Thiên : Quật khởi trong vũ trụ
Chương Năm Mươi Ba: Huấn Luyện Địa Ngục
Người dịch: Workman
Biên tập: Trangmattangthuvien.com
- Có thể nói cho ta biết tại sao kỳ hạn ta cho ngươi còn chưa tới mà ngươi lại đột nhiên quyết định bái ta làm thầy rồi?
Thời Gian Giới Chủ 'Lạc' nhìn thanh niên địa cầu trước mắt vẻ hứng thú
- Có liên quan gì tới trận Lôi Đài Chiến vừa chấm dứt của Tam đệ ngươi?
- Ừm.
Hồng gật đầu khẽ thở dài.
- Đúng thế. Trận này làm ta tỉnh ngộ. Ta không ngờ quay đi quay lại ta và lão Tam đã chênh lệch lớn như vậy rồi.
Hắn biết La Phong mạnh, nhưng không ngờ mạnh tới mức độ như vậy.
- Cứ bảo thủ như vậy, không có sư phụ dạy, ta nghĩ chênh lệch giữa ta và lão Tam sẽ càng lúc càng lớn, ta sẽ bị hắn bỏ lại càng xa hơn.
Hồng lắc đầu cười khẽ.
- Kỳ thật không chỉ riêng là lão Tam. Ta cũng cảm giác thấy lão Nhị gây cho ta áp lực rất lớn. Sau khi hắn tìm được truyền thừa, thực lực tiến bộ rõ ràng nhanh hơn.
- Ừm.
Thời gian Giới Chủ Lạc mỉm cười gật đầu.
- Biết áp lực là tốt. Như vậy đi. Ngươi chuẩn bị đi, sau đó đáp phi thuyền vũ trụ gặp ta. Ta cho ngươi một ngày, tạm biệt bạn bè và người trong nhà đi.
- Ừm.
Hồng gật đầu.
Sau khi Thời Gian Giới Chủ Lạc ly khai không lâu, hai người La Phong và Lôi Thần đều tìm tới.
- Các ngươi ngồi đi.
Hồng chỉ vào hai chỗ ngồi bên cạnh.
- Đại ca, chuyện gì thế?
Lôi Thần nhìn chằm chằm vào Hồng.
- Người sáng lập tổ chức Tam Phủ Sơn, Thời Gian Giới Chủ tại sao đột nhiên tới. Không phải ông ấy cho ngươi mười ngày suy nghĩ mà, còn hai ngày nữa mà.
La Phong cũng nhìn Hồng, trong lòng không kìm được vẻ khẩn trương.
- Ta tự tìm sư phụ.
Hồng nói.
- Sư phụ?
La Phong cùng Lôi Thần đều biến sắc.
- Ngươi quyết định theo Thời Gian Giới Chủ đi à?
Lôi Thần vội la lên.
- Đi tới hơn hai vạn năm đó. Hơn hai vạn năm là khái niệm gì chứ? Lịch sử văn hóa Hoa Hạ chúng ta ghi lại mới có năm ngàn năm. Thế mà muốn ly khai địa cầu chúng ta hai vạn năm à
- Không phải vẫn có thể gặp mặt trong Vũ Trụ Giả Định sao.
Hồng mỉm cười nói.
- Khác chứ.
Lôi Thần vội lắc đầu.
La Phong thấy vẻ mặt Hồng, không khỏi nhẹ giọng hỏi:
- Đại ca quyết định rồi à?
Hồng nhìn qua, khe khẽ gật đầu.
- Đi lần này, có thể hơn hai vạn năm nữa sẽ không nhìn thấy địa cầu nữa, không được thở không khí quê nhà nữa.
La Phong nhìn hắn.
- Đã đi theo con đường theo đuổi đỉnh cao, còn gì không thể bỏ qua?
Hồng lắc đầu.
- Con của ta đã lập gia đình lâu rồi. Ta cũng không còn gì dắt díu. Không phải bình thường vẫn có thể gặp họ trên Vũ Trụ Giả Định sao. Về phần quê nhà, nơi sinh ta ra, nơi ta lớn, ta đều để trong trí nhớ. Ta cũng hiểu được có được có mất. Khi thê tử ta chết, con ta lập gia đình, sinh mạng của ta chỉ còn đặt cả vào võ đạo.
- Lưu lạc vũ trụ, thăm thú vũ trụ, theo đuổi hàng vạn hàng nghìn sinh mạng kỳ diệu, ta rất thích cuộc sống này.
Đôi mắt Hồng lóe lên hào quang kỳ dị.
- Trong vũ trụ mênh mông cường giả như mây. Mục tiêu của ta chính là tìm một chỗ đứng trong khu rừng cường giả vũ trụ. Không chỉ như thế, còn phải là người mạnh nhất, ưu tú nhất.
Hai người La Phong Lôi Thần nhìn nhau, cảm giác thấy niềm tin tuyệt đối, khát vọng tràn ngập của đại ca.
Chính thức có thể có thành tựu cao trên võ đạo, đầu tiên phải có loại khát vọng tuyệt đối này, mới có thể tự mình cố gắng.
- Lão nhị, lão tam.
Hồng quay đầu nhìn hai người, không khỏi cười phá lên.
- Hai người các ngươi nên mừng cho ta. Sao hai người các ngươi đều có truyền thừa, mà lại nhìn đại ca một người bế quan tự vùi đầu tu luyện chứ?
- Ặc.
Lôi Thần giật mình, rồi lập tức cười ha ha.
- Đại ca, lão Tam. Ta nói thế này nhé. Các ngươi đều có truyền thừa. Chúng ta so với nhau, xem giữa huynh đệ chúng ta tương lai rốt cuộc ai mạnh hơn.
Hồng cũng cười.
- Đại ca, Nhị ca, ta tạm thời vượt lên đầu rồi.
La Phong cười phá lên.
- Ngươi phải cẩn thận bảo trì ưu thế. Nếu không ta và Nhị ca ngươi không biết chừng quay đi quay lại đuổi tới nơi đấy.
Hồng nhìn về phía La Phong.
Lôi Thần cũng liền nói:
- Đúng đúng đúng. Tam Tử. Ta và đại ca ngươi chủ yếu ngay từ đầu không có sư phụ dạy, bây giờ có sư phụ dạy, thực lực lập tức bắt đầu tăng vọt. Hơn nữa đại ca nhận thức cực cao. Ta thì không cần phải nói. Do đó Tam Tử nhà ngươi phải cẩn thận đó.
- Có bổn sự đuổi ta đi.
La Phong cười ha ha.
Trên địa cầu, tiếng cười ba huynh đệ vang vọng...
Nhưng vô tình, khóe mắt đều hơi nhòe lệ.
Hệ Ngân Hà, địa cầu, đại lục Á Châu, Căn Cứ Thị Hồng Ninh.
Ngày tháng năm , năm giờ chiều thời gian Hoa Hạ, mặt trời chưa xuống núi, không trung đỏ quạch.
Một chiếc phi thuyền vũ trụ hình đĩa bay toàn bộ có màu lam thẫm đang lơ lửng trên bầu trời Căn Cứ Thị Hồng Ninh.
Vô số lãnh đạo Cực Hạn Vũ Quán, còn có thân nhân của Hồng đều tụ tập tại đây.
Dưới sự quyến luyến của mọi người, Hồng, một siêu cường giả có địa vị rất đặc thù trên địa cầu rốt cục một mình một người bay lên phi thuyền vũ trụ.
- Hẹn gặp lại.
- Ha ha, cả đám đừng có như vậy. Lát nữa vào Vũ Trụ Giả Định gặp lại.
Theo tiếng cười lớn, Hồng bay vào phi thuyền vũ trụ.
Ầm!
Phi thuyền vũ trụ gia tốc, bay vút lên trời.
- Đại ca thuận buồm xuôi gió nhé!
Lôi Thần đứng giữa không trung, không kìm được hú lên.
La Phong cũng đứng giữa không trung, ngẩng đầu nhìn theo phi thuyền vũ trụ rời đi, lẩm bẩm nói “Thuận buồm xuôi gió.”
Ngày này, ngày tháng năm , cường giả tuyệt thế trên địa cầu Hồng đáp phi thuyền vũ trụ ly khai quê nhà. Lần này đi thật lâu
Lôi Đài Quyết Chiến Thiên Tài Chiến lượt thứ tư, sau khi trận đấu đáng nhớ giữa La Phong và Nhung Quân hoàn toàn chấm dứt, tổng cộng tuyển ra người thắng lợi.
Về phần người khác bị đưa vào Chiến Bại Tổ. Sau khi nghỉ ngơi một ngày lại bắt đầu tiến hành Luân Hồi Chiến mật độ cao, cường độ cao.
Mỗi người đều phải thi đấu tràng, tranh đấu suất.
Địa cầu.
Cơ sở Giang Nam Thị, Dương Châu thành.
“Đại ca đi rồi.”
La Phong ngồi trên sân thượng pháo đài nhà mình, một mình một người nằm đó, bưng chén trà “Đi theo Thời Gian Giới Chủ lưu lạc vũ trụ...”
Trong đầu còn rõ ràng hiện lên những cảnh đã qua. Bên tai tựa hồ còn vang vọng tiếng cười và lời thề ba người ngày hôm qua.
“Mấy ngàn năm nữa, thậm chí mấy vạn năm nữa, ba huynh đệ chúng ta sẽ so đấu một hồi.”
“Đúng, so đấu một hồi.”
“So đấu thì so đấu, ai sợ ai? “
Đây là lời thề giữa huynh đệ!
Bất luận là Hồng, Lôi Thần, hay La Phong, đều đi trên con đường tiến về sinh mạng đỉnh cao.
Còn con đường này lại tràn ngập những mấp mô và nguy hiểm, một lần sơ sót là ngã xuống!
- Cộp!
La Phong buông chén trà, đôi mắt lóe sáng.
- Đại ca, ngươi cố gắng, ta cũng sẽ không buông lơi.
- Ba Ba Tháp, tiến vào Vũ Trụ Giả Định!
La Phong phân ra chút ý thức tiến vào vũ trụ giả định.
Nói về cường độ ý thức, ý thức cấp vũ trụ của Kim Giác Cự Thú, hoàn toàn có thể phân ra một chút tiến vào Vũ Trụ Giả Định, còn thật sự vẫn bảo trì sự thanh tỉnh.
Vũ Trụ Giả Định, không gian Sát Lục trong Sát Lục Tràng.
Đây là một khoảng tinh không mênh mông.
La Phong đứng trong không gian.
- Oa ha ha...
Ác Ma Ba Ba Tháp nhảy về phía trước gào lên:
- La Phong. Lôi Đài Quyết Chiến vừa chấm dứt, ngươi có ba ngày để nghỉ ngơi. Ngày nghỉ ngơi đầu tiên, ngươi đã tới Sát Lục Tràng, thật là chăm chỉ. Nói đi, muốn đối thủ như thế nào, ta giúp ngươi giải quyết toàn bộ.
- Cạc cạc, ta thích nhất là huấn luyện cho ngươi.
- Ta muốn một binh khí niệm lực.
La Phong trịnh trọng nói:
- Binh khí niệm lực chuyên môn phi hành, phải sở trường xê dịch trong một trong phạm vi nhỏ.
Sau khi đấu với Dã Nhân Nhung Quân, hắn rõ ràng cảm giác được trước mặt tốc độ của đối phương, sự linh hoạt của mình quá kém.
- Hả?
- Nhận thấy nhược điểm rồi à?
Ác Ma Ba Ba Tháp dùng bàn tay nhỏ bé vuốt cằm, lơ lửng nghiêng người nhìn La Phong.
- La Phong, ngươi muốn lâu dài, hay có hiệu lực trong thời gian ngắn?
- Lâu dài? Thời gian ngắn?
La Phong nhíu mày.
Tiểu ác ma gật đầu lia lịa:
- Đúng. Thời gian ngắn chính là nghĩ biện pháp làm sự linh hoạt của ngươi tăng lên lớn nhất. Chỉ cần mười bữa nửa tháng là được! Về phần lâu dài... Phải bước từng bước từ cơ sở, đồng thời binh khí niệm lực cũng phải lựa chọn một món tương lai sẽ làm bạn với ngươi thật lâu.
- Lâu dài!
La Phong trịnh trọng nói
- Ta không thiếu thời gian.
- Rất tốt.
Tiểu ác ma búng tay, khẽ gật đầu.
- Lựa chọn của ngươi rất sáng suốt
- Vậy ta lựa chọn cho ngươi binh khí niệm lực phi hành, thứ thích hợp nhất với quy luật Bản Nguyên 'Kim, không gian’, binh khí niệm lực cấp năm Ám Vân Thoa!
Tiểu ác ma cười khẩy nói:
- Đương nhiên lúc đầu, e rằng ngươi thấy nó không bằng dùng Độn Thiên Toa, nhưng không vội, ta sẽ huấn luyện cho ngươi.
- Phỏng chừng bao lâu thì sự linh hoạt của ta sẽ tăng lên nhiều?
La Phong hỏi.
- Trông vào nhận thức của ngươi thôi.
Tiểu ác ma nói:
- Nhận thức cao, cảm ngộ quy luật Bản Nguyên nhanh. Ta huấn luyện liên tục, phỏng chừng một năm là ngươi nắm giữ quy tắc rồi. Nếu ngươi nhận thức kém... Không cố gắng, một trăm năm cũng không hợp lệ.
- Huấn luyện liên tục?
La Phong nhíu mày.
- Hắc hắc.
Tiểu ác ma nhếch mép cười.
- Từ từ, chúng ta có thời gian, ta sẽ 'Huấn luyện’ cho ngươi.
Từ ngày tháng năm , Luân Hồi Chiến cường độ cao đã bắt đầu. Nói là cường độ cao, nhưng trên thực tế một ngày chỉ chiến đấu mười tràng!
Với tốc độ của La Phong, chỉ một phút là có thể giải quyết xong một trận chiến đấu.
Do đó, Luân Hồi Chiến mỗi ngày đối với các tuyển thủ khác có lẽ tiêu hao nhiều tâm lực.
Nhưng với La Phong lại rất nhẹ nhàng.
Dù sao trong số những thiên tài cả Càn Vu vũ trụ quốc, hắn có thể được xếp top mười.
Trong Chiến Bại Tổ, kể cả hắn, tổng cộng có bốn người đã bước vào cánh cửa qui luật. Trong đó chỉ có hai người có thể so với La Phong.
Do đó...
Luân Hồi Chiến rất nhẹ nhàng, hơn nữa ngược lại thành nơi La Phong chiêm nghiệm kỹ xảo chiến đấu của mình.
Không gian Sát Lục.
Đây là một đại thảo nguyên, song lúc này trên bầu trời đại trên thảo nguyên dày đặc vô số những con huyết điểu phô thiên cái địa đang bay về phía La Phong.
- Trốn! Trốn! Trốn! Đừng chạm mặt chúng!
- Mẹ nó, nhanh, phải nhanh.
Tiểu ác ma gầm gào.
Còn La Phong, chân đạp một binh khí niệm lực đen bóng, hình thoi kỳ dị. Ám Vân Thoa còn tự nhiên kéo dài ra một lớp da màu đen, bao lấy giày chiến của La Phong.
Cả người La Phong đã hóa thành một ảo ảnh sương mù, không ngừng né tránh trong vô số huyết điểu phô thiên cái địa đang bổ tới.
- Phốc!
- Phốc!
- Phốc!
Bị một con huyết điểu đụng phải, là liên tục bị tấn công.
Khi chạm mặt ba lượt.
Ầm!
Tất cả huyết điểu toàn bộ biến mất.
- Ngươi lại thất bại rồi!
Tiểu ác ma giận dữ nhìn chằm chằm vào La Phong, phẫn nộ gầm thét.
- Tiếp tục huấn luyện cơ sở! Ta chưa thấy ai mà ngu như ngươi.
Nó lại vung tay lên, nhất thời đại thảo nguyên chung quanh biến mất, đã biến thành một công xưởng cơ giới khổng lồ. Trong công xưởng cơ giới có rất nhiều dụng cụ phức tạp.
- Bắt đầu!
Tiểu ác ma gầm lên.
La Phong luôn luôn rất tỉnh táo, tựa hồ tiểu Ác Ma Ba Ba Tháp nói gì cũng căn bản không ảnh hưởng được đến hắn.
Trong cuộc huấn luyện kiểu địa ngục do Ác Ma Ba Ba Tháp chế tạo, La Phong ngược lại càng thêm điên cuồng. Tiểu ác ma cũng từ lúc bắt đầu gọi là ‘đồ đần', biến thành 'Bình thường’, ‘còn rất yếu’. Sau này biến thành 'Miễn cưỡng không tệ đi’.
Còn Kim Giác Cự Thú vẫn bỏ toàn bộ tinh lực vào luyện Bản Tôn Thiên Địa, Tuyệt Đối Không Gian và tìm hiểu qui luật bản nguyên Kim.
Cứ như vậy...
Thời gian không ngừng trôi qua. Luân Hồi Chiến cơ hồ không tiêu hao bao nhiêu tinh lực của La Phong, ngược lại thành nơi La Phong thí nghiệm mình.
Còn huấn luyện kiểu địa ngục của Ba Ba Tháp ngược lại cơ hồ mỗi ngày đều lấy sạch tinh lực của La Phong.