Thôn Phệ Tinh Không

kịch chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Mười Lăm - Đao Hà Vương

Chương Hai Mươi Ba - Chạy Trốn

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workmantangthuvien.com

Kim Giác cự thú vỗ hai cánh, thi triển ra Tam Chấn Xuyên Toa Vũ Trụ, trong nháy mắt lưu lại giữa không trung một quỹ tích quanh co

Đôi cánh chim màu bạc như một cặp chiến đao sắc bén cắt thẳng về phía thanh niên giáp đen. Chỉ thấy không gian như đậu phụ, bị cắt ra một vết nứt. Một cầu vồng bạc quét ngang cả trời cao.

- Chết đi.

Trong mắt Kim Giác cự thú lóe lên hung quang, nó đã thi triển ra tuyệt học đỉnh cao.

- Ong ong oang...

Thanh niên giáp đen vọt tới, rồi đột nhiên dừng lại, đồng thời chỉ một ngón tay về phía La Phong. Cặp mắt như rubi lóe lên lệ mang:

- Chết đi!

Nhất thời một sợi tơ đen dài hẹp xuất hiện giữa không trung. Sợi tơ đen này như một con rắn dài nhỏ, dài ước cỡ mười km, mỏng có nửa thước. Với thị lực Kim Giác cự thú, tự nhiên liếc mắt có thể thấy rõ. Đây căn bản không phải là sợi tơ đen gì cả, mà là rất nhiều đoạn roi ngắn tổ hợp thành, như một loại tiên nhiều khúc dài.

Tiên nhiều khúc màu đen dài vài chục km quét ngang bầy trời, như thiết tỏa Trường Giang, ngăn trở Kim Giác cự thú.

- Vù!

- Vù!

Tiên nhiều khúc đen trở nên mơ hồ giữa không trung.

Chỉ thấy đôi cánh bạc cắt vào cây tiên nhiều khúc màu đen đang cố ngăn trở.

- Xoẹt xoẹt xoẹt...

Tiên nhiều khúc trong nháy mắt đã bị đánh bay, nhưng không ngừng ma sát vào đôi cánh bạc, không ngừng ảnh hưởng tới uy lực của chiêu này một cách quỷ dị, làm Kim Giác cự thú có một loại cảm giác lúc nhanh lúc chậm đáng kinh ngạc, tựa như tốc độ thời gian đang thay đổi.

Thật sự đã phá vỡ ý cảnh của Kim Giác cự thú.

“Tốc độ thời gian thay đổi! “Hai cánh Kim Giác cự thú vung mạnh, lơ lửng giữa không trung, mắt lạnh như băng màu vàng sậm nhìn thanh niên giáp đen.

- Ngân Dực Vương.

Thanh niên giáp đen lơ lửng giữa không trung, nhìn thân thể khổng lồ xa xa.

- Bây giờ cường giả tộc cơ giới đang treo giải thưởng truy sát ngươi, ngươi lại còn dám hiện thân ở Diễm Tế đại lục à? Nếu ta là ngươi, sớm đã ly khai Diễm Tế đại lục đi nơi khác rồi. Ta khuyên ngươi... Nên mau mau ly khai đi.

- Quy luật Thời Gian?

Kim Giác cự thú phát ra thanh âm trầm thấp.

- Đúng.

Thanh niên giáp đen mỉm cười gật đầu.

- Ngươi hẳn là biết, một cường giả tinh thông quy luật Thời Gian là vô cùng giỏi về việc chạy trốn. Ngươi có lẽ có thể thắng được ta, nhưng muốn đánh chết ta lại không thể, nhất định sẽ chỉ công cốc thôi.

Hai tên tôi tớ cũng đứng phía sau thanh niên giáp đen.

- Công cốc?

Kim Giác cự thú nói tiếng người, thanh âm ầm ầm.

Lúc sáng chế tuyệt học đỉnh cao Minh Nguyệt Sách, Hỗn Độn thành chủ đã an bài cho La Phong rất nhiều cường giả ngoại tộc. Rất nhiều cuộc chiến đấu đã được giải quyết, cũng có tên tinh thông quy luật Thời Gian. La Phong đương nhiên hiểu rõ đối phó với loại cường giả này là phiền phức như thế nào. Mặc dù gặp phiền phức, nhưng La Phong vẫn có một chút kinh nghiệm ứng đối.

- Không tin ngươi thử xem.

Thanh niên giáp đen nói khẽ.

Đôi mắt đỏ như rubi đột nhiên sáng ngời.

- Xoẹt!

Linh hồn công kích vô hình lập tức tiến hành công kích Kim Giác cự thú.

Trong nháy mắt đã xuyên qua tầng ngoài ‘Tướng Giáp 'của Kim Giác cự thú. Chất liệu Tướng Giáp rất kỳ lạ, có thể ngăn cản thần lực Bất Hủ hư hóa rất kinh người. Trong nháy mắt đã ngăn trở chín phần công kích, một chút công kích còn sót lại, đánh vào trong cơ thể Kim Giác cự thú vốn đã hình thành một con' Thần thú gầm’...

Tuyệt học phòng ngự linh hồn Thú Thần Hống, cơ hồ tiếng rống đã đánh tan chút công kích linh hồn còn sót lại. Oanh kích còn sót lại căn bản không có một chút ảnh hưởng nào lên con thần thú.

Có rất nhiều chất liệu ngăn trở công kích linh hồn, cũng có liên quan tới cấp độ niệm lực.

Như La Phong năm đó chỉ là một vũ giả bình thường trên địa cầu, đến cả cấp Hành Tinh cũng chưa tới. Lúc đó, tinh thần niệm lực cũng không thể xuyên thấu qua kim loại! Bình thường kim loại có thể cản trở niệm lực. Khi thực lực gia tăng, niệm lực cường đại có thể thẩm thấu qua kim loại, tra xét rất rõ ràng.

Như phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào, có thể ngăn cản công kích linh hồn dưới Bất Hủ.

Niệm lực càng kém càng dễ dàng ngăn cản.

Trở thành Bất Hủ...

Ngăn trở công kích linh hồn của thần linh Bất Hủ, thì vật chất cũng rất hiếm thấy và trân quý. Hiệu suất ngăn trở cũng chia ra cao thấp, như ‘Tướng Giáp’ cơ hồ ngăn trở ngại gần hết công kích linh hồn, quả thực quá thần kỳ. Loại bảo vật này tuyệt đối xem như một loại bảo vật nhất đẳng trong vũ trụ. Những Vũ Trụ Tôn Giả e rằng cũng không tìm ra bảo vật thần kỳ bực này.

- Rống...

Kim Giác cự thú gầm gừ lao về phía thanh niên giáp đen.

- Oang!

- Oang!

Tiên nhiều khúc đen giữa không trung trượt đi, thời gian tốc độ chảy lúc thì nhanh lên lúc thì chậm lại.

Kim Giác cự thú lại phát ra tiếng gầm càn rỡ, đồng thời thi triển Tam Chấn Xuyên Toa Vũ Trụ, lần lượt lóe lên, không ngừng thay đổi vị trí.

- Khốn khiếp.

Thanh niên giáp đen hơi biến sắc.

Khống chế tốc độ thời gian, bình thường chỉ có thể khống chế được thời gian trong phạm vi một khu vực thôi. Nếu như Kim Giác cự thú bị tiên nhiều khúc vây khốn bất động, thì thanh niên giáp đen dễ dàng hơn. Nhưng bây giờ Kim Giác cự thú triển khai tốc độ, biến ảo không ngừng, làm cho thanh niên giáp đen không ngừng tiến hành khống chế tốc độ thời gian ở các khu vực, nên vô cùng vất vả.

- Vây khốn hắn.

Thanh niên giáp đen hạ lệnh.

- Dạ, điện hạ!

Một trong hai phong hầu điều khiển những sợi tơ dày đặc màu bạc, chừng trên vạn điều sợi tơ, phô thiên cái địa, chụp thẳng về phía Kim Giác cự thú. Một tên phong hầu nô lệ kia thì khống chế một cái chụp như nước chảy. Cái chụp đó cũng xé gió lướt tới, muốn bao Kim Giác cự thú lại.

“Thanh niên Nã Thức Tộc nhất định muốn trước hết vây khốn ta, rồi trói buộc ta trong không gian nhỏ nhất, đến lúc đó muốn liều mạng chém giết ta hay bỏ chạy là tùy hắn lựa chọn. “La Phong thấy thủ đoạn hai nô lệ phong hầu, cũng hiểu được phong cách chiến đấu của thanh niên giáp đen.

Vô số sợi tơ màu bạc quấn quanh lai

Cái chụp nước chảy chụp lại!

- Hai người các ngươi chỉ là phong hầu mà dám chọc ta?

Kim Giác cự thú gầm lên, tiếng nổ mạnh vang lên, làm cả mặt đất mênh mông đang đóng băng lắc lư. Tầng băng trên mặt đất, sơn mạch vỡ toang ra.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tốc độ Kim Giác cự thú nhanh đến cực hạn, nhanh làm cho người ta phải chết lặng người, hơn nữa thay đổi quỹ tích phi hành liên tục.

Sợi tơ màu bạc và cái chụp nước chảy căn bản không đụng đến Kim Giác cự thú chút nào.

- Sao nhanh như vậy?

- Quá nhanh tới mức bất bình thường.

- Binh khí niệm lực của chúng ta cũng không đuổi theo kịp nó.

Hai Bất Hủ phong Hầu trợn mắt há mồm.

Thanh niên giáp đen cũng cả kinh: “Nói về tốc độ trong nháy mắt, tốc độ biến ảo, dù cho cường giả phong Vương đỉnh phong cũng không ghê gớm như vậy. “

Hắn làm sao biết được Thí Ngô Vũ Dực về phương diện né tránh phi hành cường đại như thế nào chứ.

- Hai tiểu tử ngoại tộc các ngươi, chết trước đi.

Vù!

Quỹ tích phi hành chuyển biến mạnh. Kim Giác cự thú trong nháy mắt bổ về phía hai Bất Hủ phong Hầu. Hai Bất Hủ phong Hầu khống chế binh khí niệm lực từ xa, nhưng không kịp cứu mình.

- Cẩn thận.

Thanh niên giáp đen vội khống chế tiên nhiều khúc màu đen, đồng thời muốn thu hai Bất Hủ phong Hầu vào nhẫn Thế Giới, nhưng vừa mới đưa ra chút lực thế giới, thì đã hoàn toàn bị hai cánh Kim Giác cự thú cuộn trào hình thành rung động không gian, đánh tan tành.

- Rống...

Đối mặt với tiên nhiều khúc màu đen cản trở, Kim Giác cự thú vung cánh phải kháng cự cây tiên nhiều khúc màu đen. Còn cánh trái lại như một thanh chiến đao khổng lồ mấy trăm km, vung mạnh lên, lướt qua!

Rào!

Trong không gian lưu lại dấu vết một cái cầu vồng bạc dài trên một vạn km, mãi mà không tan.

- Bành!

Một Bất Hủ phong Hầu bị nổ tung.

Một chút sau.

Một Bất Hủ phong Hầu khác một lần nữa ngưng tụ thành hình.

- La Sa, La Sa.

Bất Hủ phong Hầu tôi tớ vừa ngưng tụ thành thân thể, sắc mặt đại biến, hoảng sợ nói:

- La Sa chết rồi. La Sa đã chết rồi.

- Cái gì.

Thanh niên giáp đen xa xa sắc mặt đại biến.

- Điện hạ, La Sa đã chết rồi. Bất Hủ thần thể ta tổn thất gần hết. La Sa là phong hầu cao cấp, chỉ một chiêu đã bị giết...

Tên tôi tớ còn sống hoảng sợ nói:

- Ngân Dực Vương có chiến lực phong Vương đỉnh cao!

Phong vương cao cấp giết phong hầu cao cấp, dù có thể giết, nhưng lại mất không ít thời gian.

Họ lại không biết...

Bản thân Kim Giác cự thú trên thực tế là chiến lực phong vương cao cấp, lại dựa vào Thí Ngô Vũ Dực, có thể hiệu quả sát thương sánh ngang với phong Vương đỉnh cao.

“Phong Vương đỉnh cao! “Thanh niên giáp đen biến sắc.” Phong Vương đỉnh cao tinh thông phương diện qui luật Không Gian, hẳn là có thể thuấn di mới đúng. Nếu Ngân Dực Vương thi triển thuấn di, ta sớm đã chật vật không chịu nổi rồi. Nhưng nó không có, nhưng nó phi hành né tránh không thể nghị ngờ gì... Ừm, phỏng chừng hắn chưa hề cẩn thận nghiên cứu ‘thuấn di’, mà là nghiên cứu các phương diện khác trong qui luật Không Gian.”

“Phong Vương đỉnh cao, không thể trêu vào.”

“Nếu hắn liều mạng thiêu đốt một bộ phận thần thể, ta chết chắc luôn.”

Thanh niên giáp đen nghiến răng.

Chạy trốn!

Thanh niên giáp đen hoàn toàn sững sờ. Một trong hai tôi tớ của mình, một tên là phong hầu cao cấp mà chỉ một chiêu đã bị diệt. Việc này thật là đáng sợ.

- Ngân Dực Vương!

Thanh niên giáp đen gầm lên, thanh âm thông qua thần lực Bất Hủ vang vọng bên tai Kim Giác cự thú.

- Rống...

Kim Giác cự thú quay đầu, đôi mắt khổng lồ nhìn tên tiểu nhân nhỏ bé.

- Định!

Đôi mắt đỏ như rubi thanh niên giáp đen đột nhiên bắn ra hai luồng hồng quang. Hai luồng luồng cầu vồng bay ra, nhanh chóng không ngừng khuếch trương, bao phủ phạm vi mấy trăm km cả người Kim Giác cự thú. Hồng quang quỷ dị bao phủ làm Kim Giác cự thú trong nháy mắt đã khựng lại.

- Vù!

Thanh niên giáp đen quay đầu bỏ chạy.

Tốc độ không ngừng tăng vọt, theo một đường thẳng, chạy trốn với tốc độ nhanh nhất.

“Thời Gian Tạm Đình? “Kim Giác cự thú trúng chiêu trong nháy mắt đã hiểu. Mặc dù thân thể bị ‘Thời Gian Tạm Đình’ ảnh hưởng, nhưng tư tưởng, ý thức vẫn có thể suy nghĩ. Nhưng dù cho không thể hành động, hai cánh cũng không thể rung động, mắt tai mặc dù đều hoạt đông nhưng lại không nghe được thanh âm, nhìn không thấy gì cả.

Một khoảng đêm tối, một khoảng yên tĩnh!

Đây là thế giới đêm tối yên tĩnh... Duy có ý thức là không bị ảnh hưởng.

Trúng phải Thời Gian Tạm Đình, bình thường có hai chiêu để phá giải.

Một chiêu là cũng tinh thông quy luật Thời Gian.

Chiêu khác là cường giả chưa từng tu luyện quy luật Thời Gian, phải dựa vào thực lực để cưỡng ép phá vỡ.

- Phá! Phá! Phá!

Ý thức La Phong gầm lên.

Ý thức toàn thân Kim Giác cự thú liều mạng gầm lên khống chế, bắt đầu bộc phát lực lượng vô hình. Thí Ngô Vũ Dực cũng khẽ rung động, nhưng lại như bị những sợi dây vô hình trói chặt.

Băng!

Giống như cái gì đó bị phá vỡ.

Mắt nhất thời thấy mặt đất mênh mông bị đóng băng, thấy xa xa sơn mạch bị quân đoàn trùng tộc oanh kích đã tan vỡ, tai cũng nghe tiếng rít cuồng phong.

- Chạy trốn? Ngươi chạy đằng trời?

Kim Giác cự thú trong nháy mắt đã cảm ứng được vị trí chuẩn xác của bảo vật, đã ra xa tới một trăm vạn km rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio