Chương : Gặp Lại Ở Vũ Tương Sơn
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workmantangthuvien.com
Thiên : Vũ Tương Sơn
Càn Vu Đại Lục, tầng thứ công ty Bình Hải, phòng làm việc của Từ Hân.
- Từ Hân điện hạ, chúc mừng cô. Từ giờ trở đi, cô chính là thành viên hạch tâm chính thức của công ty Vũ Trụ Giả Định.
Một lão giả cao gầy mặc áo bào trắng mộc mạc cười khẽ nói.
- Cô có một chỗ ở trong khu Mạt Thế, Vũ Tương Sơn, Vũ Trụ Giả Định. Đồng thời cũng có một chỗ ở Mạt Thế Bí Cảnh. Cô có thể lựa chọn đi Mạt Thế Bí Cảnh cũng được.
- Mạt Thế Bí Cảnh? Ở đâu?
Từ Hân cười hỏi.
- Rất xa.
Lão già áo trắng cười nói:
- Công ty chuyên môn an bài phi thuyền vũ trụ tới đón cô, phải phi hành vài năm trong Ám Vũ Trụ.
- Có gần Thái Sơ Bí Cảnh không?
Từ Hân truy vấn.
- Không.
Lão già áo trắng lắc đầu
- Tứ Đại Bí Cảnh đều là sinh ra rất lâu trong vũ trụ mênh mông, cách nhau rất xa. Mạt Thế Bí Cảnh và Thái Sơ Bí Cảnh ở một tinh khu khác nhau.
- Tinh khu?
Từ Hân hơi thất vọng.
Tinh khu, có thể nói là đơn vị lớn nhất trong vũ trụ.
Một tinh khu, bình thường có phạm vi một quốc gia vũ trụ! Đó là một lãnh thổ quốc gia vô cùng khổng lồ.
Nếu khoảng cách giữa Thái Sơ Bí Cảnh và Mạt Thế Bí Cảnh gần, Từ Hân có thể muốn đi thật. Như vậy có thể trong đời thật gặp mặt trượng phu.
- Từ Hân điện hạ, cô là thành viên Thương Bộ, không cần phải đi Mạt Thế Bí Cảnh xa xôi.
Lão già áo trắng cười nói
- Hoàn cảnh trong bí cảnh vũ trụ chỉ có lợi cho cho những vũ giả mà thôi. Cơ hồ tất cả thành viên Thương bộ khi vào hạch tâm đều sống ở mình quê nhà. Đương nhiên, nếu Từ Hân điện hạ muốn đi Mạt Thế Bí Cảnh, cũng có thể đệ trình.
- Không cần.
Từ Hân lắc đầu.
- Ta đã nói tất cả rồi, Từ Hân điện hạ, ta xin đi trước.
Cao gầy lão giả khom mình hành lễ, lập tức ly khai.
Trong phòng làm việc chỉ còn lại có Từ Hân.
Nhìn những văn kiện bày biện trên bàn trước mắt, Từ Hân đầy vẻ kích động.
- Cộp!
- Cộp!
- Cộp!
Âm thanh tiếng đập cửa vang lên.
- Vào đi...
Từ Hân hô.
- Từ tỷ, Từ tỷ.
Nữ tử tóc ngắn chạy vào, vội kêu lên
- Việc xin xét duyệt vào tầng hạch tâm được thông qua rồi?
- Ừm.
Từ Hân lòng tràn đầy vui mừng, gật đầu lia lịa.
- Thật tốt quá.
Nữ tử tóc ngắn kích động hoan hô.
- Từ tỷ, cô rốt cục cũng thành công rồi.
- Ừm, A Lam, nhiều năm như vậy ta cũng phải cám ơn cô.
Từ Hân cảm kích nhìn hảo tỷ muội bên cạnh. Nữ tử tóc ngắn bên cạnh là đồng nghiệp của nàng trên địa cầu từ khi bắt đầu lập nghiệp. Nhiều năm qua, hai người xem như một tổ hợp vàng. Còn tỷ muội Đổng Lam này của nàng, cũng nhờ quan hệ với Từ Hân mà được lợi. Tỷ như, năm qua rồi mà dung mạo Đổng Lam biến hóa rất nhỏ.
- Nói làm gì, còn không mau mau thông báo cho người ấy của cô.
Nữ tử tóc ngắn cười hắc hắc nói.
- Ừm.
Từ Hân hít sâu một hơi.
Bao lâu rồi.
Mình đã phấn đấu vì ngày này bao lâu rồi...
“Gọi điện thoại. “Từ Hân gọi điện xin gặp La Phong, nhưng mới phát ra lệnh xin đã tự động đứt quãng.
“Hả? “
“Không tiếp điện thoại à? “Từ Hân giật mình “Không đúng, còn có đại khái bảy ngày nữa là hắn sẽ ly khai Hỗn Độn Thành rồi. Trong khoảng thời gian này hẳn là không có gì trọng yếu chứ. “
- Sao vậy, Từ tỷ?
Nữ tử tóc ngắn nghi hoặc hỏi.
- Không nối được.
Từ Hân lắc đầu.
OOo
Hỗn Độn Thành.
La Phong từ trong Thành Chủ Phủ đi ra, trong đầu vẫn hiện lên những cảm ngộ mà mình tìm hiểu Cửu Vũ Hỗn Độn Bia lúc trước.
“Tranh thủ thời gian, còn có hai ngày cuối cùng là sẽ ly khai Hỗn Độn Thành rồi. “La Phong hóa thành một luồng hào quang bay về phía căn nhà tu luyện của mình. “Ta tìm hiểu Cửu Vũ Hỗn Độn Bia có vô số cảm ngộ cần tiêu hoá và thể ngộ, hóa thành lĩnh ngộ cho mình. Quan khán qui luật vận chuyển vũ trụ trong không trung rất có lợi cho ta tìm hiểu. “
Vèo!
La Phong dừng trên sân thượng căn nhà tu luyện của mình, lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu nhắm mắt tiến hành sắp xếp mình có được qua bảy ngày tìm hiểu Cửu Vũ Hỗn Độn Bia vừa qua. Thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lên trời, quan khán không gian vũ trụ đầy những những hoa văn kỳ bí tự nhiên lưu chuyển theo quy luật bản nguyên Vũ Trụ, đối chiếu, rồi ghi nhận lại.
Một ngày, hai ngày...
- Chuẩn bị xuất phát!
Một thanh âm đột nhiên vang vọng trong đầu La Phong.
- Hả?
La Phong bừng tỉnh lại, liếc mắt đã thấy thiên không xa xa có một chiếc phi thuyền màu lam sẫm hình ‘cá lớn’ đang đứng giữa bầu trời Hỗn Độn Thành, những luồng thân ảnh đang phóng lên cao.
“Sắp xuất phát rồi à? “La Phong cũng vội bắn lên trời.
Hơn tám trăm người, từ các nơi trong Hỗn Độn Thành bay về phía phi thuyền vũ trụ đó.
Vừa bay về phía phi thuyền vũ trụ, La Phong cúi đầu nhìn xuống cổ thành phía dưới đang bao phủ trong khí lưu hỗn độn:
- Sư phụ!
- Ra ngoài, sau này sẽ nguy hiểm gấp trăm lần ngàn lần Hỗn Độn Thành. Phải cẩn thận, đừng để Chân Diễn ta mất mặt đó.
Một thanh âm xuyên qua vạn dặm, vang lên bên tai La Phong.
- Ừm.
La Phong gật đầu thật mạnh.
Cùng sư phụ ở chung năm. năm quả là rất dài.
Những bóng người dọc theo cửa khoang ở bụng ‘cá lớn’, bay vào giữa phi thuyền vũ trụ.
Trong sảnh nghỉ ngơi phi thuyền.
Đám thanh niên vừa tiến vào sảnh nghỉ ngơi, những người quen nhau lập tức trò chuyện.
- La Phong, thật ghê gớm. Còn cả ngươi nữa, Nhung Quân.
Hoàng tử Man Tạp Tinh Ô Tạp vẻ mặt bất sảng.
- Hai người các ngươi, một tên vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ năm, một tên vượt qua tầng thứ tư, đều bỏ ta lại phía sau,... Làm cho người ta... Quá quá ‘tủi thân’!
- Ý thức được chênh lệch, thì cố gắng lên.
La Phong vỗ vỗ vai Ô Tạp.
Ô Tạp giật mình.
- Ừm, ngươi cũng phải cố gắng lên.
Nhung Quân cũng đi tới, vỗ vỗ vai Ô Tạp.
- Mẹ nó. Hai người các ngươi, quá khốn khiếp. Ta đang tủi thân như vậy, không thèm an ủi gì ta cả.
Ô Tạp gào lên. La Phong và Nhung Quân lại đều cười phá lên.
Khi giữa La Phong, Nhung Quân, Ô Tạp đang nói chuyện cười đùa thì những người khác cũng căn cứ vào quan hệ thân sơ bình thường, mà quần tam tụ ngũ nói chuyện.
Nhưng vẫn có một vài tên quái gở không cùng những người khác trao đổi.
Như thanh niên áo trắng lưng đeo huyết kiếm, luôn cô độc một mình, không trao đổi với những người khác.
- Ầm ầm...
Khi một thân ảnh mặc chiến bào xanh đi vào đại sảnh, luồng khí tức làm người ta phải ớn lạnh làm cho tất cả mọi người đều yên lặng, không ai dám lên tiếng.
- Tu luyện cơ sở ở Hỗn Độn Thành năm đã chấm dứt.
Cửu Kiếm Tôn Giả quét mục quang nhìn thanh niên. Tất cả mọi người đều cúi đầu không dám đối mắt với lão,
- Các ngươi lần này nói về là có tỉ lệ tử vong cao. Nhưng nói về thành tích lại xem như rất xuất sắc, đặc biệt là Bá Lan trong đó, La Phong, Nhung Quân, rất khá.
Nhất thời đám thanh niên phía dưới hơi xì xào. Không ít người quay đầu nhìn về phía ba người này.
Bá Lan vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ sáu! Hắn lúc đầu đã vượt lên trước quá nhiều, mọi người ai cũng sửng sốt.
La Phong vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ năm!
Nhung Quân vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ tư!
Trong ba người này, mọi người đều hết hồn vì Tử Thần Bá Lan.
Đối với Nhung Quân thì họ cảm thấy hâm mộ. Hâm mộ là hắn có một sư phụ Vũ Trụ Quốc Chủ.
Đối với La Phong họ bội phục. Hắn không có Vũ Trụ Quốc Chủ làm sư phụ, nhưng cuối cùng vẫn thông qua tầng thứ năm, biên độ tiến bộ đích xác kinh người!
- Hả?
La Phong quay đầu nhìn lại. Thanh niên áo trắng Bá Lan đang nhìn hắn.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Bá Lan khẽ gật đầu.
La Phong cũng khẽ gật đầu.
Hai người đều xem đối phương là đối thủ. Mục tiêu của La Phong là muốn đuổi kịp Bá Lan thậm chí vượt qua cả Bá Lan. Còn Bá Lan muốn bỏ xa La Phong, dù hắn tiến bộ rất kinh người.
Còn lúc này
“La Phong? “Lũng Vân ở một góc lặng lẽ nhìn La Phong xa xa “Chênh lệch giữa ta và hắn lại càng lúc càng lớn. Ta là người của Nguyên Thủy Bí Cảnh mà!!! “
Trải qua thông đạo thời gian gia tốc rối loạn, phi thuyền vũ trụ rốt cục cũng tiến vào Nguyên Vũ Trụ.
- Đã rời khỏi Vũ Trụ Nguyên Thủy rồi.
Nam tử áo xanh vảy tím nhìn một đám thanh niên phía dưới.
- Có nghĩa là thời gian an toàn nhất mà các ngươi tu luyện ở Hỗn Độn Thành đã chính thức chấm dứt! Kế tiếp sẽ chia các ngươi làm bốn đội ngũ, lần lượt đưa tới Nguyên Thủy Bí Cảnh, Thái Sơ Bí Cảnh, Thiên Địa Bí Cảnh, Mạt Thế Bí Cảnh.
- Sau này, không thể an nhàn như ở Hỗn Độn Thành nữa đâu. Chúc các ngươi gặp may. Hy vọng lần sau gặp lại các ngươi, vẫn còn năm trăm người còn sống.
Nam tử áo xanh vảy tím nói.
Ầm ầm...
Phi thuyền vũ trụ bắt đầu chậm lại
Một lát sau, cửa khoang mở ra.
Đám người La Phong nối đuôi nhau ra khỏi phi thuyền vũ trụ. Liếc mắt thấy một dãy núi chập chùng xa xa, thấy xa xa rất nhiều phi thuyền, thấy những thân ảnh bay qua thiên không, còn trên bầu trời có những ngôi sao lấp lánh.
- Tới tổng bộ toàn vũ trụ công ty Vũ Trụ Giả Định rồi.
La Phong bay ra cửa khoang, sau đó từ từ hạ xuống.
- Được rồi, Ba Ba Tháp, mở mạng ra.
- Hiểu rồi.
Vũ Trụ Giả Định, Vũ Tương Sơn khu Thái Sơ, trang viện số .
Trong thư phòng.
“Từ Hân, lại đánh điện thoại xin gặp à? “La Phong đột nhiên xuất hiện trong thư phòng, mở máy laptop ra “, sốt ruột thế này chẳng lẽ có việc gì trọng yếu? “
Tích!
Trên màn hình laptop, chẳng mấy chốc đã xuất hiện điện thoại xin gặp, trên màn hình xuất hiện hình ảnh Từ Hân.
- Gọi điện thoại nhiều thế, có chuyện trọng yếu gì vậy?
La Phong vội hồi hộp hỏi.
- Có một việc trọng yếu.
Trên màn hình Từ Hân nói.
- Chuyện gì?
La Phong vội hỏi.
- Ngươi bây giờ đi tới khu Công Cộng ở Vũ Tương Sơn, tới trước Vạn Ngữ Lâu gặp một người.
Từ Hân nói.
- Vũ Tương Sơn, khu Công Cộng?
La Phong nghi hoặc. Có thể ở Vũ Tương Sơn, ngoại trừ đám người hầu cũng chỉ là những thành viên hạch tâm. Mình không biết nhiều thành viên hạch tâm, làm gì có thành viên hạch tâm nào muốn thông qua thê tử mình để thông báo cho mình nhỉ? Không có loại người này đâu!
- Là ai?
La Phong vô cùng nghi hoặc.
- Đi rồi ngươi sẽ biết.
Từ Hân vội nói:
- Đi mau, rất trọng yếu.
- Hả?
La Phong càng thêm nghi hoặc.
La Phong đi ra cửa khu Thái Sơ, sau đó hóa thành một luồng hào quang bay thẳng về phía khu Công Cộng.
- Biết ở khu Công Cộng có Vạn Ngữ Lâu à? Hơn nữa còn ước hẹn ta tới khu Công Cộng gặp mặt, rốt cuộc là ai?
La Phong thầm nghĩ
- Cả Hắc Long Sơn tinh vực, những người vào hạch tâm cũng chẳng có mấy ai.
Càng ngày La Phong càng nghi hoặc...
Khu Công Cộng rất phồn hoa, vì đây là nơi duy nhất ở Vũ Tương Sơn để các thành viên hạch tâm ở bốn khu tụ tập cùng nhau.
Phải biết rằng thành viên hạch tâm đều rất nhiều, do đó buôn bán ở nơi này rất phát đạt.
Vạn Ngữ Lâu.
La Phong liếc mắt đã thấy một nhà lầu bằng gỗ đen có chín tầng xa xa
Chung quanh căn lầu có vô số hoa cỏ quý hiếm, làm chung quanh tràn ngập kia mùi hoa phảng phất. La Phong lập tức hạ xuống lần vào trong đám người, rồi đi về phía Vạn Ngữ Lâu.
“Rốt cuộc là ai nhỉ? “
La Phong ngửi mùi hoa, đi về phía cửa Vạn Ngữ Lâu, đột nhiên hắn dừng lại.
Ủa...
Ở cửa Vạn Ngữ Lâu, có một thân ảnh mĩ lệ đứng cạnh những luống hoa,, nàng lặng lẽ nhìn hắn.
Hai người đứng trước cửa Vạn Ngữ Lâu, nhìn nhau.