Thiên Hai Mươi Lăm – Khói Lửa Biên Cương
Chương Ba - Hắc Ngục Và Duyên Quân
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv.com
Vũ Trụ Nhỏ đổ nát, thời gian suy bại tan vỡ qua không biết bao nhiêu thời đại luân hồi rồi, khiến cho nó tựa như một cái rây nát. Ngoại trừ thiếu một nửa, bản thân vách ngăn Vũ Trụ Nhỏ cơ hồ khắp nơi đều có các loại lỗ thủng lớn bé. Khí lưu hỗn độn bên trong nồng nặc chẳng khác gì ngoại giới.
- Rào...
Mộ Lăng Chi Chu theo một lỗ thủng trên vách ngăn, dễ dàng bay vào.
Bên trong vũ trụ đổ nát, một khoảng tan phá, còn có thể thấy vài mảnh vỡ không gian trôi nổi.
“Từ khi Người Sáng Lập Cự Phủ ngã xuống, ta đã lập tức xuất phát tiến vào Vũ Trụ Hải tới đây. Đến hôm nay đã được chín ngày rồi! Vẻn vẹn chỉ chín ngày, chắc tin tức vẫn không đến mức lộ ra ngoài đâu. “La Phong trong sảnh điện khống chế Mộ Lăng Chi Chu, lòng hơi hồi hộp. Giao dịch lần này vô cùng quan trọng với nhân loại bây giờ đang rơi vào khốn cảnh.
“Hy vọng đừng xảy ra gì ngoài ý muốn!”
“Ngàn vạn lần đừng! “La Phong thầm nhủ.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ! Chúng ta đã phát hiện ra ngươi rồi. Ta sẽ tới.
Trong truyền tấn lệnh bài truyền đến tin tức.
La Phong cầm truyền tấn lệnh bài, cũng dùng ý thức truyền tấn:
- Ta sẽ chờ ngươi tại đây.
Đồng thời cũng nhìn quanh bốn phía. Mộ Lăng Chi Chu tự nhiên không cản trở, dễ dàng có thể thấy cảnh ngoại giới. Chẳng mấy chốc đã thấy ở một nơi rất xa có một hình cầu nhiều mặt màu đen khổng lồ. Hình cầu nhiều mặt màu đen đó vẻn vẹn chỉ một cú thuấn di
Xoát,
Đã tới chỗ cách Mộ Lăng Chi Chu ước ngàn vạn km.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, ngươi đưa Ký Ức Chi Thạch cho ta, ta đưa hai tín vật chí bảo chí cường cho ngươi.
Bắc Chân Tinh Chủ nói.
- Bắc Chân Tinh Chủ, đã tới đây rồi, tin rằng hai bên chúng ta đều có thành ý giao dịch. Vậy đừng nói nhảm nữa.
Theo tiếng vang ầm ầm, cửa khoang Mộ Lăng Chi Chu lại mở ra. La Phong đeo thạch đao đứng trước cửa khoang.
- Ta ở đây, ngươi đưa hai kiện chí bảo chí cường ném tới đây, ta sẽ giao Ký Ức Chi Thạch cho ngươi.
- Nếu Ngân Hà Lĩnh Chủ ngươi không đưa thì sao?
Quả cầu đen sừng sững khổng lồ, đột nhiên cũng nứt ra một khe hở, xuất hiện một thông đạo. Bắc Chân Tinh Chủ từ trong đi ra. Vẻn vẹn chỉ bước một bước, đã tới ngoài cửa khoang Mộ Lăng Chi Chu.
Một người bên trong cửa khoang.
Một người trong hư không ngoài cửa khoang.
Hai người đều nhìn đối phương.
- Đây là Ký Ức Chi Thạch.
La Phong tay phải cầm một viên Ký Ức Chi Thạch.
- Tin ta, thì đưa hai kiện chí bảo chí cường cho ta.
Bắc Chân nhìn La Phong trước mắt. Lúc này, khoảng cách rất gần?
Hắn cũng muốn động thủ.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, La Phong trước khi nhận truyền thừa, thực lực đã rất mạnh. Trong ‘Truyền thừa cơ sở’ đã có thể đánh bại Bích Huyết Tôn Giả, Lộc Trùng Chi Chủ, cuối cùng trở thành người nhận truyền thừa. Tất phải sáng chế ra bí pháp chiến đấu cấp độ Vũ Trụ Tối Cường Giả! Lại có thêm một vài thủ đoạn Hạch Tâm Truyền Thừa, nên hắn cũng e rằng không thật sự nắm chắc hạ được La Phong.
Huống chi, La Phong đang ở bên trong khoang. E rằng một ý nghĩ là cửa khoang sẽ sập xuống.
- Hay lắm!
Bắc Chân Tinh Chủ ném ra một cái nhẫn Thế Giới.
La Phong ngoắc tay. Cái nhẫn bề ngoài màu đỏ rực như lửa rơi vào lòng bàn tay. Thần lực nhanh chóng in dấu, dễ dàng chui vào. Trong nhẫn Thế Giới có một phương thế giới. Chỉ thấy hai chí bảo chí cường sừng sững trên một cánh đồng hoang vu rộng lớn. Một chiếc có ngoại hình kim tự tháp màu đen, một chiếc hình một trường côn khổng lồ.
“Đúng rồi. “La Phong thầm nói: “Lúc trước quy định, phải có một món chí bảo chí cường loại cung điện. Đông Đế Thánh Địa không dám dùng mánh lới, đã đưa ra ‘Hắc Ngục Tháp’! Nhưng cái kia chỉ là một chí bảo chí cường loại công kích mà thôi. Thậm chí ta chưa từng nghe nói qua về sự tồn tại của nó, hẳn là lấy từ kho của Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ.”
Dù chưa thấy, nhưng từ khí tức phán định, có thể nói trường côn này đúng thật là chí bảo chí cường.
Trong các chí bảo chí cường...
Loại cung điện tự nhiên là cực trân quý, loại công kích rõ ràng kém một bậc.
- Cái nhẫn Thế Giới này là do Thủy Tổ Đông Đế Thánh Địa ta luyện chế riêng.
Bắc Chân Tinh Chủ cười nói:
- Chí bảo chí cường cho dù uy áp tự nhiên phát ra cũng rất mạnh. Nhẫn Thế Giới bình thường dưới sức ép của nó sợ sẽ vỡ mất.
- Thủy Tổ tự mình luyện à?
La Phong nhìn chiếc nhẫn, gật gật đầu.
- Hai món chí bảo chí cường này còn có tin tức tỉ mỉ gì khác nữa?
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, còn Ký Ức Chi Thạch của ngươi.
Bắc Chân Tinh Chủ vội cười nói, đồng thời mắt nhìn chằm chằm vào Ký Ức Chi Thạch trên tay kia La Phong.
- Được.
La Phong tiện tay ném đi.
Veo!
Ký Ức Chi Thạch nhanh chóng bay đi.
Bắc Chân Tinh Chủ vội đưa tay bắt lấy, hắn lúc này mới thở phào một hơi.
- Tin tức tỉ mỉ hai nón chí bảo chí cường?
La Phong nhìn về phía Bắc Chân Tinh Chủ.
- Hai món chí bảo chí cường này, một chiếc là Hắc Ngục Tháp, chắc hẳn Ngân Hà Lĩnh Chủ ngươi cũng hiểu rõ. Chiếc côn kia tên là ‘Duyên Quân’. Về tin tức tỉ mỉ của hai thứ này, một khi nhận chủ, tự nhiên sẽ biết.
Bắc Chân Tinh Chủ nói.
- Điều kiện nhận chủ là gì?
La Phong truy vấn.
- Nhận chủ vẻn vẹn chỉ yêu cầu về ý chí hơi hà khắc một chút.
Bắc Chân Tinh Chủ giải thích:
- Hắc Ngục Tháp, nếu là Vũ Trụ Chi Chủ, phải có ý chí của Vũ Trụ Tối Cường Giả. Về phần Duyên Quân, yêu cầu cũng bình thường. Vũ Trụ Chi Chủ có ' ý chí Vũ Trụ Chi Chủ đỉnh cao’ là được. Vũ Trụ Tối Cường Giả phải có ý chí của Vũ Trụ Tối Cường Giả đỉnh cao là được.
- À.
La Phong gật gật đầu.
Từ điều kiện nhận chủ, kỳ thật cũng có thể nhìn ra sự trân quý của bảo vật. Tuy phần lớn đều yêu cầu về ý chí, nhưng yêu cầu lại có những mức khác nhau.
Hắc Ngục Tháp, điều kiện nhận chủ rõ ràng cao hơn ‘Duyên Quân Côn’ cao.
Còn Thí Ngô Vũ Dực lại yêu cầu Vũ Trụ Tôn Giả phải có ý chí của Vũ Trụ Tối Cường Giả ‘. Rõ ràng cao hơn Hắc Ngục Tháp một bậc!
Về phần ‘Tinh Thần Tháp’.
Tinh Thần Tháp kỳ thật yêu cầu còn đáng sợ hơn!
Giới Chủ, phải có ý chí Vũ Trụ Tôn Giả đỉnh cao mới được! Về phần yêu cầu với Bất Hủ, thì La Phong cũng không rõ ràng lắm. Tóm lại Tọa Sơn Khách đã nói, Vũ Trụ Tôn Giả, Vũ Trụ Chi Chủ vân vân, căn bản là không thể nhận chủ! Hơn nữa một khi nhận chủ thất bại, chắc chắn sẽ chết. Điều kiện hiển nhiên còn hà khắc hơn Thí Ngô Vũ Dực!
Đến nay La Phong mặc dù thấy nhiều bảo vật, chí bảo chí cường cũng biết rất nhiều, nhưng chưa bao giờ xuất hiện việc nhận chủ thất bại là chết.
Do đó...
La Phong vẫn cảm thấy, từ điều kiện nhận chủ hà khắc như vậy, thì Tinh Thần Tháp hẳn là còn đáng sợ, đặc thù hơn nữa. Chỉ là cho tới bây giờ, Tinh Thần Tháp vẫn bình thường, không phát hiện ra đặc thù gì. Còn uy năng của Thí Ngô Vũ Dực thì quả là không bình thường. Thí Ngô Vũ Dực không trọn vẹn đã mạnh như vậy. Đương nhiên Thí Ngô Vũ Dực thuộc dòng cơ giới, vốn sở trường bộc phát vượt xa bình thường. Chỉ tiếc mình tạm thời không thể dùng Nguyên.
- Nếu Ký Ức Chi Thạch này làm cho Thủy Tổ của Đông Đế Thánh Địa ta hài lòng, sẽ còn có thể có giao dịch tiếp theo.
Bắc Chân Tinh Chủ đứng giữa hư không, nhìn La Phong bên trong cửa khoang.
- Hy vọng Ngân Hà Lĩnh Chủ đừng làm cho Thủy Tổ chúng ta thất vọng.
- Yên tâm, nhất định sẽ không thất vọng.
La Phong nói.
- Ừm.
Bắc Chân Tinh Chủ cười gật đầu, lập tức xoay người bước một bước, đã tới vết nứt cửa vào quả cầu đen, rồi lập tức cả quả cầu khổng lồ màu đen hư không tiêu thất, hiển nhiên đã thuấn di ly khai.
- Rào!
Cửa khoang Mộ Lăng Chi Chu lúc này mới hạ xuống.
La Phong thở phào một hơi.
“Tất cả đều rất thuận lợi, không xuất bất kỳ thứ gì ngoài ý muốn. Hai chí bảo chí cường đã tới tay. “La Phong trở lại điện sảnh, nhớ lại vẻ mặt Bắc Chân Tinh Chủ lúc này, La Phong cũng muốn cười.
Hắn nhìn ra được...
Bắc Chân Tinh Chủ kỳ thật muốn động thủ. Chỉ là, Bắc Chân Tinh Chủ vốn không có Vũ Trụ Nhỏ, nói về thực lực trong số Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng chỉ có thể xem như loại trung cấp, căn bản không nắm chắc bắt mình được.
“Nếu ngươi động thủ tiến vào Mộ Lăng Chi Chu, ta sẽ đóng cửa đánh chó. “La Phong thầm nói.
Dù Vũ Trụ Tối Cường Giả lợi hại tới mấy, chỉ cần vào trong Mộ Lăng Chi Chu, nhất định sẽ chết.
Chỉ là...
Các tộc đều biết sự hung hiểm trong Mộ Lăng Chi Chu, không ai dám vào cả.
Vũ Trụ Giả Định, đỉnh Lôi Đình đảo.
Hỗn Độn Thành Chủ đang ngồi bên cạnh bàn tròn bằng gỗ, trước mặt lơ lửng một màn hình. Trên màn hình có rất nhiều tư liệu. Đều là tình huống gần đây của tộc nhân loại. Từ khi Người Sáng Lập Cự Phủ ngã xuống, chín ngày qua, Hỗn Độn Thành Chủ tự nhiên luôn luôn chú ý tình huống mọi mặt. Bây giờ toàn bộ tộc quần nhân loại đều đang dùng tốc độ cao nhất đưa vô số thần linh Bất Hủ cùng tới Vũ Trụ Sơ Khai.
Song, lãnh thổ nhân loại rộng lớn, chỉ cần tập trung cũng đã rất lâu.
Cho dù hành động với hiệu suất lớn nhất, dựa vào Thần Quốc truyền tống, không tiếc tiêu hao năng lượng, vẫn cần rất lâu. Dù sao nhân loại cũng rất phân tán.
- Sư phụ.
Bên cạnh xuất hiện một đạo nhân ảnh, chính là La Phong.
Hỗn Độn Thành Chủ vừa thấy La Phong, sáng mắt lên, vội truy vấn:
- Thế nào?
- Tất cả thuận lợi, chí bảo chí cường đã tới tay.
La Phong cười nói:
- Ta có điều tra nhận chủ. Hai kiện chí bảo chí cường này đều xem như không tệ.
Tuy nói nhìn từ điều kiện nhận chủ, thì kém hơn Thí Ngô Vũ Dực, nhưng bảo bối cao đẳng chỉ khi phát huy khi có người cao hơn thôi. Còn đối với Vũ Trụ Tối Cường Giả, thì một chí bảo chí cường có sáu lớp hoa văn kì bí, và một chiếc chí bảo chí cường có chín lớp hoa văn kì bí, đều như nhau thôi! Vì có thêm một tầng hoa văn kì bí thì Vũ Trụ Tối Cường Giả căn bản cũng không có hy vọng khu sử.
- Một chiếc là Hắc Ngục Tháp.
La Phong cười nói:
- Đặc tính của Hắc Ngục Tháp thì sư phụ cũng đã biết, là một trân bảo chính thức. Chiếc kia tên là Duyên Quân Côn, là một món chí bảo chí cường loại công kích, mà Duyên Quân Côn cũng có thể tách ra được một bộ phận làm áo giáp.
Do Duyên Quân là côn, chất liệu tạo nên Duyên Quân Côn cũng rất dài, bao trùm toàn thân, hình thành áo giáp.
Tuy không bằng chí bảo chí cường chính thức.
Nhưng cũng có thể sánh ngang với Phong Ma Diệt Thần Giáp.
- Duyên Quân Côn, nặng về lực.
La Phong giải thích:
- Này đây công kích trọng lực vô cùng đáng sợ. Khi thần lực thôi phát hoa văn kì bí càng mạnh, Duyên Quân Côn càng nặng thêm, rất đáng sợ.
- À!
Hỗn Độn Thành Chủ nhíu mày, gật gật đầu.
- Như vậy xem ra, không hề nghi vấn, Hắc Ngục Tháp hẳn là thích hợp cho sư thúc ngươi Hắc Ám Chi Chủ. Đặc tính thực lực của hắn vừa vặn phù hợp với Hắc Ngục Tháp. Về phần Duyên Quân Côn, cũng thích hợp với Bành Công Chi Chủ. Trong những đỉnh cao của tộc nhân loại ta, cũng chỉ có Bành Công Chi Chủ là cực sở trường về vũ khí côn
- Hắc Ám Chi Chủ? Bành Công Chi Chủ?
La Phong giật mình.
- Sư phụ!
La Phong vội nói:
- Thực lực ngươi là đệ nhất cả tộc ta bây giờ. Một khi phối hợp với chí bảo chí cường, nhất định là cấp sáu. Sư phụ hẳn nên sử dụng Hắc Ngục Tháp. Cung điện chí bảo chí cường quan trọng nhất là phòng ngự. Do đó ai cũng có thể sử dụng, không có việc thích hợp hay không thích hợp.
Bất luận là địa vị của Hỗn Độn Thành Chủ trong tộc nhân loại, hay La Phong tự nghĩ, đều hy vọng Hỗn Độn Thành Chủ dùng Hắc Ngục Tháp.
Cũng không thể để ‘Hỗn Độn Thành Chủ’ vốn phải Chưởng Khống Giả Vũ Trụ Sơ Khai chẳng có lấy một món chí bảo chí cường nào, còn La Phong, Bành Công Chi Chủ, Hắc Ám Chi Chủ đều có chí bảo chí cường được.