Thôn Phệ Tinh Không

chương 3: thượng tướng lục quân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên : Thi thể năm vạn năm

Chương ba: Thượng Tướng Lục Quân

Người dịch: Workman

Biên tập: Jonyhoanganh

Nguồn:

Từ sau thời kỳ Đại Niết Bàn, hải dương luôn là lãnh địa của quái thú! Ở trên địa cầu, diện tích hải vực so với lục địa lớn hơn rất nhiều, hải dương vô biên vô bờ sinh ra đủ loại quái thú! Có thể nói, nếu ném một người vào biển, cho dù kỹ năng bơi của hắn tốt đến mấy, e rằng chỉ ngắn ngủn vài giây sẽ bị chúng ăn chỉ còn lại bộ xương!

Hải vực Thái Bình Dương, dưới đáy biển sâu trên ba ngàn thước, quả trứng hình bầu dục thật lớn màu đen không nhúc nhích, sau khi nó rơi vào khu hải vực này đại khái khoảng mười hai phút, một con quái thú họ nhà cá dài chừng tám thước, với những vẩy cá màu xanh bơi tới bên cạnh quả trứng, bơi quanh vài vòng. Con quái thú này từ từ bơi quanh, nó có trí tuệ đơn giản... nên đoán rằng cự đản trước mắt này hẳn không phải là một tảng đá. Đột nhiên... con cá quái thú há hoác mồm ra, chỉ thấy hàm răng hung ác khổng lồ sắc nhọn, lại có tới hai lớp như một cái máy nghiền, nó há miệng cắn mạnh một phát vào quả trứng!

“Rắc!” Đầu con cá quái thú khổng lồ đau đớn tới mức lắc lư cả người, cái miệng rộng lại mờ ảo có vết máu, mấy cái răng gãy rời!

Phải biết rằng lực của hàm răng nó rất kinh người. Với con cá quái thú, cho dù đá ở dưới đáy biển cũng có thể dễ dàng cắn thành mảnh nhỏ. Cho dù thi thể quái thú cấp lãnh chúa, cũng không đến mức làm gãy răng nó!

Nó vô cùng kinh sợ. Quái thú loại cá voi xanh quất đuôi,

Phù… một tiếng, nhanh chóng ly khai. Còn quả trứng màu đen vẫn nằm dưới đáy biển không nhúc nhích. Trên vỏ trứng, vẫn pha những hoa văn đen lẫn vàng thần bí. Lúc trước con cá quái thú đã cắn một cú kinh khủng, thế mà chẳng hề lưu lại dấu vết nào cả.

Trên địa cầu, nhân loại vẫn sống như thường ngày. Từ khi La Phong và Từ Hân xác định quan hệ, đặc biệt thời gian này là lúc nghỉ hè, Từ Hân không phải đi học, nên đôi tình lữ trẻ thường xuyên du ngoạn các nơi. Còn sáng và tối mỗi ngày là thời gian La Phong tu luyện.

Qua giờ ngọ... là thời gian của La Phong và Từ Hân. Ăn xong cơm trưa, hai người đáp phi cơ chiến đấu thông minh, đi các Căn Cứ Thị ở Hoa Hạ Quốc trong một thời gian rất ngắn.

Buổi sáng ngày hai mươi sáu tháng tám, tiểu khu Minh Nguyệt, thành Dương Châu, lầu một Hội Quán Cực Hạn, trong phòng luyện võ chuyên dành cho La Phong. La Phong đang khoanh chân tĩnh tọa trên Độn Thiên Toa, lơ lửng giữa không trung.

“Đồ án thứ ba.” La Phong nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên rõ ràng một đồ án tựa như một bản đồ mê cung cực kỳ phức tạp.

Veo! Veo! Veo!

Mười ba lưỡi đao đang nhanh chóng xoay tròn quanh thân thể La Phong, di động theo quĩ tích trong đầu La Phong. Vì đồ án đó có vô số những nơi đan chéo, do đó... các lưỡi dao thường xuyên lướt qua nhau rất sát.

“Chậm.”

“Nhanh, nhanh hơn.”

“Không ổn, chậm lại!”

La Phong khẩn trương tới mức đổ mồ hôi trán. Một khoảng không chung quanh là những lưỡi dao bay múa, mười ba lưỡi dao từ phía trước, phía sau, một bên không ngừng bay qua.

“Gia tốc.”

“Dừng lại!”

La Phong mở bừng mắt, ánh mắt quét về phía đồng hồ thông tin trên cổ tay trái, mở ra công năng tính thời gian trên đồng hồ, con số đang nhanh chóng nhảy lên.

“, giây? Mặc dù chậm, nhưng cuối cùng cũng là lần đầu tiên hoàn thành toàn bộ đồ án thứ ba.”

“Nhưng trong khi làm, khi ta ‘dừng lại’, đã trì hoãn tối thiểu mất vài giây, làm tổng số thời gian là , giây. Thời gian hợp lệ là , giây.”

La Phong không khỏi lắc đầu. Càng về sau, thời gian giảm bớt càng khó. , giây còn được, chứ giảm xuống , giây, tuy thời gian nhìn như chênh lệch không lớn, nhưng khó khăn lại chênh lệch rất nhiều...

Về phần thời gian hợp lệ là ', giây’ đúng, hiện tại đối với La Phong còn cách một đoạn xa. Phải đi từ từ, chỉ có thể chăm chú từng bước một.

“Tiếp tục!”

La Phong nhắm mắt lại, thử một lần nữa.

Bình thường vài giây có thể luyện tập một lần! Khi huấn luyện “Thiên Thần Đồ Lục”, La Phong mỗi ngày đều phải huấn luyện tới mấy ngàn lần! Có thể nói, thời gian buổi sáng cơ hồ đều là huấn luyện “Thiên Thần Đồ Lục”. Bình thường sau khi huấn luyện chấm dứt, cả người đều mỏi mệt không chịu nổi.

Về phần thời gian buổi tối, La Phong đều bỏ ra để huấn luyện về tố chất thân thể, đao pháp, thân pháp. Mặt trời đã lên cao, đại khái chừng mười giờ sáng, La Phong vẫn đắm chìm trong tu luyện, tinh thần niệm lực cường đại có thể giúp hắn duy trì tu luyện lâu, thứ duy nhất khiến hắn mệt mỏi là mệt ở trong lòng. Dù sao sáng mỗi ngày đều tập trung cao độ luyện mấy ngàn lần, cho dù là chiến thần vô địch, nếu không đủ nghị lực cũng không làm được.

Muốn đạt được thực lực... thiên phú là rất trọng yếu, nhưng nghị lực còn nhiều hơn!

“Ủa”

La Phong mở mắt, xuyên qua cửa sổ phòng luyện võ nhìn ra bên ngoài. Một chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay màu xanh lam đang từ trên cao từ từ hạ xuống, cuối cùng đáp xuống một bụi cỏ trong tiểu khu Minh Nguyệt.

Quán trưởng Ô Thông dẫn một vài vũ giả ra nghênh đón một ai đó. Phi cơ chiến đấu hình đĩa bay màu xanh lam thẫm mở cửa ra. Phía trong đi ra tổng cộng ba người.

Đáng tiếc, La Phong chẳng biết lấy một ai.

“Ba người này có thân phận gì, đến tiểu khu Minh Nguyệt làm chi?”

La Phong đang khoanh chân tĩnh tọa trên Độn Thiên Toa, khẽ nhíu mày

“Có thể đáp phi cơ chiến đấu, tựa hồ cũng phải có thân phận.”

“Ô thúc không báo cho ta ra đón, phỏng chừng cũng không phải nhân vật quá trọng yếu.”

La Phong bây giờ chính là giám sát sứ cơ sở Giang Nam Thị, thực lực là chiến thần vô địch, rất ít người buộc hắn phải ra đón tại chân cầu thang máy bay.

“Tiếp tục!” La Phong nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện “Thiên Thần Đồ Lục”

La Phong hiểu rõ... thiên phú của mình cho dù giúp mình tiến tới 'chiến thần cao cấp đỉnh cao' nhanh như tên lửa, song bây giờ viên cầu vàng sậm đã vỡ, từ chiến thần đột phá tới 'tồn tại trên cấp chiến thần’ thì căn bản không có biện pháp dựa vào thiên phú.

Chỉ có thể cố gắng bước từng bước! Rất nhiều người bị vây ở mức chiến thần cao cấp, không biết phải làm như thế nào. Còn La Phong lại biết một con đường thích hợp cho tinh thần niệm sư... “Thiên Thần Đồ Lục”!

Mặc dù phải tu luyện rất nhiều, nhưng mỗi lần đều tiến bộ từng chút, làm cho La Phong cách điểm đột phá gần hơn một chút.

- Tíc! Tíc! Tíc!

Không biết huấn luyện bao nhiêu lần, đồng hồ thông tin đột nhiên vang lên một tiếng kêu.

- Phù!

La Phong mở mắt xem đồng hồ thông tin

“Đồng hồ báo thời gian đã kêu, đã giờ rồi, nên về ăn cơm trưa thôi.”

Veo! Veo! Veo!

Độn Thiên Toa lập tức uốn lượn, hóa thành vô số lưỡi dao, từ dưới chân La Phong, nối đuôi nhau chui vào áo giáp màu đen. La Phong đáp xuống mặt đất.

“Hả?”

La Phong ánh mắt lóe lên, nhìn máy kiểm tra “Mới nửa tháng không kiểm tra tố chất thân thể, để thử một chút!”

Khi phòng luyện võ chuyện môn này được lập ra, lúc đó La Phong đã tự mình kiểm tra một lần. Nhưng La Phong đã phục dụng 'Long huyết’ và 'Thiên Niên Liễu Mộc Tâm', lúc trước chỉ hấp thu một bộ phận mà thôi, còn có rất nhiều dược lực của long huyết, sức mạnh sinh cơ ngập tràn của Thiên Niên Liễu Mộc Tâm vẫn tiềm phục trong cơ thể hắn mà không được hấp thu! Khi La Phong tu luyện, năng lượng nhanh chóng được hấp thu, do đó tiến bộ ngày nay của La Phong là rất kinh người!

“Lực quyền!” La Phong mở máy kiểm tra lực quyền ra. “Bùng!”

Nắm tay La Phong tựa như sao băng, nện vào bia quyền máy kiểm tra lực quyền. Bia quyền rung mạnh một cái.

Máy kiểm tra lực quyền do bọn người Chu hội trưởng đưa tới là loại máy kiểm tra cao nhất.

“Tích!”

.kg... màn hình hiển thị xuất hiện con số.

La Phong nở nụ cười: “Được rồi, cách .kg một chút. Phỏng chừng tu luyện thêm một hai tháng sẽ đạt được rồi.” Gần đây sau khi về nhà một thời gian, tố chất thân thể hắn được đề cao lên rất kinh người. Chẳng trách đến cả ‘Hồng' cũng nói, La Phong liên tục phục dụng long huyết, Thiên Niên Liễu Mộc Tâm, trong cơ thể tiềm phục vô số sức mạnh còn sót lại, căn bản không nên phục dụng thêm bảo vật gì khác nữa. Chỉ cần tu luyện hấp thu sức mạnh, có thể được đề cao với tốc độ kinh người.

“Tốc độ!” La Phong mở ra máy kiểm tra tốc độ, rồi đứng trên đường băng.

Vèo!

La Phong gia tốc như chớp, bước đầu tiên thoáng cái bộc phát tới cấp tốc độ âm thanh, sau đó liên tục gia tốc, đại khái chạy tám chín bước, đã đến mức cực hạn.

Hắn hóa thành một tàn ảnh, nhanh chóng lóe lên lướt qua bên cạnh máy kiểm tra, sau đó nhanh chóng chậm lại.

- , thước mỗi giây?

La Phong nhìn số lẩm bẩm nói

- Tốt

Về phần phản ứng thần kinh?

Làm tinh thần niệm sư, còn phải kiểm tra sao? Tuyệt đối là chiến thần cao cấp đỉnh cao, cấp bậc xuất sắc!

“Thêm một hai tháng nữa, tố chất thân thể đạt tới 'Chiến thần cao cấp’ rồi.”

“Chừng hai năm nữa, tố chất thân thể có thể đạt tới 'Chiến thần cao cấp đỉnh cao’.”

La Phong mặc đồ luyện công rộng rãi, cứ như vậy đi ra khỏi phòng luyện võ.

Kẹt!

Cửa phòng luyện võ tự động đóng lại.

- La giám sát sứ.

Trên hành lang ngoài phòng luyện võ, một thanh niên mỉm cười đứng đó, khẽ khom người

- Tư lệnh viên đang ở phòng họp bên cạnh chờ La giám sát sứ.

- Tư lệnh viên? Tư lệnh viên ở đâu?

La Phong nghi hoặc.

Mình tựa hồ không biết gì về tư lệnh viên.

- Tư lệnh viên Quân khu Đông Nam.

Thanh niên mỉm cười.

- Đi thôi.

La Phong gật đầu

Trong lòng lại thất kinh...

Bây giờ chung quanh mỗi một Căn Cứ Thị đều có quân khu, nhưng bình thường cũng chỉ là quân khu thuộc cấp bậc Căn Cứ Thị, được gọi là 'Quân phân khu’, như quân khu Bắc cơ sở Giang Nam Thị, chính là Quân phân khu! Còn quân khu Đông Nam thì khác... quân khu Đông Nam được thành lập chủ yếu là để đối phó với quái thú từ Đông hải xông vào đại lục, là hai Đại Quân Khu!

Một Đại Quân Khu, riêng về binh lực cũng mạnh hơn Quân phân khu vài lần, chưa nói tới việc được phân rất nhiều binh khí, hơn Quân Phân Khu rất nhiều.

Bên trong phòng họp.

La Phong vừa đi vào phòng họp, liếc mắt đã thấy trong phòng họp có ba người, một nam tử trung niên tóc hơi lốm đốm bạc, ngồi thẳng tắp, ánh mắt sắc sảo như hùm beo. Bên cạnh hắn là một trung niên đeo kính. Người thứ ba chính là quán chủ hội quán Ô Thông. - Xin chào, La Phong tiên sinh.

Nam tử trung niên bên cạnh đứng lên, nam tử đeo mắt kính cũng mỉm cười đứng lên.

- Xin chào.

La Phong hơi nghi hoặc.

Nhưng vẫn tỏ vẻ hảo cảm... vì hắn nhận ra, đây là những người vừa đáp phi cơ chiến đấu đĩa bay tới. Người ta hiển nhiên đi tới đây đã hai ba giờ rồi, mà vẫn không làm phiền mình tu luyện, mà chỉ lẳng lặng chờ đợi! Chỉ cần như vậy, mình cũng nên nể mặt người ta.

- La Phong.

Ô Thông bên cạnh cười nói

- Ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là tư lệnh viên quân khu Đông Nam Lý Đạt Uy Lý tư lệnh. Người bên cạnh chính là phó tư lệnh viên Vương La Hàn, Vương phó tư lệnh.

La Phong gật gật đầu.

Tư lệnh Quân khu Đông Nam, làm tư lệnh Đại Quân Khu, quân hàm là thượng tướng lục quân, là quân hàm cao nhất Hoa Hạ Quốc bây giờ!

Còn Quân Phân Khu bình thường, như tư lệnh viên quân khu Bắc cơ sở Giang Nam Thị, quân hàm chỉ là thiếu tướng lục quân. Chỉ cần nhìn quân hàm là tưởng tượng được, thực lực 'Đại Quân Khu' và 'Quân Phân Khu' chênh lệch như thế nào! Lý Đạt Uy đã có thể thống lĩnh quân khu Đông Nam, tuyệt đối là một nhân vật quan trọng của Hoa Hạ Quốc!

Nhân vật quan trọng lại tự mình đến, hơn nữa thà chờ đợi hai ba giờ, cũng không quấy rầy mình tu luyện.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio