Thôn Phệ Tinh Không

chương 31: – sông vàng giữa tinh không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Hai Mươi - Kiếp Giáp

Chương Ba Mươi Mốt – Sông Vàng Giữa Tinh Không

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workman

Nguồn: ttv.com

Dòng sông mênh mông Cửu Hao Hà lưu động trong không gian, làm tam đại Vũ Trụ Bá Chủ như sa vào vũng bùn, tốc độ phi hành lập tức giảm mạnh.

- Làm sao bây giờ?

- Hắn có chí bảo loại khu vực, chúng ta căn bản không thể đến gần hắn.

Sách Thiên Tôn Giả vội truyền âm nói

Bạt Kiếm Tôn Giả nhíu mày:

- Vũ Ảm Lĩnh Chủ, ngươi có thể bằng vào ảo thuật đối phó với hắn không, làm tốc độ phi hành của hắn cũng giảm mạnh.

- Không! Ý thức và ý chí của hắn rất mạnh. Ta vẻn vẹn chỉ có thể làm ảnh hưởng hắn một chút thôi. Loại việc đơn giản như phi hành né tránh thì hắn vẫn có thể làm tốt.

Vũ Ảm Lĩnh Chủ truyền âm bất lực nói

Dưới ảnh hưởng của ảo thuật linh hồn, một vài bí pháp cao cấp sẽ bị quấy nhiễu, rất khó thi triển.

Nhưng chỉ cần phi hành thì lại quá dễ dàng.

- Thôi đi, hắn đã có chí bảo loại khu vực, không thể giết hắn, vậy tha cho hắn một mạng đi. Chúng ta đi.

Bạt Kiếm Tôn Giả nói.

- Được.

- Chỉ có thể bỏ qua.

Sách Thiên Tôn Giả Bạt Kiếm Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ lúc này phân ra ba phương hướng bay đi, bay về phía tinh cầu của mình.

- Muốn trốn?

Tiếng gào thét phẫn nộ vang lên, Kim Giác cự thú bay thẳng về phía Bạt Kiếm Tôn Giả.

- Hừ, ta tha cho ngươi không chết, còn dám đuổi theo?

Bạt Kiếm Tôn Giả lạnh lùng nhìn về không gian phía sau, nơi con Kim Giác cự thú đang đuổi theo.

- Trong khu vực của ngươi ta không thể đuổi theo ngươi được, nhưng ngươi đã đến trước mặt ta, vậy đừng có trách ta!

- Nghe ra tựa hồ sinh tử của ta trong sự khống chế của ngươi à. Ha ha ha... Rõ là buồn cười! Bạt Kiếm Tôn Giả, nhìn xem rốt cuộc ai chết!

Kim Giác cự thú vỗ hai cánh, bay thẳng tới, lập tức thiêu đốt thần lực, Thí Ngô Vũ Dực bổ thẳng về phía Bạt Kiếm Tôn Giả! Thậm chí còn chín con dị thú trong Cửu Hao Hà cũng quay chung quanh Bạt Kiếm Tôn Giả, điên cuồng vây công.

Chín con dị thú uy năng rất mạnh, ở mức độ thần lực của Kim Giác cự thú, thần thể chấn phúc thôi động đủ để đánh trọng thương một Vũ Trụ Tôn Giả trung cấp. Còn khi đối phó Vũ Trụ Bá Chủ, tuy không thể đánh bị thương, nhưng hoàn toàn có thể áp chế về tốc độ.

- Muốn chết.

Bạt Kiếm Tôn Giả lạnh lùng khinh thường.

Bạt Kiếm Tôn Giả vẫn rất khinh thường Kim Giác cự thú.

- Thực lực kém như vậy, lúc trước hoàn toàn bị giày xéo. Chỉ vì to xác, mà cũng nhờ vào liên minh Tinh Không Cự Thú, do là một trong chín đại siêu thế lực vũ trụ, nên được ban cho chí bảo lợi hại, mới có thể bảo trụ được mạng nhỏ. Ngươi đến cả lực hoàn thủ cũng chẳng có, còn đấu với ta?

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

Bạt Kiếm Tôn Giả và Kim Giác cự thú liên tục giao thủ trong dòng sông vàng vô tận, tiếng ầm ầm không dứt.

Còn Kim Giác cự thú dù sao cũng chỉ có thể đánh một người, do đó Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ vẫn có thể đứng từ xa quan chiến dễ dàng.

- Rõ là muốn chết. Có chí bảo loại khu vực Kim Giác cự thú này lại không trốn. Ngược lại còn đánh hắn.

- Xem đi, xem Bạt Kiếm Tôn Giả đối phó hắn như thế nào.

Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ cùng quan khán.

Chiến đấu vẫn duy trì...

Một phút, năm phút, mười phút! Đây là cuộc chiến đấu rất điên cuồng. Nói đúng ra là Kim Giác cự thú luôn luôn quấn lấy Bạt Kiếm Tôn Giả. Tuy nói khi giao thủ hắn luôn bị giày xéo, bị đè nặng, nhưng Kim Giác cự thú vẫn không lùi bước, liên tục giao thủ với Bạt Kiếm Tôn Giả không ngừng.

Sách Thiên Tôn Giả và Vũ Ảm Lĩnh Chủ nhìn cảnh này mà dại ra.

- Việc này, việc này...

- Với cường độ thần thể của Bạt Kiếm Tôn Giả, thời gian dài như vậy, chắc đã thiêu đốt chừng %.

Sách Thiên Tôn Giả khiếp sợ nói:

- Nhưng khí tức Kim Giác cự thú tựa hồ không có chút biến hóa gì.

- Hắn thiêu đốt lâu như vậy, thần thể vẫn không yếu đi chút nào.

Vũ Ảm Lĩnh Chủ cũng rung động.

Bạt Kiếm Tôn Giả cũng không còn cao cao tại thượng, lạnh lùng khinh thường như trước hắn ngược lại vô cùng khiếp sợ, phẫn nộ:

- Chiến đấu với ta lâu như vậy, bị ta hoàn toàn áp đảo, thần thể của ta thiêu đốt bình thường tiêu hao đạt tới cỡ %, hắn tựa hồ không thay đổi gì cả? Chí bảo cao cấp chiến khải quả là lợi hại!

Vì khi giao thủ, hắn cảm giác thấy Kim Giác cự thú rất yếu. Hắn thậm chí cho rằng chí bảo khải giáp của Kim Giác cự thú hẳn là không thôi phát tới hình thái thứ ba.

Nhưng chí bảo cao cấp khải giáp cho dù là hình thái thứ hai, bình thường cũng có thể làm suy yếu tới mức một phần ngàn.

- Chí bảo cao cấp khải giáp cũng vô dụng.

- Phá cho ta.

Kiếm quang xanh biếc đột nhiên chập chờn, xé nát dòng sông vàng vô tận, bổ vào người Kim Giác cự thú.

- Phốc!

- Phốc!

- Phốc!

- Phốc!

- Phốc!

- Phốc!

...

Liên tiếp chín kiếm.

Tựa như một cái lồng kiếm, liên tục bổ vào trên thần thể Kim Giác cự thú. Chiêu sau mạnh hơn chiêu trước, thậm chí kiếm thứ chín còn tiêu hao của Bạt Kiếm Tôn Giả mất % thần thể. Chín kiếm này vừa thi triển, thần thể của Bạt Kiếm Tôn Giả từ lúc trước là % giảm mạnh tới mức %.

- Cái gì!

Bạt Kiếm Tôn Giả khiếp sợ, không tin, hoảng sợ nhìn Kim Giác cự thú.

- Thần thể vẫn không suy yếu?

- Rống...

Kim Giác cự thú gầm lên vỗ hai cánh, đôi cánh khổng lồ như đao một lần nữa chém ra mạnh xuống.

“Công kích mạnh, nhưng bí pháp rất bình thường, về mặt cảm ngộ qui luật hiển nhiên cũng không cao, hẳn là không thể khu động được chí bảo cao cấp khải giáp hình thái thứ ba chứ! “Bạt Kiếm Tôn Giả hoàn toàn vô cùng khiếp sợ hoảng loạn.” Hơn nữa ta có chí bảo cao cấp thần kiếm, lại thi triển tuyệt chiêu cực đỉnh mà ta đã hoàn thiện trong thời gian vô tận ở tuyệt địa. Cho dù hắn là Vũ Trụ Bá Chủ có chí bảo cao cấp khải giáp cũng phải trọng thương mới đúng.”

Ầm!

Kim Giác cự thú quay cuồng bay ngược lại, sau đó vỗ hai cánh lướt sóng bay đến, tiếp tục chiến đấu với Bạt Kiếm Tôn Giả.

- Bạt Kiếm Tôn Giả. Ta nói rồi... Rốt cuộc nhìn xem là ai chết!

Kim Giác cự thú gầm lên.

Trong mắt Bạt Kiếm Tôn Giả nhất thời có vẻ hoảng sợ. Hắn đã hiểu ra, hiểu kế hoạch của Kim Giác cự thú trước mắt.

- Ghê tởm.

Bạt Kiếm Tôn Giả xoay người đảo qua một luồng lưu quang, muốn chạy trốn.

Rào rào rào...

Dưới sức ép của dòng sông vàng rực vô tận, tốc độ hắn quá chậm, còn Kim Giác cự thú nhanh hơn hắn gấp hàng chục hàng trăm lần, trong nháy mắt đã đuổi theo

“Thần thể ta cho dù chỉ là %, cũng có nghĩ là sáu ức lực Giới Chủ, % của một thần thể cường đại trên ngàn km! Cũng phải gấp trăm vạn ngàn vạn lần của ngươi! Hơn nữa Kiếp Giáp của ta là chí bảo đỉnh cao, cho dù Vũ Trụ Chi Chủ cũng khó đạt đến cực hạn. Cho dù ngươi có chí bảo cao cấp thần kiếm, cho dù bí pháp của ngươi uy lực ngập trời, thì dưới Kiếp Giáp cũng bị suy yếu tới một phần vạn...”

- Ta giết không chết ngươi được thì ta tiêu hao ngươi tới chết.

- Dưới Cửu Hao Hà, ngươi chạy trốn cũng chạy không thoát, chỉ có đường chết thôi!

Kim Giác cự thú ngẩng đầu phát ra một tiếng gầm rung trời. Còn Bạt Kiếm Tôn Giả cũng không còn lạnh lùng cao ngạo như trước, chỉ còn vẻ kinh hoảng lo lắng phẫn nộ. Hắn muốn chạy trốn nhưng lại căn bản không thể chạy trốn.

- Nhanh, chạy trốn.

- Nhanh.

Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ cũng đã hiểu, nhất thời bay khỏi khu vực của Cửu Hao Hà, hơn nữa còn bay ra xa hơn.

- Kim Giác cự thú đáng sợ thật.

Vũ Ảm Lĩnh Chủ khiếp sợ nói.

- Vừa rồi thủ đoạn hắn ngăn cản chúng ta rất vụng về, tựa hồ chỉ là một Vũ Trụ Tôn Giả trung cấp. Ta luôn nghĩ rằng chí bảo chiến khải chỉ mới thôi phát tới hình thái thứ hai.

Sách Thiên Tôn Giả thanh âm già nua vang lên.

- Vốn tưởng rằng một khi Bạt Kiếm Tôn Giả thi triển tuyệt chiêu cực đỉnh nhất định có thể làm Kim Giác cự thú trọng thương. Nhưng chúng ta đều sai rồi. Thần thể Bạt Kiếm Tôn Giả suy yếu với biên độ lớn, nhưng Kim Giác cự thú lại chẳng biến hóa gì cả!

Hai người Vũ Ảm Lĩnh Chủ, Sách Thiên Tôn Giả đều chấn động.

- Chết chắc rồi.

- Bạt Kiếm Tôn Giả chết chắc rồi.

Vũ Ảm Lĩnh Chủ và Sách Thiên Tôn Giả nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ khiếp sợ.

Hai người bọn họ đều nhìn ra. Con Kim Giác cự thú chính là một tên gia hỏa đánh không chết. Tuy nói thủ đoạn công kích không hay ho gì, nhưng bằng vào sức ép của chí bảo loại khu vực, Bạt Kiếm Tôn Giả trốn không thoát, luôn bị ép phải chiến đấu. Nếu Bạt Kiếm Tôn Giả duy trì thiêu đốt thần thể, thì thần thể sẽ không ngừng yếu bớt, cuối cùng sẽ có lúc chìm vào hôn mê!

Nếu Bạt Kiếm Tôn Giả không thiêu đốt thần thể, thì thực lực lập tức suy yếu ngàn lần! Đến lúc đó chỉ dựa vào Cửu Hao Hà cũng có thể làm Bạt Kiếm Tôn Giả bị thương, mỗi lần bị thương, thần thể cũng sẽ bị tiêu hao

Không thiêu đốt là chết!

Thiêu đốt cũng chết!

Chạy trốn cũng trốn không thoát!

Không trốn, càng chết hơn!

- Kim Giác cự thú, cho ta một con đường sống đi.

Bạt Kiếm Tôn Giả nghiến răng không cam lòng, truyền âm nói.

- Ngươi nằm mơ hả!

Kim Giác cự thú cất tiếng gầm rung trời.

- Chờ chết đi.

- Ngươi đang ép ta.

Bạt Kiếm Tôn Giả vừa gấp vừa giận.

- Ta chính là đang ép ngươi, ngươi không phải mới vừa muốn giết ta sao? Về mặt cảm ngộ qui luật, ta kém hơn ngươi, nhưng kết quả thì ngươi vẫn chết!

Kim Giác cự thú lần lượt vây công lao đến. Dưới sức ép của Cửu Hao Hà, Bạt Kiếm Tôn Giả căn bản trốn không thoát. Nếu không có Cửu Hao Hà, Bạt Kiếm Tôn Giả sớm đã chạy trốn rồi.

Chí bảo loại khu vực, sở dĩ trân quý, nguyên nhân là ở chỗ này.

Nếu ưu thế, hắn có thể khốn địch.

Nếu thế yếu, vẫn có thể chạy thoát.

Càng có thể dễ dàng tiêu diệt một mảng lớn người yếu.

- Ngươi, ngươi, ngươi...

Bạt Kiếm Tôn Giả gầm lên.

- Chờ chết đi.

Kim Giác cự thú vẫn không ngừng vây công.

Cho dù sức chiến đấu của Bạt Kiếm Tôn Giả mạnh hơn Kim Giác cự thú mấy cấp độ, nhưng thần thể lại không ngừng suy yếu! Hắn không dám không thiêu đốt thần thể. Một khi không thiêu đốt, lực phòng ngự sẽ giảm mạnh tới ngàn lần. Hắn sẽ dễ dàng bị giày xéo. Tốc độ tiêu hao thần thể sẽ nhanh hơn. Nhưng nếu thiêu đốt, cũng sẽ không ngừng thiêu đốt sinh mạng.

%--%--%...

Thần thể không ngừng hạ xuống, thực lực hắn cũng giảm mạnh. Thực lực giảm xuống, thần thể tiêu hao càng nhanh hơn.

- Kim Giác cự thú.

Bạt Kiếm Tôn Giả gầm lên.

- Nếu ta được nghịch chuyển thời không sống lại, nhất định phải bước vào Vũ Trụ Chi Chủ để tiêu diệt ngươi tiết mối hận hôm nay.

- Ta sẽ giết ngươi thêm một lần nữa!

Kim Giác cự thú gầm lên.

- Nhớ kỹ. Là ta, đừng có tìm sai đối thủ... Đáng tiếc quá. Ngươi là Vũ Trụ Bá Chủ, sợ muốn được nghịch chuyển thời không cứu sống lại cũng rất khó.

- Chờ, chờ xem.

Bạt Kiếm Tôn Giả càng thêm hận. Hắn đến từ Cửu Vực Liên Minh, mà Cửu Vực Liên Minh không có Vũ Trụ Tối Cường Giả! Là một Vũ Trụ Bá Chủ, một khi chết, nếu Cửu Vực Liên Minh muốn cứu sống hắn, phải nhờ thế lực khác, hoặc một Vũ Trụ Tối Cường Giả độc hành hỗ trợ cứu sống một lần. Cái giá đó thật sự rất lớn. Bạt Kiếm Tôn Giả không xác định, Cửu Vực Liên Minh có trả giá lớn như vậy không.

- %.

Bạt Kiếm Tôn Giả cảm thụ thần thể yếu đi, càng thêm phẫn nộ.

Không tự bạo, sẽ bị chìm vào hôn mê, e rằng sẽ bị khống chế linh hồn, trở thành nô lệ, trọn đời không trở người được.

Tự bạo, sẽ chết. Không chắc được cứu, có lẽ vĩnh viễn sẽ chết.

- Không tự bạo chắc chắn phải chết, tự bạo, còn có có thể sống lại.

- Kim Giác cự thú ghê tởm.

- A a a a...

Bạt Kiếm Tôn Giả gầm lên không cam lòng, tự bạo luôn.

Ầm!

Bạt Kiếm Tôn Giả trong nháy mắt tự bạo hóa thành sóng năng lượng ngập trời vô tận, lan ra bốn phương tám hướng, làm cả trong không gian của Cửu Hao Hà vạn km nổi lên những cơn sóng dữ dội, sau đó biến mất.

- Hừ.

Kim Giác cự thú lạnh lùng nhìn cảnh này.

- Vốn định nói chuyện với ngươi, lại dám giết ta đoạt bảo. Nhưng tiếc rằng bảo vật tới tay ta.

Ngoắc tay một cái.

Xa xa, hai bảo vật bay tới, chính là một khải giáp xanh sẫm và một chí bảo thần kiếm màu xanh biếc.

- Vũ Trụ Bá Chủ mạnh đến thế mà mới có hai món chí bảo?

Kim Giác cự thú nhận lấy chí bảo.

Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ ở tinh không xa xa, căn bản không dám đến gần dòng sông kim sắc Cửu Hao Hà, thấy thế cũng chấn động, thở dài. Một đời Vũ Trụ Bá Chủ đã chết như vậy.

- Rào rào...

Sóng nước vàng rực quay cuồng, Kim Giác cự thú đạp sóng không gian vũ trụ, dùng thần lực truyền âm cuồn cuộn:

- Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ, các ngươi muốn tiếp tục đối địch với ta nữa không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio