Thiên : Thi thể năm vạn năm
Chương mười lăm: Một Năm Lẻ Ba Tháng
Người dịch: Workman
Biên tập: Jonyhoanganh
Nguồn:
Từ sau khi biết tin, thân nhân La Phong đều chìm vào đau đớn thống khổ.
Nhưng họ những người chết chìm liều mạng vớ lấy một cây rơm cuối cùng... dù sao La Phong còn chưa được xác nhận tử vong! Họ lo lắng cùng chờ đợi, họ cũng không dám thông báo tin tức này cho bạn gái La Phong là 'Từ Hân'.
Thời gian trôi qua từng ngày, trên đời không có gì không tiết lộ. Đặc biệt Từ Hân là người của Từ gia, năm tháng sau khi La Phong mất tích, Từ Hân biết nội tình. Khi nàng lo lắng hỏi cha mẹ La Phong, cha mẹ La Phong cũng chỉ có thể nói cho nàng tình huống thật... Mặc dù đau đớn thương tâm, nhưng họ cũng phải chờ đợi! Không có nhận định tuyệt đối, họ sẽ không bỏ qua.
Sâu trong di tích văn minh cổ số chín, trong phòng thủy tinh ở mê cung, La Phong râu ria, hai mắt lại như vì sao sáng lấp lánh, hắn cúi đầu nhìn đồng hồ thông tin. “Một năm, đã một năm rồi.”
“Ta vào di tích văn minh cổ đã một năm rồi.” La Phong tâm ý vừa động, tinh thần niệm lực vô hình cường đại như những con giao long bay ra, cuồn cuộn cuốn lên rất nhiều thanh dao, hàng loạt những lưỡi dao uốn lượn bay múa chung quanh, sau đó hóa thành những luồng lưu quang, đột nhiên tập trung oanh kích vào trên vách tường thủy tinh!
Có tới mười bốn lưỡi dao, mỗi thanh đều có lực công kích vượt qua vạn kg, cộng lại là trên bảy trăm vạn kg lực công kích!
Cho dù chiến thần cao cấp mặc bộ đồ Hắc Thần, e rằng cũng sẽ bị trọng thương. Đánh vài lần liên tiếp, e rằng bị đánh vỡ tạng phủ chết tươi! “ Ầm ầm...” Phòng thủy tinh chấn động một chút. “Vẫn không đủ. Lực công kích trên bảy trăm vạn kg vẫn còn chưa đủ?”
Phải biết rằng ‘Chiến thần cao cấp bình thường', một quyền có thể đánh ra ba mươi vạn kg, phát lực tăng thêm ba lần, một lực công kích cũng mới có vạn kg. La Phong làm gấp tám lần, thậm chí còn nhiều hơn! Loại thực lực này, tuyệt đối vượt xa bất kỳ một chiến thần cao cấp nào.
Thậm chí còn uy hiếp tới 'Tồn tại trên cấp chiến thần’
Nhưng...
Vẫn còn chưa đủ!
“Ta nhất định có thể ra ngoài.”
“Ba, mẹ, Từ Hân... Chờ ta trở về.” La Phong nhắm mặt lại, hai giọt lệ không khỏi chảy dài, trên gương mặt xơ xác xuất hiện một vệt nước mắt rõ ràng.
Không gian giả định, trong sảnh hội nghị cỡ lớn.
Sàn nhà màu bạc, vách tường màu bạc, cùng với một chiếc bàn tròn thật lớn màu bạc, chỉ có sáu cái ghế đen kịt, giống như đến cả ánh mặt trời cũng có thể bị nó thôn phệ! Lúc này trên sáu chiếc ghế màu đen đang ngồi năm người áo bào trắng, cùng với một người áo đen! Chính là ‘Hội nghị bàn tròn’ cao nhất Cực Hạn Vũ Quán. Quán chủ Hồng và năm vị tuần sát sứ đều có mặt.
- Quán chủ, La Phong tiến vào di tích văn minh cổ số chín đã một năm rồi, cho dù thời trước khi còn chưa nghe hiểu được ngôn ngữ, xem không hiểu văn tự, người có thể sống dài nhất mà còn có thể ra ngoài được cũng chỉ có bảy tháng! Sau khi nghe hiểu nhìn biết, thời gian dài nhất cũng chỉ một tháng rưỡi.
Một người da trắng từ từ nói.
- Có thể xác nhận được chưa?
Nam tử áo đen Hồng lạnh lùng nói:
- Xác nhận La Phong tử vong.
Năm vị tuần sát sứ hơi biến sắc.
- Đem di sản của La Phong chuyển cho người nhà của hắn.
Nam tử áo đen Hồng lạnh lùng nói:
- Chiếc phi cơ chiến đấu thông minh giữ lại ở vũ quán.
- Dạ.
Năm vị tuần sát sứ tuân lệnh, nhưng trong lòng nhưng lại cảm khái vô cùng. 'Hồng' quả rất quan tâm tới người trong nhà La Phong. Với thân phận như ‘Hồng’, xử lý di sản La Phong là việc nhỏ, nhưng hắn lại tự mình phân phó. Chỉ xem Hồng ra lệnh để phi cơ chiến đấu thông minh ở lại vũ quán, cũng biết..
Phi cơ chiến đấu thông minh Vương cấp rất đắt, phải trên hai ngàn ức!
La Phong sử dụng phi cơ chiến đấu thông minh, không ai dám nói gì cả. Nhưng người trong nhà La Phong nếu có phi cơ chiến đấu thông minh... lại trở thành một tai nạn! Hồng tự mình ra lệnh chuyển di sản, làm như vậy, không ai dám thọc tay vào chấm mút. Phải biết rằng, di sản của La Phong là một khoản rất lớn!
- Đáng tiếc La Phong chết trong di tích văn minh cổ số chín, đến cả lễ truy điệu cũng không thể làm được.
Liễu tuần sát sứ thở dài một tiếng. Bình thường chiến thần cường giả chết đều sẽ tiến hành lễ truy điệu công khai cả nước! Lúc đó đến cả lãnh đạo quốc gia, nhiều vũ giả chiến thần cũng sẽ đến tham gia. Dân chúng cả nước xem lễ truy điệu. Nhưng... chiến thần chết trong di tích văn minh cổ số chín, sẽ không công khai cử hành lễ truy điệu.
Một là khi cử hành cũng phải bịa ra một nguyên nhân chết nào đó.
Thứ hai, trong lịch sử, Lôi Điện Vũ Quán từng cử hành lễ viếng cho chiến thần từng ở trong di tích văn minh cổ số chín trên bảy tháng. Nhưng ai biết được sau bảy tháng hơn, người nọ lại xuất hiện. Người mà công khai tuyên bố với nhân dân cả nước là đã tử vong, lại còn sống. Không phải xấu hổ sao?
Sau sự kiện đó, tử vong trong di tích văn minh cổ số chín đều bí mật cử hành lễ viếng thôi.
- Quán chủ, nên thương nghị một tân nhậm giám sát sứ cho cơ sở Giang Nam Thị.
Ngày ba mươi tháng chín năm , mạng Cực Hạn Vũ Quán đưa ra một thông cáo.
Tin chiến thần La Phong tử vong!
Mặc dù ngày đó hai vợ chồng La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan nhận được một khoản tiền bạc khổng lồ của La Phong, nhưng họ vẫn cực kỳ thương tâm.
Còn Từ Hân khi nhận được tin càng xúc động, không chịu nổi đả kích đã chọn thôi học, không vào trường, một mình một người đáp xe lửa ly khai cơ sở Giang Nam Thị, đi tới vùng nào đó. Người trong nhà Từ gia mặc dù có thủ đoạn ngút trời để có thể tìm được Từ Hân, nhưng tộc trưởng Từ gia lại nghiêm lệnh để tùy ý cho Từ Hân ở bên ngoài, âm thầm bảo vệ là được, không ai được quấy rầy.
Cơ sở Giang Nam Thị. Tiểu khu Giang Nam Sơn Thủy, biệt thự Hoa Diệu Phong Sơn Đính. Đã hơn một năm qua, bây giờ lại nghênh đón chủ nhân của nó.
Trong biệt thự.
- Ha ha, ha ha ha, ta vui quá, vui quá!!!
Đứng trong biệt thự mình, Lý Diệu giơ hai tay lên cao, sau đó nắm chặt hai đấm, hít sâu một hơi quay đầu nhìn thê tử Duy Ny Na bên cạnh.
- Cực Hạn Vũ Quán rốt cục cũng xác nhận La Phong tử vong. Chỉ là, ta không thể tự mình giết chết hắn!
Duy Ny Na nói nhỏ:
- Không phải là hắn cũng có thân nhân sao? Hắn dám giết hài tử chúng ta, chúng ta...
- Đúng.
Mắt Lý Diệu như lóe lên lục quang đáng sợ.
- Nhưng, người nhà của hắn thủy chung vẫn là gia thuộc của Cực Hạn Vũ Quán.
Lý Diệu cười lạnh nói:
- Giết họ cũng sẽ làm chúng ta xui xẻo. Phương pháp tốt nhất chính là dùng thủ đoạn thế tục, hành hạ người trong nhà La Phong! Để cho chúng tự mình băng hoại, thậm chí còn... tự sát vì thống khổ! Như vậy ai dám đổ trên đầu chúng ta.
Lý Diệu nhìn về phía Duy Ny Na:
- Lần này nếu ta an bài thế lực liên minh HR, không ai ngăn trở nữa chứ?
Lần trước Lý Diệu chuẩn bị dùng thủ đoạn thế tục, nhưng lại bị nghị trưởng hội nghị ngầm liên minh HR ngăn cản.
- La Phong đã chết rồi, ai mà quan tâm tới thân nhân một người chết?
Duy Ny Na cười vẻ không quan tâm. La Phong còn... cho dù là liên minh HR cũng phải hơi kiêng kỵ. Bây giờ người vừa chết, sợ cái gì?
- Vậy bắt đầu đi!
Lý Diệu cười khẩy nói.
- Ta sẽ an bài, liên minh HR chúng ta có đại sư tâm lý học, tìm cách hành hạ chúng, làm tâm lý chúng băng hoại, là một việc rất đơn giản.
Duy Ny Na mỉm cười.
Tiểu khu Minh Nguyệt.
- Cái gì, mẹ ta cãi nhau với người ta ở công viên Liên Hoa Trì à, bị người ta đánh sao?
La Hoa không dám tin.
- Nhưng cho dù là đánh nhau, sao mẹ lại khóc như vậy?
Bảo mẫu họ Tần liền nói:
- Con nhỏ đó đanh đá, nói chuyện quá khó nghe, ta cũng tức giận đến nổi điên lên. Nhưng nó có mấy đứa con gái khác giúp.
La Hoa nheo mắt.
Mặc dù người sáng chói nhất La gia chính là La Phong, nhưng nếu nói về tài hoa thì La Hoa cũng rất kinh người, đặc biệt là về phương diện trí tuệ. Cho dù là bản thân La Phong cũng phải thừa nhận không bằng được đệ đệ. Có thể còn trẻ như vậy mà tung hoành ở thị trường chứng khoán đầy gây sóng gió. Thị trường chứng khoán là nơi đầy những thủ đoạn, lúc trước La Hoa tàn tật đã luôn tranh đấu trên thị trường chứng khoán. Bây giờ, hắn tuyệt đối xem như cao thủ trong thị trường chứng khoán rồi.
Chỉ là... hắn một mạch bị hào quang của La Phong che mất mà thôi! Hắn kiếm tiền có lợi hại mấy cũng không bằng được tốc độ kiếm tiền của La Phong! Nhưng... hắn không ngốc, ngược lại rất thông minh!
“Ta luôn luôn sợ cừu gia của ca ca, cái tên Lý Diệu đó trở về.”
“Chẳng lẽ là hắn?”
Có lẽ là hơi nghi ngờ nhiều quá. Nhưng La Hoa vẫn không dám lơ là. Hắn bây giờ lại là chưởng quản của tài sản khổng lồ mấy trăm ức từ La Phong anh hắn lưu lại, hơn nữa còn có một phần thảo mộc chi linh ‘Thiên Niên Hắc Ô Căn’, nghe nói đắt vô cùng, là vật báu vô giá.
Hai tháng sau.
- Cái gì?
Hai người Lý Diệu, Duy Ny Na đều biến sắc.
- Chúng ta cũng không có biện pháp. Tiểu tử La Hoa của La gia lại thuê sáu vị 'chiến tướng cao cấp‘ làm bảo vệ. Bình thường ba mẹ hắn ra ngoài, đều có hai vị chiến tướng cao cấp đi theo!
Một nam tử trẻ cung kính nói:
- Chúng ta cũng không có năng lực an bài 'Chiến thần’ cường giả ra tay. Do đó cũng không còn biện pháp gì khác.
- Chúng ta định dùng biện pháp mềm, nhưng...
- La Hoa bây giờ đã trở thành cổ đông thứ tám của Ngân Hàng Công Thương Hoa Hạ Quốc. Có thể thuyên chuyển ngành đặc thù của Hoa Hạ Quốc tới bảo vệ cho người trong nhà hắn.
Lý Diệu, Duy Ny Na nghe thế chết lặng người.
Ngân Hàng Công Thương, đó là đệ nhất ngân hàng của Hoa Hạ Quốc. Gia sản gần mười vạn ức. Chỉ cần bộ tài chính quốc gia, tổng tiền nắm trong tay cũng vượt qua tất cả công ty cổ phần khác. Trong mười đại cổ đông đều có đặc quyền kinh người. Nhưng, năm đại cổ đông đầu đều là những thế lực lớn, chứ không phải là cá nhân! La Hoa chỉ là một tên mao đầu tiểu tử, làm sao có thể trở thành đại cổ đông thứ tám của Ngân Hàng Công Thương chứ? Cho dù giữ mấy trăm ức, nhưng tốt xấu gì cũng phải có người nguyện ý bán nhiều cổ phiếu cho hắn chứ. Trong thị trường chứng khoán, muốn trong thời gian ngắn thu được nhiều cổ phiếu như vậy, rất ít khả năng có thể làm được.
- Trong Hoa Hạ Quốc, thế lực liên minh HR chúng ta, không có biện pháp gì so sánh được với ngành đặc thù quốc gia, địa bàn này là của họ.
Nam tử trẻ tuổi khom người nói.
- Biến.
Lý Diệu phẫn nộ quát. Nam tử trẻ măng không dám lên tiếng, vội ly khai.
Lý Diệu trông mặt rất khó chịu:
- Không ngờ La Phong của La gia rất khó đối phó. Sao mà một tên người thường La Hoa cũng khó đối phó như vậy chứ. Làm sao hắn lại có thủ đoạn trở thành đại cổ đông thứ tám được nhỉ?
- Hừ, ta đánh không lại ca ca ngươi, nhưng ta không tin, không đấu lại ngươi!
- La gia...
Đôi mắt Lý Diệu lóe ra hung quang.
Sau đó, khi Lý Diệu bắt đầu thi triển các loại thủ đoạn để đối phó La gia., ngày tháng năm , cũng chính là ngày mà ước chừng La Phong đã bị nhốt trong phòng thủy tinh kia một năm linh ba tháng, căn phòng thủy tinh trong suốt rực lỡ, đẹp huyền ảo, nhưng còn cứng hơn cả lân giáp quái thú Vương cấp.
La Phong đã bị nhốt ở đây một năm linh ba tháng!
- Ầm!
Một tràng những tiếng ầm ầm, những luồng lưu quang phá vỡ tường phòng thủy tinh, một thân ảnh cao lớn đen thui kích động bước ra.
- Rốt cục ra ngoài rồi. Ta rốt cục cũng ra rồi!