Thiên Mười Bảy: Băng Ngục Tinh
Chương Mười Ba - Nhất Tuyến Tiên Ảnh
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workmantangthuvien.com
Những người có thể tới đây sớm nhất tuyệt đối phải là những cường giả hàng đầu trong trận doanh nhân loại ở Song Tử Toàn Vực. Lại có thêm mười mấy đội quân mới thêm vào ba đội đầu, tổng cộng có gần xxx cường giả, tổng số phong Vương đỉnh cao đại sư loại linh hồn, cường giả phong Vương cực hạn cũng đạt tới trên ba mươi!
- Đao Hà Vương đã giải ngũ rồi à?
- Phún Sách, nghe nói thực lực bản thân hắn cũng chỉ là phong Vương đỉnh cao, nhưng lại có thể trắng trợn đồ lục những cường giả khác, Khẳng định có trọng bảo.
- Đúng, lúc trước hắn đánh lui Huyết Thú Vương, giết chết Tử Chung Vương, làm Trọng Tiễn Vương chìm vào hôn mê rồi trở thành nô lệ của hắn, đã dựa vào Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh. Nhưng hắn lại chẳng sao hết. Nếu bảo hắn không có trọng bảo phòng ngự ta không thể tin được. Hơn nữa gần đây hắn liên tục trắng trợn đồ lục, hiển nhiên thực lực tăng vọt, phỏng chừng lại có thêm trọng bảo khác nữa!
- Chư vị, tiểu đội ngoại tộc đã bị Đao Hà Vương bức lui, Thiên Trận Vương cũng được Đao Hà Vương cứu rồi.
- Tiểu đội ngoại tộc nghe nói có tới ba phong Vương cực hạn cùng với hai trọng bảo, lại bị Đao Hà Vương bức lui? Đao Hà Vương này thật quá mạnh. Khẳng định trong người mang theo nhiều hơn một trọng bảo.
Trận doanh nhân loại gần xxx cường giả khắp nơi, đều dán mắt vào thanh niên giáp bạc cánh bạc đứng giữa.
La Phong lướt mắt nhìn quanh. Gần xxx cường giả mặc dù là trận doanh nhân loại, nhưng đúng là ‘nhân loại’ lại vẻn vẹn chỉ có một người, toàn bộ đều là ngoại tộc khác!
- Tra Tiêu Vương, ngươi chắc không động thủ với ta chứ?
La Phong nhìn thẳng về phía phong Vương nhân loại. Mình lấy thân phận Đao Hà Vương kết bạn với rất nhiều cường giả phong Vương trong Hồng Minh Thành, Tra Tiêu Vương này cũng xem như từng gặp mặt một lần.
- Đương nhiên không rồi. Ta biết Thiên Trận Vương gặp nạn mới tới, chuyên môn để đối phó với tiểu đội ngoại tộc. Ta làm sao lại đối phó với tộc nhân của ta chứ.
Tra Tiêu Vương đứng giữa các cường giả, nhìn quanh bốn phía, thanh âm như tiếng sấm, mênh mông cuồn cuộn truyền ra.
- Đao Hà Vương chính là cường giả nhân loại ta. Mặc dù đã giải ngũ, nhưng hắn dù sao cũng là nhân loại! Chư vị cường giả ở đây e rằng cũng có ba phần là thành viên Hồng Minh, chẳng lẽ mọi người cũng muốn xuống tay với cường giả nhân loại ta?
- Không.
- Chúng ta sẽ không nhúng tay vào việc này đâu. Chúng ta vốn tới để đối phó với tiểu đội ngoại tộc thôi.
- Chúng ta sẽ không nhúng tay.
Nhất thời không ít thành viên Hồng Minh lên tiếng.
Đã là một thành viên Hồng Minh, chạy được hòa thượng nhưng chạy không khỏi miếu, Hồng Minh khống chế các tộc quần rất cao. Hồng Minh lại tuyệt đối lấy nhân loại làm hạch tâm! Cường giả nhân loại ‘Đao Hà Vương’ có thể mạnh như vậy, e rằng cũng có chút bối cảnh. Giả thiết Đao Hà Vương bị một người trong số họ giết chết, bằng hữu, sư phụ của của Đao Hà Vương lỡ tương lai tìm họ báo thù, thì quả là vô cùng dễ dàng.
“Xem ra còn chưa phát điên. “La Phong thầm nghĩ.
Có lẽ cường giả nhân loại và cường giả ngoại tộc Hồng Minh, ngấm ngầm có thể vì tham lam mà xuống tay. Nhưng bây giờ ở đây có nhiều cường giả như vậy, họ vẫn phải nghĩ tới rất nhiều vấn đề.
- Hừ hừ Hồng Minh không nhúng tay vào cũng được. Nhưng chúng ta không phải là Hồng Minh.
Tuyết Giác Vương âm lãnh nói.
- Hắc hắc, bằng hữu Hồng Minh đứng một bên nhìn đi.
- Đã giải ngũ, không được hệ thống quân đội bảo vệ, chẳng quan hệ gì với chúng ta cả.
Nhiều cường giả dán mắt vào La Phong.
Vũ trụ có rất nhiều tộc quần gia nhập vào trận doanh nhân loại để chiến đấu ở chiến trường ngoài tinh vực. Hồng Minh vẻn vẹn chỉ là một bộ phận rất nhỏ trong trận doanh nhân loại. Tuyệt đại bộ phận đều là không phải Hồng Minh. Có lẽ bây giờ họ hơi có quan hệ với nhân loại, chỉ sau khi nào giải ngũ, họ sẽ trở về quê nhà, chẳng quan hệ gì với nhân loại nữa, đương nhiên là không có gì cố kỵ.
La Phong cũng thu Cực Hồng Vương vào nhẫn Thế Giới, rồi lạnh lùng nhìn tất cả mọi người. Lúc trước lưu Cực Hồng Vương lại là tính mình có thể cường công. Nhưng bây giờ cường giả càng ngày càng nhiều, cường công sẽ không thích hợp, mình một mình một người ngược lại có ưu thế hơn nữa.
- Có cường giả khác tới đây.
Tuyết Giác Vương liếc mắt ra xa.
- Chư vị, nếu còn đứng nhìn, e rằng bảo vật sẽ bị những cường giả sau cướp đi đó.
- Động thủ!
- Giết!
Nhất thời vài chục cường giả cơ hồ đồng thời động thân. Họ đều cùng trận doanh, không lo lắng sau khi tìm được bảo vật lại bị vây công trắng trợn. Do đó hơn phân nửa đồng loạt tấn công.
- Rất tốt.
La Phong trong mắt lóe lên lệ mang.
- Hừ!
Cánh bạc đột nhiên rung động, thi triển ra Tam Chấn Xuyên Toa Vũ Trụ. Bây giờ trên ý cảnh Thần Thú hắn đã cao thêm rất nhiều, phi hành cũng nhanh hơn trước nhiều. Đám vài chục cường giả xông tới chỉ là thấy một luồng tia sáng bạc quanh co, dễ dàng né tránh các công kích của họ.
Ầm ầm.
Những công kích cực mạnh làm không gian xung quanh hoàn toàn bị xé vụn. Vô số mảnh vỡ không gian bay tán loạn, làm ảnh hưởng rất lớn tới các cường giả khác.
Nhưng càng nhiều mảnh vỡ không gian, ngược lại lại làm La Phong như cá gặp nước, hắn hoàn toàn thích ứng, tốc độ nhanh hơn nữa. Các cường giả đều trợn mắt há mồm.
Các thành viên Hồng Minh, kể cả cường giả nhân loại Tra Khiêm Vương, cùng với một ít cường giả khác không tham chiến đều đứng xa xa quan khán, rồi kinh ngạc đến ngây người.
- Đao Hà Vương đáng sợ thật. Tốc độ di động trong nháy mắt, biến hướng trong nháy mắt nhanh bất thường.
- Nhiều mảnh vỡ không gian như thế mà hắn lại có thể trong nháy mắt biến hướng ngàn lần vạn lần, ẩn hiện không chừng, nhanh kinh người.
- Vài chục cường giả vây công, e rằng không có một ai có thể đến gần hắn.
- Quá mạnh.
- Có bộc phát tốc độ thời gian ngắn đáng sợ như vậy, ở trong vũ trụ mênh mông to lớn này có chỗ nào mà Đao Hà Vương không dám đi chứ.
Các cường giả quan khán đều ý thức được sự đáng sợ của Đao Hà Vương. Loại bộc phát tốc độ thời gian ngắn như vậy, năng lực chạy trốn nhanh như vậy quả là cực mạnh.
Nếu không có phong tỏa không gian, Đao Hà Vương có thể đã thuấn di biến mất rồi.
Nhưng bộc phát tốc độ thời gian ngắn của Đao Hà Vương cũng đủ ngạo thị vô số cường giả,
Nói tóm lại.
Đao Hà Vương có năng lực chạy trốn rất nghịch thiên, trừ phi trọng bảo cùng loại với Tơ Võng Băng Hồn, hoặc binh khí niệm lực hoặc bí pháp chiến đấu đặc thù, hoặc trước đó linh hồn bị ảo thuật ảnh hưởng, tóm lại phải khống chế cho được tốc độ của Đao Hà Vương trước, thì mới có thể đối phó với Đao Hà Vương. Nếu không rất khó đánh chết.
“Chút công kích linh hồn như vậy mà cũng muốn làm ảnh hưởng ta à? “
La Phong như một thiên thần, gầm lên, vang vọng trong đầu các cường giả vây công.
- Ta có thể dễ dàng chạy thoát, nhưng Tuyết Giác Vương, ngươi thật sự làm cho người ta rất ghét!
Xoát!
Một luồng tia sáng bạc lóe lên, đã đến gần Tuyết Giác Vương.
“Tốc độ hắn sao nhanh tới như vậy. Nhiều cường giả như vậy mà cũng không thể trói buộc được hắn sao? “Mắt Tuyết Giác Vương chợt hoa lên, đã thấy đôi mắt lạnh giá của La Phong dưới chiến khôi màu bạc nhìn hắn, làm Tuyết Giác Vương trong nháy mắt đã hiểu.” Hắn muốn giết ta!”
Rào!
Chỉ thấy sáu quả cầu đen pha một vầng sáng màu tím từ lòng bàn tay trái La Phong xuất hiện. Sáu quả đầu đen từ Trấn Phong Tinh Thần, đã được bôi lên trên chất độc Phí Ma, cũng khắc quy luật ấn ký của chiêu Tê Thiên Nhất Trảo trong Thần Thú Hàng Lâm, dưới ý thức và ý chí cường đại dẫn dắt khu động, một luồng ảo ảnh thần thú mơ hồ chợt xuất hiện
- Rống...
Móng chân phải có sáu quả cầu xé vụn cả không gian.
- Phá!
Sau lưng Tuyết Giác Vương đột nhiên ẩn hiện một ảo ảnh dị thú có cái mai rùa khổng lồ, trong tay xuất hiện hai thanh chiến đao, trong nháy mắt như hóa thành cây kéo khổng lồ như muốn cắt đôi cả thiên địa.
Móng chân phải khổng lồ và cây kéo khổng lồ va chạm!
Lửa văng tung tóe
Chung quanh các mảnh vỡ không gian liên tục di động, trong nháy mắt đã bị sóng xung kích lan đến hóa thành một dòng hạt căn bản. Còn móng chân phải chứa sáu ngôi sao cứng chọi cứng quả thực cường hãn vô cùng. Mỗi quả cầu đen nho nhỏ có sức nặng vượt xa một viên hằng tinh,
- Răng rắc răng rắc...
Cây kéo khổng lồ lập tức tan vỡ. Móng chân phải theo sau cào vào Tuyết Giác Vương vẻ mặt khó có thể tin, căn bản không kịp chạy trốn.
Bành
Thần thể trong nháy mắt đã vỡ vụn.
Nói về thực lực Tuyết Giác Vương thật ra là một cường giả phong Vương cực hạn. Bây giờ với ý thức và ý chí của La Phong bây giờ, lại có Tướng Hồn phụ trợ, phối hợp với ý cảnh Thần Thú cường đại, thật ra có trình độ phong Vương đỉnh cao.
Một cường giả phong Vương đỉnh cao bằng vào trọng bảo, bình thường có thể địch nổi một phong Vương cực hạn, thậm chí còn có thể đánh chết cả phong Vương cực hạn. Như Tử Chung Vương chẳng hạn!
La Phong bằng vào Tinh Thần Bố Đạo Đồ (chí bảo), hoàn toàn áp chế phong Vương cực hạn!
- Rào!
Sáu quả cầu đen có vầng sáng màu tím xuyên qua Tuyết Giác Vương vừa muốn ngưng tụ thần thể. Mỗi quả cầu đen đều có thể hủy diệt chừng xxx phần thần thể của Tuyết Giác Vương, sáu tương đương với xxx phần.
- Không thiêu đốt thần thể mà muốn giết ta. Rõ là đánh rắm!!!
Tuyết Giác Vương vừa mới ngưng tụ thần thể, trong con ngươi âm lãnh đột nhiên xuất hiện vẻ hoảng sợ. Hắn cảm giác được sáu quả cầu đen xuyên qua thần thể, thì một vật chất đặc thù điên cuồng xâm thực thần thể hắn, trong nháy mắt đã xâm thực mất xxx thần thể.
Xoạt!
Sáu quả cầu đen xa xa giữa không trung lại chuyển hướng, một lần nữa ngưng tụ hóa thành ảo ảnh thần thú gầm lên, móng chân phải một lần nữa chộp xuống.
- Chết đi.
La Phong lạnh lùng nhìn.
- Đao Hà Vương!
Một thanh âm lạnh giá đột nhiên truyền nhập vào đầu La Phong, đồng thời một luồng công kích vô hình đáng sợ từ xa tấn công đến. Chỉ thấy một chiếc cự chùy lôi điện đen thui cao ước ba trăm thước xé gió tấn công, tốc độ nhanh kinh người, hơn nữa chỗ nào nó lướt qua, cả không gian bị nghiền nát như một một tấm thép bị nén nát vụn.
Choang! Choang! Choang!
Không gian bị nghiền nát thành dòng hạt căn bản, tốc độ của cự chùy lôi điện đen này nhanh tới nỗi La Phong phải biến sắc:
- Ta dựa vào Thí Ngô Vũ Dực bộc phát tốc độ thời gian ngắn cũng không tránh khỏi kích này.
- Đi.
La Phong tay trái vung lên.
Tám quả cầu đen nhanh chóng xé gió bay đi. Trên tám quả cầu đen đều khắc hoa văn qui luật, giữa không trung lập tức ngưng tụ thành một ảo ảnh thần thú khổng lồ. So với cái ảo ảnh thần thú khi thi triển Tê Thiên Nhất Trảo trong Thần Thú Hàng Lâm lúc trước, ảo ảnh thần thú lần này rõ ràng hơn, ngưng tụ hơn, chân thật hơn.
Tám quả cầu đen bây giờ lại xuất hiện ở đuôi con thần thú. Cái đuôi dài ước chừng vài trăm thước tựa như một cái trường tiên quật mạnh!
- Rống!
Ảo ảnh thần thú gầm khẽ một tiếng, cái đuôi quật về phía cự chùy lôi điện.
Thú Thần Binh thức thứ hai, Nhất Tuyến Tiên Ảnh!
Thú Thần Binh có sáu thức.
Thức thứ nhất là Thần Thú Hàng Lâm, thức thứ hai là Nhất Tuyến Tiên Ảnh, cũng là chiêu mạnh nhất, khi La Phong hiểu được Diễn Thần Thất Biến thiên thứ hai mới tạm thời có khả năng sử dụng.
Một cái đuôi hóa thành lưu quang hình tiên ảnh mờ mờ, một cự chùy lôi điện màu đen khổng lồ, va chạm nhau giữa trời. Tám viên Tinh Thần cùng cự chùy lôi điện cứng chọi cứng.
- Ầm ầm!
Cái đuôi quất vào, nhất thời không gian tan vỡ. Tám viên Tinh Thần cũng bị đánh bay, lập tức bay thẳng về phía La Phong, rồi rơi vào lòng bàn tay trái La Phong. Điều này làm La Phong nhíu mày, nhìn cường giả xa xa.
Cự chùy lôi điện cũng bị đánh bay trở về, đồng thời không ngừng thu nhỏ lại, thu nhỏ lại tới cỡ trên ba mươi thước, rồi rơi vào một cự hán chiều cao ước chừng hai mươi thước, toàn thân có áo giáp làm bằng chất sừng kỳ dị màu đen, trên trán có ba mũi nhọn. Hắn cũng nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Đao Hà Vương!
Thanh âm ầm ầm, cuồn cuộn truyền đến.
La Phong giáp bạc cánh bạc lăng không giữa trời, hướng mắt nhìn hắn:
- Hắc Thế Vương!
Thanh âm cũng hùng vĩ truyền tới.