Thôn Phệ Tinh Không

chương 29: trách nhiệm của la phong

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên : Sinh mệnh niết bàn

Chương hai mươi chín: Trách Nhiệm Của La Phong

Người dịch: Workman

Nguồn:

- Khu vực?

La Phong hơi giật mình.

Trên địa cầu chỉ Hồng mới có khu vực. Nguyên nhân chính nhờ có khu vực, nên Hồng mới là đệ nhất nhân thế giới không ai thắc mắc. Nhưng bây giờ nghe Hồng nói, tựa hồ đến cả Lôi Thần cũng có khu vực của mình.

- Không thể!!!

- Sao có thể?

Trong không gian cổ tay, Ba Ba Tháp trợn tròn mắt không kìm được sợ hãi kêu lên

- Khu vực! Một hành tinh sao lại xuất hiện ra hai người có khu vực, mà đều chỉ mới là vũ giả cấp hành tinh! Việc này căn bản là một việc không thể có được. Có một tên biến thái đã trúng xổ số đặc biệt rồi. Sao lại có tới hai?

- Ba Ba Tháp, không cần phải gào lên như vậy.

La Phong dùng ý thức trao đổi

- Lôi Thần có khu vực, như vậy, khi tử chiến với Kim Giác cự thú sẽ có hy vọng lớn hơn, đó là chuyện tốt.

La Phong lúc này cảm thấy rất trầm trọng.

- Không, La Phong, ngươi không hiểu.

Trong không gian trí năng, Ba Ba Tháp nói ngay

- Nói thế này nhé. Độn Thiên Toa của ngươi tổng cộng có tam đại hình thái, cộng lại chín tầng. Ngươi hẳn là còn nhớ điều kiện để có thể thi triển hình thái thứ ba chứ.

- Nhớ, đạt tới 'Cấp vũ trụ’, chấn phúc đạt tới lần, hơn nữa còn có khu vực của mình, như vậy mới có thể tu luyện được.

La Phong nhớ rõ.

- Ba điều kiện đó, việc đạt tới cấp vũ trụ cũng chỉ mới là một thôi. Nó nói lên điều gì? Nó nói rằng! Cho dù là cường giả cấp vũ trụ, cũng có một bộ phận không có khu vực! Cấp vũ trụ đó, bình thường cả một tinh hệ mới có một cấp vũ trụ! Thế mà họ không nhất định có khu vực!

Ba Ba Tháp không kìm được có vẻ hơi phát điên lên

- Dựa theo tứ đại cảnh giới, Cơ Sở - Ý Cảnh- Khu Vực - - Thế Giới! La Phong ngươi bây giờ vẫn ở trong 'Cơ sở’ thôi.

- Cho dù cường giả cấp hằng tinh, cũng chỉ có một số cực nhỏ là có khu vực của mình.

- Vũ giả cấp hành tinh muốn có khu vực? Quả thực đúng là vận cứt chó, trúng vé số giải đặc biệt rồi! Trên địa cầu các ngươi có một 'Hồng' thì còn hiểu được, bây giờ lại thêm 'Lôi Thần’ cũng có khu vực? Tính về xác suất, quả thực... quả thực là một phần ức ức vạn!!!

Ba Ba Tháp không kìm được la lên.

La Phong ngẫm nghĩ một lát, thấy sự khiếp sợ của Ba Ba Tháp cũng có đạo lý.

Một tinh hệ mới sinh ra một cấp vũ trụ, mà không nhất định có khu vực. Có thể thấy vũ giả cấp hành tinh mà có khu vực thì khó khăn như thế nào. Nhưng hiện trên địa cầu, thoáng cái xuất hiện ra hai người!

- Cũng tốt.

Ba Ba Tháp gật đầu nói

- Lôi Thần có khu vực, hắn liên thủ với Hồng, nếu cùng thi triển một kích tuyệt mạng, đích xác có hy vọng thành công.

- Có hy vọng à?

La Phong nghe ba chữ này của Ba Ba Tháp, không khỏi kinh hỉ.

- Ừm, La Phong, ngươi chưa đi đến vũ trụ lang bạt, không biết có khu vực là khó khăn bao nhiêu. Như Hồng và Lôi Thần, nếu bị phát hiện trong vũ trụ, không phải người ta ghen ghét giết đi, thì sẽ được một vài thế lực lớn nhanh chóng mời gia nhập. Vũ giả cấp hành tinh có khu vực tuyệt đối là đồng nghĩa với thiên tài

- Còn cường giả có khu vực một khi cần liều mạng sẽ vô cùng đáng sợ. Vì họ đã có thể đem nguyên năng gien, sức mạnh thân thể, lực tinh thần, ý thức, chính thức kết hợp cùng nhau, tạo nên không gian vũ trụ cộng hưởng.

Ba Ba Tháp nói

- Còn khi liều mạng, họ sẽ thiêu đốt linh hồn, làm nó kết hợp với sức mạnh, đạt tới một mức độ cực kỳ đáng sợ.

- Không liều mạng, ở trong cấp hành tinh, cường giả có khu vực được xưng là vô địch trong cấp bậc mình.

- Một khi liều mạng, họ một người là cấp hành tinh cấp bảy, một người là cấp hành tinh cấp tám, tựa hồ tên Hồng hiểu sâu hơn về 'Khu vực’, có lẽ đã bước vào cấp khu vực thứ hai rồi. Hai người cùng thiêu đốt linh hồn liều chết một trận, cũng thật khó nói.

Ba Ba Tháp cảm thán.

- Hai thiên tài tuyệt thế... Nếu người trong vũ trụ mà tìm được họ...

Trên bãi cỏ Tiểu khu Minh Nguyệt, La Phong nhìn những chiếc phi cơ chiến đấu lần lượt bay đi.

“Hồng, Lôi Thần, nhất định phải thành công!” La Phong thầm nhủ.

- Hống... Ầm ầm...

Ở phương đông, tiếng nổ đùng đoàng, từng đợt tiếng quái thú gầm rú truyền đến, hỏa quang ngút trời. Sáng sớm, quái thú hải vực đã bắt đầu chiến đấu tại cơ sở Giang Nam Thị rồi! Nhưng, với sự chuẩn bị vài chục năm của xã hội nhân loại, trong thời gian ngắn tuyệt đối có thể ngăn cản được công kích của quái thú hải vực.

- Két!

La Phong đẩy cửa ra, đi vào phòng khách.

Trong phòng khách, mọi người đều ở đây cả.

- Anh, sao rồi?

La Hoa vội đứng lên hỏi.

- Con Thôn Phệ Thú chết rồi à?

Từ Hân vốn đang ngồi trên sofa đứng lên, khẩn trương nhìn La Phong vẻ chờ mong. Cả bảy người trong phòng khách đều đang nhìn La Phong. Lúc trước La Phong đã tiết lộ hôm nay sẽ có một lần công kích Thôn Phệ Thú, hơn nữa tin chắc có thể giết chết Thôn Phệ Thú.

- Không.

La Phong khẽ lắc đầu.

- Nhưng, còn có hy vọng.

La Phong nói trầm trầm

- Nhất định có hy vọng.

Nói rồi La Phong lên thẳng lầu. Bảy người trong đại sảnh nhìn nhau, Cung Tâm Lan nói nhỏ:

- Tiểu Phong bị áp lực rất lớn. Từ Hân, lên đó nói chuyện với tiểu Phong đi.

- Dạ

Từ Hân vội chạy lên thang lầu. Phòng ngủ lầu hai, La Phong nằm dài trên giường, nhìn trần nhà.

- Ba Ba Tháp, còn có biện pháp gì có thể giết chết Thôn Phệ Thú không?

La Phong hỏi.

- Không có, đến cả pháo phóng xạ cấp B cũng thất bại rồi bị hủy, không có biện pháp gì khác. Chỉ có thể dựa vào hai thiên tài cấp hành tinh có khu vực, đi liều mạng thôi.

Ba Ba Tháp nói

- Hai người đó thiêu đốt linh hồn vẫn có cơ hội mà.

- Ba Ba Tháp.

La Phong liền nói

- Mảnh vỡ Xích Hỗn Đồng Mẫu của ta sắc bén vô cùng. Nếu để Hồng, Lôi Thần sử dụng, vậy không phải uy lực lớn hơn nữa, không biết chừng có thể đánh chết Kim Giác cự thú đó.

- Không, họ một người chỉ biết dùng thương, một chỉ dùng đao

Ba Ba Tháp từ chối

- Chỉ có dựa vào thương và đao, họ mới có thể đẩy uy lực của khu vực đạt tới mức lớn nhất. Mảnh vỡ Xích Hỗn Đồng Mẫu, lại chỉ có một mảnh vỡ, để hai vũ giả làm sao mà sử dụng? Cũng chỉ ngươi là tinh thần niệm sư mới có thể sử dụng mà thôi.

La Phong cảm thấy lo lắng. Loại cảm giác chờ đợi ngày 'nhân loại diệt vong’ rất đau khổ. Mình lại căn bản chẳng có biện pháp gì cả.

- Đừng nóng, bây giờ ta đang chế tạo một thanh trường thương và một thanh chiến đao.

Ba Ba Tháp nói

- Binh khí của Hồng và Lôi Thần, tuy trên địa cầu cũng tính là thần binh, nhưng trong vũ trụ thì quá kém. Ta dùng một vài vật liệu kim loại phi thuyền, thuận tiện chế tạo cho họ hai binh khí, vừa sắc bén, vừa dẻo dai, tuyệt đối vượt qua cái của họ bây giờ đang dùng.

- Được

La Phong đột nhiên nghe tiếng bước chân bên ngoài, chỉ thấy Từ Hân đẩy cửa đi vào.

- Mệt lắm à?

Từ Hân ngồi trên giường, nhè nhẹ xoa bóp vai La Phong.

- Không sao.

La Phong nghe mùi từ cơ thể Từ Hân truyền đến, không khỏi đưa tay kéo Từ Hân vào lòng,ngực..

Từ Hân ngả đầu vào lòng La Phong, nhẹ giọng nói:

- La Phong, có một việc em nghĩ đợi đến khi qua đại nạn lần này sẽ nói cho anh. Nhưng, em sợ bây giờ mà không nói, sau này không cơ hội nói nữa.

- Chuyện gì thế?

La Phong nghi hoặc hỏi.

- Em… em mang thai rồi.

Từ Hân nói nhẹ giọng. Thanh âm rất nhẹ, nhưng lại như tiếng sấm bên tai La Phong.

La Phong ngồi bật dậy, khiếp sợ nhìn về phía Từ Hân

- Em nói...

- Ừm.

Từ Hân khẽ gật đầu.

- Ha ha, để ta xem một chút. À, chậc chậc, có rồi, là sinh đôi, đều là nam cả. Ha ha...

Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong Thức Hải La Phong.

- Mang thai? Việc này... này...

La Phong trợn tròn mắt.

Trong lòng vừa vui sướng vừa lo lắng.

Đây là sao?

Đích xác, lúc trước trong kỳ nghỉ đông, mình đã ở với Từ Hân, cũng đã bắt đầu thảo luận khi nào thì kết hôn. Cô nam quả nữ ở cùng nhau, việc đó cũng như nước chảy thành sông. Nếu không có Kim Giác cự thú, sau khi biết Từ Hân đã mang thai, La Phong nhất định sẽ rất cao hứng. Nhưng bây giờ… toàn xã hội nhân loại sắp tan vỡ, Từ Hân mang thai, lại là sinh đôi!

- Anh không vui sao?

Từ Hân cả kinh.

- Không phải, rất mừng, rất mừng chứ, nhưng vì hơi bất ngờ thôi.

La Phong cảm thấy một cơn lo lắng khó hiểu. Vì không hề có chuẩn bị, gánh nặng đã rơi xuống vai mình! Chà!

Lúc trước khi ăn ở với Từ Hân, cũng không có đề phòng gì. Vốn vẫn nghĩ mang thai cũng là chuyện tốt, dù sao cũng sắp kết hôn rồi. Ai ngờ bây giờ... nếu không giết chết được Kim Giác cự thú, vậy toàn xã hội nhân loại khẳng định sẽ tiêu vong.

Cho dù mình có năng lực bảo vệ cho thê tử hài tử, nhưng chẳng lẽ để thê tử hài tử sống cô độc? Hơn nữa La Phong hiểu rõ… không đạt tới cấp hành tinh, nếu lang bạt trong vũ trụ chắc chắn sẽ chết!

- La Phong, anh đang nghĩ gì thế?

Từ Hân đưa tay nắm lấy cánh tay La Phong.

- Không có gì.

La Phong nhè nhẹ ôm lấy Từ Hân, cúi đầu, đầu áp vào bụng Từ Hân.

Việc này làm Từ Hân không khỏi cười nói:

- Bây giờ còn sớm, không nghe được gì đâu.

- Nghe được chứ.

La Phong thầm nhủ, đó là truyền thừa huyết mạch. La Phong lúc trước nghe Hồng nói muốn cho để con cái có hy vọng sinh tồn, cũng không phải hoàn toàn hiểu hết, nhưng bây giờ... đã hoàn toàn hiểu! Đó là cảm giác rất kỳ diệu!

“Hài tử, ta không biết có thời gian gặp được các con khi sinh ra không. Nhưng, ta cam đoan, các con sau này nhất định có thể có được một thời thơ ấu tốt đẹp, lớn lên đi học, học võ... Ta sẽ không để cho các con phải lo lắng hãi hùng, trải qua những ngày vĩnh viễn không có hy vọng. Cha cam đoan! Lấy sinh mạng cha cam đoan!”

Buổi sáng ngày tháng , trong thiên địa vẫn còn mờ sương. La Phong chân đạp Độn Thiên Toa, bay tới Căn Cứ Thị Hồng Ninh. Trong Căn Cứ Thị Hồng Ninh, đường phố vắng ngắt, không thấy người đi đường, chỉ thấy vô số quân đội đang di chuyển nhanh chóng. La Phong bay tới trước chiến hạm vận tải giữa các vì sao.

- La tuần sát sứ.

Thủ vệ cửa vào cung kính hành lễ.

La Phong đi thẳng vào trong, nhanh chóng đi về phía nơi Hồng và Lôi Thần đang bế quan tu luyện. Khi đi dọc theo thông đạo, La Phong thấy hai người, một nam một nữ. Hai người này khá trẻ, trong đó gương mặt nữ nhân có dung mạo tương đối giống Hồng. La Phong từng đọc những tư liệu về con của Hồng rồi.

- La tuần sát sứ.

Hai người này vội hành lễ.

- Các ngươi là hài tử của quán chủ hả?

La Phong dò hỏi.

Mặc dù thoạt nhìn khá trẻ, nhưng tuổi thật của hai thanh niên này đều lớn hơn La Phong, nhưng vì có thực lực, nên giữ được tuổi trẻ.

- Ừ

Cặp thanh niên nam nữ này mắt hơi đỏ, hiển nhiên vừa khóc.

- Ta cũng không gặp quán chủ nữa. Các ngươi đem hai thanh binh khí này lần lượt đưa cho quán chủ và Lôi Thần. Còn nữa, ta có bộ thiếp thân hộ giáp này cho Lôi Thần.

La Phong nói rồi, lột ba lô trên người xuống, bên trong đựng hai binh khí sắc bén mà Ba Ba Tháp suốt đêm làm ra, và bộ thiếp thân hộ giáp của chủ nhân phi thuyền Hắc Long Sơn đã chết. Hồng có Ma Vân Đằng bảo vệ toàn thân, không cần nữa. Nên cấp cho Lôi Thần thì hợp lí hơn.

- Cái này…

Cặp thanh niên nam nữ hơi lắp bắp.

- Quán chủ bình thường rất ít chiếu cố tới các ngươi, nhưng, cha các ngươi thật vĩ đại. Thật vĩ đại.

La Phong nói rồi, quay đầu ly khai luôn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio