Thôn Phệ Tinh Không

chương 20: hắc động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

chương hai mươi Hắc Động

- Nhiều thế à?

La Phong kinh hãi biến sắc, nhìn quanh.

Chỉ có thể miễn cưỡng thấy thân ảnh của hai ba tiểu đội thôi.

- Đại bộ phận các tiểu đội đều ở cạnh gần hẻm núi. Các tiểu đội đều ẩn tàng, do đó nếu không cẩn thận tìm kiếm thì rất khó thấy được họ.

Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên.

- Hiểu rồi. - La Phong trả lời.

Trong sơn mạch trụi lủi, những tảng đá cơ hồ toàn bộ đều đen, chỉ chen lẫn vài ánh màu bạc.

Tiểu đội của La Phong không ngừng vô cùng cẩn thận di chuyển. Khu vực ở giữa sơn mạch này giống như bị một thanh chiến đao của thần linh chém xuống, bổ cả sơn mạch vỡ tung ra, từ đó xuất hiện cái hẻm núi. Hẻm núi khổng lồ trông như hình thành từ một con đao sắc bén bổ ra đó chính là ' Phong Lôi Hạp Cốc’.

Cuồng phong do bản nguyên năng lượng của Vũ trụ hình thành tùy ý rít lên, chen lẫn với vô số đá vụn, thậm chí còn có một vài viên Phong Giác Thạch theo gió bay lượn. Hai bên hẻm núi, rải rác ở các vách núi, xem ra ẩn giấu các đệ tử trẻ tuổi của các gia tộc, các thế lực, các tinh cầu ở Hắc Long Sơn tinh vực.

Họ trẻ, chưa trở thành cường giả vũ trụ chính thức. Lần này, cũng là lần đầu họ đi trên con đường sát hạch cường giả!

- La Phong, đây là bản đồ. Trên bản đồ có vẽ một vị trí, một vị trí rất tốt. Tiểu đội các ngươi ẩn giấu ở đó là tốt nhất.

Ba Ba Tháp dùng ý thức trao đổi.

La Phong cúi đầu nhìn lên màn hình trên tấm vệ tay.

- Theo ta. - La Phong nói nhỏ.

Bọn bốn người Hồng, Lôi Thần vội lặng lẽ chạy theo. Càng đến gần hẻm núi, cuồng phong càng lúc càng lớn.

La Phong đi tới một tảng đá, lật mạnh một khối đá, lộ ra một động quật, vội dùng ý niệm truyền âm:

- Mọi người đi vào đi. Bên trong có một động khẩu, chạy thẳngqua vách núi bên kia của hẻm núi.

- Loại nơi này mà cũng có thể tìm được à?

Lôi Thần không kìm được phải tán dương.

- Đi thôi.

Hồng dẫn đầu đi vào.

Ở Lôi Đình Thế Giới, niệm lực của tinh thần niệm sư cũng chỉ có thể lan ra trong một phạm vi rất nhỏ, đó là khi phạm vi lan ra trong ' không khí’. Chứ còn nếu để niệm lực xuyên qua những thứ cự thạch bằng bản nguyên năng lượng của Vũ trụ, ít nhất cấp Hằng Tinh là tuyệt đối không thể làm được.

Niệm lực không thể dò xét, do đó những nơi như thế này rất khó tìm.

Còn muốn tự mình đào ra à? Với độ cứng của đá ở Phong Lôi Hạp Cốc vốn trường kỳ được cuồng phong ma luyện, tối thiểu cũng phải bỏ ra một hai năm mới có thể hoàn toàn làm xong.

- May mà có Ba Ba Tháp nhắc nhở.

La Phong cũng nhảy xuống động quật, hơn nữa còn đậy viên đá lại.

Động quật ở giữa sơn mạch.

Đi dọc theo động quật, cho đến lúc đi thông qua một vách núi Phong Lôi Hạp Cốc cuồng phong gầm rít. Trên vách núi trổ ra một động khẩu rộng đại khái trên ba mươi cm.

- Đây là cái gì? - Lôi Thần sáng mắt lên.

- Ủa?

Hồng vội đi tới một cục đá tròn vo cạnh động khẩu của động quật. Tảng đá chủ yếu là màu đen. Bề ngoài tảng đá có một tầng mỏng có màu xanh lam kỳ dị. Các tảng đá nơi này bình thường đều có màu đen, hoặc chen lẫn vài tảng đá màu bạc. Chỉ có Phong Giác Thạch thì bên ngoài mới có một vầng sáng màu lam thẫm. Nghe nói, Phong Giác Thạch khi bị sấm sét đánh phải, nhưng không hóa thành bụi, mà lại hấp thù được một chút lực Lôi Đình, sau đó hình thành một tảng đá kỳ dị.

- Phong Giác Thạch, là Phong Giác Thạch. - Lôi Thần liền nói.

- Không ngờ mới vào đã có thể nhặt được một viên Phong Giác Thạch.

La Phong cười đi đến trước động khẩu. Ngoài động khẩu, cuồng phong rít lên như quỉ khóc sói tru, cả một khoảng hôn thiên ám địa. Còn động quật vì một mặt bị bịt chặt, do đó gió lùa vào rất ít.

La Phong quay đầu nói với bốn người trong động quật

- Bên ngoài cuồng phong rất đáng sợ, muốn tìm thêm được một viên Phong Giác Thạch là rất khó.

Lúc trước trong động quật có một viên phỏng chừng là do cuồng phong cuốn Phong Giác Thạch tới, vừa vặn bay vào trong động quật. Nhưng loại việc như thế này thì thuần túy là gặp may. Nếu không thì trong động quật cũng chẳng đến nỗi chỉ có một viên.

- Lão Nhị, lão Tam. Dựa theo bộ sách, chúng ta bây giờ có ba phương pháp.

Hồng nói nhỏ

- Loại phương pháp đầu tiên, đi đến đầu mũi hẻm núi, liều mạng lấy Phong Giác Thạch. Vì cuồng phong càng ngày càng lớn, càng vào trung tâm càng lớn. Do đó cuồng phong ở đầu mũi hẻm núi sẽ mạnh hơn nhiều. Ít nhất cấp Hằng Tinh cấp bảy cấp tám là có thể kháng được. Cái nguy hiểm duy nhất là... vì nó nằm ở nơi cao nhất, dễ dàng bị lôi điện đánh trúng! Những luồng sét trong đám mây trắng đầy lôi điện đó, tùy tiện đánh trúng một phát là tuyệt đối không còn đường sống.

- Loại phương pháp thứ hai, là đến gần hẻm núi, sau đó dựa vào niệm lực hoặc nguyên lực, kéo vào những viên Phong Giác Thạch vốn được cuồng phong cuốn tới! Việc này thì khó làm, nhưng tính nguy hiểm thấp, yêu cầu phải kiên nhẫn.

- Loại phương pháp thứ ba, giết chết các đội ngũ khác mà tìm Phong Giác Thạch, rồi cướp lấy!

- Mọi người nói xem, chúng ta nên dùng loại phương pháp nào?

Hồng nhìn về phía Lôi Thần, La Phong.

La Phong nhíu mày suy tư.

Đi vào đầu mũi hẻm núi, tốc độ nhanh nhất. Nếu không bị sét đánh, quả thực cũng như nhặt đá thôi. Nhưng... Dựa theo kinh nghiệm của tiền bối, đi vào đầu mũi hẻm núi lấy Phong Giác Thạch, phải lột sạch mọi kim loại trên người. Nghe nói kim loại càng nhiều, càng dễ hấp dẫn lôi điện đánh xuống. Nếu an bài người máy kim loại đi, trăm phần trăm sẽ bị lôi điện đánh chết! Còn nhân loại mặc y phục bình thường, xác suất bị lôi điện bổ trúng đại khái khoảng hai mươi phần trăm.

Nếu mặc chiến y hợp kim, xác suất bị sét đánh là ba mươi phần trăm. Đây là kinh nghiệm của các tiền bối đã tổng kết bao nhiêu lâu rồi.

- Loại phương pháp đầu tiên rất nguy hiểm, hơn nữa thuần túy dựa vào vận khí, không đáng để chúng ta sử dụng.

- Loại thứ ba, cướp bóc các tiểu đội khác?

La Phong lắc đầu

- Chúng ta bây giờ ở một động quật rất tốt, động khẩu của động quật ở trên vách núi, tạm thời sử dụng loại phương pháp thứ hai thôi. Đồng thời chúng ta cũng nhìn xem các tiểu đội khác lấy Phong Giác Thạch như thế nào, trước hết nhìn xem rồi nói sau.

- Cũng tốt. - Hồng gật đầu.

Lôi Thần cũng đồng ý.

Vì vậy La Phong tạm thời bắt đầu những ngày 'thủ chu đãi thỏ’.

Lấy được ‘ Phong Giác Thạch’ bay gần động khẩu một là phải dựa vào vận khí, hai là phải có thực lực! Vì cuồng phong gầm rít làm cho mắt thường con đường không thấy rõ, lại chen lẫn vô số tảng đá. Trong vô số tảng đá thỉnh thoảng mới có một hai viên Phong Giác Thạch. Do đó cần có vận khí. Nhưng Phong Giác Thạch bay qua động khẩu rất nhanh, phải lấy nó thật nhanh! Phải rất lâu sau đó mới có được một viên khác.

Thế nhưng... cuồng phong ẩn chứa bản nguyên năng lượng của Vũ trụ, niệm lực mà kéo dài ra xâm nhập vào đó là bị phá hủy tiêu tán luôn. ‘bàn tay’ do niệm lực La Phong hình thành, chỉ có thể thò ra khỏi động khẩu đại khái chưa tới một thước, thì 'cánh tay niệm lực’ mới không tan. Còn cánh tay niệm lực do cấp Hằng Tinh cấp chín Ngao Cốt hình thành cũng chỉ có thể kéo dài khoảng một thước mà không tan! Trên một thước là Ngao Cốt căn bản không thể duy trì niệm lực ổn định.

Nhưng...

Cái làm La Phong kinh hỉ là, bây giờ Ma Vân Đằng đã là cấp Hằng Tinh cấp bốn. Sau khi thu nhỏ lại, hình thành một dây leo vô cùng cứng rắn, có thể nhanh như chớp xâm nhập vào sâu hai thước trong cơn cuồng phong, rồi sau đó nhanh chóng rút về. Mặc dù dây leo đầy vết thương, nhưng với tốc độ khôi phục của nó, đích xác có thể bảo trì thành tích xâm nhập hai thước nhanh như chớp này! Việc này đích xác làm La Phong bất ngờ và kinh hỉ!

Phỏng chừng cuồng phong ẩn chứa bản nguyên năng lượng của Vũ trụ có có thể phá ‘ năng lượng loại niệm lực ’ khá mạnh, nhưng đối với loại thực vật như dây leo thì hiệu quả tàn phá yếu đi một chút.

Tại Phong Lôi Hạp Cốc, đại đa số các tiểu đội đều dựa vào loại phương pháp ‘ Thủ chu đãi thỏ’ này. Dùng tay để chụp Phong Giác Thạch. Ngẫu nhiên cũng có vài người bức bách nô lệ bảo vệ đi vào hẻm núi liều mạng lấy Phong Giác Thạch. Nhưng loại tiểu đội này rất ít. Dù sao nô lệ bảo vệ cũng có sức chiến đấu. Nếu tổn thất một hai người sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới tiểu đội. Ngày thứ ba tới Phong Lôi Hạp Cốc, đám La Phong tìm được viên Phong Giác Thạch thứ hai. Tới Phong Lôi Hạp Cốc ngày thứ năm, đám La Phong tìm được Phong Giác Thạch thứ ba. Ở Phong Lôi Hạp Cốc mãi tới ngày thứ chín, mới tìm được viên Phong Giác Thạch thứ tư.

Đây là nhờ vào việc họ ở vị trí tốt. Một tiểu đội, chỉ cần đi xuyên qua hơn phân nửa Lôi Đình Thế Giới cũng phải mất một năm rưỡi. Lấy được Phong Giác Thạch cũng cần một năm rưỡi. Do đó ở đây vài năm là việc rất bình thường.

Bọn La Phong đã xem như một tiểu đội có hiệu suất cực cao rồi.

Ở Phong Lôi Hạp Cốc ngày .

- Vị trí địa lý của động quật này rất tốt. Tiếp tục như vậy, thêm một tháng nữa là chúng ta khẳng định có thể thu thập đủ Phong Giác Thạch.

Lôi Thần cười nói.

Năm người La Phong, Hồng, Lôi Thần, Thiết Nam Hà, Ngao Cốt đều khoanh chân ngồi.

Trong đó một cây dây leo từ cánh tay La Phong kéo dài ra tới cửa động, tùy thời chuẩn bị xuất kích.

Còn trên vách núi phía trước động khẩu của năm người có một màn hình. Đó là Sinh Mạng Trí Năng của La Phong Ba Ba Tháp đưa ra. Trên màn hình có bốn hình ảnh, miêu tả cảnh hai mươi km chung quanh.

- Mặc dù đang trong động quật, nhưng có thể thấy được tình huống các tiểu đội trong vòng hai mươi km bên ngoài. - La Phong cười nói.

- Thật là sướng. - Lôi Thần tán dương.

- Xem kìa, bên đó có hai tiểu đội đang đánh nhau. Né tránh thật là nhanh. Tinh thần niệm sư cũng không tệ.

Lôi Thần sáng mắt lên, vội đánh giá màn hình có cảnh tượng hai đội đang chiến đấu. Rồi hắn giật mình, vội nói

- Là Hà Nhược!

- Hà Nhược sao? - La Phong biến sắc.

Lúc trước mình và đại ca và nhị ca ở Sát Lục Tràng trong Vũ Trụ Giả Định đã quen biết rất nhiều bằng hữu, trong đó có Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ. Lúc trước Hà Nhược và Bố Lôi Mỗ nói phải tham gia sát hạch dong binh Vũ Trụ thực tập. Cả ' Hắc Long Sơn tinh vực’ cũng chỉ nó nơi này thôi. Đám Hà Nhược ở đây là việc rất bình thường.

- Đi.

Hồng là người đầu tiên lao ra ngoài.

Ngao Cốt, Thiết Nam Hà nhìn về phía La Phong.

- Nhanh

La Phong cũng không chút do dự, nhất thời tiểu đội năm người nhanh chóng ra chạy dọc theo thông đạo xuyên qua động quật chạy vọt ra ngoài. Dựa vào niệm lực gạt tảng đá che miệng động. Năm người vừa ra ngoài, lập tức buông tảng đá xuống ngay.

Xa xa.

Tiểu đội Hà Nhược đang bị vào sự vây công của một tiểu đội khác. Tiểu đội Hà Nhược bây giờ chỉ có hai cấp Hằng Tinh cấp chín, còn đối thủ lại có tới năm cấp Hằng Tinh cấp chín. Song phương phần lớn đều có thương tích, hiển nhiên đã đánh giết rất điên cuồng.

- Hả?

Tiểu đội song phương nhanh chóng chú ý tới việc xa xa có một tiểu đội đang vọt tới.

- Hà Nhược!

Tiếng niệm lực truyền âm vang lên bên tai hắn.

Hà Nhược quay đầu nhìn lại. Từ xa đang có năm thân ảnh bay tới như tia chớp. Trong đó có ba hảo hữu La Phong, Hồng, Lôi Thần, nhất thời lộ vẻ vui mừng. Hai người Thiết Nam Hà và Ngao Cốt đi đầu tiên, đặc biệt là Ngao Cốt từ rất xa đã phóng ra binh khí niệm lực, hóa thành một luồng lưu quang kim sắc.

- Hai cấp Hằng Tinh cấp chín?

Tiểu đội bên kia thấy thế, Phụ Trợ Quang Não sớm đã đo lường ra thực lực đối phương.

- Rút lui!

- Mau lui lại!

Đội trưởng ra lệnh một tiếng.

Không một chút do dự, cả tiểu đội này lập tức nhanh chóng thối lui.

Mặc dù họ có năm cấp Hằng Tinh cấp chín, nhưng lại có tới ba người bị thương...

Phải biết là. Cấp Hằng Tinh cấp chín cũng là có mạnh có yếu. Người mạnh có thể một đánh với mười người đồng cấp đồng giai.

Trong tiểu đội Hà Nhược có một cấp Hằng Tinh cấp chín cực mạnh. Đó là nguyên nhân mặc dù họ nằm trong thế hạ phong, nhưng lại có thể kiên trì rất lâu. Còn lúc này, có hai người vọt tới. Mà đã dám xông tới, chứng tỏ họ rất tự tin!

Hai phương đó mà hợp lại, tiểu đội địch quân xem không chống nổi.

Cho dù có thể ngăn được, nhưng sẽ lưỡng bại câu thương. Tiểu đội địch quân cũng không muốn việc này. Do đó họ lựa chọn rút lui!

Tiểu đội La Phong và tiểu đội Hà Nhược hội hợp.

- Cám ơn.

- Các ngươi là …?

Lập tức có một thanh niên đầu trọc, hai bên có ấn ký màu xanh lá đi tới cảm tạ.

- Họ là bằng hữu của ta.

Hà Nhược nói ngay, đồng thời vội đi lên phía trước.

- La Phong, Hồng, Lôi Thần.

Hà Nhược nói.

- Chuyện gì thế, sao lại thành như vậy?

Ba người La Phong nhìn Hà Nhược. Lôi Thần liền nói:

- Hà Nhược, ngươi không phải thuộc tổ chức Bắc Long Thành sao? Sao lại nhếch nhác thế này?

Lôi Thần và Hồng lần đầu tiên tiếp xúc với Vũ Trụ Giả Định, đã biết tầm quan trọng của tiếng thông dụng vũ trụ, tự nhiên bắt đầu học tập.

Với độ rộng bộ não của họ, việc học tập đích xác rất nhanh. Mặc dù nói không chuẩn, nhưng việc trao đổi thì không thành vấn đề.

- Nói tới chuyện này, lần này quả thật rất thảm.

Hà Nhược cúi đầu xuống

- Tiểu đội chúng ta lúc đó có năm tinh anh, còn có năm bảo vệ. Lúc lấy sừng của Độc Giác Thiết Tê, bị lọt vào đám mãnh thú vây công, lúc đó đã chết mất một bảo vệ.

- Sau đó, chúng ta dọc đường chạy tới Phong Lôi Hạp Cốc, liên tục sáu lần bị tiểu đội khác cướp bóc. Trong quá trình đó, chúng ta chết mất hai vị bảo vệ, ba đồng đội tinh anh.

Hà Nhược sắc mặt sầu khổ

- Bây giờ, tiểu đội chúng ta chỉ còn lại có hai tinh anh, hai bảo vệ.

La Phong nghe thế cảm thấy trong lòng lạnh giá.

Trời!

Tiểu đội họ mặc dù cũng trải qua trên mười nguy cơ sinh tử, nhưng phần lớn đều là nguy cơ mãnh thú, còn phần bị cướp bóc? Có Ngao Cốt phối hợp với ' mảnh vỡ Xích Hỗn Đồng Mẫu’, thực sự có thể quét ngang!

Hơn nữa có cảnh giới của Ba Ba Tháp, đám La Phong một đường tuy gian nguy, cũng có người bị thương, nhưng không chết một người nào. Còn tiểu đội Hà Nhược lại chết mất hơn phân nửa!

- Bố Lôi Mỗ đâu?

Lôi Thần vội hỏi

- Ở tiểu đội khác à?

- Hắn chết rồi

Hà Nhược lắc đầu.

La Phong sửng sốt. Thanh niên hào phóng trông như một con hắc hùng đã chết rồi sao?

La Phong còn nhớ rõ cảnh mình và Hồng, Lôi Thần đã chúc cho hai người họ an toàn trở về.

Không ngờ quay đi quay lại... Bố Lôi Mỗ đã chết rồi.

Sao lại như thế?

- Thương tâm cũng vô dụng.

Hà Nhược lắc đầu cười khổ

- Có nhiều huynh đệ sống cùng ta bao nhiêu năm, cũng đã chết rất nhiều. Đây là lần sát hạch đầu tiên của đám ‘tinh anh’ chúng ta. Chỉ có trải qua những khó khăn sinh tử, cuối cùng mới có thể đột phá trở thành cấp Vũ Trụ, lúc đó mới có tư cách xưng là ' cường giả’, trở thành thành viên quan trọng trong tổ chức.

- Sàng lọc!

Thanh niên đầu trọc mang ấn ký màu xanh lá cạnh đó lắc đầu nói

- Đây là sàng lọc. Hàng loạt hàng loạt các tinh anh thiên tài, trong những mạo hiểm sinh tử bị đào thải, rồi chết đi! Còn sống đến cuối cùng mới sinh ra được vài cấp Vũ Trụ! Chúng ta có trên vạn thiên tài tinh anh trong trại huấn luyện, nhưng cuối cùng cũng chỉ có khoảng mười người là có thể thành cấp Vũ Trụ, như thế đã là không tệ rồi.

La Phong, Hồng, Lôi Thần nhìn nhau.

Đây là qui tắc làm việc của các tổ chức vũ trụ. Thu nạp hàng loạt thiên tài, hàng loạt tinh anh, cho họ giáo dục tốt nhất, cho họ vô số điều kiện tốt, lại buộc họ theo những qui tắc đào thải tàn nhẫn nhất. Cuối cùng sẽ sinh ra một vài cường giả!

Có thể nói... Tham gia vào sát hạch Dong Binh Thực Tập cấp Vũ Trụ, đều không tính là cường giả.

Đều chỉ là ' dự bị cường giả’. Sau khi sàng lọc khoảng một phần ngàn, không, đó là xác suất của tinh anh từ các tổ chức lớn, nói đúng ra phải được xác suất một phần ngàn vạn, có lẽ sinh ra một cấp Vũ Trụ.

- Ầm ầm...

Cả Lôi Đình Thế Giới đột nhiên chấn động dữ dội, không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào cả!

Tất cả các tiểu đội đều khiếp sợ.

- Chuyện gì thế?

- Thế giới này sắp tan vỡ rồi à?

- Trời!

Cả Phong Lôi Hạp Cốc hơn một ngàn km vuông, có trên vạn cấp Hằng Tinh tới để tham gia sát hạch, ai ai đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn bốn phía.

Tiểu đội La Phong và tiểu đội Hà Nhược tự nhiên cũng ngẩng đầu khiếp sợ nhìn chung quanh. Cả thế giới đều đang rung chuyển, cả sơn mạch đang rung lên.

- Chuyện gì thế?

La Phong nhìn chung quanh.

- Bên kia!!!

Có người rú lên.

Trên vạn người, đám mạo hiểm giả cấp Hằng Tinh, chỉ cần là ở sơn mạch, thì cơ hồ đồng thời thấy cả sơn mạch đang vỡ ra.

Một động khẩu đen thui tối đen như bị xé rách chợt xuất hiện. Một nửa động khẩu màu đen ở trên sơn mạch, một nửa thì ở trong sơn mạch. Không gian chung quanh đều bị xé rách, quỷ dị vô cùng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio