CHƯƠNG : CÓ ĐÁNG SỢ NHƯ VẬY?
Edtior: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan ngạc nhiên.
Lâu hồ ly, không phải là Lâu Tương đi sứ Thánh Dương quốc lần trước Dạ Quân Ly đề cập qua sao?
Nàng đầy bụng nghi hoặc nhìn hai người bọn họ.
Đã thấy Dạ Quân Ly ngồi xuống chiếc ghế gỗ hoa bên người Mạnh Thanh Hoan, mạn bất kinh tâm tùy ý nói: “Trở về thì trở về, có cái gì đại kinh tiểu quái?”
Ngọc Phi Trần đứng ở trước mặt hắn, nhìn chung quanh một mắt, nhìn qua như là đề phòng cướp một dạng, hắn thận trọng tiến đến bên tai Dạ Quân Ly thấp giọng nói: “Ta nghe trộm phụ thân và đại ca nói chuyện, nói Lâu hồ ly đã đàm hòa, Thánh Dương quốc dự định để Trường Nhạc công chúa đến hòa thân, người Trường Nhạc công chúa này phải gả chính là tam ca ngươi.”
Dạ Quân Ly thật có chút ngoài ý muốn, hắn nao nao, mâu quang chìm một chút thấp giọng hỏi: “Tin tức chuẩn xác?”
Ngọc Phi Trần vỗ vỗ ngực nói: “Ta mạo hiểm tính mạng nghe trộm được. Phụ thân và đại ca biết hoàng thượng có ý để tam ca ngươi thú Trường Nhạc công chúa kia, rất sợ địa vị của thái tử khó giữ được, lúc này gấp như lửa.” Hắn nói đưa tay sờ đưa tay sờ điểm tâm trên bàn gỗ hoa đằng tân tân hữu vị ăn.
Mi tâm của Mạnh Thanh Hoan khinh động, Ngọc Phi Trần không có tránh nàng đàm việc này, nên lời mới rồi nàng đều nghe được.
Thánh Dương quốc dự định cầu hoà, nguyện ý đem công chúa gả đến, theo lý cũng có thể gả cho thái tử mới phải, hoàng thượng có ý để Dạ Quân Ly thú công chúa, đến tột cùng ý gì?
Đế tâm khó dò, nàng nhất thời cũng đoán không ra huyền cơ trong đó!
Dạ Quân Ly đột nhiên sái tiếu nhất thanh, thanh âm lãnh lệ một chút: “Phụ hoàng không phải là già rồi hồ đồ? Ta Dạ Quân Ly cùng Thánh Dương quốc có thù không đợi trời chung, để ta thú công chúa của Thánh Dương quốc, mơ tưởng!”
Nhớ tới ba vạn anh linh, trên mặt Dạ Quân Ly bi thống nhiều một chút Long Đằng quân chết trong tay mười vạn đại quân của Thánh Dương quốc, kỳ thực cũng chết trong tay người một nhà Dạ Chiêu quốc.
Đến tột cùng là ai bán đứng hắn, bán đứng Long Đằng quân, bí ẩn này đến nay hắn vẫn chưa giải ra!
“Tam ca, hoàng thượng làm như thế ý tứ ngươi còn không rõ ràng sao? Trong lòng hắn hướng vào thái tử, là ngươi a.” Ngọc Phi Trần không e dè, ở trong lòng hắn chỉ có Dạ Quân Ly mới có thể đảm nhiệm đế vương vị.
Dạ Quân Ly cười nhạt, thái tử vị này, hắn muốn có chính là biện pháp, chỉ là lúc này không phải lúc.
“Lâu hồ ly lúc nào nhập kinh?” Dạ Quân Ly thiêu mi hỏi, hắn trước kia tuy rằng chiếm được tin tức biết chuyến này của Lâu Vũ Thần rất thuận lợi, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, lão hồ ly này dĩ nhiên có thể nói động Thánh Dương đế đem Trường Nhạc công chúa bản thân sủng ái nhất đưa tới hòa thân!
Vọng Thư Uyển.com
Dưới gối của Thánh Dương đế Tiêu Tầm Dương này chỉ có một nam một nữ, goaáu thái tử Tiêu Tùng Lăng bệnh lâu triền thân bất kham trọng trách, trái lại An Vương thế tử rất được coi trọng.
Nữ nhi duy nhất của Tiêu Tầm Dương Tiêu Thủy Vân, đây chính là tâm can của hắn. Đến tột cùng là nguyên nhân gì, có thể để cho Tiêu Tầm Dương bỏ những thứ yêu thích, tặng nữ nhi hòa thân?
Trong này chỉ sợ còn đại hữu văn chương.
“Buổi trưa ngày mai sẽ kinh thành, theo hoàng thượng có ý để đủ loại quan lại ra khỏi thành thân nghênh.” Ngọc Phi Trần trả lời.
Mạnh Thanh Hoan tấm tắc hai tiếng, cười nói: “Mặt mũi của vị Lâu lướng này còn thật lớn a.”
” Có thể không lớn sao? Tam tẩu, ngươi chẳng lẽ không biết ở kinh thành hai người không thể đắc tội nhất là ai chăng?” Ngọc Phi Trần vẻ mặt khinh bỉ hỏi Mạnh Thanh Hoan.
Mạnh Thanh Hoan là thật không biết.
Không đợi nàng hỏi kỹ, Ngọc Phi Trần tự khai ra hết: “Chính là Lâu hồ ly cùng tam ca. Hai người bọn họ là nhân vật không thể đắc tội nhất kinh thành.”
Mạnh Thanh Hoan ngẩn ra, nhớ tới lần trước An Bình quận chúa cùng Mạnh Yên Nhiên thấy Dạ Quân Ly sợ đến bộ dáng kia, nàng mới biết được là có nguyên do.
Lâu Vũ Thần nàng là không biết, chỉ là, Dạ Quân Ly có đáng sợ như vậy sao?
Vẻ mặt của nàng bất khả tin tưởng nghi ngờ nhìn chằm chằm Dạ Quân Ly, tự lẩm bẩm: “Ta thế nào không cảm thấy?”
(Luna: Bả muốn chết rồi haha)