Thiên : Sinh mệnh niết bàn
Chương mười lăm: Tin Dữ
Người dịch: Workman
Nguồn:
Tiểu khu Minh Nguyệt, Dương Châu thành.
Trog Trọng Lực Thất, La Phong mở mắt, nhanh chóng đứng dậy, cửa Trọng Lực Thất tự động mở ra.
- Từ Hân, Từ Hân.
La Phong rất nhanh chạy xuống dưới lầu.
Trong phòng khách dưới lầu, Từ Hân đang xem phim, thấy La Phong chạy xuống, vội đứng dậy hỏi:
- La Phong, xảy ra việc gì à?
- Không có thời gian nói. Bây giờ ngươi theo ta, ta phải lập tức đưa ba mẹ và đệ đệ trở về.
La Phong lo lắng việc cha mẹ đang ở bên ngoài
- Trên đường ta sẽ nói với ngươi sau.
- Ồ. Được rồi.
Từ Hân cũng thấy vừa xảy ra một việc rất nghiêm trọng.
Đáp phi cơ chiến đấu thông minh Vương cấp, nhanh chóng cất cánh ly khai Dương Châu thành.
- Alô, mẹ, bây giờ đang ở đâu? Căn Cứ Thị Đông bắc à? Được, ba mẹ bây giờ ở nguyên đó, đừng đi đâu. Con đón ba mẹ. Đừng hỏi, trở về con nói với mẹ sau.
La Phong tắt điện thoại, rồi bấm số điện thoại của đệ đệ
- Alô, La Hoa, ngươi ở đâu? Ồ, ở Dương Châu thành à? Ngươi bây giờ mau mau về nhà ngay! Ừm, đúng, lập tức!
Goi xong hai cuộc điện thoại, La Phong mới thở phào một hơi.
- La Phong, phát sinh chuyện gì thế?
Từ Hân lúc này mới dám ngắt lời.
- Hạo kiếp. Đây là một trường hạo kiếp của nhân loại trên địa cầu.
La Phong trầm giọng nói.
Từ Hân biến sắc
- Trong đám quái thú hải vực, bỗng xuất hiện một con 'Thôn Phệ Thú'. Ta, Hồng, Lôi Thần, đều không phải là đối thủ của nó.
La Phong nói trầm trầm
- Đến cả pháo laser tần suất mạnh nhất cũng không thể lưu lại một chút dấu vết nào trên lân giáp nó! Bây giờ Mỹ Lợi Kiên đã tổn thất mấy căn cứ chiến tranh, chết vài chục vạn người... Hơn nữa đang nhanh chóng gia tăng!
Từ Hân hơi ngẩn ra:
- Vài chục vạn người? Nhiều vậy à?
- Nhiều?
La Phong lắc đầu
- Tiếp tục như vậy, châu Nam Mỹ, châu Bắc Mỹ, Á Châu, Âu Châu, các Căn Cứ Thị đều sẽ bị diệt vong toàn bộ. Số dân cư chết sẽ phải tính tới đơn vị ức. Không có căn cứ chiến tranh, một khi Căn Cứ Thị bị tàn phá... Nhân loại sẽ như những con dê con chờ giết mổ. Lần này hạo kiếp này không biết chừng còn nghiêm trọng hơn thời kỳ Đại Niết Bàn nhiều.
La Phong nói.
Từ Hân luống cuống.
Thời kỳ Đại Niết Bàn? Tai họa lớn nhất của nhân loại. Nhưng đời La Phong và Từ Hân không hề trải qua. Họ được cha mẹ trưởng bối thường xuyên kể lại, theo miêu tả của cha mẹ, thời kỳ Đại Niết Bàn quả là một cơn ác mộng! Cơn ác mộng của toàn nhân loại!
Từ Căn Cứ Thị đông bắc, La Phong đón cha mẹ lúc này đang đầy nghi hoặc.
Trên đường bay trở về, La Phong để Từ Hân nói với cha mẹ mình, còn bản thân đã thì cúi đầu nhìn đồng hồ thông tin, đồng thời ra lệnh:
- Số Một, nối với đồng hồ thông tin ta, chiếu màn hình hiển thị giả định! Trước mắt La Phong bỗng xuất hiện một màn hình hiển thị. Trên màn hình hiển thị là một văn kiện cơ mật - Danh sách 'Văn minh cổ‘
Di tích văn minh cổ số một, phía bắc trên đường bay trở về, nằm chôn dưới đáy biển hải vực sâu, là một tòa kim tự tháp màu trắng bạc cao tới một trăm hai mươi thước. Kim tự tháp cao một trăm hai mươi thước màu bạc đó vô cùng nguy hiểm. Bất kỳ vật liệu gì, cao thủ nào, một khi bước vào cửa, sẽ trực tiếp bị hủy diệt. Đến nay không hề có tin gì về di tích văn minh cổ số một cả.
Di tích văn minh cổ số hai, nguyên ở đảo 'Phất Lan Cách Nhĩ Đảo' của Tô Nga Quốc, đã vỡ vụn...
Di tích văn minh cổ số mười ba, ở sâu trong Thần Long giá, Hoa Hạ Quốc. Bản thân di tích có hình viên cầu, đường kính trên ngàn thước. Bề ngoài hình cầu có rất nhiều những lỗ nhỏ, hơn nữa còn tỏa ra độc khí, độc khí có thể thẩm thấu vào da tiến vào cơ thể. Đến nay không một người nào còn sống sau khi tiến vào di tích văn minh cổ số mười ba, nơi này tương đương với dich tích số một. Tam đại tuyệt cảnh, cứ đi vào chắc chắn sẽ chết!
La Phong cẩn thận xem xét rồi tự hỏi từng di tích văn minh cổ một.
Có di tích rất đáng sợ như 'di tích văn minh cổ số mười ba', cũng có di tích chỉ là một vài hài cốt, như 'di tích văn minh cổ số hai', có di tích rất kỳ lạ, như 'Di tích văn minh cổ số chín'
- Ba Ba Tháp.
La Phong dùng ý thức liên lạc.
- Ngươi cũng thấy rồi đó. Ngươi nói xem, ta nên vào cái nào?
La Phong thầm hỏi.
- Ngoại trừ tam đại tuyệt cảnh, những nơi khác thì các nước đã lục soát gần hết rồi. Đi tới đó căn bản cũng vô dụng.
Ba Ba Tháp nói
- Tam đại tuyệt cảnh này, di tích số một và di tích số mười ba, quả là tuyệt cảnh chính thức. Ngay cả cường giả cấp vũ trụ vào cũng hẳn phải chết! Ngươi đi tới di tích số mười hai trong tam đại tuyệt cảnh đi.
Cường giả cấp vũ trụ tới đó hẳn phải chết à?
- La Phong kinh hãi biến sắc.
- Ừm, chờ ngươi sau này có đủ thực lực hãy trở lại. Mục tiêu của ngươi là di tích văn minh cổ số mười hai
Ba Ba Tháp giải thích
- Di tích văn minh cổ số mười hai, với thực lực ngươi bây giờ, có lẽ có một chút nguy hiểm, nhưng nếu cẩn thận một chút thì không phải vấn đề gì lớn.
“Lúc này.” La Phong mắt sáng quắc “Có nguy hiểm mấy cũng phải đi!”
Trí năng Ba Ba Tháp trong không gian cổ tay cau khuôn mặt nhỏ nhắn. Mặc dù không phải hoàn toàn đồng ý với hành vi ngu ngốc của La Phong, nhưng thấy đệ tử của chủ nhân có tâm tính kiên định như thế, nó vẫn vô cùng hài lòng: “Chủ nhân đã nói qua, bất luận là ác nhân, hay người lương thiện, hay người lập dị, cường giả chính thức khẳng định đều phải vô cùng kiên định.”
La Phong hiểu rõ suy nghĩ của mình bây giờ. Kỳ thật khi ở trong sảnh hội nghị không gian giả định, lúc vừa biết tin tức đó, lúc đầu hắn cũng rất khiếp sợ, kinh hoảng, nhưng chẳng mấy chốc đã bình tĩnh. Năm đó sau khi trò chuyện với tư lệnh quân khu Đông Nam 'Lý Đạt Uy’... La Phong đã có một ý nghĩ rất kiên định - Khi ta nhắm mắt xuôi tay, ta không muốn vì không cố gắng mà phải tiếc nuối hối hận. Không muốn hối hận!
“Nếu ta bây giờ không liều một phen, trơ mắt nhìn bà con ruột thịt của mình tử vong, dân tộc diệt vong, cả địa cầu chỉ còn lại có người trong gia đình ta, sau này ta sẽ hối hận không?”
La Phong hỏi mình như vậy, và đáp án là - Hắn sẽ rất hối hận! Vậy... bây giờ phải cố gắng đi! Liều thôi!
Cho dù còn giọt máu cuối cùng, chỉ cần thành công, tin rằng khi mình chết, cũng có thể mỉm cười!
Kỳ thật từ khi lựa chọn con đường vũ giả này, La Phong chưa bao giờ sợ chết. Hắn chỉ hy vọng chết có giá trị! Đáng giá!
Đêm tối, bên trong tiểu khu Minh Nguyệt đầy sương mù, không ít nhà đã thắp đèn. Phi cơ chiến đấu thông minh vừa đáp xuống bãi cỏ, La Phong, Từ Hân, vợ chồng La Hồng Quốc cùng đi xuống.
- Alô.
La Phong cầm điện thoại di động.
- Là ta, Cổ Nghị.
Thanh âm có vẻ hơi lo lắng vang lên
- La Phong, xảy ra đại sự rồi.
- Còn có thể xảy ra đại sự gì nữa?
La Phong hơi khiếp sợ. Hạo kiếp đã phủ xuống rồi, còn gì mà đại sự nữa?
- La Phong, lúc trước ở sảnh hội nghị, lãnh đạo các nước thông qua vệ tinh phát hiện ra con 'Thôn Phệ Thú' đó hủy diệt tất cả căn cứ chiến tranh ở tại châu Bắc Mỹ xong, lập tức nhanh chóng bay về phía Âu Châu, bắt đầu trắng trợn tàn phá một vài căn cứ chiến tranh trọng yếu ở Âu Châu, tin rằng chẳng mấy chốc nó sẽ tiến hành tàn phá những căn cứ chiến tranh ở Á Châu chúng ta!
- Không có căn cứ chiến tranh ngăn trở quái thú hải vực, vô số quái thú hải vực sẽ nhảy vào nội địa! E rằng chỉ cần một hai ngày, có thể phát sinh chiến tranh đại quy mô ở các Căn Cứ Thị!
Nghe Cổ Nghị nói thế, sắc mặt La Phong tái nhợt.
- Ngươi… ý của ngươi là...
Mắt La Phong đã hơi đỏ.
- Với tốc độ quá một vạn thước mỗi giây của Thôn Phệ Thú, trong một buổi ngắn ngủn, nó có thể hủy diệt tất cả căn cứ chiến tranh trên địa cầu! Đến lúc đó, những con quái thú hải vực trong hải dương sẽ nhanh chóng theo đường sông tiến vào đại lục! Thật sự tàn phá... Cho dù nhân loại có vùng vẫy như thế nào, trong vòng ba ngày… ba ngày là nhân loại sẽ diệt vong một nửa! Bảy ngày, toàn bộ Căn Cứ Thị sẽ diệt vong.
La Phong nuốt nước bọt khan. Trời đất!
- Ta… còn tưởng là phải mất một tháng chứ.
La Phong lắc đầu không dám tin.
Trên đường phố tiểu khu, vợ chồng Laa Hồng Quốc còn có cả Từ Hân, đều giật mình khi thấy vẻ mặt La Phong...
Từ sau khi La Phong có địa vị rất cao, rất ít khi xuất hiện vẻ mặt hoảng loạn như vậy.
- Đúng, ta cũng nghĩ rằng còn có thời gian, nhưng…
Thanh âm Cổ Nghị rất trầm thấp, đầy đau thương thống khổ.
- Tại sao, tại sao lại như vậy!
Tâm tình La Phong rối loạn vô cùng, thời gian quá ngắn!
Vốn thực lực con Thôn Phệ Thú đó nếu mỗi ngày từ từ tấn công vài căn cứ chiến tranh, như vậy cũng có thể nói từ từ. Nhân loại còn không ít thời gian! Nhưng bây giờ Thôn Phệ Thú lại chuẩn bị hủy diệt tất cả căn cứ chiến tranh nhân loại trên địa cầu trong một buổi, để vô số quái thú hải vực có thể tiến công nhân loại!
Quá ác độc!
Nhưng La Phong vừa nghĩ lại là hiểu ngay. Nếu mình là một con Thôn Phệ Thú, e rằng cũng sẽ tập trung giải quyết địch nhân trước hết, sau này có thể từ từ thôn phệ kim loại ăn sau.
- La Phong, Thôn Phệ Thú sẽ hủy diệt các căn cứ chiến tranh, phá hỏng pháo laser. Thôn Phệ Thú quá thông minh, nó rất có trí tuệ, hiểu rõ pháo laser cũng có thú uy hiếp tới quái Vương cấp, do đó dễ dàng bắn ra ánh sáng kim sắc, tiêu diệt mọi khẩu pháo laser.
Cổ Nghị nói
- Còn quân đội nhân loại đuổi giết, nó thật ra cũng không quản, ngược lại là đám quái thú Vương Cấp hải vực lại đuổi giết quân đội nhân loại.
- Bị một con quái thú Vương cấp đuổi theo, cho dù mấy vạn quân đội cũng cơ hồ chết hết.
- Giết một con quái thú Vương cấp, chính là cứu được mấy chục vạn người,. Thậm chí còn nhiều hơn.
Cổ Nghị liền nói
- Còn nghị sĩ bình thường, cũng không nắm chắc có thể đánh chết quái thú Vương cấp.
- Hiểu rồi.
La Phong gật đầu.
Mình phải trong thời gian ngắn nhất, đi tới di tích thăm dò! Sau đó nhanh chóng trở về...
Đến lúc đó việc lắp ráp vũ khí sẽ giao cho Ba Ba Tháp!
Còn mình... sẽ đại khai sát giới!
- Quái thú Vương cấp? Các ngươi muốn đồ sát nhân loại, ta đây sẽ đồ sát các ngươi!
Ánh mắt La Phong lạnh đi, vẻ lạnh giá trước đó chưa từng có.
Trong thời điểm này, La Phong gần như muốn phát điên lên.
Lo lắng, phẫn nộ!
Đã bị đẩy tới chân tường, không thể thoái lui!
- La Phong, vì Thôn Phệ Thú đã điên cuồng lên như vậy, do đó kế hoạch công kích bằng bom khinh khí sẽ được làm vào tối nay.
Cổ Nghị nói
- Nếu có thể giết chết Thôn Phệ Thú, chúng ta lại có hy vọng. Bây giờ Thôn Phệ Thú đang ở Âu Châu, nhìn phương hướng, nó sẽ tiến vào cảnh nội Tô Nga Quốc... Đến lúc đó việc dùng bom khinh khí công kích sẽ tiến hành ở trong phạm vi Tô Nga Quốc.
La Phong khẽ gật đầu.
Tô Nga Quốc là vùng quốc gia lớn nhất thời kỳ trước Đại Niết Bàn. Còn thời đại Căn Cứ Thị, nếu nói về diện tích lãnh thổ quốc gia thì không còn một chút ý nghĩa nào nữa. Nhân loại chỉ có thể ở trong Căn Cứ Thị. Còn dân cư Tô Nga Quốc thì khá ít.
Căn Cứ Thị đều thành lập ở trong lục địa Âu Châu, do đó... có một khu trên một ngàn vạn ki-lô-mét vuông không ai sống! Hoàn toàn có thể tiến hành công kích bằng bom khinh khí với đương lượng cực lớn!
“Tối nay nhé?” La Phong trong lòng thầm cầu khẩn.