chắc phải sớm có thể đột phá Bất Hủ chứ. Ngưng lại ở kỳ Giới Chủ lâu như vậy làm gì?
- Cảm ngộ qui luật Không Gian đó. Cảm ngộ ở thời kỳ Giới Chủ dù sao cũng có ưu thế.
- Hắn khẳng định đã được qui luật Không Gian thừa nhận. Cho dù trở thành Bất Hủ, rồi nghiên cứu qui luật Không Gian, cũng sẽ không chậm đi bao nhiêu.
- Ai biết La Phong nghĩ như thế nào. Người ta là thiên tài tuyệt thế mà.
Trong quần thể cung điện, một vài người phụ vụ thấy La Phong từ xa, cũng chỉ lẳng lặng truyền âm thảo luận, họ cũng không dám trực tiếp mở lời nói. Dù sao họ chỉ là người phụ vụ
Còn La Phong lại là thân truyền đệ tử Hỗn Độn thành chủ, chủ nhân của vùng thời gian không gian chung quanh
La Phong đi tới.
- La Phong đại nhân.
Đám người phụ vụ cung kính hành lễ.
La Phong nhìn họ, mỉm cười.
Trải qua rất nhiều việc trong vũ trụ, hắn liếc mắt đã có thể nhìn ra ý nghĩ trong lòng những người phụ vụ, hiển nhiên mình biến mất tám vạn năm cũng khiến cho không ít người xì xào. Tuy biết rõ những người phụ vụ này đang thầm bàn tán về mình, nhưng La Phong vẫn mỉm cười. Vì hắn cảm thấy đã nhìn thấu nội tâm họ, nhìn thấu bản chất tại sao họ nghĩ như vậy, thậm chí thấy cả một vài ảo diệu của vận chuyển vũ trụ ẩn chứa trong đó. Việc này làm La Phong cảm thấy rất vui sướng, nên hắn chỉ cười.
“Tuy là Bất Hủ, chỉ khuất thân nhất thời thì còn được, nhưng làm người phụ vụ tỷ tỷ năm, sẽ ảnh hưởng tới nội tâm. Họ tiếp tục một thời gian rất dài, sợ là khó mà bước vào cảnh giới Vũ Trụ Tôn Giả. “La Phong trong lòng hiện lên những ý nghĩ như thế, rồi vẫn tiếp tục hành tẩu, đồng thời tiếp tục hiện lên những hình ảnh như phim chiếu. Những cảnh qua lần lưu lạc tuế nguyệt này tiếp tục hiện ra.
Trong chủ điện của cảnh địa Thiên Bảo Hà.
Hỗn Độn thành chủ cũng cảm ứng được La Phong đã yên lặng tám vạn năm bây giờ đã đi ra khỏi cung điện, không khỏi mở mắt, liếc mắt nhìn qua. Hắn đưa ánh mắt xuyên thủng mọi kiến trúc ngăn trở, thấy được La Phong đang đi. La Phong vừa đi vừa cười, nụ cười phát ra từ sâu trong tâm linh, cười rất tự nhiên vì tâm tình sung sướng.
“Ủa? “Hỗn Độn thành chủ lộ ra vẻ kinh ngạc.” Hắn đang... Lột xác? “
Hỗn Độn thành chủ liếc mắt đã nhìn ra. La Phong lúc này, từ những mảnh cảm ngộ lặt vặt trong vũ trụ suốt năm vạn năm lưu lạc, lúc này lại đang bộc phát. Bộc phát từ tích lũy!
Tựa như rất nhiều nhà nghiên cứu, nghiên cứu vô số tư liệu, cuối cùng cũng có một ngày đốn ngộ. Ảo diệu của tất cả tư liệu đều sẽ được dung hợp, rồi trở nên chuyên tâm.
La Phong chính là như thế
Rất rất nhiều những gì đã thấy, đã trải qua năm vạn năm lúc này như những gì La Phong quan sát, tất cả đều có quỹ tích của qui luật vận chuyển vũ trụ.
“Lột xác tâm linh. “
Hỗn Độn thành chủ nhẹ giọng thán phục.” Về phương diện tâm cảnh, đệ tử ta quả thật là tài ba. “
Lưu lạc trong vũ trụ năm vạn năm, còn bây giờ lại hồi ức lại một lần ở Thiên Bảo Hà có năm giờ đồng hồ. Khi hồi ức tới cảnh cuối cùng khi mình ra tay cứu Thái Khắc Tộc thiếu niên thì La Phong rốt cục đã cười lên thành tiếng. Trong năm giờ qua, tâm tình liên tục duy trì một loại tăng lên, đặc biệt là vào thời khắc cuối cùng, hồi ức viên mãn, làm tâm tình hắn tăng lên tới trình độ cực cao.
Không cần nội tâm kiên định, vì nội tâm hắn vô tình như tinh không mênh mông, không thể rung chuyển.
Không cần phải chống cự huyễn cảnh, vì huyễn cảnh so với vũ trụ chân thật lại càng không đỡ được một kích.
Lúc này, cho dù Hỗn Độn thành chủ cũng không thể từ ngoài mà thấy rõ được ý chí của La Phong rốt cuộc đã tăng lên tới trình độ gì.
Trải qua thời niên thiếu phấn đấu vì gia đình và đệ đệ... Thời đại Địa Cầu cùng các cường giả Địa Cầu khác hy sinh tất cả, đi đánh với Kim Giác cự thú, rồi chết đi sống lại... Lại trải qua những tiếng reo hò trong Thiên Tài Chiến, cũng có cả cảnh thời khắc cuối cùng của Sinh Tử Truyền Thừa, nhờ vào chấp niệm mà sống sót, rồi cảnh lang bạt vũ trụ năm vạn năm, đi rất nhiều nơi trong vũ trụ vô tận, tâm linh cuối cùng cũng thăng hoa. Nói về ý chí, e rằng không thua gì Vũ Trụ Bá Chủ. Chỉ có Vũ Trụ Chi Chủ mới có thể có ý chí vượt qua được La Phong.
“Đủ rồi. “
“Đi đột phá Bất Hủ thôi. “La Phong không còn kích động nữa, nhưng hắn nhận định đương nhiên là tới thời khắc đột phá Bất Hủ rồi.
Đi về cung, La Phong khoanh chân ngồi xuống, tâm tình mênh mông như tinh không, không hề gợn sóng.
Bên trong nguyên hạch, Bản Nguyên Châu biến hình thành La Phong, lúc này mở mắt ra.
“Phá vách ngăn, thành Bất Hủ! “Trong mắt La Phong hình người đột nhiên tóe ra ý chí ngút trời. Một luồng ý chí sắc bén không thể chống cự.
Lúc trước đang yên ả như tinh không rộng lớn, trong nháy mắt đã như một thanh chiến đao khổng lồ, vô cùng sắc bén, không thể ngăn cản, hoàn toàn chỉ chuyển biến trong nháy mắt.
La Phong vung tay lên.
viên tinh châu lơ lửng giữa trời. Trên vạn viên tinh châu phủ kín những hoa văn qui luật dày đặc. Chỉ thấy viên tinh châu nhanh chóng bay lên giữa trời, gắn với nhau hình thành một khung xương Thần Thú. Được vô số sợi tơ quy luật nối liền với nhau, một con Thần Thú khổng lồ chợt sinh ra.
Khí tức bá đạo của Thần Thú tràn ngập.
“Tinh Hỏa Quán Thiên, long trời lở đất như ngọc thạch vỡ nát! “La Phong nói khẽ.
Ầm!
Thần Thú giữa không trung động thân, mang theo một sự điên cuồng làm ngọc nát đá tan, trong nháy mắt như dấy lên một đốm lửa nhỏ. Đốm lửa nhỏ làm cho nguyên hạch phải rung động. Ý chí sắc bén tới cực điểm của La Phong, còn có ý cảnh Thần Thú đã mài giũa tám vạn năm hoàn toàn quán nhập, giúp cho Thần Thú có uy năng không thể rung chuyển, ầm ầm đánh thẳng vào vách trong nguyên hạch. Thân thể bản thân Thần Thú trong nháy mắt cũng bị xé rách, tựa như sắp tan vỡ.
Ngọc nát đá tan! Long trời lở đất!
- Ầm!!!
Vách trong nguyên hạch chấn động rất mạnh, sau đó vang lên một tiếng bành, rồi hóa thành bụi.
Thức thứ ba Vạn Tinh Bố Đạo Đồ - Tinh Hỏa Quán Thiên, ngọc thạch tan nát, long trời lở đất!
Tám vạn năm, uy lực của ba thức Vạn Tinh Bố Đạo Đồ.
Thức thứ nhất Kích Điện Bôn Tinh, tinh quang như lụa phủ kín trời,.
Nhanh mà nhẹ nhàng, tựa như vô số mưa bụi, liên miên không dứt.
Thức thứ hai Bính Như Nhật Tinh, cầu vồng như đao xé cả màn đêm,.
Chính là một chữ ‘nhanh’. Tất cả đều là nhanh,! Không như chiêu thứ nhất có thể liên tục công kích ngàn vạn lần. Chiêu này một khi ra tay chỉ có được như vậy, nhưng tốc độ đã đẩy lên mức khó tin, uy năng cũng vô cùng cường đại.
Thức thứ ba, Tinh Hỏa Quán Thiên, ngọc thạch vỡ nát, long trời lở đất,.
Uy năng rất nặng! Tốc độ không bằng thức thứ hai, nhưng uy năng phải mạnh hơn không chỉ mười lần. Nếu nói thức thứ hai là dựa vào cái đuôi, thì thức thứ ba dựa vào toàn thân Thần Thú, tuyệt đối là ngọc nát đá tan, công kích vô cùng bá đạo!
Ba thức, thức sau huyền ảo hơn thức trước.
Đánh vỡ vách ngăn nguyên hạch
Vừa không có vách ngăn, nhất thời Bản Nguyên Châu hình người đã biến hình thành La Phong, nối liền với Vũ Trụ Bản Nguyên Chi Địa vô tận. Trong nháy mắt hoàn toàn nối liền với hải dương qui luật Kim. Qui luật bản nguyên Kim phủ xuống, xuất hiện trên bầu trời cung điện La Phong.
“Ầm ầm.. “
Thần lực Kim vô tận điên cuồng tràn vào.
Có những Giới Chủ vừa mới bước vào Bất Hủ, trở thành Bất Hủ bình thường, chỉ cần một chút thần lực là cải tạo được thần thể.
Có những Giới Chủ rất mạnh một khi bước vào đã là Bất Hủ cấp phong Vương, cần rất nhiều thần lực, nhưng bình thường cũng chỉ hình thành thần thể mười vạn lần lực Giới Chủ thôi.
Còn La Phong, chỉ cần thần thể bản tôn người địa cầu, thì cấp độ gien sinh mạng cũng đã là lần. Thần thể bản tôn người địa cầu cần trên ba ức lần lực Giới Chủ! Con số này đã vượt qua tuyệt đại đa số Vũ Trụ Tôn Giả rồi. Như cấp độ gien sinh mạng của Vũ Trụ Tôn Giả cũng chỉ một ức lần lực Giới Chủ.
“Ầm ầm “
Thần lực Kim vô tận quán nhập.
Thần thể ba ức lần lực Giới Chủ cần đến thần lực rất kinh người.
Tuy phân thân Ma Sát Tộc cần thần lực ít hơn, nhưng thần thể của Kim Giác cự thú của La Phong lại cần trên ức lần lực Giới Chủ, hơn nữa lại dài đến hơn một ngàn km. Nói về thần lực, nó cần nhiều hơn bản tôn người địa cầu rất nhiều.
Đây không phải là điều kỳ quái nhất.
Điều kỳ quái nhất chính là biển máu
Biển máu đường kính là cả trăm ức km, hơn nữa cấp độ gien sinh mạng đạt tới trình độ hoàn mỹ, nhiều hơn phân thân Kim Giác Cự Thú trên một ức vạn lần.
Một thần thể của Vũ Trụ Tôn Giả nhân loại cần đến lượng thần lực không nhiều một phần ức vạn biển máu.
Cửu U Chi Chủ có thể dựa vào đó mà được xưng là vô địch vũ trụ. Chỉ cần Cửu U Hải, đã có thể sánh ngang với chí bảo chí cường trong vũ trụ, bởi vậy có thể thấy được nhiều như thế nào.
Bước vào Bất Hủ, động tĩnh thần lực quán thể bình thường đều rất nhỏ.
Như Chân Diễn Vương khi bước vào Vũ Trụ Tôn Giả, động tĩnh cũng cỡ đó thôi.
Nhưng động tĩnh khi La Phong bước vào Bất Hủ thật sự quá lớn, lớn hơn ngàn vạn lần so với Chân Diễn Vương bước vào Vũ Trụ Tôn Giả. Dù sao nói về chất, hắn cũng đã vượt qua Vũ Trụ Tôn Giả, nói về lượng, càng vượt qua tỷ tỷ lần Vũ Trụ Tôn Giả nhân loại. Đây là vì hắn có biển máu!
- Chuyện gì thế?
- Làm sao vậy?
- Qui luật bản nguyên Kim phủ xuống, chẳng lẽ có ai bước vào Bất Hủ ư. Nhưng nếu bước vào Bất Hủ sao lại có động tĩnh to tới như vậy?
Cả cảnh địa Thiên Bảo Hà, một vài Vũ Trụ Tôn Giả, và cả hàng loạt người phụ vụ Bất Hủ đều kinh ngạc nhìn trên bầu trời cung điện La Phong. Chỉ thấy kim quang vô tận cơ hồ bao phủ cả Thiên Bảo Hà.
Uy thế này họ bình sinh cơ hồ chưa từng thấy.
- Bước vào Vũ Trụ Tôn Giả cũng không bằng một phần trăm uy thế đó.
Một vài Vũ Trụ Tôn Giả đều hơi kinh hãi.
Còn cả cảnh địa Thiên Bảo Hà, những Vũ Trụ Tôn Giả, người phụ vụ Bất Hủ cũng chỉ là được bề ngoài thôi.
“La Phong, bước vào Bất Hủ rồi... “ “Hỗn Độn thành chủ đứng trên đỉnh chủ điện, tựa người đưa mắt nhìn ra bầu trời xa xa, nơi qui luật bản nguyên Kim đã hoàn toàn bao phủ cả Thiên Bảo Hà, uy áp cực mạnh.
“Quả thực khó tin. Đã vượt qua cả uy áp do bước vào Vũ Trụ Tôn Giả rồi. “
Cường giả khác đều nhìn không thấy ảo diệu, nhưng Hỗn Độn thành chủ lại thấy thấp thoáng, cả vũ trụ như sắp lật, hải dương quy luật vô tận tựa hồ như muốn nghiêng đổ, những dòng thác thần lực ào ào khuynh đảo vào hư không. Hiển nhiên là La Phong đang điên cuồng hấp thu một loại thần lực vô tận từ ngoài vào.
Hỗn Độn thành chủ cũng hơi kinh ngạc, rồi đứng sững một hồi lâu.