Thôn Phệ Tinh Không

chương 7: không thể lùi bước

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên : Thi thể năm vạn năm

Chương bảy: Không Thể Lùi Bước

Người dịch: Workman

Biên tập: Jonyhoanganh

Nguồn:

Đại sảnh vốn đang náo nhiệt chợt yên lặng lại. Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên có vẻ cơ bắp mặc âu phục đen có đôi mắt như lôi điện, trên miệng treo một nụ cười mỉm. Hắn quay đầu nhìn bốn phía, miệng hô:

- La Phong giám sát sứ đâu rồi? Ở đâu? Ta vẫn luôn muốn gặp La giám sát sứ, thật là thiếu niên anh hùng!

- Ba.

Lôi Vũ Phong vội đi đến cạnh cha mình.

Người này chính là giám sát sứ của Lôi Điện Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị... Lôi Mãnh! Có thể đảm nhiệm giám sát sứ của một Căn Cứ Thị cỡ lớn, Lôi Mãnh cũng là nhân vật rất có danh vọng trong chiến thần cao cấp. Nói về thực lực, hắn mạnh hơn Ngốc Thứu Lý Diệu một bậc. Đương nhiên, hắn yếu hơn Huyễn Ma Tạp Đặc Lan một chút.

Huyễn Ma Tạp Đặc Lan, tố chất thân thể đạt tới chiến thần cao cấp đỉnh cao, còn có tinh thần niệm lực.

Còn Lôi Mãnh có tố chất thân thể thuần túy đạt tới đỉnh cao.

- Lôi Mãnh tới rồi, việc này thú vị đây.

- Không biết việc này sẽ phát triển ra sao.

Trong đại sảnh đều ồn ào, ai nấy đều hứng thú muốn xem trò chơi này. Ai nấy đều thỉnh thoảng nhìn về phía Lôi Mãnh, rồi lúc thì nhìn về phía La Phong!

Phóng mắt toàn thế giới, ai chẳng biết Lôi Điện Vũ Quán và Cực Hạn Vũ Quán luôn đối chọi gay gắt, cạnh tranh lẫn nhau! Người khác không dám chơi Cực Hạn Vũ Quán, nhưng người Lôi Điện Vũ Quán lại dám! Còn Hồng và 'Lôi Thần' ngược lại có thái độ khuyến khích người dưới trướng cạnh tranh.

La Phong đang đứng cạnh đại biểu ngành mạnh nhất quân đội Hoa Hạ Quốc, tổ chức ‘Hoa Sơn’, nghe Lôi Mãnh giám sát sứ nói thế, La Phong lại chẳng thèm liếc mắt nhìn coi như không thấy, mà mỉm cười nhìn đại biểu ngành quân đội bí mật, mỉm cười đưa tay nói:

- Xin chào, ta là La Phong, ta sớm nghe đại danh Cổ nghị sĩ, luôn rất kính ngưỡng. Rất vui khi có thể biết được đệ tử của Cổ nghị sĩ.

- Giang Long ta cũng rất vui khi biết La giám sát sứ, một nhân tài như vậy.

Giang Long rất vui với La Phong.

Phải biết rằng vừa rồi đột nhiên Lôi Mãnh gia nhập bàn cờ, người bực mình nhất ngược lại chính là Giang Long! Vì La Phong vừa muốn nói với hắn, Lôi Mãnh đã xuất hiện. Nếu La Phong quay đầu lại nói với Lôi Mãnh, sẽ làm Giang Long rất giận... làm như vậy chẳng phải Giang Long sẽ rất mất mặt sao? Còn bây giờ hành vi của La Phong lại không coi Lôi Mãnh ra gì, coi như không thấy, mà vẫn tiếp tục mỉm cười trò chuyện với Giang Long.

Giang Long đương nhiên thấy thống khoái! Còn những người phe Lôi Mãnh trong đại sảnh đương nhiên trong lòng không thoải mái rồi.

- Giám sát sứ, Giang tổ trưởng là một đệ tử lợi hại nhất của Cổ nghị sĩ đó.

Hội trưởng Chu Chính Vĩnh sực tỉnh, cũng vội mỉm cười giới thiệu:

- Bây giờ hắn đã là chiến thần cao cấp, là cao thủ nhất đẳng trong 'Hoa Sơn'.

- So với La giám sát sứ thì còn chênh lệch mà.

Giang Long mỉm cười.

- Nói về kinh nghiệm, Giang tổ trưởng hơn ta nhiều.

La Phong cũng mỉm cười nói.

Mấy lời khen qua khen lại này, La Phong đã nể mặt Giang Long, Giang Long cũng phải nể mặt La Phong.

- Xin lỗi không tiếp được.

La Phong nói.

- La giám sát sứ cứ tự nhiên.

Giang Long cười nói:

- Lát nữa chúng ta nói thêm.

Sau khi trò chuyện với Giang tổ trưởng đại biểu Hoa Sơn, ngành mạnh nhất quân đội Hoa Hạ Quốc, La Phong mới dẫn Từ Hân cùng mỉm cười đi về phía Lôi Mãnh, Lôi giám sát sứ.

- La giám sát sứ, phụ thân ta đã tới tận đây chúc mừng ngươi, cũng vui vẻ muốn trò chuyện với La giám sát sứ, nhưng La giám sát sứ lại như không thấy phụ thân ta vậy.

Lôi Vũ Phong tóc dài gợn sóng cau mày, nói vẻ hơi bất mãn.

- Thật là làm cho người ta...

- Vũ Phong.

Lôi Mãnh vung tay lên, ngăn cản nhi tử tiếp tục nói.

La Phong thấy thế thì thầm cười. Nếu Lôi Mãnh muốn ngăn cản nhi tử nói, thì e rằng hắn đã sớm ngăn cản rồi... Lúc trước mình nhận được bưu kiện do vũ quán tổng bộ toàn cầu đưa tới nói về trách nhiệm của giám sát sứ, trong đó nhắc tới việc phải giữ danh dự của Cực Hạn Vũ Quán. Đặc biệt là trong việc cạnh tranh với Lôi Điện Vũ Quán ‘Phải áp đảo đối thủ!‘

Cạnh tranh với Lôi Điện Vũ Quán đã thành một loại truyền thống! La Phong kế nhiệm vị trí này, đương nhiên cũng không thể co đầu rút cổ được.

- Rất xin lỗi, vừa rồi ta đang nói chuyện với tiên sinh Giang Long. Lôi Mãnh tiên sinh đột nhiên đến, quả thực ta không thể bỏ Giang Long tiên sinh được. Lôi giám sát sứ, ngươi nói như vậy có đúng không?

La Phong mỉm cười.

Lôi Mãnh nhướng mày một cái, nhưng không lên tiếng.

- Lôi giám sát sứ ngươi có thể tới đây, ta cảm thấy rất cao hứng.

La Phong tươi cười:

- Lát nữa chúng ta nói chuyện nhiều hơn nhé.

Nói rồi La Phong nhìn thoáng qua hội trưởng Chu Chính Vĩnh.

Chu Chính Vĩnh gật gật đầu, rồi đi về phía đài cao giữa đại sảnh.

Trên đài.

Chu Chính Vĩnh đứng nghiêm, nhìn xuống những nhân vật trọng yếu khắp nơi phía dưới, mỉm cười nói:

- Ngày một tháng chín, Cực Hạn Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị chúng ta nghênh đón tân nhậm giám sát sứ! Ông ta là ai vậy?

- Ông là một người đánh bại bốn chiến thần cao cấp Huyễn Ma Tạp Đặc Lan, Cự Hùng Khải Tháp, Huyết Ảnh Y Phàm, Ngốc Thứu Lý Diệu.

Mấy câu này làm cho Lôi Mãnh Lôi giám sát sứ phía dưới tỏ vẻ nhục nhã. Vì thực lực của Lôi Mãnh mặc dù mạnh, nhưng so với Huyễn Ma Tạp Đặc Lan thì vẫn yếu hơn một chút.

La Phong một chọn bốn, nếu thật sự đơn đả độc đấu với Lôi Mãnh, Lôi Mãnh chắc chắn phải thua!

- Trong bốn vị này có ba vị có 'Bộ đồ Hắc Thần’, thế mà gặp phải ông, họ vẫn thua. Hơn nữa ông còn được tầng lãnh đạo quyết sách của Cực Hạn Vũ Quán đánh giá là 'Chiến thần vô địch’. Hơn nữa ông còn rất trẻ.

- Không cần ta nói, tất cả mọi người đều đã biết là ai rồi!

- Chúng ta hoan nghênh...

- Tân nhậm giám sát sứ Cực Hạn Vũ Quán Cơ sở Giang Nam Thị... Chiến thần vô địch...

- La Phong!!!

Thanh âm Hội trưởng Chu Chính Vĩnh cao vút, vang vọng cả đại sảnh. Các vị phía dưới khách ai nấy cũng cười vỗ tay. Đồng thời, tiếng nhạc cũng vang lên phi thường đúng lúc. Trong tiếng nhạc, La Phong nói với Từ Hân bên cạnh một tiếng, rồi sau đó mới một mình một người mỉm cười đi lên đài.

Chu Chính Vĩnh đi xuống, La Phong đi lên.

Trên đài.

La Phong nhìn phía dưới chúng nhân, khi ánh mắt gặp Lôi Mãnh Lôi giám sát sứ, vẻ mặt không có gì là mất tự nhiên, vẫn mỉm cười.

- Các vị.

La Phong nhìn mọi người.

- Cơ sở Giang Nam Thị, là quê nhà ta! Có thể trở thành giám sát sứ Cực Hạn Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị, ta cảm thấy rất vinh hạnh! Ta không dám nói nhiều về những việc khác, nhưng, làm một giám sát sứ, ta nhất định sẽ làm tốt các trách nhiệm của mình! Tuyệt không làm mất uy danh của Cực Hạn Vũ Quán ta!

Những lời này nhất thời khiến cho tiếng vỗ tay vang dậy, đặc biệt là một phương nhân mã của Cực Hạn Vũ Quán, tiếng vỗ tay càng nhiệt liệt hơn.

Bọn người Lôi Mãnh lại chỉ lẳng lặng nhìn.

- Hoa Hạ Quốc là tổ quốc ta, tổ quốc gặp nạn, ta sẽ không buông tay. Hơn nữa cuộc chiến chủng tộc giữa quái thú và nhân loại chúng ta, cũng buộc ta không được lùi bước. Lúc trước ta đã nhận lời mời của tướng quân Lý Đạt Uy.

La Phong nhìn về phía tư lệnh Lý Đạt Uy, tư lệnh Lý Đạt Uy cũng cười gật đầu.

- Được, đêm nay mọi người nên vui vẻ, Chu hội trưởng, chuẩn bị tiệc đi.

La Phong mỉm cười.

Những khách nhân cùng dùng bữa. Kỳ thật ăn uống chỉ là qua loa, nói chuyện mới là thật! Những người có thể đến được tiệc đêm nay đều là những đại nhân vật. Họ bình thường cũng rất ít khi có thể gặp nhau. Tỷ như những nhân viên ngành đặc thù của quốc gia, làm gì mà muốn gặp là gặp được?

Tiệc đã qua, rất nhiều khách nhân đang ăn trái cây, tụm năm tụm ba nói chuyện vui vẻ.

Trong đại sảnh âm nhạc vang vọng nhu hòa, không khí rất dễ chịu.

La Phong cũng đang nói chuyện với hai người Giang tổ trưởng, Lưu Đức Khải.

Cả đại sảnh tất cả mọi người đều đang vui vẻ chợt...

- Cái gì!

Một tiếng kinh hô vang vọng đại sảnh, làm tất cả mọi người đều ngừng thảo luận, nghi hoặc nhìn lại. Người vừa cất tiếng kinh hô đó lại là tư lệnh quân khu Đông Nam, thượng tướng lục quân.. Lý Đạt Uy. Lý Đạt đang nói chuyện qua điện thoại.

- Ta sẽ lập tức trở về!

Vẻ mặt Lý Đạt Uy nghiêm túc, tắt điện thoại di động.

- Lý tư lệnh, sao vậy?

Thị trưởng Căn Cứ Thị Diệp Trung vội đi tới.

- Đại sự không ổn, tộc quần quái thú hải vực đã chiến đấu với quân dự bị khu tiền tuyến rồi.

Sắc mặt Lý Đạt Uy trịnh trọng.

Vừa nghe thế, cả đại sảnh đều ồ lên.

Tộc quần Quái thú hải vực công kích nội địa rồi?

- Cấp bậc gì?

Diệp thị trưởng vội hỏi.

- Sóng thú cấp một.

Lý Đạt Uy nói.

Trong đại sảnh tất cả mọi người đều kinh sợ. Đến cả La Phong cũng cảm thấy khiếp sợ.

Phải biết rằng 'Chiến thần Lục Cương’ đã chết trong sóng thú, lần đó chỉ là sóng chuột cấp ba! Thế mà đã có vô số quái thú họ nhà chuột rồi. Trên sóng thú cấp ba, còn có sóng thú cấp hai, sóng thú cấp một... Đương nhiên còn có cả sóng thú cấp thảm họa trong truyền thuyết nữa! Nhưng cấp thảm họa thì rất ít khi phát sinh trên địa cầu! Biểu hiện của cấp thảm họa là... quái thú Vương cấp tham dự! Khi nó xảy ra, bình thường đều để lại hậu quả thảm hại!

Sóng thú cấp một đại biểu cho sóng thú vô cùng vô tận.

- Bây giờ sóng thú cấp một bộc phát, ta phải lập tức trở về. Cũng hy vọng chư vị chiến thần, ai có năng lực vào thời điểm quyết định nên hỗ trợ!

Lý Đạt Uy nhìn về phía mọi người ở đây, ở đây có không ít chiến thần.

- Lúc này, sao có thể lùi bước.

Giám sát sứ Lôi Điện Vũ Quán Lôi Mãnh cao giọng nói, đồng thời hắn nhìn về phía La Phong.

- Lý tư lệnh, việc này không nên chậm trễ, chúng ta bây giờ đi luôn.

La Phong nói rất đơn giản, đi thẳng về phía Lý tư lệnh.

Loại việc như thế này, đặc biệt là thời khắc này, Lôi Mãnh và La Phong dù đối chọi gay gắt, nhưng khi sóng thú cấp một bộc phát, hai đại giám sát sứ sao có thể lùi bước? Một khi lùi bước, không phải là tự làm nhục uy danh vũ quán mình sao? Đảm nhiệm chức vị giám sát sứ, tự nhiên cũng phải làm hết trách nhiệm. Không thể để những nhân mã vũ quán dưới trướng không ngẩng đầu lên nổi được.

- Phong, cẩn thận.

Từ Hân vội chạy tới.

- Yên tâm.

La Phong cười, nhéo mũi nàng.

Lúc này...

La Phong đáp phi cơ chiến đấu thông minh, Lôi Mãnh cũng đáp phi cơ chiến đấu hình đĩa bay của mình, còn có một vài chiến thần muốn tham chiến cũng đáp phi cơ chiến đấu, cùng bay lên không, nhanh chóng bay về phía đông nam.

Trong lúc đó, tư lệnh Lý Đạt Uy đang trên một phi cơ chiến đấu hình đĩa bay.

Tư lệnh Lý Đạt Uy và một người thanh niên đang ngồi trên ghế.

- Tư lệnh, chiêu này e rằng sẽ có người đoán được đó.

Thanh niên đó cười nói.

Lý Đạt Uy tỏ vẻ nghiêm túc:

- Đoán được thì sao? Quái thú hải vực không ngừng tập kết, số lượng quái thú thuỷ vực trong sông Hoàng Phố đã làm cho chúng ta phải run sợ. Hôm nay không đánh, e rằng thêm một hai tháng nữa, tộc quần quái thú cũng sẽ công kích! Chúng ta cũng không thể đợi tộc quần quái thú chủ động phát động công kích chứ? Còn không bằng sớm đánh trận này!

- Chiến đấu trước, quái thú hải vực sẽ chuẩn bị không đủ.

- Hơn nữa nương vào dịp này, thoáng cái có thể làm không ít chiến thần hỗ trợ.

Lý Đạt Uy mỉm cười:

- Đặc biệt là La Phong và Lôi Mãnh, một người là chiến thần vô địch, một người cũng có bộ đồ Hắc Thần. Hai người này phối hợp phụ trợ với quân đội chúng ta, sẽ phát huy tác dụng không dưới hai mươi vạn đại quân!

Thanh niên bên cạnh gật gật đầu.

- Ngươi nói xem, đợt lát nữa La Phong và Lôi Mãnh, ai sẽ giết được nhiều quái thú hải vực cấp lãnh chúa hơn?

Lý Đạt Uy mỉm cười.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio