Thiên Hai Mươi Hai - Ngân Hà Lĩnh Chủ
Chương Mười Hai - Ba Ngõa Thần
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv.com
Bố A cảm giác thấy đau đớn vô tận tràn ngập toàn thân, đau đớn vô cùng đáng sợ từ việc gien sinh mạng không ngừng tăng vọt. Bố A thậm chí cũng không thể suy nghĩ, đợi đến khi tất cả đau đớn đều rút đi, Bố A lúc này mới từ từ mở to mắt, liếc mắt nhìn quanh. Đến cả sơn mạch rất xa cũng trở nên vô cùng rõ ràng.
“Ta, ta... “Bố A đệ trong nháy mắt đã cảm giác được thị lực, thính lực của mình tăng vọt gấp ngàn lần vạn lần.
“Sức mạnh mạnh thật. Quá.. Quá cường đại. “Vết sẹo trên mặt Bố A đã biến mất, lộ ra gương mặt khắc khổ như khắc đá. Hắn vươn song chưởng tráng kiện thử đấm mạnh.
Bộp..
Chiến khải trên người hắn, đến cả kỵ sĩ cấp bảy cũng phải toàn lực mới có thể phá hư, bây giờ lập tức nứt ra. Bố A cảm thấy áo giáp mình mặc yếu ớt như bùn, mình của cần hơi căng cơ bắp, dùng sức một chút là làm áo giáp hoàn toàn nát bấy. Việc này làm hắn không khỏi trừng mắt.
“Ta chẳng lẽ... Chẳng lẽ... “Bố A lập tức bắt đầu kiểm tra bên trong cơ thể. Vừa điều tra, hắn đã trợn mắt há mồm.
“Thật rồi, đây là thật?”
Chỉ thấy Bố A bắt đầu từ từ lơ lửng, lơ lửng giữa không trung, trong cơ thể nguyên lực tràn đầy làm hắn gầm khẽ một tiếng
Ầm!
Hắn đã hóa thành một luồng hào quang • bay thẳng lên trời, sau đó đảo qua một luồng uốn lượn hình chữ S giữa không trung. Cuối cùng xoay tròn một vòng rồi từ trên cao nhanh chóng rơi thẳng xuống, cho đến lúc cách mặt đất vẻn vẹn chỉ một tấc mới dừng lại lơ lửng.
- Ha ha ha, ha ha. Thật rồi. Ta đã thành Thánh Giả rồi! Hơn nữa là Thánh Giả đỉnh cao! Chỉ thiếu chút nữa là có thể thành Truyền Kỳ rồi! Ha ha ha, Viên Áo Chí Cao Thần tại thượng! Ba Ngõa Thần vĩ đại...
Bố A kích động như điên.
Trong ức ức sinh mạng trong hàng trăm tộc ở Giác Ám Đại Lục, từ bậc một tới bậc chín, vốn là là việc vô cùng khó khăn. Như Bố A từ bé phải đi phải làm một kỵ sĩ học đồ, phải mời trà rót nước hầu hạ làm đủ mọi việc vặt vãnh cho đám kỵ sĩ bậc một hai. Thỉnh thoảng mới được chỉ điểm. Hắn sau đó từ từ trưởng thành. Một khi trở thành kỵ sĩ, phải bắt đầu trải qua lần lượt chiến tranh. Chiến tranh giữa một vài lãnh chúa thậm chí một vài đế quốc. Đã đã gian nhập quân đội, cũng từng lọt vào phường nô lệ. Lần lượt hắn lại thoát ra. Từ trong những cuộc chiến sinh tử mà sống sót, sải bước qua cấp ba tới cánh cửa cấp bốn, rồi mới có thể tiến vào Uy Diễm Gia Tộc, trở thành một kỵ sĩ của Uy Diễm Gia Tộc.
Uy Diễm Gia Tộc, chính là thống lĩnh cao nhất trong một khoảng lãnh địa rộng lớn. Trong gia tộc có một vị Thánh Giả!
Cấp ba tới cấp bốn! Là một cánh cổng.
Cấp sáu tới cấp bảy cũng là một cánh cổng.
Càng lên cao càng vô cùng khó khăn! Một khi trở thành Thánh Giả đã có thể ngao du thiên địa, uy năng vô cùng. Trên Giác Ám Đại Lục cũng coi như là cường giả rồi.
Một khi trở thành Truyền Kỳ, như vậy càng ghê gớm, có thể thành lập một lãnh thổ. Một khi trở thành Bán Thần, lại có thể thành lập một đế quốc, xem mình là một đại đế khai quốc!
Dưới cấp ba là bia đỡ đạn.
Bố A khổ cực vài thập niên mới trở thành kỵ sĩ bậc năm, cũng chỉ có thể xem như kỵ sĩ tinh anh thôi.
- Thánh Giả!
- Lại là Thánh Giả đỉnh cao, cách Truyền Kỳ có một bước.
Bố A khiếp sợ vạn phần
- Nghe nói phải được thần ban tặng mới có thể một bước lên trời. Nếu không từ kỵ sĩ bậc năm tu luyện lên Thánh Giả đỉnh cao không biết cần mấy ngàn năm. Nhân vật vĩ đại đó lại trong nháy mắt cho ta đạt tới trình độ bực này, nhất định là thần linh!
- Nhưng không phải Ba Ngõa Thần...
Thân thể Bố A run lên.
Cả Giác Ám Đại Lục tổng cộng có mấy trăm thần linh, mỗi khu vực do một thần linh thống lĩnh đều rộng lớn cả ức vạn km.
“Dị thần? “Bố A bị dọa khiếp
Chiến tranh giữa các thần linh là rất bình thường cả Giác Ám Đại Lục. Chiến tranh giữa các thần linh chưa bao giờ dừng.
“Không thể nói. Không thể nói cho ai được. Sau này nữ nhân nhi tử của ta cũng không thể nói. Nói ra là chết. Cho người khác biết ta được dị thần ban tặng, vậy coi như xong. “Bố A nghiến răng, vững vàng tự nhủ, rồi lập tức liền nhếch miệng nở nụ cười, cười gằn nhìn về phía Uy Diễm Bảo xa xa: “Uy Diễm Bảo. Uy Diễm Bảo chủ trong truyền thuyết, là ở trong vòng một trăm năm trước vừa mới trở thành Thánh Giả, còn cách Thánh Giả đỉnh cao rất rất xa. Ha ha... •...”
- Ngày hạnh phúc của Bố A ta đã tới rồi.
- Ta muốn thống lĩnh vùng lãnh địa, chế tạo pháo đài thật to, bên trong có ngàn vạn nữ nhân mĩ lệ. Ta một ngày ngủ một người, ha ha...
Thân thể Bố A rung lên, nhất thời áo giáp hoàn toàn nát bét thành mảnh vỡ, đồng thời nguyên lực ngoài thân ngưng tụ thành một bộ chiến khải, lập tức hóa thành một luồng hào quang, bay thẳng về phía Uy Diễm Bảo.
La Phong đứng giữa không trung, nhìn xuống sơn mạch xa xa.
“Nộ Viêm Sơn Mạch, mục tiêu ở trong đó. “La Phong nhìn xa xa: “Thế mà làm Tổ Thần của Tổ Thần Giáo phải trọng thị. Rốt cuộc là sinh mạng gì, hay kỳ vật gì? “Vừa rồi tiện tay giúp Bố A, La Phong cũng đã không thèm quan tâm nữa. Hắn lúc trước thuần túy là cần tìm hiểu kỹ mục tiêu, cũng như một vài tình huống của thế giới chung quanh, nên đã chọn Bố A. Hắn xem Bố A thuận mắt, coi như là mình cho hắn chút bồi thường.
Dựa theo ký ức của Bố A, tòa sơn mạch phía trước tên là Nộ Viêm Sơn Mạch. Nộ Viêm Sơn Mạch có một Truyền Kỳ vĩ đại sinh sống!
“Truyền Kỳ? “La Phong lắc đầu cười.
Giác Ám Đại Lục tuy là bí cảnh vũ trụ, nhưng vì Viên Áo Chi Chủ tùy ý cho những tộc dân sinh sôi, dẫn đến dân cư quá nhiều. Rất ít người trụ tìm được năng lượng vũ. Hơn nữa lúc trước các tộc quần bị Viên Áo Chi Chủ cướp đoạt đều xem như các tộc quần nhỏ yếu, tiềm lực cũng không lớn. Do đó trên tuyệt đại đa số sinh mạng trên Giác Ám Đại Lục khi vừa mới trưởng thành cũng chẳng mạnh hơn người Địa Cầu bao nhiêu.
Cấp một tới cấp ba, là cấp Hành Tinh
Cấp bốn tới cấp sáu là cấp Hành Tinh, cấp bảy tới cấp chín là cấp Hằng Tinh.
Thánh Giả... Là cấp Vũ Trụ!
Truyền Kỳ •... Là Vực Chủ!
Bán Thần •... Là Giới Chủ!
Còn thần linh tự nhiên chính là Bất Hủ.
“Trong tòa Nộ Viêm Sơn Mạch tuyệt đối không chỉ có một Truyền Kỳ. “La Phong thầm nghĩ. Hắn đều có thể thoáng cảm giác được thần lực chấn động.
“Khi ra tay, nhất định không để đối phương trốn thoát.”
La Phong vẻ mặt rất trịnh trọng.
Nộ Viêm Sơn Mạch liên miên trăm vạn km, bên trong có những con ma thú cường đại. Chung quanh Nộ Viêm Sơn Mạch, trong phạm vi trên vạn km không có người dân bình thường sinh sống.
Còn sâu trong Nộ Diễm Sơn Mạch.
Một pháo đài màu đen, được đặt giữa rất nhiều ngọn núi bao chung quanh. Phía dưới pháo đài đen là dung nham sôi trào ồ ồ lưu động. Trong dung nham còn có thể thấy những con dị thú sinh tồn. Tường thành tòa pháo đài đen có những kỵ sĩ kim giáp. Mỗi kỵ sĩ kim giáp đều là kỵ sĩ bậc chín, đủ để chiếm lĩnh một lãnh địa rất lớn bên ngoài.
Pháo đài được dung nham bao quanh, một cái cầu bằng kim loại đen nối liền từ cửa thành ra ngoại giới.
Một lão giả mặc trường bào màu trắng đang từ xa đi tới. Mỗi bước đều kéo qua hàng trăm mét. Chung quanh hắn thoáng có quang mang trắng lưu chuyển. Nếu người có kinh nghiệm, hẳn có thể phán đinh, đây là khu vực. Truyền Kỳ này chẳng mấy chốc đã đi tới cây cầu.
- Mở cửa thành.
Lão giả thét lên ra lệnh.
- Dạ.
Cửa thành ầm ầm từ từ mở ra. Cửa thành có đứng một kỵ sĩ toàn thân bốc lửa phừng phừng, các kỵ sĩ cũng đều là Truyền Kỳ.
- Ngươi sao lại tới đây.?
Kỵ sĩ bốc lửa nói:
- Không biết là nếu không có việc khẩn yếu là không được tới đây sao?
- Ta có quân tình khẩn cấp bẩm báo Ba Ngõa Thần vĩ đại.
Lão giả mặc bạch bào nhanh chóng đi vào trong pháo đài màu đen.
Sâu trong pháo đài, trong một đại điện.
Một thần linh tản ra hào quang vô tận đang ngồi trên vương tọa
Ba Ngõa Thần nhìn xuống tên tôi tớ phía dưới, nghe hắn bẩm báo, trong lòng có cảm giác mình khống chế mọi thứ, cao cao tại thượng. Dù sao hắn cũng có uy danh thống lĩnh tỷ tỷ lãnh thổ. Hàng loạt chiến đấu huyết tinh trong đế quốc, vẻn vẹn cũng chỉ là do hắn đang âm thầm khống chế mà thôi. Hắn khống chế các đế quốc phải cừu hận sâu sắc, khống chế tất cả trở nên điên cuồng. Chỉ có khi tất cả không thể vãn hồi, hắn mới hiện thân, triển lộ ra uy nghiêm thần thánh của hắn.
- Ngươi làm rất tốt.
Ba Ngõa Thần rốt cục mở lời.
Phía dưới lão giả mặc bạch bào nằm mọp nhất thời kích động rơi lệ. Thần linh vĩ đại lại tán dương hắn. Lão giả mặc bạch bào muốn chờ đợi Ba Ngõa Thần chỉ thị tiếp theo, nhưng lại cảm thấy kim quang mông lung lóe lên, hắn vội ngẩng đầu, rồi kinh ngạc phát hiện...
- Ba Ngõa Thần đâu rồi?
Trên vương tọa Ba Ngõa Thần vốn đang phát ra hào quang vô tận lại hư không tiêu thất.
Những người người phụ vụ trong đại điện, thậm chí có cả ba gã Bán Thần cũng đều kinh ngạc. Sau đó một Bán Thần liền lập tức nói:
- Ba Ngõa Thần đã đi nghỉ ngơi, các ngươi đều lui ra.
- Những hành động tiếp theo vẫn chưa được chỉ thị mà.
Lão giả mặc bạch bào cảm thấy lo lắng, nhưng ngoài miệng vẫn nói:
- Vâng.
Trong đại điện, cả đám nhanh chóng ly khai. Đến cả Bán Thần cũng ly khai. Họ đều nghĩ rằng Ba Ngõa Thần trong nháy mắt rời đi, khẳng định là có việc trọng yếu. Họ lại không biết, Ba Ngõa Thần mà họ nghĩ đã ly khai, nhưng trên thực tế Ba Ngõa Thần vẫn luôn ngồi trên vương tọa, chỉ là những Giới Chủ, Vực Chủ ấy đột nhiên không nhìn thấy thôi.
- Ngươi, ngươi là ai?
Ba Ngõa Thần ngồi trên vương tọa, hoảng sợ nhìn nam tử trước mặt. Hắn ngồi trên vị trí này một thời gian rất dài rồi, nhưng trước giờ chưa hoảng sợ như vậy bao giờ.
Chung quanh kim quang mông lung bao phủ khu vực trăm mét. Uy năng ẩn chứa trong Kim Quang làm Ba Ngõa Thần kinh hồn táng đảm.
La Phong nhìn Ba Ngõa Thần trước mặt, không khỏi tự giễu: “Làm ta phải vô cùng cẩn thận. Vừa tới đã lập tức thi triển ra thủ đoạn trói buộc mạnh nhất bây giờ của ta Quốc Gia Kim Sắc. Không ngờ mục tiêu lại vẻn vẹn chỉ là một thần linh Bất Hủ nhỏ yếu. “La Phong lúc trước tại trên bầu trời Nộ Viêm Sơn Mạch đã thi triển Quốc Độ Kim Sắc.
Vừa thi triển, đã phát hiện ra mục tiêu quá yếu ớt, liền lập tức thuấn di tới trước mặt mục tiêu, đồng thời thu nhỏ lại phạm vi Quốc Độ Kim Sắc.
Do đó lúc trước, những Bán Thần, lão giả mặc bạch bào đã phát hiện ra kim quang lóe lên.
- Đem những việc trọng yếu từ khi ngươi sinh ra cho tới bây giờ, đại hết một lần cho ta.
La Phong phân phó.
- Vâng, vâng.
Ba Ngõa Thần vội nói:
- Ta sinh ra ở...
La Phong nhìn như lắng nghe, nhưng kì thực đã thi triển ảo thuật. Ý thức và ý chí dù sao cũng là cấp Vũ Trụ Chi Chủ! Mà đã lại xuất thân tinh thần niệm sư. Tuy nói hắn không am hiểu ảo thuật, nhưng chỉ là so với người đồng cấp độ mà thôi. Với tư cách là một cường giả trường phái đồ hình hoa văn, hắn đã sáng chế ra nhiều loại thủ đoạn ảo thuật, nên dễ dàng có thể làm cho Ba Ngõa Thần hoàn toàn sa vào huyễn cảnh. Ký ức bị La Phong dễ dàng lục soát.
Vì La Phong thông qua Cóc Vàng đã xác định được Mục tiêu trước mắt chính là Ba Ngõa Thần!
Nhưng một thần linh Bất Hủ nhỏ yếu, sao lại bất lợi với Vũ Trụ Nguyên Thủy? Lại bảo Tổ Thần cao cao tại thượng của Tổ Thần Giáo giao cho mình ra tay?
La Phong cảm thấy rất không hợp lý. Hắn có thể cảm giác được, việc này ẩn hàm tầng tầng sương mù. Ba Ngõa Thần vẻn vẹn chỉ là một phần của núi băng, do đó phải cẩn thận lục soát ký ức hắn.