Thiên : Chiến thần La Phong
Chương bảy mươi hai: Hội Đấu Giá
Ngưởi dịch: Workman
Nguồn:
Trong phòng luyện võ.
La Phong mặc áo bào trắng rộng rãi khoanh chân ngồi, nhưng hắn đang ngồi trên Độn Thiên Toa, bảo trì khoảng cách cách mặt đất gần nửa thước, cả người lơ lửng giữa không trung như vậy. Còn đôi mắt La Phong lại sâu xa như biển, lặng lẽ dán mắt vào mười hai lưỡi Độn Thiên Toa trôi nổi phía trước, theo tâm ý khống chế...
Chỉ thấy cả mười hai lưỡi dao màu xám bạc giống như đang nhảy múa, bắt đầu phiêu động chung quanh hắn.
Tựa như mười hai vòng tròn quỷ dị quanh La Phong.
Nếu ghi lại quỹ tích mười hai lưỡi dao này, có thể phát hiện ra đây là một đồ hình mê cung vô cùng tinh diệu phức tạp. Cái quỷ dị chính là tốc độ của mười hai lưỡi dao này lúc thì nhanh lên, lúc thì chậm lại, lần lượt thay đổi, mắt thấy sắp va chạm, nhưng lại không va chạm. Lưỡi dao chớp động, lúc thì chậm rãi, lúc thì tăng vọt vượt qua cả tốc độ âm thanh.
- Xoẹt!
Chợt hai lưỡi dao quẹt vào nhau.
“Thất bại rồi.”
La Phong ngồi trên không, vẻ mặt luôn rất bình tĩnh, nhưng lúc này lại không khỏi khẽ mỉm cười “Thiên phú của ta tựa hồ thật sự không tệ. Vừa mới bắt đầu, đã có thể diễn luyện bức đồ thứ hai của Thiên Thần Đồ Lục rồi. Nhưng, nếu chỉ ngắn ngủn trong ba mươi hai giây, toàn bộ diễn luyện xong bức đồ thứ hai, khó khăn rất cao.”
“Khó khăn cao mới có tính khiêu chiến.”
《 Thiên Thần Đồ Lục 》, là một một loại phương pháp huấn luyện tinh thần niệm sư về 'Khống vật ‘ trong bí tịch Tinh Thần Niệm Sư Cơ Sở. Trong đó có đồ án. Dựa theo bí tịch miêu tả, bây giờ trên địa cầu, tinh thần niệm sư giỏi nhất, cũng chỉ có thể diễn luyện đến đồ án thứ . La Phong rất nghi hoặc...
Đã thế thì mấy phần sau ở đâu mà ra?
“Tu luyện 《 Thiên Thần Đồ Lục 》, thật là mệt.” La Phong lắc lắc đầu, cao giọng hô:
- Mở màn ảnh ra!
Nhất thời, màn hình trong phòng luyện võ lập tức chiếu ra một cột sáng. Chiếu vào vách tường màu trắng, rồi xuất hiện màn hình máy vi tính rất lớn.
- Video chat.
La Phong hô
- Nối với Từ Hân.
- Tu tu tu
Màn hình video đã bắt đầu phát ra tín hiệu xin chat.
“Lúc này là gần mười giờ sáng. Bây giờ mùa nghỉ hè, Từ Hân hẳn là có thể lên mạng chứ?” La Phong đợi. Đại khái nửa phút sau, video mới chuyển được.
Rào!
Trên màn hình vách tường xuất hiện Từ Hân mặc áo ngủ, bưng cà phê hơi nghi ngút, tóc xõa tung, tựa hồ hơi buồn ngủ.
- La Phong.
Từ Hân cố gắng mở mắt.
- Không thể nào, bây giờ mười giờ sáng, ngươi vẫn còn đang ngủ à?
La Phong kinh ngạc cười nói.
- Cái gì mà mười giờ sáng, bây giờ là buổi tối. - Từ Hân bất lực nói.
- Buổi tối? - La Phong sửng sốt.
Từ Hân tựa hồ hơi tỉnh rồi, liền nói:
- Ta bây giờ đang ở Mỹ Lợi Kiên, không còn ở quốc nội nữa. Mặc dù quốc nội là buổi sáng, nhưng ta bên này là buổi tối rồi.
La Phong giật mình.
- Ủa, La Phong.
Từ Hân qua video, kinh ngạc nhìn La Phong
- Nhìn sau lưng ngươi, không phải là đại lục Australia hoang vu?
Tại Úc Châu đại lục, La Phong cũng từng chat với Từ Hân rồi, nhưng lần đó hắn thông qua đồng hồ thông tin. Video phát ra hình huyệt động, núi đá hoang vu.
- Ta về rồi, đang ở cơ sở Giang Nam Thị. - La Phong cười nói.
- Trở về?
Từ Hân càng giật mình
- Ngươi không phải nói sẽ ở Úc Châu đại lục một tháng sao...
- Nếu biết ngươi về sớm, ta đã không đến Mỹ Lợi Kiên rồi.
Từ Hân tựa hồ hơi không cam lòng, đích xác... Từ khi La Phong đi trại huấn luyện tinh anh, hai người họ luôn không gặp mặt nhau, luôn chỉ video chat.
Nếu biết La Phong trở về, sao Từ Hân lại đi Mỹ Lợi Kiên chứ.
- Nhớ ta thế à?
La Phong đùa giỡn.
- Hừ!
Từ Hân nhíu mũi, ra vẻ khinh thường, rồi lập tức nói sang chuyện khác
- Lần này trở về bao lâu? Ta ở Mỹ Lợi Kiên đại khái hơn một tuần nữa là về. Sau đó có thể theo cả gia tộc bay về. Lần này về... ba mẹ ta còn bảo ta phải tham gia một yến hội trọng yếu, ngày một tháng chín, nói là nghênh đón tân nhậm giám sát sứ Cực Hạn Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị. Ngày đó ta lại khai giảng, ba mẹ ta không nên ép ta tham gia.
La Phong chớp mắt.
Xem ra Từ Hân còn chưa biết tân nhậm giám sát sứ là ai?
- Tân nhậm giám sát sứ, rất tài ba đó. Từ Hân, ngươi có biết tân nhậm giám sát sứ là ai không?
La Phong cố nén cười nói.
- Không biết, giám sát sứ... Dù hắn có là một cường giả lợi hại ghê gớm đi, nhưng có quan hệ gì với ta chứ.
Từ Hân tựa hồ cũng không có hứng thú nói về giám sát sứ, liền nói
- Được rồi, lần này ta tới Mỹ Lợi Kiên, cũng rất không vui, La Phong, ngươi không biết chứ, ta lần này...
Ngày mười lăm tháng tám.
Ngày mười lăm hàng tháng, Chiến Thần Cung đều tiến hành bán đấu giá một lần. Ngày này trên chín mươi phần trăm các chiến thần toàn cầu đều tụ tập tới đây, tham gia thịnh hội này.
Lúc : giờ Hoa Hạ, Đấu Giá Sảnh trong Chiến Thần Cung, không gian giả định.
Bố cục Đấu Giá Sảnh tương tự như nhà hát, xếp thành hình tròn, ở giữa sảnh chính là nơi trưng bày vật phẩm, còn đài bốn phía, chính là vô số những chỗ ngồi, tổng cộng có chỗ ngồi.
Còn lúc này trong Đấu Giá Sảnh, biển người đã đông nghịt, các chiến thần quần tam tụ ngũ ở đây.
Tiếng nhạc du dương, vang vọng cả Đấu Giá Sảnh.
- La Phong.
- La Phong, bên này.
La Phong mặc quần áo đơn giản, khi vừa vào, lập tức các chiến thần Cực Hạn Vũ Quán có không ít người vẫy tay nhiệt tình gọi.
- La Phong tiên sinh, xin chào.
- La Phong tiên sinh.
Đi trong hành lang Đấu Giá Sảnh, hai bên có vô số chỗ ngồi, đều là các chiến thần, hoặc là da đen, hoặc là da vàng, da trắng, đến từ các nơi trên thế giới, hiển nhiên rất hữu hảo với La Phong. La Phong cũng mỉm cười gật đầu, chẳng mấy chốc đã tới chỗ nơi các chiến thần Cực Hạn Vũ Quán đang tụ lại.
Số lượng chiến thần Cực Hạn Vũ Quán đích xác xem như 'mênh mông cuồn cuộn ', chiếm cả một mảng lớn, chỉ cần mắt thường lướt qua tối thiểu cũng phải mấy trăm người.
“Không hổ là thế lực tinh anh đệ nhất trong thiên hạ. Số lượng nhiều nhất về chiến thần lẫn nghị sĩ.” La Phong thầm nghĩ.
- Ủa?
La Phong liếc mắt thấy một thân ảnh mặc y phục màu tím, vội quay qua:
- Giang Phương sư phụ.
- La Phong, ừm.
Giang Phương cười nhìn đệ tử trước mắt. Nàng chỉ cho rằng La Phong rất khá về phương diện đao pháp thân pháp, nhưng không ngờ đệ tử của nàng mạnh nhất lại là về phương diện 'Tinh thần niệm lực’. Bây giờ thoáng cái đã thành chiến thần vô địch, lại đảm nhiệm chức giám sát sứ của một Căn Cứ Thị cỡ lớn như cơ sở Giang Nam Thị, Giang Phương cũng không khỏi cảm thấy thế sự vô thường, biến hóa quá nhanh.
Giữa các giám sát sứ cũng có địa vị khác nhau.
Căn Cứ Thị cỡ lớn, dân cư hai ba ức, Căn Cứ Thị loại nhỏ thì dân cư có lẽ không quá một ức! Ngũ đại cường quốc toàn thế giới có hai mươi ba Căn Cứ Thị, cộng lại tổng cộng năm mươi hai Căn Cứ Thị. Tổng dân cư nhân loại là chừng bảy mươi ức, chia ra cho một Căn Cứ Thị, thì dân cư trung bình cũng trên một ức mà thôi.
Cơ sở Giang Nam Thị, hiển nhiên thuộc loại Căn Cứ Thị cỡ lớn.
- La Phong, ngồi đó đi.
Giang Phươngcười chỉ sang bên cạnh.
- Dạ.
La Phong cũng ngồi bên cạnh.
- Đợt lát nữa hội đấu giá chấm dứt, ta giới thiệu cho ngươi vài chiến thần khác ở vũ quán chúng ta. Trong vũ quán chúng ta, tính cả ngươi thì tổng cộng có ba chiến thần vô địch.
Giang Phương cười nói.
Một ngách nhỏ trong Đấu Giá Sảnh, hai vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt đang ngồi đó.
- La Phong tới rồi.
Duy Ny Na nhìn về phía xa xa.
- Xem ra rất được hoan nghênh.
Lý Diệu cười lạnh một tiếng. Bây giờ ánh mắt, khí chất Lý Diệu đều có thể nói là tạo cảm giác 'chớ có tới gần’. Một vài chiến thần ngồi bên cạnh Lý Diệu, cũng có mấy người quen cũ của Lý Diệu lúc trước, nhưng bây giờ cũng không khỏi nhíu mày khi thấy khí chất, ánh mắt của Lý Diệu.
Biển người đông nghịt trong Đấu Giá Sảnh, trên ba ngàn chiến thần xuất hiện trong Đấu Giá Sảnh.
- Các vị!
Cả Đấu Giá Sảnh nhanh chóng yên lặng. Tiếng nhạc cũng biến mất.
Xoát!
Một ngọn đèn chiếu rọi giữa đài trung ương. Một nam tử gốc Hoa và một người da trắng đang đứng trên đài. Một người dùng tiếng Hán, su đó người da trắng dùng tiếng Anh dịch lại.
- Hôm nay, ngày tháng tám, chúng ta lại một lần nữa gặp nhau.
Nam tử gốc Hoa cười nói, người da trắng cũng dịch lại một lần, hai người đồng thời vung tay lên...
Nhất thời chung quanh đài trung ương, hiện lên đủ loại vật phẩm, nhiều vô cùng, chỉ một lát sau, chúng lại biến mất.
- Hội đấu giá lần này, tổng cộng có vật phẩm đấu giá.
Nam tử gốc Hoa cười nói
- Có lẽ nơi này đã có người muốn chúng rồi. Ta cũng không nói nhiều. Ta bây giờ chính thức tuyên bố, hội đấu giá lần này bắt đầu!
- Vật phẩm đấu giá đầu tiên, là một tác phẩm nghệ thuật, Vincent van Gogh sáng tác năm danh tác 《 chân dung bác sĩ Gachet 》, giá chót là ức Hoa Hạ tệ.
Nam tử gốc Hoa vừa dứt lời, trên bầu trời Đấu Giá Sảnh lập tức hiện lên một danh họa khổng lồ, từ từ xoay tròn trên bầu trời, để mỗi chiến thần đều có thể thấy.
(Bức Portrait of Doctor Gachet (Chân dung bác sĩ Gachet) của họa sĩ Van Gogh, người Hà Lan ( - ) được bán với giá , triệu USD vào ngày /- cho thương gia người Nhật tên là Ryoei Saito tại nhà bán đấu giá Christie's ở New York.
Đứng đầu danh sách bức tranh đắt nhất thế giới là Chân dung Bác sĩ Gachet (Portrait of Doctor Gachet) của Vincent Van Gogh (-). Tác phẩm nổi tiếng này đã thuộc về doanh nhân người Nhật Ryoei Saito sau phiên đấu giá ở Christie's, New York (Mỹ) ngày // với giá tiền khổng lồ là , triệu USD. Sau đó ngày, ông Saito cũng trở thành chủ nhân của bức hoạ giá cao thứ hai Au Moulin de la Galette của Auguste Renoir (-), người Pháp, hoạ sĩ theo trường phái ấn tượng, sau khi nghiến răng bỏ ra , triệu USD.)
Dưới đài, nơi các các chiến thần Cực Hạn Vũ Quán, La Phong nghe thấy vật phẩm đấu giá đầu tiên không khỏi kinh ngạc:
- Giang sư phụ, đến cả danh họa đồ cổ cũng có đấu giá ở đây à?
- Đương nhiên.
Giang Phương thì thào, nhỏ giọng
- Hội đấu giá Chiến Thần Cung là hội đấu giá lớn nhất toàn thế giới, không chỉ riêng là chiến thần tham gia đấu giá, sau lưng các chiến thần là các tổ chức, thế lực khắp nơi. Do đó đủ loại bảo vật hiếm quý đều sẽ được đem ra đấu giá. Mấy thứ như danh họa đồ cổ, chỉ có thứ có giá cao nhất mới có tư cách tham gia đấu giá ở đây. Danh họa đồ cổ bình thường căn bản không lên tới mức tối thiểu là mười ức Hoa Hạ tệ.
La Phong gật gật đầu.
Kỳ thật thời kỳ Đại Niết Bàn quả là thời kỳ đáng sợ với những thứ danh họa đồ cổ được lưu truyền. Rất nhiều danh họa đồ cổ đã bị mất hoặc hư hao khi nhân loại đào vong. Do đó bây giờ, xã hội nhân loại sau khi được yên ổn với hình thức các 'Căn Cứ Thị', giá những thứ đồ cổ danh họa bây giờ lên rất cao.
- Vật đấu giá thứ tám, là một lố thuốc gien cấp A, một lố đó có mười phần, giá chót là ức Hoa Hạ tệ.
La Phong nghe rất nhiều vật, nhưng chưa ra tay đấu giá.
Rốt cục
- Vật đấu giá thứ ba mươi chín, một phần Sinh Mạng Thủy, giá chót là một trăm ức Hoa Hạ tệ.
Thanh âm vang lên, La Phong vốn luôn luôn rất bình tĩnh, lúc này mắt sáng rực lên, chỉ thấy trên bầu trời Đấu Giá Sảnh chợt xuất hiện một ống nghiệm đựng đầy Sinh Mạng Thủy.
“Rốt cục cũng tới rồi.” Đôi mắt La Phong tập trung vào Sinh Mạng Thủy giữa không trung.