Thiên : Vũ trụ mạo hiểm giả
Chương hai mươi ba: Binh Khí Niệm Lực
Người dịch: Workman
Nguồn:
- Tìm được rồi.
Tốc độ tìm kiếm của Ba Ba Tháp cực nhanh.
- Điều kiện như thế nào?
Hai mắt La Phong lóe sáng.
- Nhà thám hiểm vũ trụ khi phát hiện một tinh cầu mới, hoặc phát hiện ra một tinh cầu mà về mặt pháp luật không có lãnh chúa, có ba lựa chọn.
Ba Ba Tháp nói.
- Lựa chọn thứ nhất là báo cho đế quốc, được đế quốc trọng thưởng. Hắc Long Sơn đế quốc sẽ căn cứ vào những tinh cầu bất đồng mà thưởng. Thấp nhất là ức đồng Hắc Long, cao nhất là ức đồng Hắc Long.
- Đương nhiên loại thứ nhất, ngươi không thể trở thành lãnh chúa địa cầu được.
- Loại lựa chọn thứ hai là mua thẳng tinh cầu này. Vì ngươi là người phát hiện, do đó giá mua cũng chỉ cần bỏ ra rất ít thôi. Căn cứ vào cấp bậc tinh cầu, giá mua tinh cầu thấp nhất là ức đồng Hắc Long, cao nhất là vạn ức đồng Hắc Long.
La Phong hít mạnh một hơi.
Quá đắt!!!
Nhưng La Phong cũng hiểu rõ, mua bán tinh cầu cần rất nhiều tiền. Dù sao có một viên tinh cầu có sinh mạng, bằng với một chậu châu báu! Vòng đời một tinh cầu bình thường đều rất dài, dùng đơn vị là ức năm để tính. Hoàn toàn có thể xem là một thứ gia truyền.
Đương nhiên vì người sống có hạn, do đó giá mua bán tinh cầu bình thường lấy 'vạn ức đồng Hắc Long’ làm đơn vị.
- Loại lựa chọn thứ ba, là hợp tác quản lý tinh cầu với đế quốc. Chỉ cần nộp thấp nhất ức cao nhất vạn ức đồng Hắc Long là được.
Ba Ba Tháp nói
- Khi hợp tác quản lý, Hắc Long Sơn đế quốc sẽ không nhúng tay vào quản lý việc nội bộ tinh cầu. Họ sẽ thu thuế xuất nhập khẩu tinh cầu này. Những thứ khác sẽ không quản!
- Loại thứ hai và loại thứ ba đều là biện pháp trở thành lãnh chúa địa cầu.
La Phong nghe thế khẽ gật đầu.
Việc kiếm tiền nhiều nhất khi có một tinh cầu là 'Thuế xuất nhập khẩu'. Tinh cầu trong vũ trụ nếu không liên lạc xuất nhập khẩu với ngoại giới, làm sao kiếm được tiền vũ trụ?
- Ta không quan tâm tới thuế quan, nhưng hợp tác với Hắc Long Sơn đế quốc cũng khó. Ta hiện nay nghèo mạt mà.
La Phong bất lực.
- Không chỉ riêng không làm được, mà ngươi căn bản không thể xin để địa cầu trở thành lãnh địa của ngươi được đâu.
Ba Ba Tháp nói.
- Tại sao?
La Phong nghi hoặc.
- Ngươi trình báo như thế nào? Năm đó sư phụ ngươi 'Hô Diên Bác’ dùng thân thể xuyên toa vũ trụ, tiến vào Ám Vũ Trụ, thông qua không gian bí pháp, che giấu mất tọa độ đối ứng khu vực gần ngàn năm ánh sáng chung quanh địa cầu rồi. Những phi thuyền khác căn bản không thể tìm được toạ độ, tự nhiên không thể dựa vào xuyên toa vũ trụ đến địa cầu.
Ba Ba Tháp nói
- Phi thuyền bình thường chỉ có thể không ngừng phi hành gần ngàn năm ánh sáng, mới có thể đến được địa cầu.
- Chẳng lẽ lúc ngươi xin trở thành lãnh chúa địa cầu, ngươi sẽ nói là phi thuyền chúng ta phi hành gần ngàn năm, mới phát hiện được tinh cầu này à?
- Tinh cầu phải phi hành gần ngàn năm mới phát hiện thì đầu tiên là căn bản không có giá trị! Không có ai nguyện ý mất thời gian bay lâu như vậy để mua bán!
- Tiếp theo, chỉ cần không ngốc, e rằng sẽ hoài nghi... Ngươi là truyền nhân Vẫn Mặc Tinh!
- Trừ phi... có người có thể phá giải được bí pháp không gian của sư phụ ngươi. Hoặc có thể, tinh vực chung quanh đột nhiên phát hiện ra một trùng động mới. Nếu không, địa cầu tạm thời vẫn rất an toàn.
Cầu Long Tinh, trong căn phòng riêng nhỏ, ý thức đã trở về thực tại.
- Ít nhất trên địa cầu vẫn còn rất an toàn!
La Phong mỉm cười. Nâng chén nước trái cây bên cạnh uống một ngụm
- Hả?
La Phong nheo mắt, nhíu mày
- Vị này... vị này rất kỳ quái.
Vừa uống xong, toàn thân nổi da gà ngồi bật dậy. Nhưng cẩn thận thưởng thức một chút, vị kỳ lạ đó lại rất ngon, có một phong vị khác hẳn.
- Ô. Người địa cầu lần đầu tiên uống món đồ này, để uống thêm ngụm nữa.
La Phong cười hà hà.
- Reng reng...
Bảo vệ tay khẽ rung động.
Ở Cầu Long Tinh thượng chỉ có Cao Thăng có thông tin số điện thoại của mình.
- Ha ha, La Phong, việc của ta đã xong! Cùng nhau ăn cơm nhé.
Cao Thăng gọi.
- Ở đâu?
La Phong cười nói.
- Cầu Long Thành Bắc thành nội, không xa chợ nô lệ, có một nhà hàng ăn rất khá, có tên là 'nhà hàng Bách Vị’.
Cao Thăng nói.
- Được, trong vòng nửa giờ ta sẽ tới.
La Phong chấm dứt thông tin, ngẩng đầu uống sạch nước trái cây ở một tinh cầu khác, sau khi uống vài ngụm, lúc này mới đi ra ngoài
Hệ Ngân Hà, địa cầu.
Ánh mặt trời sáng như ngọc, phun khắp hải dương, những đợt sóng dập dờn. Trên bầu trời hải dương, hai bóng người sóng vai phi hành bay về phía đại sa mạc Sahara
Chính là Hồng và Lôi Thần.
- Tiểu Tam Tử không lên tiếng, cứ thế mà đi đâu mất.
Lôi Thần giận ngứa cả răng.
- Lão Tam muốn ly khai một tháng, phỏng chừng có việc trọng yếu rồi.
Hồng bình tĩnh
- Người sao có thể không có một chút bí mật cho riêng mình. Đợi hắn trở về, nếu hắn nguyện ý nói cho chúng ta biết thì hắn sẽ nói thôi.
- Hừ, đến lúc đó khẳng định phải dùng rượu chuốc cho hắn mềm xèo.
Lôi Thần nghiến răng.
Hồng, Lôi Thần hai người vừa phi hành, vừa tán gẫu.
Những ngày trên địa cầu đích xác vô cùng thong dong!
Từ sau chiến dịch Thôn Phệ Thú, Hồng, Lôi Thần, La Phong tam đại cường giả đã làm cho nhân loại trở nên cường đại chưa từng thấy, hai đại Thú Hoàng của quái thú hải vực toàn bộ đã chết, làm uy hiếp giảm xuống tới mức thấp nhất.
Địa cầu, một khoảng hòa bình tươi sáng. Những ngày hòa bình đã duy trì được hơn hai năm.
Người địa cầu không biết, ở một tinh vực cách địa cầu không quá xa xôi, một phi thuyền thám hiểm vũ trụ đang lao thẳng về phía địa cầu với tốc độ kinh người. Nó không ngừng tới gần hơn!
Cầu Long Tinh cách địa cầu vạn năm ánh sáng.
Cầu Long Thành Bắc thành nội, phòng ăn lầu hai nhà hàng Bách Vị.
- Bên này bên này.
Thanh âm truyền đến.
La Phong quay đầu nhìn lại.
Cao Thăng đang đứng lên vẫy tay, La Phong lúc này cười cười bước tới.
- Cao Thăng huynh đệ. Xin chào, xem ra tâm tình rất tốt nhỉ.
La Phong ngồi xuống.
- Gặp việc vui, đương nhiên tâm tình phải tốt rồi.
Đôi mắt Cao Thăng tỏa sáng, cười hắc hắc đắc ý nói
- A, lát nữa ta nói với ngươi. Ta gọi đồ ăn trước. Nhà hàng Bách Vị có vài món ăn danh khí rất lớn.
Nói rồi Cao Thăng ngoắc tay. Nhất thời có một nữ tử xinh đẹp mĩ lệ đi tới.
La Phong nhìn.
- Hả?
La Phong hơi kinh ngạc.
Nữ tử bích phát này phải nói là tuyệt đẹp. Cái làm cho La Phong kinh ngạc là... Thực lực của nàng không đến cấp Hành Tinh!
Tại Cầu Long Tinh, trên đường bình thường đều là cấp Hành Tinh, cũng có ít cấp Hằng Tinh.
- Nhà hàng mà lúc trước ta uống nước trái cây, người phục vụ cũng là người thường. Không ngờ nhà hàng này cũng như thế này! Nhưng... Công ty Vũ Trụ Giả Định, và cả những nhân viên chính phủ, lại đều là cấp Hành Tinh.
La Phong vừa nghĩ thế, rồi cũng hiểu ra... tiền lương người thường rẻ hơn.
Có lẽ căn bản cũng không cần trả tiền lương.
- La Phong, vừa rồi nữ tử đó cũng không tệ nhỉ. Phụ nữ Mộng Bối tộc đều tuyệt đẹp.
Cao Thăng nháy mắt
- Thích thì mang đi, nói một tiếng với lão bản là được.
- Mang đi hử?
La Phong hơi ngạc nhiên.
- Một phụ nữ đẹp đến cả cấp Hành Tinh cũng chẳng tới, thì phần lớn đều có vận mệnh rất bi thảm.
Cao Thăng cảm thán nói
- Cũng chẳng được có thân phận công dân. Không có pháp luật bảo vệ. Người có chút quyền thế muốn giết là có thể giết, muốn đoạt là có thể đoạt! Tùy tiện bắt đi, có thể bán làm nô lệ! Nếu có thể được theo La Phong huynh đệ, cũng đã là hạnh vận của nàng rồi!
La Phong chấn động. Muốn giết là giết? Muốn bắt là bắt? Làm nô lệ?
Mặc dù Ba Ba Tháp sớm đã nói qua, nếu không đến cấp Hành Tinh thì vận mệnh rất bi thảm trong vũ trụ. Người thường phần lớn đều sống ở 'Mẫu tinh', đến cả tư cách mua vé phi thuyền cũng chẳng có. Nhưng... khi chính thức nghe Cao Thăng nói như vậy, lại nhìn thấy mỹ nữ Mộng Bối tộc tuyệt dẹp mà lại có vận mệnh như vậy, thì cảm xúc càng mãnh liệt hơn.
- Xem kìa, nàng nhìn lén La Phong huynh đệ ngươi đó.
Cao Thăng chế nhạo chọc.
La Phong nhìn quanh.
Nhất thời thấy ở góc phòng ăn, cô thiếu nữ Mộng Bối tộc đang nhìn qua. Thiếu nữ Mộng Bối tộc hiển nhiên đã nghe Cao Thăng nói chuyện, do đó nhìn trộm...
Bị La Phong phát hiện, nữ tử đó mặt đỏ lên, vội chạy vào trong phòng bếp.
Những thức ăn tinh xảo đủ dạng được đưa lên. Thật ra là mỹ vị, mỹ vị vô cùng!
- Hôm nay ta đi gặp một vị trưởng bối. Ha ha, thật sự quá nể tình. Lại đáp ứng cho ta theo hắn chơi vài năm, học tập các loại.
Cao Thăng mặt mày hớn hở nói
- Vị trưởng bối đó của ta là ông chủ lớn kinh doanh nguyên năng. Đi theo hắn làm ăn, một là có thể học được kinh nghiệm, hai là cũng có thể tích góp nhân mạch.
La Phong thầm kinh hãi. Kinh doanh nguyên năng?
Trong vũ trụ, mua bán giữa các tinh cầu đều dựa vào phi thuyền, chiến hạm vận tải vân vân. Nhưng phi thuyền, chiến hạm muốn bay được, cần phải có nguồn năng lượng! Đến cả cường giả Bất Hủ cũng cần nguồn năng lượng! Bất luận là trên địa cầu, hay trong vũ trụ, việc buôn bán nguồn năng lượng luôn là nghề làm ăn lãi kếch sù, còn cao hơn việc mua bán nô lệ.
Không quan hệ, không có nhân mạch, có tiền cũng không vào được!
“Tên Cao Thăng này có bối cảnh không bình thường.”
La Phong thầm nghĩ.
Nhi tử trưởng thành, được cho một tinh cầu. Bây giờ Cao Thăng lại bắt đầu từng bước tiến vào khu vực năng lượng
-... La Phong, ngươi đi đâu thế? Ta nghĩ muốn ở lại Cầu Long Tinh này chơi vài năm.
Cao Thăng nói
- Ta đi rất nhanh thôi. Không biết chừng hôm nay ta phải trở về rồi.
La Phong nói.
Tới Cầu Long Tinh, việc chủ yếu của mình cũng coi như xong xuôi rồi. Dựa theo Ba Ba Tháp nói, chỉ còn lại có một việc - Đi tới ‘Càn Vu Đạo Tràng’, báo danh. Báo danh xong là có thể ly khai Cầu Long Tinh rồi.
- Nhanh vậy sao?
Cao Thăng hơi giật mình
- Số Vũ Trụ Giả Định của ngươi là bao nhiêu, sau này chúng ta nói chuyện thêm
- Được.
May mà vừa mới mở tài khoản. La Phong đem số Mạng Vũ Trụ Giả Định của mình nói cho Cao Thăng. Cao Thăng cũng đem số mình nói cho La Phong!
Sau này, hai người cho dù cách nhau ngàn vạn năm ánh sáng, cũng có thể dựa vào mạng Vũ Trụ Giả Định mà liên lạc.
Trong phòng ăn, La Phong và Cao Thăng tiếp tục chuyện trò.
Đột nhiên thang lầu chợt đi lên ba thanh niên, đều cao gần hai thước, tóc trắng bồng bềnh, đồng tử xanh lam làm người ta ớn lạnh. Ba người đều mặc chế phục đặc thù màu đen. Trên một người ngực trái còn treo một vật trang sức như huân chương.
- La Phong, xem kìa, ba học viên của Càn Vu đạo tràng. Tên đi giữa chính là cư dân Cầu Long Tinh, loại có bất động sản tại đây.
Cao Thăng thì thào nói.
- Hả?
La Phong nhìn lại.
Chế phục đặc thù màu đen là đồ luyện công thống nhất của Càn Vu Đạo Tràng.
Huân chương đó chính là chứng minh thư của cư dân Cầu Long Tinh. Có huân chương ở Cầu Long Tinh là được bảo đảm an toàn.
- Vi Lâm, ngươi đem binh khí niệm lực của ngươi cho ta mượn chơi một chút được không.
Một trong ba gã học viên nói.
- Ta mới mua mà!
Tên học viên ở giữa đeo huân chương lật tay lên, trong tay xuất hiện một thứ cùng loại với 'Phủ nhận’, có những vòng tròn kỳ dị, được tạo thành bằng kim loại. Trên vòng tròn còn có những bí văn kỳ dị
- Đây là binh khí niệm lực bậc hai thượng hạng đó. Ta xin gia đình mãi, mới được một cái thẻ ngân hàng. Nếu ta không thể trở thành cấp Vũ Trụ, binh khí niệm lực này sẽ theo ta cả đời! Sáu mươi ức Hắc Long tệ đó. Có thể mua được cả một phi thuyền cấp C rồi. Ta tiêu hết thẻ ngân hàng mà xót cả ruột!
Tên học viên cố ý nói lớn lên, làm cả phòng ăn không ít người nhìn tới.
Sáu mươi ức đồng Hắc Long? Binh khí niệm lực thượng hạng bậc hai?
- Binh khí niệm lực thượng hạng.
Ánh mắt hai học viên bên cạnh cũng tỏa sáng
- Mọi tinh thần niệm sư nào cần có binh khí niệm lực mới có thể phát huy sức chiến đấu lớn nhất.
Song chế tạo binh khí niệm lực rất phức tạp. Do đó giá rất đắt. Chứ đừng nói loại binh khí niệm lực thượng hạng bậc hai này.
- Chậc chậc.
Tên học viên Vi Lâm đó vuốt ve nhẹ nhàng lên binh khí niệm lực trong tay mình như vuốt lên da một nữ tử, ánh mắt nóng rực lên.
Ở chiếc bàn xa xa, La Phong, Cao Thăng đều thấy.
“Binh khí niệm lực?”
La Phong hơi giật mình, hỏi thầm
- Ba Ba Tháp, Độn Thiên Toa và Hồ Đao Bàn của ta là binh khí niệm lực cấp bậc gì?