Thông Thiên Chi Lộ

chương 154: vô tình gặp mặt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Hắc hắc!"

Về đến tĩnh thất, nhìn ba cánh Huyền minh tiên liên, Ngụy Tác như đang nằm mơ.

Không ngờ nữ tu bị gã nhìn hết rồi còn sờ mó lại là Cơ Nhã được rất nhiều danh môn thiếu chủ muốn gặp mặt mà vẫn vô duyên, gã nói ra chăc cũng không ai tin. Nguồn:

Ngọc thể của Cơ Nhã, hiện tại Ngụy Tác hồi tưởng lại, còn thấy rõ ràng từng bộ phận, bất giác máu nóng lại sôi.

Một lúc sau gã nhanh chóng bình tĩnh lại, từ lúc mười ba tuổi đã lăn lộn kiếm sống trong Linh Nhạc thành nên gã hiểu rõ, tại tu đạo giới thực lực và tu vi là tất cả, việc quan trọng nhất hiện giờ là đề thực lực và tu vi.

Ai biết được việc gã giết hai đệ tử tinh anh đại tông môn và đoạt Địa hỏa tiên liên khỏi tay họ sẽ bị tiết lộ.

Nếu đạt tới tu vi Phân niệm kỳ tam trọng trở lên, gã không cần e dè như bây giờ nữa.

Nghe lời Cơ Nhã nói với hắc bào tu sĩ hôm đó, Trân Bảo các tựa hồ bị thế lực nào đó uy hiếp, liên hệ hết mọi việc lại, Ngụy Tác hiểu được dụng ý Cơ Nhã tặng ba cánh Huyền minh tiên liên và muốn gặp mặt gã.

Với giao tình hiện tại cùng Hàn Vi Vi, nếu nàng ta có chuyện gì, gã quả thật không thể xuôi tay.

Trầm tĩnh lại, Ngụy Tác mở lọ ngọc mà Hàn Vi Vi đưa cho.

Trong đó có ba viên bạch sắc đơn dược thoang thoảng băng linh khí tức nằm tĩnh lặng.

Tuy Hàn Vi Vi sơ ý không cho Ngụy Tác biết cụ thể nhưng số lượng đơn dược cho gã biết cứ một viên băng linh đi cùng một cánh Huyền minh tiên liên.

Lấy một viên băng linh đơn nuốt chửng, Ngụy Tác lại đặt một cánh Huyền minh tiên liên vào miệng, nhai rồi nuốt.

Đoạn gã ngồi xuống bất động khổ tu.

Tiếp đó chỗ ở thiên cấp của gã lại chìm vào tĩnh lặng.

Mấy ngày say, gã không rời chỗ ở thiên cấp nửa bước, cách mấy ngày, đến tối là lại có một cái chậu ngọc xanh từ chỗ gã ở trôi chậm ở độ cao hơn một thước, ra tận linh điền phía ngoài.

Trong chậu ngọc đặt số linh thạch đủ cho thù lao mười mấy ngày của Chu Tiếu Xuân cùng Chân Sùng Minh, cùng những việc cả hai phải làm.

Nhìn cách gì thì chậu ngọc đựng linh thạch cũng giản đơn tột bậc không phải pháp khí gì hết. Dù là pháp khí, linh điền cách tĩnh thất của Ngụy Tác ít nhất cũng hơn trăm trượng, cao thủ Phân niệm kỳ cũng không thể cách mấy tầng nhà mà vô thanh vô tức khống chế chậu ngọc trôi trên không xa đến thế.

Cả hai vốn không tài nào hiểu nổi, càng cho rằng đại ca lợi hại, càng khâm phục Ngụy Tác.

Gã bế quan lần này khá lâu với cả hai, bất tri bất giác hơn bốn mươi ngày trôi qua, nhưng Ngụy Tác còn đang bế quan lại cực kỳ kinh hỉ.

Vì lần tu luyện này, tốc độ cao hơn gã dự kiến.

Mới luyện hóa Huyền minh băng liên, Ngụy Tác tựu phát hiện thể chất bán băng linh căn cùng với băng linh đơn của Cơ Nhã khiến tốc độ luyện hóa nhanh gấp mấy lần.

Tuy tồn tại hỏa linh căn thể chất làm giảm dược lực của Huyền minh băng liên nhưng chỉ mất ba ngày, luyện hóa hai cánh Huyền minh băng liên thì gã hình thành băng linh căn chân chính, toàn lực vận chuyển chân nguyên thì đồng thời xuất hiện hư ảnh của cả hỏa linh căn và băng linh căn dị, trở thành song linh căn tu sĩ hiếm có của Thiên Huyền đại lục!

Tiếp đó quá trình bế quan đột phá tu vi Chu thiên cảnh tam trọng, tu vi tiến cảnh khiến Ngụy Tác hoan hỉ dị thường.

Song linh căn thể chất lập tức thiể hiện thiên phú, phổ thông tu sĩ dù tu luyện địa cấp đê giai công pháp, tu vi Chu thiên cảnh lưỡng trọng một ngày chỉ luyện hóa được cực hạn là mười viên Kim linh đơn, còn cực hạn của gã lại đạt đến mười ba viên. Tốc độ tu luyện hiện tại của gã cao hơn ba thành so với tu sĩ bình thường.

Càng khiến gã kinh hỉ là chỉ mất một tháng, luyện hóa ba trăm chín mươi viên Kim linh đơn, gã thành công mở được thần hải thứ tám, đột phá đến Chu thiên cảnh đệ tam trọng, Kim linh đơn chuẩn bị sẵn vẫn còn hơn một trăm năm mươi viên.

Sau rốt gã cảm giác được xuất hiện tình hình bất ngờ này không phải vì tổng lượng linh khí để đột phá đến Chu thiên cảnh đệ tam trọng ít hơn mà vì luyện hóa Địa hỏa tiên liên và Huyền minh tiên liên vốn có sẵn linh khí kinh nhân. Ngoài ra còn nhờ vào Song đầu khuyển đã cải thiện thể chất và hòa Tử hồ hoa tẩy tủy cho gã nã.

Song linh căn và Chu thiên cảnh tam trọng cộng lại đã thành công sớm hơn dự tính mười ngày, nên sáu ngày sau đó, Ngụy Tác trừ luyện chế hai phần Bồi yêu dịch nuôi dưỡng Phệ tâm trùng thì lại quên ngày quên đêm luyện chế Bổ thiên đơn.

Hiện tại Ngụy Tác luyện chế Bổ thiên đơn đã thập phần thuần thục,không chỉ luyện chế được moẹt mình mà xác suất thành công khá cao, gần bảy thành, bảy ngày nay gã đã gom được gần một trăm viên Bổ thiên đơn.

Thử luyện hóa một viên Bổ thiên đơn, gã phát hiện thể chất song linh căn có tốc độ luyện hóa nhanh hơn nhiều, chỉ là không thể tăng thêm gì đối với dược lực Bổ thiên đơn, không can hệ đến bao nhiêu linh dược luyện hóa lúc trước mở được thần hải.

Muốn đề thăng Tử Huyền chân quyết thành địa cấp trung giai, năm trăm viên Bổ thiên đơn khẳng định không thể thiếu.

Gom đủ năm trăm viên Bổ thiên đơn, Ngụy Tác mất gần ba mươi ngày.

Vốn gã định nén lòng đề thăng Tử Huyền chân quyết đến địa cấp trung giai sẽ kết thúc bế quan.

Ngâm trong Bồi yêu dịch trung, mỗi ngày đốt của gã rất nhiều linh thạch, Phệ tâm trùng đã có dấu hiệu tiến giai, thêm ba mươi ngày nữa uy lực của nó khẳng định lại cao thêm một bậc. Thật ra mỗi lần đưa chậu ngọc là gã sai Phệ tâm trùng đưa ra.

Địa cấp trung giai công pháp, tu vi Chu thiên cảnh tam trọng, chân nguyên còn hơn cả tu sĩ Chu thiên cảnh tứ trọng tu luyện huyền giai công pháp, cộng thêm những gì có trong tay, dù gặp tu sĩ như bọn Phong lão quái thì gã cũng có thể đấu một trận, không đến nỗi bất lực như lúc ở Di Thiên cốc.

Nhưng lúc đó xảy ra một việc buộc gã phải dừng bế quan, ra khỏi tĩnh thất.

Gã đột nhiên cảm thụ được linh khí trong linh quả viên biến hóa kịch liệt, tựa hồ có tu sĩ từ tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng đột phá đến Chu thiên cảnh, sáu thần hải nối thành chu thiên, chân nguyên quán thông sinh ra.

Gã lập tức tắt tiếng vì mấy hôm nay có đủ linh thạch cung ứng, Chu Tiếu đột phá được cửa ải Thần hải ngũ trọng trở thành tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng, dùng Vọng khí thuật nhìn ra, gã cũng phát hiện Chân Sùng Minh tựa hồ đã đạt tới Thần hải cảnh ngũ trọng hậu kỳ, ít ngày nữa sẽ có khả năng xung kích Chu thiên cảnh.

Thấy Chu Tiếu Xuân cười cao hứng, đồng thời liên tục vỗ mông ngựa, Ngụy Tác chợt nghĩ đây có phải là câu tu đạo giới vẫn nói "thánh nhân đãi kẽ khù khờ" sao?

Vì bị cắt ngang, Ngụy Tác hơi trầm ngâm rồi quyết định ra ngoài hóng gió, thuận tiện xem tu vi của Hàn Vi Vi tiến bộ gì không.

Chốc sau, gã liên tục lắc truyền tấn kim tuyến ba lần mà Hàn Vi Vi không ra, thử dồn chân nguyên vào truyền tấn ngọc phù nhưng đứng ở sơn đạo yên tĩnh chờ đợi rất lâu mà không thấy bóng Nam Cung Vũ Tinh.

...

Đứng trên sơn đạo ủ rũ đi đi lại lai, Ngụy Tác không rõ là Hàn Vi Vi lúc này không ở Linh Nhạc thành.

Thành trì nàng ta đang có mặt xây dựng trên bảy ngọn núi, các công trình kiến trúc từ lưng núi đến đỉnh nối nhau, giữa các lưng núi có những cây cầu đá trắng dài kinh nhân kết nối lại, khí thế thập phần hùng vĩ. Quy mô thành trì chừng gấp đôi Linh Nhạc thành.

Ngọn phía đông trong bảy ngọn núi thấp hơn, nhưng diện tích rộng nhất, có một sơn cốc lục quang liễu nhiễu, không nhận ra hư thực.

Trên ngọn cao nhất trong bảy đỉnh núi, bạch vụ liễu nhiễu, thấp thoáng có bóng khả kiến linh thú tiên hạc, thanh điểu bay lượn, sừng sững cung điện nguy nga.

Đỉnh núi này và sáu đỉnh kia chỉ có một cây cầu rộng nối nhau, bình thường không có ai đi, hiển nhiên không cho phép tu sĩ tùy ý đi qua, hai đầu rực ngân quang, có cấm chế và tu sĩ trấn thủ.

Trên tấm bài ở trước cầu đều có hai đại tự, "Tụ Tinh"!

Sơn môn Tụ Tinh tông!

Hàn Vi Vi đến Thất Tinh thành vốn cách Linh Nhạc thành không gần tí nào.

Nàng ta đứng trên đỉnh núi ở cực nam Thất Tinh thành, không mặc ngân sắc pháp y như bình thường mà mặc cung trang vàng nhạt, mặt che sa mỏng. Đi trên đường như người đi dạo, ánh mắt nàng ta thỉnh thoảng lại quét qua một tu sĩ gầy khô thân mặc áp bào xám, đội nón rộng vành.

Tựa hồ nàng ta ngầm đi theo tu sĩ này, từ Linh Nhạc thành đến tận Thất Tinh thành.

Nhưng đột nhiên, bên phải có một đôi nam nữ đi qua khiến ánh mắt nàng ta hút theo, ánh lên nét ngạc nhiên cùng cực.

Diễm lệ nữ tu cao ráo đó lại là Nam Cung Vũ Tinh, còn nam tu cũng là người nàng ta quen, Kim Thứu cung thiếu chủ Lý Hồng Lân.

Ngoái lại thì Hàn Vi Vi ảo não tột bậc, chỉ trong tích tắc đó, tu sĩ gầy khô nàng ta bám theo không rõ đã đi đâu mất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio