Thiên : Sinh mệnh niết bàn
Chương mười bảy: Long trời lở đất
Người dịch: Workman
Nguồn:
Trong mười tám bia đỡ đạn và một chiếc mang theo bom khinh khí, bây giờ đã liên tục có chín chiếc phi cơ chiến đấu mang bom nguyên tử nổ tung rồi!
Chiếc phi cơ chiến đấu thứ mười!
Lúc này lãnh đạo các nước trên địa cầu, từ Hoa Hạ Quốc, Mỹ Lợi Kiên quốc, tới Tô Nga Quốc, tất cả cường giả cấp hành tinh đều đang nhìn hình ảnh vệ tinh, mọi người đều thấp thỏm! Vì dựa theo kế hoạch, ‘tên gia hỏa thật’ phỏng chừng sẽ nằm ở giữa những phi cơ này.
Đêm tối.
Hai cánh đầy lân giáp Kim Giác cự thú vỗ nhè nhẹ, nhanh chóng phi hành. Con ngươi màu vàng tối của nó có vẻ khá hưng phấn. Những quả bom nguyên tử liên tục nổ tung vài lần, sinh ra nhiệt độ cực cao, những sóng hạt nhân bắn tới, làm nơi tiếp xúc giữa thân thể khổng lồ của nó và bom nguyên tử hơi tê tê, ngưa ngứa.
Hơn nữa nó phát hiện!
Loại kích thích như thế này làm thân thể nó trưởng thành từ từ nhanh hơn! Cũng tương tự người rèn luyện cơ bắp, phải nâng tạ nặng thì mới có thể làm cơ bắp trở nên mạnh hơn. Còn Kim Giác cự thú do sống trong hải dương một thời gian dài, chưa bao giờ bị một chút uy hiếp nào, do đó nó trưởng thành rất bình thường.
Loại kích thích này ngược lại rất có hiệu quả!
- Ô!
Kim Giác cự thú nhìn thấy phía trước lại có một trận chiếc máy bay hình tam giác lao tới, phát ra một tiếng rít vui mừng!
Đây là một chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác màu lam thẫm, chính chiếc phi cơ chiến đấu thông minh Vương cấp đã làm bạn với La Phong khá lâu.
- Veo!
Phi cơ chiến đấu như một tia chớp!
- Vù!
Kim Giác cự thú khoái trí quất cái đuôi đầy vảy của nó lên, tốc độ đuôi nó cực nhanh, vượt xa tốc độ phi hành phi cơ chiến đấu!
- Ầm ầm...
Lúc đuôi nó quất vào phi cơ chiến đấu, quả bom nguyên tử đã nổ tung! Quả bom nguyên tử hơn ba vạn tấn đương lượng nổ ngay giữa cái đuôi nó, năng lượng cuồng bạo đột nhiên bộc phát, hình thành một ‘mặt trời’ chói mắt, che kín toàn thân Kim Giác cự thú! Sóng xung kích nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng, cả mặt đất như gợn sóng...
...
Hải vực Thái Bình Dương, một bóng người hóa thành một luồng hào quang lướt đi với tốc độ kinh người trên bầu trời biển khỏi vài trăm thước.
- La Phong, phi cơ chiến đấu của ngươi tiêu rồi.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong Thức Hải. La Phong đang dán mắt vào đồng hồ thông tin trên cổ tay.
- Không sao cả. Xem chiếc thứ mười một.
La Phong nhìn như đóng đinh vào màn hình hiển thị đồng hồ thông tin, lúc này đang chiếu ảnh chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác đỏ như máu thứ mười một vừa lướt qua!
- Chiếc của quán chủ 'Hồng’!
La Phong rộn lên.
- La Phong, ta nhắc ngươi, ngươi đã đến hải vực phía trên di tích văn minh cổ số mười hai rồi.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên.
Tới rồi à!
La Phong nhanh chóng gia tốc, rồi đứng trên hải vực.
- Chúng ta chờ một chút rồi hãy xuống.
La Phong nhìn chằm chằm vào màn hình.
- Chiếc thứ mười một này chuẩn bị tới rồi!
- Bom khinh khí mười lăm ức tấn đương lượng, nếu nổ tung ngoài thân thể một con Kim Giác cự thú vừa bước vào cấp hằng tinh, cũng thật khó nói. Dù sao ta chưa nghe nói về việc như thế này bao giờ.
Ba Ba Tháp cũng rất hưng phấn. Ngược lại, La Phong bây giờ lại vô cùng khẩn trương, lại hơi chờ đợi.
Không chỉ riêng La Phong!
Lúc này, Hồng, Lôi Thần và các vũ giả đỉnh cao, còn có lãnh đạo các nước, lãnh đạo quân đội, ai ai cũng khẩn trương nhìn cảnh này. Chiếc thứ mười một rồi! Đây là ‘tên gia hỏa thật’!
Thành công!
Nhân loại tin chắc sẽ vượt qua được hạo kiếp này!
Nếu thất bại...
Nhân loại sẽ lâm vào cơn ác mộng! Còn đáng sợ hơn thời kỳ Đại Niết Bàn!!!
Mỹ Lợi Kiên, bộ tổng chỉ huy.
Tổng thống da đen đang cùng các thành viên nội các nhìn chằm chằm vào màn hình trước mắt! Tổng thống nắm chặt tay con gái hắn!
- Ba, sẽ thành công thôi, sẽ thành công mà.
Con gái hắn trấn an bố.
- Nhất định sẽ thành công, nhất định.
Tổng thống da đen nín thở.
Cả căn phòng vô cùng áp lực.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào chiếc phi cơ chiến đấu đỏ như máu trên màn hình. Chiếc phi cơ chiến đấu đó đang gấp rút bay tới đón đầu con Kim Giác cự thú.
Hoa Hạ Quốc, khu hoang dã.
Trên mặt đất vô số quân đội đang nhanh chóng di động. Trên bầu trời một chiếc phi cơ chiến đấu hình dĩa bay đang bay vòng vòng. Đây là nơi mà tuyến đầu của căn cứ chiến tranh quân khu Đông Nam vừa triệt thoái về.
Trong chiếc phi cơ chiến đấu.
Tư lệnh Lý Đạt Uy đang dán mắt vào màn hình đồng hồ thông tin của mình.
“Nhất định sẽ thành công.”
“Nhất định.” Lý Đạt Uy lặng lẽ tự nhủ, ánh mắt như bị nam châm hút dán chặt vào đồng hồ, trán chảy đầy mồ hôi, cả người không khỏi run nhè nhẹ.
Lúc này, Tô Nga Quốc, Ấn Độ quốc, Âu Minh Quốc, còn có các Căn Cứ Thị, ai ai đều chú ý tới cảnh này! Tất cả mọi người trong lòng lặng lẽ chờ đợi hạo kiếp đang tới. Cho dù là một vài người điên cuồng, người tràn ngập dã tâm tà ác, cũng chờ đợi xem lần này có thể thành công không.
“Vài giây nữa là nó sẽ đụng Thôn Phệ Thú.”
Hồng, Lôi Thần đều nhìn chằm chằm vào màn hình trước mắt, trong phòng quanh quẩn thanh âm truyền đến từ hệ thống trí tuệ.
- Mười hai giây!
- Mười hai giây!
Thời gian đếm ngược, ánh mắt Hồng, Lôi Thần đều sắc như dao, như muốn cắt đôi cả màn hình trước mắt.
- , , , , ...
Bắc Á Châu.
Con Kim Giác cự thú toàn thân đen như mực, chỉ có cây sừng pha những văn hoa kim sắc ngang nhiên đâm thẳng lên trời, vẫn đang phi hành, cái đuôi vung vẩy lên xuống rất thoải mái.
Quả là thoải mái!
Vừa rồi cái đuôi nó tiếp xúc với bom nguyên tử nổ tung, làm đuôi nó hơi tê tê, đồng thời bộ vị đó cũng nhanh chóng hấp thu lực kim loại trong cơ thể.
- Ô!
Thôn Phệ Thú phát hiện ra chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác thứ mười một.
Đây là một chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác đỏ như máu! Thôn Phệ Thú lập tức phát ra một tiếng rít vui mừng vang vọng. Dù sao Kim Giác cự thú sống rất lâu. Với thời gian nó sinh ra tới giờ chỉ ngắn ngủn mấy năm, lúc này cũng chỉ có thể xem như một đứa hài đồng.
Thôn Phệ Thú xòe ra đôi cánh đầy lân giáp thật lớn, bổ tới!
Dùng cái bụng phủ kín đầy vảy của nó để đụng với máy bay, để bụng nó cũng được tê tê, thoải mái.
“Thành công rồi!”
“Nhất định phải thành công!”
“Giết chết nó đi!”
“Thượng đế, phù hộ cho nhân loại đi!”
“Nhất định phải thành công!”
Lúc này, tất cả các lãnh đạo tinh anh trên địa cầu đều khẩn trương vô cùng. Bọn người La Phong, Hồng thậm chí còn khẩn trương tới mức không dám hô hấp! Khi họ thấy Thôn Phệ Thú không dùng cái đuôi, lợi trảo, mà dùng bụng để nghênh đón cú va chạm với bom khinh khí thì trong lòng mọi người đều cảm thấy một loại kích động đầy áp lực!
Tiếng thời gian đếm ngược cuối cùng vang vọng trong phòng của Hồng ở tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán.
Lúc này hình ảnh như dừng lại!
Cái bụng của con Kim Giác cự thú va chạm với chiếc phi cơ chiến đấu đỏ như máu với một tốc độ kinh người. Trước khi va chạm đại khái khoảng một thước, kíp nổ bằng một quả nguyên tử trong chiếc phi cơ chiến đấu đỏ như máu đã nổ tung! Đồng thời khi bom nguyên tử vừa nổ, trong nháy mắt, quả bom khinh khí mười lăm ức đương lượng cũng nổ!
Vũ khí mang tính uy hiếp nhất của nhân loại trên địa cầu!
Phi cơ chiến đấu tự bạo!
Bom khinh khí nổ tung!
Kim Giác cự thú đối mặt với vụ nổ mãnh liệt hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần, cũng phản xạ rất nhanh, lập tức lùi phắt lại! Hiển nhiên nó ý thức được nguy hiểm.
Nhưng...
Bom khinh khí đã nổ ngay trước cái bụng nó rồi, bây giờ có thoái lui thì sao kịp?
- Rầm rầm rầm rầm!!!!!!
Nổ tung lên!
Lúc này mọi người, kể cả La Phong, đã thấy màn hình mình hoàn toàn trắng bệch!
Hoa Hạ Quốc, khu trung tâm cơ sở Giang Nam Thị.
Những ngọn đèn đường ban đêm hắt lên ánh sáng ngọc.
- Xem kìa!
- Phương bắc!
- Sáng quá!
Ở phía chân trời phương bắc xa xôi, xuất hiện một mặt trời! Mặt trời chói mắt vô cùng! Làm rất nhiều người trên đường đều dại ra
- Đêm khuya mà sao có mặt trời?
- Trời.
Không ít người đi đường vội kích động gọi điện thoại, muốn nói cho thân nhân hảo hữu. Cũng có người lấy điện thoại chuẩn bị chụp ảnh!
- Điện thoại di động không có tín hiệu nữa.
- Chuyện gì thế! Sao không còn mạng nữa!
Trong một căn quán internet bên cạnh, một vài thanh niên vọt ra.
- Giữa đêm mà có mặt trời!
- Là vũ khí hạt nhân, là vũ khí hạt nhân, khẳng định là vũ khí hạt nhân.
Trên đường mọi người đều sôi trào...
Lúc này, cả Hoa Hạ Quốc, cả Tô Nga Quốc, Âu Minh Quốc, đều thấy mặt trời chói mắt! Một đám mây hình nấm rất lớn càng làm cho người ta chết lặng người. Hơn nữa, trên cả địa cầu có trên phân nửa mạng thông tin bị mất, còn Hoa Hạ Quốc, Âu Minh Quốc, Tô Nga Quốc, chỉ có những nhân viên và lãnh đạo đặc biệt được phục vụ đường dây riêng mới còn có thể có thông tin.
Yên tĩnh!
Toàn thế giới, lãnh đạo các nước, lãnh đạo quân đội, vũ giả cấp hành tinh, tất cả mọi người đều dán mắt vào màn hình. Trên màn hình đã không còn chói mắt nữa, chỉ thấy bụi mù cuồn cuộn, đám mây hình nấm thật lớn đã cuốn lên cách mặt đất vài km, tiến vào tầng điện ly.
Số lượng quái thú chết ở bắc Á Châu trong nháy mắt đã đạt tới một con số thiên văn!
Vô số quái thú trong nháy mắt bị nhiệt độ cao thiêu đốt thành hư vô. Còn có rất nhiều con trực tiếp bị sóng xung kích cường đại giết chết!
- Thành công rồi à?
Phía trên hải vực Thái Bình Dương, La Phong chân đạp Độn Thiên Toa, dán mắt vào đồng hồ thông tin vẻ khẩn trương. Lãnh đạo tinh anh trên địa cầu đều khẩn trương cùng chờ đợi, như chờ đợi tuyên án.
Tuyên án xem toàn nhân loại sống hay chết!
Bắc Á Châu.
Xa xa bụi mù cuồn cuộn, một lưu quang kim sắc xông ra, rồi sau đó không phi hành nữa.
Con quái vật toàn thân bao trùm lân giáp đen kịt. Lân giáp từ cổ, lưng kéo dài tới tận đuôi có những hoa văn kim sắc, tựa như đang mặc áo giáp kim sắc! Đầu nó vẫn ngẩng cao, cây sừng nhọn vẫn vô cùng sắc bén! Chỉ là bụng nó đã xuất hiện một vết thương lớn hơn mười thước, máu đang chảy xuống. Nhưng có thể thấy những bó cơ bắp to lớn mạnh mẽ nhanh chóng xoắn lại, như rễ cây, đang tự khôi phục lại!
- Ô!!!
Kim Giác cự thú ngẩng đầu phát ra một tiếng gầm phẫn nộ! Cao quý như nó, mà lại bị thương trên tinh cầu này à!!!
Hoa Hạ Quốc Căn Cứ Thị Kinh Đô, bộ tổng chỉ huy
Nhìn lên màn hình, thấy cảnh con Thôn Phệ Thú ngẩng đầu phẫn nộ gầm lên, và vết thương rất lớn trên bụng nó, mọi người đều dại ra.
- Việc này, việc này…
Một lão già tóc hoa râm trợn tròn mắt, vẻ đầy lo lắng kinh sợ và không cam lòng,
- Phốc
Lúc này lão phun ra một dòng máu, rồi ngã sầm xuống.
- Thủ trưởng.
Lập tức có người chạy tới đỡ lão.
Nhưng các lãnh đạo khác hoặc là sắc mặt trắng bệch, hoặc là cả người run rẩy, hoặc là không thể tin.
- Không, không thể như vậy.
Cổ Nghị mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, nhìn như đóng đinh vào màn hình.
Tuyệt vọng!
Lúc này tất cả lãnh đạo toàn cầu, thậm chí có một vài lãnh đạo xuất huyết não tử vong tại chỗ, có người bị bệnh tim phát tác, những người khác thì tràn đầy phẫn nộ, không cam lòng! Họ không cam lòng! Lúc này, bất luận là màu da gì, chủng tộc gì, đều tuyệt vọng như nhau, không cam lòng như nhau!
Kim Giác cự thú còn sống!
Cũng có nghĩa là tuyên án nhân loại địa cầu tội chết!!!