Thiên Hai Mươi Bốn Tối Cường Giả Ngã Xuống
Chương Bốn Mươi Mốt - Đề Nghị Của Đông Đế Thủy Tổ
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv.com
Mặc cho các Vũ Trụ Tối Cường Giả trong Vũ Trụ Hải thi triển thủ đoạn, nhưng ở trong Mộ Lăng Chi Chu là tuyệt đối an toàn. Dù sao sau khi đã nhận chủ, La Phong hiểu rõ được rất nhiều uy năng của một chiếc 'Mộ Lăng Chi Chu'. Hơn nữa lúc này tuyệt đại đa số tâm tư đều đang tập trung vào giao dịch mà Bắc Chân Tinh Chủ đưa ra.
“Đại biểu Đông Đế Thủy Tổ muốn giao dịch với ta? “La Phong thầm kinh hãi, trong đầu lập tức hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
Đông Đế Thủy Tổ là ai?
Đó là Thủy Tổ của một Thánh Địa cổ xưa nhất Vũ Trụ Hải! Không hề nghi vấn gì, là nơi giàu có nhất Vũ Trụ Hải.
- Giao dịch gì?
La Phong truyền âm hỏi.
Bắc Chân Tinh Chủ bên ngoài thở phào một hơi. La Phong xem như đã đáp lại, có hồi âm là tốt. Sợ là sợ hắn không để ý tới
Lập tức Bắc Chân Tinh Chủ vội truyền âm tới Mộ Lăng Chi Chu:
- Đầu tiên chúc mừng Ngân Hà Lĩnh Chủ đạt được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, tiếp theo là nói về giao dịch. Đông Đế Thủy Tổ tộc ta nói, ông ấy cần truyền thừa của ngươi. Ngươi đưa những truyền thừa tìm được, đương nhiên không cần bất kỳ bảo vật gì, chỉ cần tới ký ức truyền thừa là được.
- Ký ức truyền thừa?
La Phong cười khẩy.
- Bắc Chân Tinh Chủ, ngươi không biết là Đông Đế Thủy Tổ quá vọng tưởng sao? Các tộc liều mạng như vậy, ta cuối cùng may mắn tìm được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch. Đông Đế Thủy Tổ các ngươi dựa vào cái gì mà muốn lấy đi truyền thừa của ta? Đừng mơ.
- Tất cả đều có thể nói.
Bắc Chân Tinh Chủ cũng o giận chút nào, vội nói:
- Tộc ta chính là Thánh Địa Vũ Trụ cổ xưa nhất cả Vũ Trụ Hải, xưa hơn Tử Nguyệt Thánh Địa chẳng biết bao nhiêu lần. Cũng tìm được rất nhiều truyền thừa, thậm chí cũng biết một chút về vài bí mật trong Vũ Trụ Hải, chí bảo chí cường tộc ta cũng nhiều nhất. Chỉ cần ngươi đáp ứng, một vài bí ẩn truyền thừa của tộc ta, một vài bí mật, thậm chí chí bảo chí cường, tất cả đều có thể đàm phán.
- Không đàm phán!
La Phong trả lời thẳng một câu.
Mình tuy rất động tâm.
Dù sao Vũ Trụ Hải thần bí như thế, đích xác có rất nhiều thứ mình không biết. Đông Đế Thủy Tổ sợ cũng là người biết nhiều nhất. Bí ẩn truyền thừa, chí bảo chí cường, đều vô cùng hấp dẫn. Nhưng ký ức truyền thừa là quan trọng nhất của truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch. Mà mình lại lấy ấn ký truyền thừa mà thề, căn bản không dám vi phạm lời thề.
Bắc Chân Tinh Chủ liền nói:
- Vẻn vẹn chỉ là ký ức truyền thừa còn...
- Không cần nhiều lời, nếu vẻn vẹn là giao dịch như vậy, có thể thôi.
La Phong bác bỏ.
Bắc Chân Tinh Chủ nghĩ thầm... Quả thật là như thế này! Lúc trước Đông Đế Thủy Tổ đã nói việc này cũng không có hy vọng gì nhiều. Hơn nữa Đông Đế Thủy Tổ còn nói, loại truyền thừa cổ xưa thời gian vô tận mà mỗi đời chỉ có một người nhận truyền thừa, để phòng bị việc truyền thừa lộ ra ngoài, họ khẳng định có thủ đoạn.
- Thế thì một bộ phận ký ức truyền thừa thì sao?
Bắc Chân Tinh Chủ truy vấn.
- Bộ phận?
La Phong động tâm, cũng không vội cự tuyệt.
- Đông Đế Thủy Tổ muốn bộ phận nào?
Bắc Chân Tinh Chủ mừng thầm.
Chỉ cần có thể đàm phán là được.
- Đương nhiên là kinh nghiệm tu luyện.
Bắc Chân Tinh Chủ nói:
- Thủy Tổ tộc ta muốn có những kinh nghiệm có liên quan tới việc tu luyện cấp độ cao thâm hơn, hoặc giảng thuật về kinh nghiệm ký ức truyền thừa.
- Thủy Tổ Các ngươi, đúng là hiểu rõ cái gì là quí nhất.
La Phong cười khẩy.
Trong ký ức truyền thừa, phân ra
Hạch tâm của hạch tâm - Là tam đại tuyệt học do tổ sư đời thứ ba lưu lại.
Bình thường ký ức truyền thừa hạch tâm, là kinh nghiệm tu luyện do các thế hệ Đoạn Đông Hà ghi lại cùng với kinh nghiệm tu luyện của các siêu cường giả khác thu thập được.
Bình thường truyền thừa có thể lộ ra ngoài cũng là trên một ức những viên Ký Ức Chi Thạch để bên ngoài. Đều những truyền thừa cơ sở nông cạn, thậm chí đến cả cấp độ vượt quá 'Chân Thần' cũng là cực nhỏ. Có thể nói là căn bản của căn bản.
Không hề nghi vấn gì.
Kinh nghiệm tu luyện tới cảnh giới cực cao, là cực kỳ trân quý. Cho dù kinh nghiệm tu luyện của các cường giả không phải Đoạn Đông Hà nhất mạch, một khi được các thế hệ Đoạn Đông Hà thu thập, cũng được xếp vào trong Hạch Tâm Truyền Thừa. Đông Đế Thủy Tổ muốn loại kinh nghiệm tu luyện ký ức truyền thừa này, cũng thấy rõ được tầm quan trọng của nó.
Đáng tiếc...
Ký ức truyền thừa cấp độ cực cao, tất cả đều đều thuộc phạm trù hạch tâm. La Phong căn bản không thể lộ ra ngoài.
“Có lẽ có thể lừa hắn một chút. “La Phong thầm nói: “Vốn liếng tộc ta mỏng, bảo vật rất ít, có lẽ có thể lừa của Đông Đế Thủy Tổ vài món chí bảo chí cường. Tộc nhân loại ta nhất thời sẽ cường đại hơn. “Dù sao ngoại trừ mình, chẳng ai biết rõ truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch là gì.
Do đó hoàn toàn có khả năng lừa hắn.
Cho dù thất bại thì đã sao?
Có khi nào Đông Đế Thủy Tổ vẫn một mạch ở trong Thánh Địa Vũ Trụ lại có thể xông ra ngoài, tới? Bất luận là truyền thừa Mộ Lăng Chi Chu lúc trước, hay lúc này vây bắt mình, hai đại Thủy Tổ vẫn một mạch không ra khỏi Thánh Địa Vũ Trụ. Hiển nhiên không phải là không muốn ra, mà là có nguyên nhân gì đó khiến cho họ không thể ra, hoặc không muốn ra.
Đến cả truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch cũng không thể làm họ ra ngoài, vậy mình cho dù lừa vài món chí bảo chí cường, Đông Đế Thủy Tổ há có thể ra ngoài chứ?
- Hừ, một bộ phận truyền thừa?
La Phong sau khi lóe lên nhiều ý nghĩ, lập tức tổ chức sắp xếp, rồi lạnh giọng nói thẳng:
- Truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch ta đến cả ta cũng không có tư cách lộ ra ngoài.
- Có hi vọng!
Bắc Chân Tinh Chủ mừng thầm. Hắn được Đông Đế Thủy Tổ giao phó, biết khá nhiều.
Lúc này liền nói:
- Ngươi không thể lộ ra ngoài, tự nhiên không buộc Ngân Hà Lĩnh Chủ lộ ra ngoài. Thủy Tổ ta chỉ cần ký ức truyền thừa về kinh nghiệm tu luyện. Đoạn Đông Hà nhất mạch ngươi rất cổ xưa, khẳng định cũng thu thập một vài kinh nghiệm tu luyện của các siêu tồn tại khác. Miễn không phải là kinh nghiệm của các thế hệ Đoạn Đông Hà, đem nó ra để giao dịch với tộc ta là được.
“Biết nhiều thế. “La Phong thầm kinh hãi. Đáng tiếc, Đông Đế Thủy Tổ không biết một việc, đó là cho dù không phải kinh nghiệm tu luyện của Đoạn Đông Hà nhất mạch, vẫn bị xếp vào trong Hạch Tâm Truyền Thừa.
- Đông Đế Thủy Tổ không hổ là Đông Đế Thủy Tổ, biết nhiều thực.
La Phong mở lời.
- Nếu không phải Đoạn Đông Hà nhất mạch, thì ta cũng có.
Bắc Chân Tinh Chủ càng thêm chờ mong kích động.
- Nhưng không nhiều lắm. Tổng cộng cũng chỉ có truyền thừa tu luyện của ba siêu tồn tại.
La Phong nói.
- Phỏng chừng không chỉ có ba.
Bắc Chân Tinh Chủ thầm đoán, nhưng hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ! Ngươi đưa ra điều kiện, Thủy Tổ tộc ta muốn truyền thừa của ba vị này.
Bắc Chân Tinh Chủ nói.
- Điều kiện đợt lát nữa mới nói.
La Phong hỏi lại.
- Chẳng lẽ tộc ngươi Đông Đế Thủy Tổ không biết, ký ức truyền thừa cấp độ trên Vũ Trụ Tối Cường Giả sẽ bị ý chí của Vũ Trụ Nguyên Thủy ảnh hưởng sao?
- Ha ha, biết, đương nhiên biết.
Bắc Chân Tinh Chủ nói thẳng:
- Nhưng Đoạn Đông Hà nhất mạch ngươi hẳn là dùng Ký Ức Chi Thạch, hoặc thủ đoạn chứa đựng ký ức tương tự như vậy. Thực lực ngươi bây giờ không đủ, thật ra cũng không thể biết được tin tức này. Nhưng Thủy Tổ tộc ta lại sớm đã siêu thoát Luân Hồi. Ngươi đưa Ký Ức Chi Thạch hoặc vật phẩm cùng loại cho Thủy Tổ tộc ta. Thủy Tổ tộc ta tự nhiên có thể quan khán.
La Phong giật mình.
Đúng.
Mình không xem được, nhưng cường giả siêu thoát Luân Hồi có thể thấy.
- Bây giờ có thể giao dịch chi tiết chưa?
Bắc Chân Tinh Chủ truy vấn.
- Mười món chí bảo chí cường! Bí ẩn truyền thừa tộc ngươi! Bí mật Vũ Trụ Hải!
La Phong mở lời nói thẳng.
Bắc Chân Tinh Chủ giật bắn người.
Thật ghê gớm.
Đúng là dám mở lời.
Mười món chí bảo chí cường? Cho dù là Đông Đế Thánh Địa, vì Thủy Tổ không ra khỏi Thánh Địa Vũ Trụ, nên trong Vũ Trụ Hải đều là do những Vũ Trụ Chi Chủ lang bạt. Do đó cho dù thời gian đằng đẵng, thì số chí bảo chí cường thu thập được cũng rất ít. Bình thường đều là quy cho bản thân Vũ Trụ Chi Chủ. Số tồn kho trong tộc quần gộp lại ít tới đáng thương. Như Tử Nguyệt Thánh Địa, e rằng phải lấy hết chí bảo chí cường của Vũ Trụ Chi Chủ, của cả Vũ Trụ Tối Cường Giả, thì mới đủ.
Hàng tồn kho của Đông Đế Thánh Địa cũng cơ hồ cạn kiệt!
- Việc này, việc này cũng quá...
Bắc Chân Tinh Chủ muốn làm La Phong giảm bớt điều kiện.
- Bí ẩn truyền thừa, cũng như những bí mật Vũ Trụ Hải, tộc ta biết không ít đâu.
- Cái gì mà truyền thừa, bí mật. Đó chỉ là bổ sung thêm thôi.
La Phong quát:
- Bí ẩn truyền thừa tộc ngươi làm sao có thể so sánh với thứ ta bỏ ra? Có thể so sánh với truyền thừa ta có được? Về phần bí mật, đó là những bí mật thời gian vô tận lúc trước thôi. Nó chỉ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ta thôi, có biết hay không cũng chỉ là việc nhỏ.
Bắc Chân Tinh Chủ bất lực.
- Mười món chí bảo chí cường, không được thiếu một món. Mà phải đủ loại từ loại cung điện, loại binh khí niệm lực, loại khu vực, loại linh hồn...
La Phong nói thẳng:
- Thiếu một món là không nói chuyện.
Bắc Chân Tinh Chủ giận tới mức muốn gầm lên.
Dễ dàng như vậy sao?
Đến cả Vũ Trụ Tối Cường Giả muốn có được chí bảo chí cường cũng phải liều mạng. Chí bảo chí cường dễ dàng tìm được thế à? Mấy vị Vũ Trụ Tối Cường Giả ở Đông Đế Thánh Địa không có Vũ Trụ Nhỏ, thực lực khá yếu, do đó rất ít ra ngoài. Về phần đám Vũ Trụ Chi Chủ lang bạt bên ngoài đoạt bảo, bình thường tranh đoạt cũng phải nhờ vào Vũ Trụ Tối Cường Giả. Thuần túy dựa vào thời gian rất dài, mới có được nhiều chí bảo chí cường thế này.
Dễ dàng như vậy sao?
La Phong tham lam há miệng sư tử, muốn lấy mười món? Hắn không hiểu rõ, ngay cả bảy đại Chân Chủ trong Thần Nhãn Tộc, rất nhiều Vũ Trụ Chi Chủ liều mạng qua ba thời đại luân hồi cũng chỉ được mười món chí bảo chí cường mà thôi. Đặc biệt là sau chiến dịch Mộ Lăng Chi Chu, có hai vị Chân Chủ đã chết, sợ đến cả mười món cũng không tập hợp đủ.
- Quyết định nhanh lên một chút, ta cũng không có thời gian lưu lại đâu.
La Phong nói.
- Ta, ta... Yêu cầu của ngươi rất cao, ta phải hỏi Thủy Tổ một chút.
Bắc Chân Tinh Chủ nói.
- Mau đi mau đi.
La Phong thật ra tin chắc, Thần Nhãn Tộc đều có thể tập hợp được mười món chí bảo chí cường. Đông Đế Thánh Địa làm sao mà không có được? Hành động lần này, Đông Đế Thánh Địa có khá nhiều chí bảo chí cường hiện thân. Xuất ra mười món, tuy nói làm cho Đông Đế Thánh Địa vô cùng đau đớn, nhưng cũng không đến nỗi bức bách Đông Đế Thánh Địa tới mức lột sạch của đám Vũ Trụ Chi Chủ.
...
Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ.
Trong Chủ Điện giữa quần thể cung điện của Bắc Chân Tinh Chủ.
- Thủy Tổ.
Bắc Chân Tinh Chủ nhìn Đông Đế Thủy Tổ trước mắt.
- Ba vị?
Đông Đế Thủy Tổ không tức giận chút nào, ngược lại lộ ra vẻ hơi vui, khẽ gật đầu.
- Nếu La Phong thật sự có kinh nghiệm tu luyện của ba vị nhân vật cổ xưa, mười món chí bảo chí cường cũng có thể cho hắn! Đương nhiên không thể dễ dàng đáp ứng hắn. Khi nói chuyện với hắn, cố đàm phán cho tốt.
Chí bảo chí cường?
Chẳng liên quan gì tới Đông Đế Thủy Tổ hắn. Chí bảo chí cường tồn kho trong Thánh Địa, hoặc cho dù có chết mất vài Vũ Trụ Chi Chủ, mất đi vài món chí bảo chí cường, đối với bản thân Đông Đế Thủy Tổ cũng chẳng hề ảnh hưởng gì.
Đối với hắn, kinh nghiệm tu luyện nhân vật cường đại cổ xưa mới là chính thức có giá trị.
- Nhưng ta phải nghiệm chứng xem ký ức truyền thừa của hắn là thực hay giả.
Đông Đế Thủy Tổ nói:
- Không thể bị hắn dùng ký ức truyền thừa giả, lừa đi mười món chí bảo chí cường. Như vậy thì đúngl chuyện cười to.
Bắc Chân Tinh Chủ nghe mà đau lòng.
Mười món chí bảo chí cường. Vừa nghĩ đã đau lòng! Cả Vũ Trụ Hải tổng cộng mới có được bao nhiêu chí bảo chí cường? Chừng một trăm món? Dám bỏ ra mười món chí bảo chí cường làm giao dịch, e rằng cũng chỉ có Thủy Tổ của hai Đại Thánh Địa.