Thôn Phệ Tinh Không

quá là đáng giá

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương Năm Mươi Tám- Vũ Đao Môn

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workmantangthuvien.com

Thiên - Bí Cảnh Vũ Trụ

- Nhìn ngươi đắc ý kìa...

Ác Ma Ba Ba Tháp bên cạnh do năng lượng hình thành hư ảnh cười nói.

- Sao mà ta không đắc ý được cơ chứ?

La Phong buông chén rượu, cầm lấy pho tượng Thần Thú, nhìn thẳng về phía hư không vô tận phía trước

Hư không rất mộng ảo, bụi vũ trụ, sương mù, thiên thạch, rải rác khắp nơi.

Nhìn hư không vô tận, La Phong nổi lên hào khí, cúi đầu nhìn pho tượng Thần Thú trong tay. Phảng phất như pho tượng Thần Thú hóa thành một con quái thú viễn cổ thật đang gầm gừ. Bản thân con quái thú viễn cổ cũng như một quy luật, Kim Giác cự thú đang nằm trong Thể Nội Thế Giới khẽ nhúc nhích, ngẩng đầu phát ra gầm lên, tiếng gầm gừ vang vọng cả Thể Nội Thế giới.

- Gừ!

- Chính là thứ giúp ta phát triển cực nhanh.

La Phong mắt lóe sáng, nhìn chằm chằm vào pho tượng Thần Thú.

- Có pho tượng Thần Thú này, nhất định sẽ ngộ 'Tê Thiên Nhất Trảo' nhanh hơn. Nó cũng sẽ làm ta đi thông tới con đường tới quy luật!

- Ta muốn đứng trên đỉnh cao vũ trụ, còn nó chính là chiếc thang trời đi thông tới đỉnh cao này!

- Lần này thu hoạch lớn nhất ở Huyết Lạc Thế Giới cũng chính là pho tượng Thần Thú!

La Phong động tâm ý.

Bên cạnh xuất hiện hắn lập tức xuất hiện phân thân Ma Sát Tộc, La Phong hắc y. La Phong hắc y tiếp nhận pho tượng Thần Thú, sau đó hư không tiêu thất trở về Thể Nội thế giới.

Trong Thể Nội thế giới.

- Ô!

Kim Giác cự thú như sơn mạch liên miên đen đúa đang nằm bò trên đất, vươn chiếc móng phải cao lớn còn hơn cả Himalaya ra

Hắc y La Phong đặt pho tượng Thần Thú ở trước lòng bàn tay phải con Kim Giác cự thú. Lập tức pho tượng Thần Thú chợt biến mất, nó đã được chui vào chiếc nhẫn trữ vật của Kim Giác cự thú rồi.

Kim Giác cự thú cũng được phân phối một không gian giới chỉ. Vì bình thường khi tu luyện Bản Tôn Thiên Địa, nó đều phải tự mình lấy từ không gian giới chỉ ra một vài kỳ trân vũ trụ để ăn.

Không gian giới chỉ được để vào cái vảy trước ngực nó.

Các thế hệ Kim Giác cự thú bình thường khi chứa đựng vật phẩm cũng đặt ở kẽ hở cái vảy trước ngực. Chủ yếu là vì trước ngực có một khoảng khu vực vảy khá dày, tương đối thích hợp để vật phẩm vào đó.

Trong phòng điều khiển phi thuyền tộc cơ giới.

La Phong hướng mắt nhìn hư không phía trước, hạ lệnh:

- Xuất phát, tiến về Mạnh Ná Thành!

- Mạnh Ná Thành?

Ác ma Ba Ba Tháp kinh ngạc há miệng.

La Phong lườm hư ảnh 'Ba Ba Tháp’ do năng lượng hình thành bên cạnh, gật gật đầu:

- Năm đó ta để 'Nạp Khả' ở lại Mạnh Ná Thành. Bây giờ tám mươi năm qua rồi, cũng không biết, Nạp Khả rốt cuộc ra sao rồi! Lúc trước ta cho hắn một vài bảo vật, những bảo vật động lòng người. Trước khi ly khai lần cuối cùng, đi thăm hắn một chút. Dù sao muốn về Thiên Thực Cung cũng phải đi ngang qua phương hướng đó mà...

Tọa độ đối ứng của Yến Cương Lĩnh chính là ở gần Thiên Thực Cung nhất.

La Phong muốn đi về, trước tiên phải về Thiên Thực Cung. Đã tiện đường, vậy đi gặp tiểu Nạp Khả, cũng là việc tự nhiên thôi.

- Ầm!

Phi thuyền tộc cơ giới nhanh chóng tăng tốc, chẳng mấy chốc đã hóa thành lưu quang mơ hồ trong hư không.

OOo

Cổ Thần Phế Khư, pháo Diệt Tinh bắn một cú thành một hố sâu hoắm.

Bá Thích một thân huyết bào, Thú Hoang Kỳ Ngưu cao lớn như một quả núi nhỏ, cùng với trên chín mươi Huyết Thần Vệ đều đóng quân bên bờ hố sâu.

- Ầm ầm!

Không trung chợt rung động.

Bá Thích, Thú Hoang Kỳ Ngưu và đám Huyết Thần Vệ đều ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy một bóng người chợt xuất hiện, chính là một lão giả lực lưỡng tráng kiện, mặc chiến khải màu đá xám. Tóc lão được cắt ngắn, đôi mắt nheo nheo, như ẩn chứa lôi điện vô tận. Đôi mắt đó chính là một lôi ngục vô tận.

- Bái kiến Bất Hủ.

Bá Thích cung kính hành lễ.

- Thần!

Đám Huyết Thần Vệ nhất tề toàn bộ quì một gối xuống, đến cả Thú Hoang Kỳ Ngưu cũng phải cúi cái đầu khổng lồ của nó xuống.

Lão giả mặc chiến khải màu đá, đưa mắt nhìn về phía hố to đường kính mấy vạn km

Ầm! Ầm!

Đôi mắt lão giống như một mặt trời, bắn ra hai luồng sáng, xuyên thẳng qua cả chiếc hố sâu, tựa hồ muốn nhìn thấu toàn bộ hố sâu đang được phủ một lớp sát khí màu đỏ nhạt.

- Bất Hủ.

Bá Thích mở lời

Trong nhóm người này, cũng chỉ có hắn là có địa vị xem như cỡ bằng với Bất Hủ này.

Nhưng nói về thực lực, đương nhiên thần linh Bất Hủ này lợi hại hơn hắn nhiều.

- Hố sâu này...

Lão giả mặc chiến khải đá trầm giọng nói.

- Không có một chút lực quy luật nào. Khả năng là việc tạo thành hố sâu này đích xác không phải 'Thần linh Bất Hủ' tạo thành. Nhưng nói về uy lực, tuyệt đối có thể sánh ngang với toàn lực một kích của thần linh Bất Hủ. Chỉ có những vũ khí quí giá nhất tộc quần ngoài vũ trụ mới có thể đạt tới mức này.

- Xem ra đúng là tộc quần ngoài vũ trụ.

Bá Thích gật đầu.

- Việc này rất nghiêm trọng.

Lão giả mặc chiến khải đá cau mày, trầm trầm nói:

- Vì cái hố sâu này, cả Bất Hủ thần điện đã họp giữa tầng cao nhất, căn cứ vào một trận đáng sợ thời viễn cổ, cũng từ những tin tức mà chúng ta thu thập được, thì cho dù là ở tộc quần ngoài vũ trụ, vũ khí khoa học kỹ thuật sánh ngang với thần linh Bất Hủ cũng không nhiều lắm...

Đích xác.

Trình độ khoa học của tộc quần nhân loại Vũ Trụ mặc dù rất cao, nhưng vũ khí khoa học kỹ thuật của uy hiếp thần linh Bất Hủ thì phải mất vô số tiền bạc mới có thể làm ra được.

Nhưng như vậy căn bản cũng không đáng.

Chính thức phát triển khoa học kỹ thuật đến mức cực hạn cũng chỉ có tộc cơ giới thôi!

- Mấy năm nay, tộc quần ngoài vũ trụ thường xuyên có một vài người tới Huyết Lạc đại lục chúng ta.

Lão giả mặc chiến khải đá nhíu mày nói:

- Người chúng ta có thể bắt là bắt, ai có thể giết là giết. Nhưng đây là việc nhỏ thôi. Nhưng lần này, vũ khí khoa học lợi hại như vậy, chỉ sợ tộc nhân ngoài vũ trụ lẻn vào Huyết Lạc đại lục chúng ta có địa vị rất cao!

- Ừm

Bá Thích gật gật đầu.

- Hơn nữa căn cứ vào tín hiệu cuối cùng truyền lại của phi thuyền vũ trụ của hai Thế Giới chủ Khố Nặc và Ngục Kha, phán đoán ở khu vực nó biến mất, thì nó gặp nạn chính là ở đây.

Lão giả mặc chiến khải đá nói...

- Hiển nhiên địch nhân sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật, từ khoảng cách xa, hủy diệt một chiếc phi thuyền, đồng thời cũng giết chết Khố Nặc và Ngục Kha. Công kích của loại vũ khí khoa học kỹ thuật cấp độ này đảm bảo hai người này không đỡ được. Ngay cả Bá Thích ngươi cũng không có một thành hy vọng sống sót.

Bá Thích thân thể run lên.

Vũ khí hàng đầu?

Lại lợi hại như vậy sao?

- Cảnh giác một chút!

Lão giả mặc chiến khải đá nói:

- Ngươi là một thiên tài Huyết Lạc đại lục chúng ta ức vạn năm mới xuất hiện, nếu bị vũ khí kỹ thuật giết chết, quá không đáng...

Bá Thích gật đầu, lập tức nghiến răng không cam lòng hỏi:

- Chẳng lẽ chúng ta vẫn luôn nhịn nhục như vậy sao? Không phản công à?

- Phản công, dựa vào cái gì mà phản công?

Lão giả mặc chiến khải đá liếc mắt nhìn Bá Thích, trong lòng lại thầm thở dài, không chính thức trải qua thời kỳ viễn cổ, chứng kiến trận chiến thê thảm đó, căn bản không thể tưởng tượng được tộc quần ngoài vũ trụ cường đại ra sao. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao, Bất Hủ thần điện mới có thể nhẫn nhịn bao lâu nay.

Còn hắn, là người còn sống sau trận viễn cổ năm đó.

Khi đó, hắn chỉ là một Giới Chủ, cũng không chính thức tham chiến, nếu không sớm đã chết rồi.

Dù không tham gia trận chiến viễn cổ, hắn cũng biết rất nhiều việc.

- Thực lực Huyết Lạc đại lục chúng ta vẫn chưa tích lũy đủ... Lão giả mặc chiến khải đá trầm giọng nói:

Tạm thời đừng nghĩ tới việc phản công, lo tu luyện cho tốt. Tất cả phải dựa vào thực lực để nói chuyện. Về phần việc lần này, ngươi cũng mặc kệ đi... Tộc quần ngoài vũ trụ khó mà phái ra một nhân vật trọng yếu. Thần điện chúng ta lần này cũng sẽ không sơ ý, nếu bắt được có thể từ người nọ mà chúng ta có thể biết được nhiều bí mật hơn nữa!

-

Vô số năm qua, Bất Hủ thần điện kỳ thật cũng bắt được một vài thiên tài vũ trụ.

Bá Thích khẽ gật đầu.

Xèo!

Lão giả mặc chiến khải đá hóa thành một luồng điện quang, chợt lóe lên rồi biến mất, lão đã biến mất ở phía chân trời. Làm một thần linh Bất Hủ, tốc độ lão giả đó còn nhanh hơn một vài phi thuyền vũ trụ do Bất Hủ thần điện chế tạo!

- Đại nhân

Hai đội trưởng Huyết Thần Vệ vội đi tới

Vừa rồi Bá Thích nói chuyện với Bất Hủ, những người khác không thể nghe được.

- Ta lệnh cho các ngươi truyền tấn cho Thế Giới chủ khắp nơi, tra xem có tin tức gì về Chín Mươi Bảy không. Đã truyền tấn chưa?

Bá Thích nhìn về phía hai đội trưởng.

- Đại nhân

Đội trưởng A Nhất cung kính nói:

- Đã truyền tấn. Nhưng đại nhân, chẳng lẽ chúng ta không tự mình truy xét? Ta hoài nghi Chín Mươi Bảy căn bản là vẫn còn ở quanh đây.

- Không có thời gian tra!

Bá Thích lắc đầu.

- Hắn đã phản bội ta. Trên Huyết Lạc đại lục này cũng không còn chỗ đứng cho hắn!

Một tháng trước, cái hố to này bị bắn ra, Chín Mươi Bảy Huyết Thần Vệ đã lặng lẽ đi mất.

Dẫn đến việc Huyết Thần Bá Thích lúc đó nổi điên

Hắn đã rất cẩn thận quản lý Chín Mươi Bảy, không ngờ vẫn bị phản bội.

Song

Bá Thích căn bản không nghĩ tới tên Huyết Thần Vệ Chín Mươi Bảy căn bản không cần chỗ đứng ở Huyết Lạc đại lục.

Vì Huyết Thần Vệ Chín Mươi Bảy là người ở trên không trung, ở trong vũ trụ vô hạn...

Phi thuyền tộc cơ giới mô phỏng thành một thiên thạch, trải qua hai tháng bay trong hư không, rốt cục cũng đến hư không đối ứng với Mạnh Ná Thành.

- Chủ nhân, đến Mạnh Ná Thành rồi.

Trí năng phi thuyền tộc cơ giới nói.

La Phong khoanh chân ngồi trong phòng điều khiển, nghiên cứu bản nguyên Vũ Trụ huyền diệu mở mắt ra, khẽ mỉm cười:

- Tiểu Nạp Khả, hy vọng ngươi còn sống...

Bản tôn đáp phi thuyền tộc cơ giới, sau khi thả phân thân Ma Sát Tộc ra, lại trở lại trong hư không.

Xoát!

La Phong mặc hắc bào đang đi trong thành phố phồn hoa vô cùng

Trên con đường Mạnh Ná Thành ngựa xe như nước.

“Hai tháng trước, một pháo bắn vỡ phi thuyền, đoạt được pho tượng Thần Thú. Phỏng chừng cũng làm ảnh hưởng không nhỏ, để an toàn, nguyên hạch nên để trong người Thể Nội thế giới bản tôn ở trong hư không, như vậy sẽ vạn vô nhất thất. “

Hắc y La Phong tâm tình dễ dàng

Cho dù gặp phải tình huống nguy hiểm, phân thân Ma Sát Tộc có bị hôi phi yên diệt, nhưng nhiều lắm là mất chút năng lượng, hình thành lại phân thân Ma Sát Tộc thôi.

Nguyên hạch bình an, tam đại thân thể đều không chết.

Nguyên hạch, là trung tâm chính thức của La Phong.

“Phía trước chính là Vũ Đao Môn rồi. “La Phong đi trên con đường phồn hoa, trên tay còn cầm món ăn bình dân mua ven đường, thong dong nhìn ra xa,

“Ta lúc đó nghiêm lệnh cho tiểu Nạp Khả, không đến cấp Vân Tiêu (cấp Vũ Trụ) thì tuyệt đối không thể ly khai khỏi Yến Cương Lĩnh. Hắn hẳn là rất nghe lời.”

Một lát sau.

La Phong đứng trên đường, nhìn một tòa phủ đệ tuyệt đẹp trước mắt. Cửa phủ đệ có một thẻ bài.

- Đây là Nghê phủ, đừng có đứng trước cửa mãi như vậy, tránh ra xa.

- Hắc y tiểu tử, cút ngay

Hai hộ vệ gác cửa thét to.

Sắc mặt La Phong trở nên khó coi, nhìn về phía hai hộ vệ.

Ầm!

Nhất thời, hai tên hộ vệ cảm giác trời đất như biến mất. Trước mắt chỉ có thanh niên hắc y. Áp lực vô hình của thanh niên hắc y làm chúng gần như băng hoại.

- Ta hỏi các ngươi, Vũ Đao Môn đâu?

Hắc y La Phong gằn giọng hỏi.

- Vũ Đao Môn, Vũ Đao Môn sớm đã bị diệt môn rồi.

Hai hộ vệ đều lập tức nói ngay.

Còn lúc này, trên đường những bóng người lui tới như dệt, chỉ nhìn thấy hai hộ vệ và thanh niên hắc y đang nói chuyện, nhưng không nghe được họ đang nói gì.

Đồng tử La Phong co lại:

- Kể lại cho ta nghe về việc của Vũ Đao Môn.

- Dạ.

- Chúng ta nói...

Hai hộ vệ lập tức bắt đầu kể lại từ đầu tới đuôi một lượt.

Chúng kể lại việc Vũ Đao Môn bị diệt môn như thế nào

Sau đó, cũng nói về oán cừu của Vũ Đao Môn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio