Thiên Hai Mươi Bốn Tối Cường Giả Ngã Xuống
Chương Mười Lăm - Tiêu Diệt
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv.com
Thần Nhãn Tộc, Tử Nguyệt Thánh địa, Đông Đế ba phương, tổng cộng tám Vũ Trụ Chi Chủ đồng thời ra tay, thiêu đốt thần lực, hoặc là hóa thành một con dị thú gầm gừ, hoặc là hóa thành Cự Phủ chém vỡ tất cả, hoặc là hóa thành vô số sợi tơ quấn quanh, rất nhiều thủ đoạn công kích, tất cả đều chụp về phía La Phong.
“Một đám khốn khiếp! “La Phong giận tới mức nghiến răng. Lúc này thần thể hắn rung lên.
Rào!
Ngoài thân Phong Ma Diệt Thần Giáp mở rộng, sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành một con thằn lằn một sừng Thần Thú khổng lồ! Cũng như Kim Phong Giáp của Nhân Đà, hoặc Phong Ma Diệt Thần Giáp của Ngũ Hồn Chi Chủ lúc trước, đều có thể làm khải giáp trong nháy mắt ngưng tụ hóa thành một con Thần Thú. Còn bản tôn mình thì tránh bên trong thân thể Thần Thú. Bình thường có thể ngưng tụ thành một áo giáp Thần Thú hộ thân, giá trị còn quí hơn so với cung điện chí bảo đỉnh cao bình thường.
- Rống...
Thằn lằn một sừng gầm lên một tiếng, tùy ý cho những công kích đánh vào người nó, mà không tổn hao chút nào.
- Thần Nhãn Tộc, Tử Nguyệt Thánh Địa, Đông Đế Thánh Địa, các ngươi vô sỉ tới mức đó à!
Thằn lằn một sừng gầm lên.
- Vô sỉ? Rõ là buồn cười to. Đại hạn gần tới, truyền thừa Đoạn Đông Hà trân quý chính là sinh cơ duy nhất. Vì một truyền thừa, làm bất kỳ chuyện gì cũng không tính là vô sỉ.
Nhất thời có cường giả Thần Nhãn Tộc cười lạnh.
- La Phong, nhân loại các ngươi cũng muốn truyền thừa à? Vẻn vẹn chỉ là một tộc nhỏ yếu với một Vũ Trụ Tối Cường Giả.
Một lão giả ba đầu tám tay của Tử Nguyệt Thánh Địa cười lạnh.
- Rõ là buồn cười!
Thằn lằn một sừng lạnh lùng nhìn hắn.
Họ e rằng là không biết thực lực của Người Sáng Lập Cự Phủ.
- Ngươi nghĩ rằng có một cái bảo vật áo giáp là có thể không đếm xỉa gì tới chúng ta à?
Một cường giả Thần Nhãn Tộc cười lạnh.
- Các vị động thủ đi, tiêu diệt uy hiếp lớn nhất.
- Được.
- Cho dù không giết được hắn cũng phải làm hắn không thể chuyên tâm nghiên cứu Tê Hoàng Cục.
Nhất thời tám gã Vũ Trụ Chi Chủ tiếp tục động thủ vây công. Lần trước họ đứng từ xa vẻn vẹn chỉ dùng thần lực thi triển chiêu số công kích, uy năng cũng không lớn. Nhưng lần này, phần lớn đều là những Vũ Trụ Chi Chủ bậc năm, ít nhất cũng bậc bốn đỉnh cấp, ai nấy đều xông lên, hoặc là công kích linh hồn, hoặc là công kích cận thân.
- Rống...
Thằn lằn một sừng gầm lên
- Một đám khốn khiếp! Đến cả việc tìm hiểu công bình cũng đều không dám.
- Cái gì gọi là công bình?
- Nhân loại nhỏ yếu. Đã nhỏ yếu là không có tư cách nói chuyện công bình.
- Ha ha, thật buồn cười.
Trong những tiếng cười khẩy, họ tùy ý công kích con thằn lằn một sừng.
Ầm..
Thằn lằn một sừng quay cuồng va vào trên vách tường, thậm chí chạm vào một hư ảnh lập thể trên đỉnh cột đá, làm cho cả cột đá chấn động mạnh. Nhưng cột đá này vô cùng kiên cố, nên tám gã Vũ Trụ Chi Chủ lại tùy ý hơn nữa. Bị vây công, La Phong chẳng hề có lực hoàn thủ.
- Phong Ma Diệt Thần Giáp bên ngoài hóa thành Thần Thú, phòng ngự rất mạnh! Sánh ngang với chí bảo cung điện đỉnh cao, nhưng sức chiến đấu vẫn chỉ là trình độ bậc bốn.
- Tám người này, sáu người rõ ràng mạnh hơn ta, chỉ có hai người là tương đương với ta.
- Điểm chết người chính là hai người kia không một đối một với ta, mà vây công.
La Phong tức giận, thông qua thần lực thiêu đốt duy trì sự ổn định của thằn lằn một sừng. Mặc dù đang cố gắng giãy dụa né tránh, nhưng vẫn bị dày xéo. Trong trận chiến này, hắn phải luôn luôn duy trì sự ổn định của thằn lằn một sừng, cũng làm mình phải phân tâm.
Hiệu suất tìm hiểu nhất thời hạ xuống.
- Đáng hận!
- Đoạn Đông Hà đứng nhìn tất cả phát sinh sao?
La Phong phẫn nộ. Nếu không phải Đoạn Đông Hà tính toán, thì Đoạn Đông Hà lúc trước nói ra chính đã làm mình trở thành mục tiêu công kích! Thời gian tu luyện mình ngắn, cả Vũ Trụ Hải đều biết. Truyền thừa lần này lại là nhóm đầu tiên đi vào, khi qua dụng cụ hình rubic, đã làm cho Đoạn Đông Hà hơi kính trọng. Khi giải Tê Hoàng Cục lai là người đầu tiên thành công giải cục thứ .
Nhiều nhân tố...
Thần Nhãn Tộc, Tử Nguyệt Thánh Địa, Đông Đế Thánh Địa sao có thể trơ mắt nhìn La Phong lấy được truyền thừa chứ? Tự nhiên họ phải ra tay!
- Rống...
Thằn lằn một sừng phát ra tiếng gầm phẫn nộ, bốn vó đạp mạnh, đảo qua một hư ảnh, chạy về phía một đám thần linh Bất Hủ trên một chỗ khác dọc hành lang.
- Không ổn.
- Mọi người né tránh.
Đám thần linh Bất Hủ sợ tới mức nhảy lưng tưng. Giao chiến cấp độ Vũ Trụ Chi Chủ lan đến tới họ?
Kỳ thật từ khi vây công đến giờ, vẫn chưa ai chết. Vì không ai không biết quy củ của Đoạn Đông Hà. Đây là một lần sàng lọc hậu tuyển giả, vậy từ góc độ của Đoạn Đông Hà, hẳn là không muốn thấy trong các hậu tuyển giả phát sinh việc đồ lục. Do đó tám Vũ Trụ Chi Chủ vây công La Phong cũng khống chế năng lượng, làm chấn động chiến đấu chưa bao giờ lan đến tới những thần linh Bất Hủ ấy.
Nhưng bây giờ, La Phong nhưng lại vọt tới chỗ các thần linh Bất Hủ...
Một khi chiến đấu, cho dù cố gắng khống chế, hơi chút lan đến chút cũng đủ để làm Bất Hủ chết rồi.
- Bành
Một trọng chùy chói mắt tựa hồ tràn ngập trời đất, nện thẳng vào lưng thằn lằn một sừng, làm thằn lằn một sừng không khỏi bắn tung lên, một luồng chấn động vô hình lan đến những thần linh Bất Hủ đang bỏ chạy, lập tức có hai tên xui xẻo bị lan đến, như một đám bụi bị gió thổi đi...
Vù!
Lập tức tiêu tán, đã bị tiêu diệt.
- Đã chết rồi!
Thằn lằn một sừng quay đầu nhìn lại.
- Có Bất Hủ chết.
Tám Vũ Trụ Chi Chủ vây công La Phong cũng giật mình, cũng tạm thời dừng lại xem động tĩnh. Như Ảnh Ai Chi Chủ, Vu Lượng Chi Chủ, Lộc Trùng Chi Chủ cũng đều nhìn lại, chờ mong vạn phần. Ba người họ sau thấy rất nhiều người vây công, trước giờ vẫn không nhúng tay vào việc đối phó với La Phong.
Bởi vì, họ là ba nhân vật quan trọng nhất Thần Nhãn Tộc, Tử Nguyệt Thánh Địa, có hy vọng nhất kế thừa truyền thừa. Hai thế lực lớn tự nhiên không muốn để họ mạo hiểm.
Vô cùng an tĩnh.
Thằn lằn một sừng, tám Vũ Trụ Chi Chủ vây công đều xem động tĩnh, xem thử cái chết của hai Bất Hủ có làm Đoạn Đông Hà phản ứng gì không.
- Xoẹt xoẹt!!!
Đột nhiên, những hư ảnh lập thể trên các cột đá, bên trái có cột đá, và bên phải cột đá, đồng thời tóe ra xuất những sợi tơ màu đen lẫn màu trắng, cộng lại tia sáng trong nháy mắt ngưng tụ giữa không trung, hóa thành một con rắn đầy hào quang, quét thẳng về phía Vũ Trụ Chi Chủ của Đông Đế Vũ Trụ đã đánh La Phong.
Tốc độ hào quang cực nhanh, đương nhiên vượt xa trăm lần tốc độ ánh sáng, vượt xa cực hạn của qui luật vận chuyển.
- Hoa!
Tất cả cường giả, chỉ cảm thấy một luồng chấn động sắc bén.
- A...
Một tiếng gầm không cam lòng. Tên Vũ Trụ Chi Chủ lực lưỡng cầm thần chùy lập tức bị tiêu diệt tiêu tán, chỉ để lại một vài chí bảo rơi trên mặt đất.
Chỉ thấy mấy trăm sợi tơ quấn quanh một vài chí bảo như thần chùy, áo giáp, rồi kéo nó bay về phía hư ảnh lập thể trên đỉnh một cột đá. Một vài chí bảo như thần chùy, áo giáp lập tức biến mất trong cột đá.
Cả hành lang một khoảng yên tĩnh.
Hồi lâu... Hồi lâu sau...
- Hóa Vụ Chi Chủ đã chết?
- Hóa Vụ Chi Chủ...
- Hóa Vụ Chi Chủ của Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ...
Các cường giả ở đây hoàn toàn bị chấn động. Đến cả La Phong cũng cảm thấy trong lòng lạnh giá. Thật là đáng sợ!
Vốn tưởng rằng Đoạn Đông Hà cho dù muốn trừng phạt, cũng hẳn là phái ra một thứ cùng loại với quái vật Khuê Lạc đến đây. Nhưng những cột đá trên hành lang lại ẩn chứa bí pháp kinh khủng như vậy. Khi chủ nhân đã chết không biết bao nhiêu thời đại luân hồi, lại vẫn còn có thể thôi động ra như vậy.
Một kích, tiêu diệt Hóa Vụ Chi Chủ!
Hóa Vụ Chi Chủ, sinh mạng đặc thù trong Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ, hắn vốn sở trường thủ đoạn vây khốn địch. Hơn nữa vốn là một sinh mạng như sương mù, cho dù ngưng kết thành một hình người, muốn giết hắn vẫn cực khó. Vì tu luyện bí pháp không biết bao nhiêu thời đại luân hồi, nên sinh linh sương mù này ngược lại có thể thi triển ra công kích chí cường chí cương.
Nói về thực lực, hắn tuyệt đối có thể sánh ngang với Hỗn Độn Thành Chủ! Nói về năng lực bảo vệ tính mạng, hắn còn mạnh hơn Hỗn Độn Thành Chủ một bậc.
Một nhân vật sống lâu không biết bao lâu, một nhân vật đủ để tung hoành Vũ Trụ Hải, đến cả Vũ Trụ Tối Cường Giả muốn giết hắn cũng vô cùng khó khăn, lại một kích đã bị chôn vùi?
- Thật là đáng sợ.
- Thật là đáng sợ.
- Hóa Vụ Chi Chủ đã bị tiêu diệt như vậy à.
Các thần linh Bất Hủ nhỏ yếu đều tỏ ra sợ hãi.
La Phong thì thở phào một hơi. Đoạn Đông Hà quả nhiên là lợi hại. Thủ đoạn lôi đình này hẳn là có thể chấn nhiếp đám gia hỏa này. Nhưng Đoạn Đông Hà cũng ác quá. Trong nháy mắt tiêu diệt, sau đó lấy sạch bảo vật.
- Lúc trước chúng ta vây công nhân loại Ngân Hà, Đoạn Đông Hà đại nhân cũng không ngăn trở. Nhưng vì lan đến tới thần linh Bất Hủ, Hóa Vụ Chi Chủ mới phải chết.
Nam tử âm lãnh Thần Nhãn Tộc lạnh lùng nói:
- Do đó chỉ cần không lan tới cường giả chung quanh là không có việc gì.
- Đứng, lúc trước chiến đấu lâu như vậy hắn không hề ngăn trở, hơn nữa cũng không trừng phạt chúng ta!
- Động thủ đi.
- Ba thế lực chúng ta bây giờ ưu thế rất lớn, tuyệt đối không thể cho La Phong lấy được truyền thừa. Trước hết kiềm chế hắn. Về phần ba phương chúng ta, phải trông vào kĩ năng của mình thôi.
- Ta đề nghị, tất cả các thần linh Bất Hủ, Vũ Trụ Tôn Giả, tạm thời tiến vào cung điện chí bảo.
Nam tử lạnh lùng nói:
- Quy tắc ai cũng đã biết rồi, lại quen thuộc với phương pháp đấu cờ, cứ để họ đứng trong chí bảo cung điện tìm hiểu trước đi. Để tránh việc chúng ta đánh lan đến họ.
- Được.
- Tán thành.
Thần Nhãn Tộc, Tử Nguyệt Thánh Địa, Đông Đế Thánh Địa, ba thế lực không chút do dự, đều có Vũ Trụ Chi Chủ ra tay, thu những Vũ Trụ Tôn Giả, thần linh Bất Hủ dưới trướng tạm thời vào chí bảo cung điện.
La Phong biến thành thằn lằn một sừng đứng đó, nhìn bảy bóng người đằng xa.
- Hóa Vụ Chi Chủ đã chết! Chẳng lẽ các ngươi cũng muốn chết?
Thằn lằn một sừng gầm khẽ.
- Hóa Vụ Chi Chủ chỉ chết có bản tôn. Hắn còn có phân thân mà!
Một nam tử Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ, thần thể bao bọc chung quanh những dây lá xanh, cười khẩy nói:
- Chúng ta vây công ngươi, ai nấy đều có khả năng phân thân. Chỉ cần có thể hủy diệt ngươi, cho ngươi không thể kế thừa, chúng ta cho dù có chết bản tôn thì đã sao?
- Đúng, chỉ cần nhân loại chết, cho dù chúng ta có chết cũng đáng.
- Ta đến đây, vốn không muốn có truyền thừa. Chỉ cần có thể quét dọn để tộc ta tìm được truyền thừa là được, dù chết cũng đáng.
Bảy tên Vũ Trụ Chi Chủ ai nấy đều đã chuẩn bị chết. Cho dù chết thật, họ cũng đều nguyện ý, chứ đừng nói trong hành lang này, cũng vẻn vẹn chỉ là bản tôn bị tiêu diệt, chỉ cần có phân thân vẫn có thể sống lại.
- Nhân loại nhỏ yếu. Các ngươi đừng có nằm mộng. Truyền thừa này các ngươi không lấy được đâu.
Bảy bóng người đồng thời vây chặt thằn lằn một sừng. Họ sớm đã chuẩn bị rồi, thà một mạch không đi tìm hiểu Tê Hoàng Cục, cũng phải ngăn chặn nhân loại, hủy diệt nhân loại!