Thiên Mười Một - Quan Lớn Bên Ngoài
Chương Năm Mươi Bảy - Thu Hoạch Bất Ngờ
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv. com
- Có nơi đặc thù nào thế?
La Phong tùy ý hỏi lại, nhưng không có hứng thú gì nhiều.
Vì Lạp Tư Áo thế giới là một đại lục rộng lớn được kiến tạo, tuyệt không phải do vũ trụ diễn biến hình thành. Cho dù trong lịch sử Kim Giác tộc có một vài cường giả sau khi chết đã để lại bảo vật, e rằng cũng sớm đã bị vét sạch rồi.
Khắc Bố trưởng lão phát giác ra việc La Phong không có hứng thú gì, không khỏi thầm nghĩ:
- Chủ nhân muốn ta không tiếc mọi giá đắt giết chết nhân loại La Phong. Nhưng bên cạnh hắn lại là một Bất Hủ hộ vệ nhân loại, còn có kia Tự Phiên Kỳ. Hai người bọn họ thực lực đều trên xa ta. Chỉ cần họ ở đó, ta căn bản không thể giết chết La Phong. Nếu không thể giết nhân loại La Phong này ở Lạp Tư Áo thế giới, e rằng ta không còn cơ hội nữa.
Sau khi linh hồn bị xâm nhập khống chế, tuyệt đối sẽ trung thành với chủ nhân.
Lệnh chủ nhân là quan trọng nhất.
Cho dù hy sinh sinh mạng cũng không quan tâm.
- Kim Giác tộc ta có gia quy, một khi đạt tới cấp Vũ Trụ phải ly khai bộ lạc, ra ngoài lịch lãm lang bạt.
Khắc Bố trưởng lão nói:
- Do đó ở một vài nơi hoang vu trong Lạp Tư Áo thế giới, sẽ có một vài thần điện do thần linh Bất Hủ kiến tạo, thu những người lang bạt xuất sắc vào thần điện. Ta Kim Giác tộc cũng cổ vũ những nhân vật cường đại đi tới một vài nơi hoang dã kiến tạo thần điện, cũng dẫn đến việc các thanh niên trong tộc cũng rất muốn lịch lãm lang bạt!
La Phong nở nụ cười.
- Thời gian đài đằng đẵng tuế nguyệt, một vài nhân vật cường đại ngã xuống lưu lại một vài di tích. Các nguyên lão Kim Giác tộc ta cũng sẽ không cố ý đi tầm bảo.
Khắc Bố cười nói:
- Còn các thần linh Bất Hủ mà muốn thăm dò cả Lạp Tư Áo thế giới thì căn bản không thực tế. Do đó vẫn có rất nhiều nơi kỳ diệu. Đồng thời ở Kim Giác tộc ta, các thần linh Bất Hủ để giúp cho tộc nhân thực lực bình thường phát triển, cũng kiến tạo một vài chỗ cùng loại với Thánh Thành.
- Thánh Bi Tháp dù sao cũng chỉ là có hiệu quả với cường giả theo Không Gian, Kim nhất mạch. Còn việc cảm ngộ quy luật của các cường giả khác cũng có một vài chỗ đặc thù.
La Phong khẽ lắc đầu:
- Ta không có hứng thú.
- Có một nơi, điện hạ không đi thì thật sự đáng tiếc.
Trí Năng Quang Não trên bao cổ tay Khắc Bố đột nhiên bắn ra một luồng hào quang, rồi giữa không hình thành một màn hình. Màn ảnh này xuất hiện một vài bức ảnh đơn giản.
- Nơi này, nhất định là nơi mà các cường giả nhân loại khi vào Kim Giác tộc ta đều phải đi!
La Phong một mạch rất tùy ý, vừa liếc thấy những hình ảnh ấy, lập tức cả người muốn run lên, mắt nhất thời lóe lên.
Hắn nhìn như đóng đinh vào hình ảnh đó.
“Sao lại, sao lại... “Trong lòng La Phong nổi sóng.
Hình ảnh trên đó là một hẻm núi sơn mạch, bên trong có một pho tượng khổng lồ. Cả pho tượng hoàn chỉnh là một con quái thú khổng lồ cùng loại với thằn lằn. Con ‘thằn lằn một sừng khổng lồ’ đó sinh ra uy áp vô hình thông qua màn ảnh cũng làm người ta ớn lạnh.
“Là nó! “
“Thần Thú! “
“Là pho tượng Thần Thú. “La Phong nhìn như đóng đinh vào hình ảnh.
Một vài kỳ ngộ ở Huyết Lạc đại lục làm cho La Phong biết về việc vào thời kỳ rất lâu trước đây, trên Huyết Lạc đại lục có tận chiến quyết đấu giữa một con thần thú vô cùng đáng sợ và siêu tồn tại của công ty Vũ Trụ Giả Định. Mặc dù không từng thấy thần thú, nhưng La Phong lại có thể cảm giác được sự đáng sợ của thần thú.
Vượt xa Kim Giác cự thú, vượt xa Hủy Sa cự thú!
Khắc Bố trưởng lão thấy vẻ mặt La Phong, nhất thời cười khẽ lớn:
- Nơi này, nhất định chỗ vô cùng đặc thù ở Kim Giác tộc ta, cũng là nơi các nhân vật cường đại của nhân loại khi tới đây cơ hồ ai cũng phải đi... Thần Thú Hợp Cốc!
- Thần Thú Hợp Cốc?
La Phong nhìn Khắc Bố trưởng lão.
Tộc quần Kim Giác, cũng gọi pho tượng đó là thần thú?
- Tồn tại vĩ đại nhất tộc ta, nguyên lão Hi La Đa, đã từng nói, tuyệt học của hắn là từ việc cảm ngộ pho tượng Thần Thú khổng lồ đó.
Khắc Bố trưởng lão cảm thán nói
- Lúc đó nguyên lão Hi La Đa còn nói... Chỉ cần ai có thể hiểu được pho tượng Thần Thú khổng lồ này thì sẽ có thực lực sánh ngang với ngài.
La Phong toàn thân run lên.
Thực lực sánh ngang với Hi La Đa? Hi La Đa, là nhân vật đứng đầu vĩ đại nhất cả tộc quần Kim Giác! Một mình trấn thủ cả tộc quần, hắn vĩ đại như thế nào chứ?
- Nguyên nhân chính là vì nguyên lão Hi La Đa đã nói như vậy.
Khắc Bố trưởng lão cảm thán nói:
- Nên vô số năm qua, vô số tộc nhân chúng ta đều tới quan khán pho tượng Thần Thú khổng lồ này. Nhưng chưa ai phát hiện ra bí ẩn. Cho dù là các nguyên lão, cũng chưa nghe nói có vị nguyên lão nào hiểu được pho tượng Thần Thú khổng lồ này. Đến cả rất nhiều nhân vật vĩ đại nhân loại các ngươi, cũng đi tới nơi này để quan khán pho tượng Thần Thú khổng lồ, muốn hiểu được pho tượng Thần Thú để có thực lực sánh ngang với Hi La Đa, nhưng tựa hồ... Chưa nghe nói ai hiểu được nó cả.
- Đương nhiên, có lẽ trong nhân loại có nhân vật vĩ đại hiểu được pho tượng Thần Thú khổng lồ này, nhưng có thể đã không công khai việc đó.
La Phong tức cười.
Nguyên lai...
Nhân vật vĩ đại nhất lịch sử Kim Giác tộc Hi La Đa có năng lực như vậy, là nhờ hiểu được pho tượng này.
- Tự Phiên Kỳ trưởng lão, có việc như vậy không?
La Phong nhìn về phía Tự Phiên Kỳ bên cạnh.
- Ừm.
Tự Phiên Kỳ gật đầu, lập tức cười lắc đầu.
- Nhưng vô số năm qua, ngoại trừ Hi La Đa vĩ đại, không có ai có thể hiểu được pho tượng Thần Thú. Cho dù là ta, thấy khổng lồ pho tượng Thần Thú đó cũng chỉ cảm thấy nó là một pho tượng rất bình thường. Những điêu khắc hoa văn trên đó cũng không có gì đặc thù, căn bản nhìn không rõ. Thậm chí còn Kim Giác tộc ta đã từng có nguyên lão tới quan sát, thẩm thấu vào pho tượng khổng lồ ra, xem trong pho tượng Thần Thú khổng lồ này để suy nghĩ xem có bí mật đặc thù gì không. Đương nhiên... Vì tôn trọng nguyên lão Hi La Đa, cùng với đều tin lời Hi La Đa nguyên lão, do đó tuyệt đối cấm phá pho tượng Thần Thú khổng lồ.
- Nhưng, cũng nhìn không ra cái gì cả.
Tự Phiên Kỳ lắc đầu.
La Phong thầm kinh hãi.
Tự Phiên Kỳ, là nhân vật Bất Hủ thần linh cấp phong Vương mạnh mẽ, có thể thuấn di, nếu để trong Càn Vu vũ trụ quốc... E rằng cũng chỉ có Càn Vu Quốc Chủ là mạnh hơn hắn thôi. Tồn tại như vậy mà cũng nhìn không ra.
- Đưa ta đi!
La Phong nói thẳng.
Vẫn Mặc Tinh Hào ly khai Thánh Thành, bay về phía Thần Thú Hợp Cốc.
- Rất cảm ơn điện hạ có thể đưa ta cùng đi Thần Thú Hợp Cốc.
Trong phòng điều khiển Vẫn Mặc Tinh Hào, nam tử chiến khải màu xám đá Khắc Bố trưởng lão nói.
- Không có gì.
La Phong nhìn đại địa vô tận bên ngoài.
- Ngươi cũng muốn đi Thần Thú Hợp Cốc tiếp bằng hữu, nên tiện đường cùng nhau đi cũng không có gì.
Nói xong, La Phong quay đầu về khoang nghỉ ngơi.
Địch Luân thì ở một khoang nghỉ ngơi bên cạnh phòng La Phong, phụ trách việc bảo vệ.
- Bây giờ thật ra không cơ hội. Tên Địch Luân này vẫn luôn đi theo La Phong. Bất Hủ lực tùy thời vờn quanh La Phong để cảnh giới.
Khắc Bố trưởng lão đưa mắt nhìn theo hình bóng Địch Luân, trong lòng thầm nói:
- Nhưng không vội, đợi khi tới Thần Thú Hợp Cốc, nơi đó cường giả như mây nên rất loạn, nhất định có cơ hội.
Thần Thú Hợp Cốc cách Thánh Thành không quá xa. Phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào phi hành gần một tháng là liền đến mục tiêu.
Trên bầu trời sơn mạch, chiếc phi thuyền hình tam giác huyết sắc bắt đầu chậm lại, chỉ một lát sau đã lơ lửng giữa trời.
- Rào!
Cửa khoang loại mở ra dưới đáy.
La Phong dẫn đám Địch Luân bay ra lai, đồng thời thu luôn Vẫn Mặc Tinh Hào vào Thể Nội Thế Giới của mình.
- La Phong điện hạ.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão chỉ ra xa.
- Ở đó là Thần Thú Hợp Cốc. Pho tượng Thần Thú khổng lồ chính là đó đó.
La Phong nhìn ra xa, thấp thoáng thấy trong hẻm núi có những cái bóng mơ hồ.
- Bay tới đó.
La Phong ra lệnh một tiếng.
Vèo! Vèo! Vèo!
Trong nháy mắt sau khi bay qua trên vạn km, bọn người La Phong bay thẳng đến bầu trời Thần Thú Hợp Cốc.
“Kim Giác tộc nhân nhiều thật. “La Phong nhìn những Kim Giác tộc nhân trong những huyệt động trên vách đá hẻm núi đang khổ tu, còn có trên mặt đất hẻm núi rộng lớn có những Kim Giác tộc nhân đang ngồi nghiên cứu, không khỏi thầm than.
- Vì nguyên lão Hi La Đa đã nói, chỉ cần có thể hiểu được pho tượng Thần Thú khổng lồ, sẽ có thực lực sánh ngang với ngài. Do đó vô số cường giả Kim Giác tộc ta đã tập hợp tại đây.
Khắc Bố trưởng lão chỉ xuống phía dưới, cười nói:
- Xem kìa, cung điện cao ước ba ngàn km đó, là cung điện của một nguyên lão, chuyên môn đóng quân tại đây để bảo vệ pho tượng Thần Thú.
La Phong cũng liếc mắt thấy tòa cung điện sừng sững nguy nga phía dưới.
Nhưng...
So với pho tượng Thần Thú khổng lồ, thì cung điện đó có vẻ rất bình thường.
- Pho tượng Thần Thú khổng lồ, nằm dài ở đằng kia, ngoại hình như ngủ say. Chiều dài thân thể nó, tính cả cái đuôi, đại khái chừng km.
Khắc Bố nói.
La Phong nhanh chóng hạ xuống, bay về phía pho tượng Thần Thú khổng lồ.
Vù!
La Phong đáp xuống mặt đất, nhìn ra phía trước pho tượng Thần Thú vô cùng khổng lồ.
Mình ở Huyết Lạc Thế Giới đã từng tìm được một pho tượng Thần Thú, pho tượng đó khéo léo vô cùng, đồng thời pho tượng Thần Thú của mình có hình dạng bốn vó đứng thẳng, một sừng đâm thẳng lên trời, còn bức trước mắt... Pho tượng Thần Thú liên miên khổng lồ trên vạn km, nằm trườn trên đất, nhắm hai mắt ngủ say.
Mỗi một miếng vảy đều rõ ràng vô cùng.
“Uy áp đáng sợ thật. “
“Vẻn vẹn chỉ là một pho tượng khổng lồ không có sinh mạng, lại làm cho ta cảm giác được uy áp không thua gì đối mặt với nguyên lão Thánh Thành. “La Phong nhìn con bức tượng thần thú khổng lồ ngủ say, không khỏi nín thở.
- Điện hạ, làm như thế nào cũng không phát hiện được chỗ bí ẩn của pho tượng Thần Thú này, cho dù là thần linh Bất Hủ, cho dù là nguyên lão, cũng không thể thẩm thấu vào pho tượng Thần Thú điều tra nội bộ bên trong.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão đứng cạnh La Phong cảm thán nói:
- Chẳng ai hiểu được bí ẩn của nó.
- Ta cũng không hiểu.
La Phong nhíu mày, nói nhỏ.
Đúng rồi.
Mình nhìn không thấu. Mình tìm được pho tượng Thần Thú loại nhỏ, Kim Giác cự thú khi nghiên cứu Tê Thiên Nhất Trảo ngược lại có thể cảm ứng được luồng Thần, cảm ứng được luồng ý cảnh huyền diệu ẩn chứa trong pho tượng Thần Thú loại nhỏ đó. Theo luồng ý cảnh đó, Kim Giác cự thú không ngừng tiến bộ và đột phá.
La Phong có thể xác định, pho tượng Thần Thú khổng lồ sừng sững nguy nga trước mắt này đều là thần thú như pho tượng Thần Thú của mình!
Ngoại trừ uy áp đáng sợ...
Không cảm giác những thứ gì khác!
“Nhất định có bí ẩn gì. Hi La Đa còn không đến mức tùy tiện làm một pho tượng, trêu tộc quần mình vô số năm qua. “La Phong ngẩng đầu dán mắt vào pho tượng Thần Thú khổng lồ “Ừm, ta so sánh pho tượng Thần Thú loại nhỏ với nó, xem có gì khác nhau không, so sánh từng lân giáp một. “
Còn lúc này...
Không chỉ riêng là La Phong, không chỉ riêng là Kim Giác tộc nhân, còn có, và cả mấy nhân vật cường đại nhân loại khác, cũng đang khổ sở suy nghĩ về pho tượng khổng lồ trước mắt.!