Thiên Mười Một - Quan Lớn Bên Ngoài
Chương Ba Mươi Hai - Gối Giáo Chờ Sáng
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv. com
Vũ trụ ngoài Hồng Thần Tinh vô cùng yên lặng, đột nhiên không gian rung động, rồi chợt xuất hiện một chiếc phi thuyền vũ trụ hình tam giác huyết sắc.
- Điện hạ, phía trước là Hồng Thần Tinh.
Trong phòng điều khiển, Địch Luân chỉ ra phía trước.
La Phong đứng trước.
Sau lưng có năm Giới Chủ hộ vệ đang đứng.
- Ừm.
La Phong mỉm cười gật đầu.
- Đi, đi gặp các cường giả Bất Hủ bộ lạc Kim Giác thôi.
Vèo!
Vẫn Mặc Tinh Hào nhanh chóng tiến vào tầng khí quyển Hồng Thần Tinh, mở ra hệ thống ẩn thân, không làm cho hệ thống cảnh giới tinh cầu Hồng Thần Tinh và bất kỳ ai trên tinh cầu này phát hiện.
Cuối cùng Vẫn Mặc Tinh Hào đã hạ xuống tới trú điểm của công ty Vũ Trụ Giả Định đóng tại tinh cầu này.
Trong trang viện rộng lớn.
Chín tộc nhân Kim Giác tộc đang đứng, nhìn một chiếc phi thuyền vũ trụ hình tam giác huyết sắc đáp xuống.
- Đây là... Phi thuyền vũ trụ cấp F!
Thanh niên mặc chiến giáp đôi mắt lóe sáng, làn da màu xanh kích động đã thoáng lóe ra những tia ngân quang.
- Hơn nữa hẳn là chất liệu Xích Hỗn Đồng Mẫu. Một chiếc phi thuyền vũ trụ toàn thân bằng Xích Hỗn Đồng Mẫu như vậy, cần tiêu phí biết bao nhiêu tài nguyên, La Phong này rõ là một tài chủ!
- Ừm!
Bảy thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu Tháp Văn Bộ Tộc quần Kim Giác trong mắt cũng đầy vẻ khát vọng.
Chỉ có lão giả mặc chiến khải kim sắc mỉm cười nhìn tất cả. Lúc này, lão giả không hề đội mũ trụ.
- Nỗ lực nhiều lên, chờ các ngươi có thực lực cấp phong Vương, trong tộc cũng sẽ giúp các ngươi một chiếc phi thuyền vũ trụ cấp F.
Lão giả nhìn bảy tộc nhân thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu bên cạnh nói.
Tư cách là một tộc quần phụ thuộc.
Tài nguyên do tộc quần Kim Giác tìm được đương nhiên thua xa nhân loại.
Nhân loại, thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu cơ hồ người người đều có thể có một chiếc phi thuyền vũ trụ cấp F. Về phần cấp phong Vương... Mấy trăm vạn đơn vị hỗn nguyên đối với họ chỉ là tiền xu.
Nhưng tộc quần Kim Giác lại khác.
Bên trong tộc quần Kim Giác, Bất Hủ thần linh cấp phong Vương có thực lực, mới có thể có mỗi người một chiếc phi thuyền vũ trụ cấp F. Về phần thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu? Chỉ có một số cực nhỏ mới có được quang vinh đó.
- Rào!
Cửa khoang mở ra.
Dưới cái nhìn chăm chú của chín tộc nhân tộc quần Kim Giác, một thanh niên tóc đen mặc chiến khải màu bạc dẫn một thần linh Bất Hủ hắc bào hộ vệ, năm Giới Chủ hộ vệ theo cửa khoang bay ra, rồi lập tức chiếc Vẫn Mặc Tinh Hào khổng lồ đã hư không tiêu thất.
- Tộc quần Kim Giác Tháp Văn Bộ trưởng lão ‘Tự Phiên Kỳ’ và đội ngũ, nghênh đón đặc sứ nhân loại La Phong điện hạ.
Lão giả mặc chiến khải kim sắc gật đầu chào La Phong.
Dấu vết kim sắc nơi ấn đường hắn cũng theo lóe lên. Tám người bên cạnh hắn toàn bộ đều khom người, đồng thời dấu vết kim sắc nơi ấn đường cũng lóe lên.
- Tự Phiên Kỳ trưởng lão, bất tất khách khí.
La Phong cười đi tới, đồng thời quét mục quang qua tám người khác ở đây, nhíu mày.
- Trưởng lão, các ngươi sao lại có thêm một người nữa?
- La Phong điện hạ.
Lão giả mặc chiến khải kim sắc mỉm cười nói, chỉ về phía thanh niên mặc chiến giáp bưu hãn.
- Đây là con trai độc nhất của thủ lĩnh Tháp Văn Bộ tên là Tạp Thập Na. Từ khi sinh ra cho tới bây giờ, đã trên mười vạn năm, nhưng hắn lại chưa bao giờ ly khai quê nhà. Lần này hắn theo theo tiểu đội chúng ta ra ngoài xem vũ trụ, lấy thêm kiến thức, mong rằng điện hạ thứ lỗi cho.
La Phong gật đầu cười, nhìn về phía thanh niên mặc chiến giáp:
- Tạp Thập Na, rất vui có thể gặp ngươi.
Thanh niên mặc chiến giáp trong mắt nhất thời có vẻ hưng phấn, trên làn da màu xanh lóe ra ngân quang, rồi nói:
- La Phong điện hạ, gặp ngươi, ta cũng rất kích động, rất vui, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi.
La Phong rõ ràng phát hiện ra thanh niên mặc chiến giáp nói chuyện tựa hồ hơi ngu đần.
Cũng không có gì khó hiểu.
Trong vũ trụ sinh mạng loại huyết nhục, là một chủng loại sinh mạng cực mạnh trong rất nhiều chủng loại sinh mạng. Đó là vì trí tuệ của sinh mạng loại huyết nhục cơ hồ đều cực cao. Như sinh mạng loại thực vật, e rằng dù cho sinh mạng thực vật cấp Giới Chủ, cũng không có tư duy nhanh bằng một người thường.
Như tộc quần Kim Giác, là một sinh mạng loại đá, ý nghĩ vốn không đủ thông minh. Đương nhiên trí tuệ cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ cũng không thua gì người thường chút nào.
Nhưng để họ học tập tiếng thông dụng vũ trụ của nhân loại, rồi nói ra, nên có vẻ lúng túng cũng không có gì khó hiểu.
- La Phong điện hạ. Chúng ta vào bên trong, rồi thương lượng quá trình làm nhiệm vụ lần này đi.
Lão giả mặc chiến khải kim sắc nói.
- Ừm.
La Phong gật đầu, cùng lão giả mặc chiến khải kim sắc sóng vai đi về phía phòng khách. Còn Địch Luân và bảy tên thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu khác cũng sóng vai vào trong.
Bên trong phòng khách.
La Phong và một đám người theo thứ tự ngồi xuống. Nhìn tộc nhân Kim Giác tộc quần trước mắt, tướng mạo hình dạng vẫn cực giống nhân loại. Nhưng khi cẩn thận quan sát, vẫn có thể cảm giác ra... Họ khác với nhân loại. Tỷ như thanh âm nói chuyện, nghe như sắt thép va chạm.
- Căn cứ theo nhiệm vụ mà công ty Vũ Trụ Giả Định cho chúng ta, lần này là phải đối phó với hai thần linh Bất Hủ. Một người là cấp phong Hầu tên gọi Diệu Hợi, một người là Bất Hủ Quân Chủ trên cấp bình thường tên là Kiệt Phất Lý Tư.
Lão giả mặc chiến khải kim sắc cười khẽ nói:
- Chúng ta đã thương lượng rồi. Ta và ba cấp phong Hầu tộc nhân, đối phó với mục tiêu cấp phong Hầu Diệu Hợi. Còn bốn tộc nhân cấp phong Hầu khác liên thủ đối phó với Bất Hủ Quân Chủ Kiệt Phất Lý Tư, tuyệt đối sẽ không để cho họ chạy thoát, nhất định có thể giết chẳng chúng thành công!
La Phong cười gật đầu.
Công ty Vũ Trụ Giả Định an bài đích xác xác rất không tệ, dù sao bên trong đội ngũ còn có cả một thần linh Bất Hủ cấp phong Vương.
Kỳ thật cũng không có cách nào.
Đánh bại thần linh dễ dàng, nhưng ‘đánh chết’ thần linh là việc rất phiền phức.
Đại đa số, nhiều nhất là ' phong ấn’ thần linh Bất Hủ, hoặc cho làm cho thần linh Bất Hủ lâm vào trạng thái hôn mê.
Còn chính thức muốn giết chết thần linh Bất Hủ... So với đánh bại, thì khó hơn mấy chục lần tới cả trăm lần! Đây cũng lí do tại sao phải phái ra tiểu đội cường đại như vậy.
- Trưởng lão Tự Phiên Kỳ đã an bài rồi, ta cũng không có ý kiến gì.
La Phong cười nhìn tiểu đội chín người tộc quần Kim Giác trước mắt...
- Nếu hai mục tiêu thần linh Bất Hủ ở hai chỗ, cứ theo kế hoạch như vậy. Nhưng nếu khác đi, phải linh hoạt cơ động.
- Ừm.
Lão giả mặc chiến khải kim sắc gật đầu.
- Có một vài việc ta cần nói rõ.
La Phong nhìn chín người trước mắt.
- Quá trình làm nhiệm vụ, ta cần chín người phải hoàn toàn nghe theo lệnh của ta, không thể tự tiện hành động.
- Chúng ta hiểu điểm này chứ, nhiệm vụ quan trọng nhất.
Lão giả mặc chiến khải kim sắc gật đầu.
- Rất tốt!
La Phong gật đầu.
- Vậy, chúng ta bây giờ cứ xuất phát luôn.
- Bây giờ xuất phát?
Thanh niên mặc chiến giáp trừng mắt.
Nhất thời lão giả mặc chiến khải kim sắc và bảy tộc nhân cấp phong Hầu khác đều nhìn qua. Thanh niên mặc chiến giáp sợ tới mức vội cười trừ hắc hắc.
- Theo ta thấy, tộc nhân Tạp Thập Na của các ngươi nên đi theo bên người ta thì tốt hơn.
La Phong cười nói:
- Ta không muốn đến lúc đó lại xảy ra sai sót.
- Ta muốn đi theo sư phụ.
Thanh niên mặc chiến giáp liền nói.
- Không thành vấn đề, La Phong điện hạ.
Lão giả mặc chiến khải kim sắc nhưng, lại đáp, đồng thời lạnh lùng đưa mắt nhìn thanh niên mặc chiến giáp, làm thanh niên này chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu nghe theo.
Lúc này, đám người La Phong chia nhau ra hai phi thuyền vũ trụ, ly khai Hồng Thần Tinh, tiến về Đế Đô Tinh Mộng U Đế Quốc.
Phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào và chiếc phi thuyền Tháp Văn Bộ của tộc quần Kim Giác, đồng thời di chuyển.
Còn La Phong bản thân thì chia ra một chút ý thức vào Mạng Vũ Trụ Giả Định, đi tới trang viện của mình ở khu Nguyên Thủy Vũ Tương Sơn.
- Ta cần tin tình báo chuẩn xác, mục tiêu vị trí chuẩn xác của Diệu Hợi và Kiệt Phất Lý Tư.
La Phong ngồi trước bàn viết, sắc mặt nhìn màn hình laptop xanh xám trước mặt, trên màn hình đang có một nữ tử tóc xanh mĩ lệ động lòng người.
- La Phong điện hạ, Kiệt Phất Lý Tư bây giờ ở Đế Đô Tinh. Nhưng là Diệu Hợi... Mãi vẫn không xuất hiện. Chúng ta hoài nghi hắn đang ở trong Thần Quốc của hắn.
Nữ tử tóc xanh cung kính nói.
- Đánh rắm!
La Phong quát lạnh nói:
- Hắn đang ở trong Thần Quốc, làm sao mà giết chết hắn được? Rất khó tìm thấy Thần Quốc, hơn nữa hắn tùy thời có thể thông qua Thần Quốc tiến về những khu vực vô cùng xa xôi. Ta bây giờ không phải hỏi ngươi nguyên nhân, ta chỉ cần kết quả! Ta muốn ngươi cho ta một địa chỉ tinh cầu chuẩn xác, đồng thời phải cam đoan Diệu Hợi đang ở trên tinh cầu đó.
Nữ tử tóc xanh đổ mồ hôi lạnh.
- Ta biết hệ thống tình báo của các ngươi có quy mô khổng lồ, cần gánh vác rất nhiều trách nhiệm, e rằng đồng thời phải làm rất nhiều việc. Nhưng tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này của ta cũng không thấp, nếu vẫn không có kết quả.
La Phong hét to:
- Ta chỉ có thể phản ánh với tổng bộ về sự vô năng của các ngươi, hơn nữa ta sẽ tự mình đi làm. Ba ngày, ba ngày cuối cùng, ba ngày sau nhất định phải cho ta một đáp án chuẩn xác.
- Dạ! Điện hạ!
Nữ tử tóc xanh cung kính, thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên.
Lập tức tắt thông tin.
La Phong ngồi trước bàn viết, giận tới mức muốn phun lửa ra lỗ mũi.
- Đừng nóng, rất bình thường thôi. Công ty Vũ Trụ Giả Định là một thế lực lớn như thế nào chứ. Hệ tình báo dưới trướng nó khổng lồ to lớn như thế nào. Đồng thời xử lý việc của quốc gia vũ trụ, e rằng phải thăm dò những tin tình báo từ tộc quần khác. Rồi ám sát, hoạt động gián điệp, toàn bộ đều phải mất nhiều tinh lực. Việc của ngươi e rằng có tầm quan trọng rất thấp. Do đó họ cũng không bỏ ra quá nhiều tinh lực đâu.
Ba Ba Tháp nói nhỏ.
- Ta biết.
La Phong lạnh lùng.
Nhiệm vụ kỳ hạn là một năm.
Ngành tình báo Công ty Vũ Trụ Giả Định đương nhiên biết kỳ hạn của nhiệm vụ này. Do đó khi vừa mới bắt đầu, họ cũng không quá nhanh. Địa chỉ của ức người thì có thể dễ dàng tìm được. Nhưng một thần linh Bất Hủ có lẽ đang ẩn thân ở bên trong Thần Quốc, thì hệ thống tình báo không có cách nào tra ra, tự nhiên cũng lười không muốn bỏ ra quá nhiều tinh lực.
Họ chỉ cần trong kỳ hạn nhiệm vụ cung cấp địa chỉ chuẩn xác, vậy xem như đã làm tròn bổn phận rồi.
Về phần La Phong có thể hoàn thành hay không thì họ mặc kệ.
- Với năng lực hệ thống tình báo công ty Vũ Trụ Giả Định, không tra thấy Diệu Hợi. Vậy cứ dẫn xuất hắn ra không được à?
La Phong cười lạnh.
- Tùy tiện tổ chức cuộc họp các thần linh Bất Hủ cường đại, phát giấy mời rộng rãi, cũng mời cả Diệu Hợi! Diệu Hợi phải sẽ hiện thân sao? Có rất nhiều phương pháp! Chỉ là bọn họ không muốn vận dụng tinh lực quá lớn thôi.
Ba ngày sau.
La Phong đang ở trong phi thuyền vũ trụ Vẫn Mặc Tinh Hào. Phi thuyền vũ trụ tộc quần Kim Giác Tháp Văn Bộ, thậm chí còn cả chiến hạm không gian vô cùng khổng lồ và quân đoàn số chín, đều cách Mộng U Đế Quốc Đế Đô Tinh đại khái năm ánh sáng, trên một tinh cầu khoáng vật, chỉ cần thời cơ đến, họ sẽ nhanh chóng thông qua xuyên toa vũ trụ, một giờ là tới Đế Đô Tinh rồi!
chiến hạm không gian của quân đoàn số chín, cũng chính là ba mươi cánh quân.
Một thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu, Bất Hủ Quân Chủ, Giới Chủ, ba vạn Vực Chủ, vạn chiến sĩ cấp Vũ Trụ.
Sở dĩ an bài nhiều người như vậy, đó là vì . ức mục tiêu, có gần vạn đang ở Đế Đô Tinh, trong đó có rất nhiều nhân vật trọng yếu.
- Tình báo đến giờ vẫn chưa cho ta vị trí chuẩn xác của Diệu Hợi.
La Phong đứng trong phòng điều khiển Vẫn Mặc Tinh Hào, nhìn ra trên tinh cầu khoáng vật ngoại giới, một khoảng hoang vu, đôi mắt thoáng có vẻ giận dữ.
- La Phong, Mạng Vũ Trụ Giả Định điện thoại xin gặp, là ngành tình báo.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong đầu La Phong.
Wm chú thích:
Gối giáo chờ sáng (bản text bị sai, tôi chuyển lại cho đúng)
Tích như sau:
Tổ Địch và Lưu Côn nhà Tây Tấn, gối giáo chờ sáng
Hai người này đều là những chí sĩ có tính cách trượng nghĩa hào hiệp. Lúc còn thanh niên chẳng những văn chương rất hay, hơn nữa đều thích luyện võ, quyết tâm báo đền tổ quốc.
Lúc đó, Tấn triều bề ngoài vẫn còn quản hạt Trung Nguyên đại địa, nhưng trên thực tế đã loạn trong giặc ngoài, bấp bênh lắm.
Tổ Địch và Lưu Côn nói chuyện về quốc gia thế cục, luôn hùng hồn vạn phần, thường thường tới tận đêm khuya.
Một ngày, Tổ Địch đang nói chuyện với Lưu Côn thập phần hưng phấn, Lưu Côn chẳng biết khi nào đã ngủ quay ra. Tổ Địch lại vẫn đắm chìm vào câu chuyện đang hưng phấn, nên không thể ngủ được.
- O, o, o...
Những con gà trống trên cánh đồng hoang gáy lên. Tổ Địch nhảy dựng lên, lay tỉnh Lưu Côn:
- Nghe, tiếng gà gáy bình minh phấn chấn lòng người biết bao nhiêu. Mau luyện kiếm nhanh lên!
Sau đó, hai người lấy kiếm, lên đồi cao luyện võ. Từ đó, hai người bọn họ mỗi ngày sáng sớm nghe gà gáy là nhất định ra cánh đồng hoang phấn chấn tinh thần, luyện kiếm. Lưu Côn vì lòng yêu nước nhiệt tình sâu sắc của Tổ Địch làm cảm động, quyết tâm hiến thân cho tổ quốc.
Một lần hắn víêt cho những người trong nhà:
"Vào thời khắc quốc gia nguy nan, ta thường xuyên 'gối giáo chờ sáng' (tức là gối binh khí mà ngủ một mạch tới bình minh), lập chí đền nợ nước, thường lo lắng bị lọt lại phía sau Tổ Địch, không muốn hắn rốt cuộc vượt lên trước ta!”