Thiên Mười Lăm - Đao Hà Vương
Chương Năm Mươi Bốn - Tộc Quần, Quật Khởi!
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workmantangthuvien.com
Vụ nổ công kích ra một thông đạo đi thẳng xuống dưới, đường kính khá lớn.
- Bang!
- Bang!
- Bang!
Hàng loạt bảo vật không thể hoàn toàn cùng lúc rơi thẳng xuống thông đạo. Chúng như những hạt thủy tinh vỡ gặp cản trở, lạo xạo lanh canh va chạm. Các loại bảo vật va vào vách tường, sau đó bắn xéo ngược lại va vào bên kia, rồi lại bắn qua bên này...
Vô cùng lộn xộn.
Nhưng Tử Chung Vương thì mắt rực lửa, kích động tột đỉnh
Một người thường nếu thấy hàng loạt vàng bạc lăn trên đường, hơn nữa còn phủ kín cả phố, mặc dù có vẻ lăn rất lộn xộn, thì cũng sẽ kích động như vậy thôi.
- Đều là của ta, của ta.
- Ha ha ha...
“Lát nữa ta mua thêm hai viên Hỏa Thần Nguyên Tinh. “
“Rồi mua thêm suất tìm hiểu Hỏa Chung Thần Sơn, còn vô số bảo vật xúc tiến việc khôi phục Bất Hủ thần thể nữa. Còn có... “Tử Chung Vương cấp tốc bay xuống, nhanh chóng thu lấy những bảo vật va chạm lanh canh khắp nơi, trong lòng lại đang kích động nghĩ tới việc sau này rốt cuộc an bài ra sao. Bảo vật trong vũ trụ thật sự rất rất nhiều.
Bảo vật đủ loại.
Như chuông tím là thứ có thể làm Vũ Trụ Tôn Giả phải trọng thị.
Như Thí Ngô Vũ Dực, có thể các Vũ Trụ Tôn Giả phải điên cuồng.
Như những thứ cao cấp hơn nữa, ngay cả Vũ Trụ Chi Chủ cũng thường xuyên sử dụng.
Còn có đủ loại vật phẩm có tác dụng quỉ dị như Tướng Giáp Vương Giáp, phải có một vài điều kiện kỳ lạ mới sử dụng được.
Tóm lại...
Vô số kể!
Có những bảo vật cần đi vào bí cảnh vũ trụ mạo hiểm mới tìm được, cần tranh đoạt chiến đấu với các cường giả, cần vô số tiền bạc để mua!
- Ha ha ha... Thống khoái, thống khoái.
“Quá thống khoái. “Tử Chung Vương đáp xuống, thu lấy mọi bảo vật mà hắn thấy
Vèo!
Thí Ngô Vũ Dực đang không ngừng rơi xuống phía dưới. Bên cạnh nó chính là hộp bảo vật nối với sợi xích, còn có vô số bảo vật khác.
“Ta lại còn có đại cơ duyên như thế này. Ha ha. “
Bên cạnh Thí Ngô Vũ Dực chợt hiện lên một mảnh vỡ kim loại, chính là phân thân Ma Sát Tộc biến ảo thành một mảnh vỡ kim loại cấp G. Đương nhiên chỉ là phục chế khí tức, còn nội tại thì rất kém, xem như có hoa mà không quả. Dù sao phân thân Ma Sát Tộc vẫn không thể làm cho nội tại biến thành kim loại cấp G được.
Vù!
Thí Ngô Vũ Dực biến mất, đã được thu vào Thể Nội Thế Giới. Lúc này nhẫn Thế Giới đã dung nhập vào mảnh vỡ kim loại ‘Ma Sát Tộc’ rồi. Vì không thể dò xét trong Tế Tháp, dưới sóng năng lượng còn sót lại tại đây, Tử Chung Vương từ trên bay xuống căn bản không thể phát hiện ra việc này được.
“Hộp bảo vật nối với sợi xích này cũng là của ta. “
Vèo!
Rương Tàng Bảo bị những sợi xích cột chặt, trên sợi xích còn nối liền với một ít mảnh vỡ kim loại, lúc này cũng đột ngột biến mất.
“Mâu lôi điện của Thương Kim Vương? Chậc chậc, lại còn chưa hư hao gì. Ta lấy luôn. “
“Đây là cái gì? Không gian giới chỉ? Nhẫn Thế Giới? Ừm, xem ra là trong nhẫn Thế Giới vỡ nát của Thương Kim Vương văng ra. Cũng có một vài không gian giới chỉ, nhẫn Thế Giới, ta lấy hết! “
“Chậc chậc... Trong này có thùng đặc biệt để chứa Tử Liễn Thần Thụ Tủy. Thùng này chắc thật, va vào vách tường nhiều lần như vậy mà không vỡ. Ừm, ta thu luôn. “
“Ồ, cái này cũng giá trị ức đơn vị hỗn nguyên chứ bộ, thu nốt. “
“Thu! Thu! Thu! “
“Ta thu! “
Phân thân Ma Sát Tộc biến hóa thành mảnh vỡ kim loại, tùy ý thu vét vô số bảo vật rơi xuống, cũng như vàng bạc từ trời rơi xuống, La Phong không hề từ chối, có bao nhiêu thu bấy nhiêu. Còn Tử Chung Vương từ trên cao bổ xuống cũng đang thu lấy vô số bảo vật. Hai người bọn họ, một người ở dưới, một người trên không, đều đang thu bảo vật.
“Hả? Hộp bảo vật nối với sợi xích đâu rồi? “Tử Chung Vương đang bổ xuống nhíu mày nghi hoặc.” Chẳng lẽ khi va chạm vào vách tường, rơi xuống một bên hành lang nào đó? “
Lần này vụ nổ oanh kích ra thông đạo mấy km, tự nhiên cũng thông với vài khoang và thông đạo trong Tế Tháp, do đó cũng có những bảo vật rơi vào các ngã rẽ, trong hành lang.
“Hộp bảo vật nối với sợi xích, phải tìm cho bằng được. E rằng các bảo vật khác cộng lại cũng không bằng được hộp bảo vật nối với sợi xích. “
“Còn có tên nhân loại. “
“Bảo vật của nhân loại đó không biết là cái gì. “Tử Chung Vương cũng thầm nghĩ. Lúc đó khi Thương Kim Vương tự bạo, vô số bảo vật bị đánh bay đi, trong đó có cả cái cánh bạc. Trong vô số bảo vật lẫn lộn, Tử Chung Vương căn bản không thể biệt ra cái nào là của nhân loại La Phong.
“Trước hết tìm cho được bảo tàng Tế Tháp - Hộp bảo vật nối với sợi xích. “
“Đó mới là thứ quí giá nhất. Chỉ cần lấy nó ra ngoài, tự nhiên sẽ có biện pháp mở ra. “Tử Chung Vương bắt đầu tìm kiếm. Khi tìm kiếm thỉnh thoảng cũng phát hiện ra một vài bảo vật, lập tức thu lấy ngay. Những bảo vật mà hắn thu được, Tử Chung Vương đều để vào trong một không gian giới.
Hắn rất từng trải, đã gặp những đại kỳ ngộ, biết trong vũ trụ có một vài sinh mạng bề ngoài nhìn không ra là sinh mạng, nhưng nếu thu vào nhẫn Thế Giới, thì rất nguy hiểm. Do đó những bảo vật quí giá đó, hắn chỉ thu vào một vài không gian giới chỉ thôi.
“Nhỏ mấy cũng là thịt.”
“Đây dù sao cũng là kim loại cấp G, cũng thu luôn. “Tử Chung Vương đem những mảnh vỡ kim loại cấp G hoặc lớn hoặc nhỏ thu lại hết. Kim loại cũng rất quí giá. Chỉ đem một miếng nhỏ ra cũng có thể làm cho một thần linh Bất Hủ bình thường táng gia bại sản. Cộng lại cũng giá trị quá một ức đơn vị hỗn nguyên.
“Hộp bảo vật nối với sợi xích, hộp bảo vật nối với sợi xích rốt cuộc ở đâu? “
“Ở đâu? “
Tử Chung Vương lo lắng tìm kiếm, nhưng lại thật sự không tìm thấy hộp bảo vật.
“Chuyện gì thế, rốt cuộc rơi vào cái chỗ quái quỉ nào rồi? “Tử Chung Vương hơi lo lắng. Trong rất nhiều bảo vật ở Tế Tháp bảo tàng, Hộp bảo vật nối với sợi xích mới là quan trọng nhất. Nhưng bây giờ lại không tìm thấy.
- Veo!
Tử Chung Vương một lần nữa thu lấy một mảnh vỡ kim loại.
- Bành
Không gian giới chỉ tự động bài xích, đẩy mảnh vỡ kim loại này bắn ra ngoài.
- Chuyện gì thế?
Tử Chung Vương kinh hãi, quay đầu nhìn về phía mảnh vỡ kim loại.
- Ha ha ha...
Chợt xuất hiện một bóng người. Chính là cánh bạc có nhân loại La Phong. Mảnh vỡ kim loại đang ở trong tay La Phong. Chiếc nhẫn Thế Giới cũng đã dung nhập vào da hắn. Về phần phân thân Ma Sát Tộc thì lập tức trở về Thể Nội Thế Giới.
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Đôi mắt nhỏ âm lãnh của Tử Chung Vương lại trợn tròn lên. Nhìn như đóng đinh vào thân ảnh trước mắt.
La Phong chiến khải bạc cánh bạc, lơ lửng giữa không trung, cánh khẽ vỗ, đang mỉm cười nhìn Tử Chung Vương, nói khẽ:
- Tử Chung Vương, cám ơn.
Trong phòng điều khiển hạch tâm Tế Tháp, ba cường giả thổ dân từ đầu tới đuôi một mạch nhìn thấy tất cả. Chỉ là lúc trước một đợt oanh kích cuồng bạo xé nát Bảo Tàng Thất, hủy diệt những tầng khoang, hủy diệt vô số kiến trúc bên trong Tế Tháp, có những máy giám sát trong nháy mắt bị hỗn loạn, nhưng chẳng mấy chốc đã thấy lại rõ ràng.
Họ có thể thấy rõ ràng Tử Chung Vương đáp xuống thu bảo, cũng phát giác, bảo vật ở tầng thấp nhất biến mất rất quỷ dị, rồi cuối cùng khi La Phong hiện thân, họ đều kinh hô.
- Là nhân loại.
- Hắn lại không chết.
- Tên ngoại tộc cường đại nhất đã chết, hắn lại chưa chết, chẳng trách Tộc Lão nói, một vài siêu cường giả trong bốn đại tộc quần đỉnh cao, có rất nhiều bảo vật và thủ đoạn, bảo chúng ta tạm thời ẩn nhẫn không thể đi báo thù, quả thật là đáng sợ. Tên ngoại tộc mạnh nhất, mạnh tới cỡ đó mà cũng đã chết. Nhân loại này lúc trước tựa hồ thực lực chỉ là phong vương cao cấp nhưng lại có thể sống đến giờ.
Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố không kìm được phải thán phục.
Lần này chiến đấu tranh đoạt bảo tàng, bên thắng cuối cùng, tựa hồ lại là nhân loại kia.
- Hắn mới là người thắng lớn nhất.
- Ừm, bảo tàng ở Bảo Tàng Thất của chúng ta cũng rơi vào tay hắn.
- Vô số bí pháp trong Truyền Thừa Thất, lại hoàn toàn vô dụng với họ. Bảo Tàng Thất mới có vô số bảo vật hữu dụng với đám ngoại tộc này.
Ba cường giả thổ dân rất tiếc nuối, đặc biệt là Thần Chủ Phổ Ai. Khi Tộc Lão Cầu Xích Tạp chết, Thần Chủ Phổ Ai tự nhiên trở thành người lãnh đạo cao nhất tộc quần này. Hắn cũng cảm thấy áp lực và gánh nặng trong việc sinh tồn tộc quần của hắn.
Trời có sập, cũng ép xuống chỗ cao trước.
Do đó áp lực sinh tồn tộc quần, bình thường thì người mạnh nhất tộc quần cảm thụ rất rõ ràng.
- Không ngờ họ chiến đấu lại có thể hủy diệt Bảo Tàng Thất.
Thần Chủ Phổ Ai lắc đầu thở dài.
- Vốn muốn chờ bọn họ Thần Quốc truyền tống ly khai, bây giờ Bảo Tàng Thất vị xé vụn hủy mất, hộp bảo vật nối với sợi xích cũng bị họ tìm được. Thậm chí còn đến cả Tế Tháp... Bị đánh thủng km, kết cấu hoa văn tế tự trong Tế Tháp bị phá hủy đại quy mô, hiệu quả chỉ còn lại có một hai thành, Tế Tháp đã vô dụng rồi.
- Chúng ta trở về đi.
Thần Chủ Phổ Ai nhìn về phía Lạp Đế Mặc, Môn Bố.
- Hộp bảo vật nối với sợi xích trong Bảo Tàng Thất đã bị ngoại tộc tìm được. Những hoa văn tế tự là thứ quí nhất Tế Tháp do các tiền bối bố trí, đã hư hao rất nhiều, hiệu quả đã rất yếu, Tế Tháp vô dụng rồi.
- Ừm.
Môn Bố, Lạp Đế Mặc đều gật đầu.
- Ít nhất chúng ta đã lấy được truyền thừa tộc quần.
Thần Chủ Phổ Ai nhẹ giọng nói:
- Có truyền thừa, tộc quần ta có tương lai.
Trên địa cầu đã nhận định tri thức văn hóa truyền thừa là rất trọng yếu.,
Còn đối với vô số tộc quần vũ trụ thì...
Mỗi tộc quần trải qua vô số năm tháng, vô số bí pháp tu luyện của các cường giả tích lũy, chính là thứ truyền thừa quan trọng nhất của một tộc quần. Tầng cường giả đỉnh cao của một tộc quần toàn bộ đã chết sạch, còn sống chỉ là một vài thần linh Bất Hủ nhỏ yếu, chỉ còn lại bí pháp do những thần linh Bất Hủ còn sống nhớ lại, căn bản không thể làm cho tộc quần cường đại.
Không có vô số bí pháp truyền thừa, sau một thời gian dài, họ rất có thể sẽ bị mai một. Về phần muốn cường đại hơn? Cơ hồ không có cơ hội cường đại tới mức để quật khởi.
Có bí pháp truyền thừa của tộc quần, Họ đã có hy vọng cường đại rồi.
- Tế Tháp, tự hủy đi.
Thần Chủ Phổ Ai hạ lệnh.
- Ngươi theo ta cùng ly khai nơi này.
- Rõ, chủ nhân.
Trong Thần Quốc cổ xưa rộng lớn, Thần Chủ Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố chợt xuất hiện.
- Thần Chủ.
- Tộc Lão đâu?
- Tộc Lão sao không về?
Một vài phong Vương đều vội truy vấn.
Trong mắt Lạp Đế Mặc, Môn Bố, Thần Chủ Phổ Ai đều có vẻ đau thương, Thần Chủ Phổ Ai phất tay chỉ về phía thông đạo không gian:
- Băng!
Cả thông đạo không gian trong nháy mắt bắt đầu tan vỡ.
- Tộc Lão... Vì tộc quần, đã ngã xuống rồi!
Thần Chủ Phổ Ai nói khẽ.
Các phong Vương đều chết lặng.
- Nhưng Tộc Lão ngã xuống, lại giúp cho tộc quần chúng ta có truyền thừa!
Thần Chủ Phổ Ai gầm lên nói:
- Vô số bí pháp của tộc quần trước khi xảy ra tai nại, vô số bí pháp thích hợp cho tộc nhân chúng ta đã toàn bộ đã đưa về. Có truyền thừa tộc quần, tộc quần ta nhất định sẽ cường đại, nhất định sẽ một lần nữa quật khởi!
- Quật khởi!
- Quật khởi!
- Quật khởi!
Những phong Vương này trong lòng vẫn đang bi thương về việc Tộc Lão ngã xuống, nhưng cũng có một luồng tín niệm nóng rực. Họ đã tràn ngập hy vọng vào tương lai.
Tộc quần... Quật khởi!