Thông Thiên Chi Lộ

chương 852: nhân vật càng đáng sợ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tinh quang cự chưởng mang theo uy năng giáng thẳng vào hắc mao đại.

"Oành!"

Sau tiếng nổ kinh thiên, hắc mao đại quái và tinh quang cự chưởng ngạnh tiếp, lông đen của nó tung bay, văng vào vách núi, đá bay lả tả.

"Vù!"

Lại có tiếng rú khó tưởng tượng nổi vang lên. Hắc mao đại quái từ dưới đống đá lao lên.

"A!"

Mấy lão bất tử ôm tai, bị tiếng rú của hắc mao đại quái khiến cho không thể thi pháp, đầu óc như nứt ra, hắc mao đại quái bị thần huyền đánh trúng nhưng không bị thương nặng, vẫn như thường. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Oành!"

Nhưng thần huyền đại năng đứng trong tinh quang thập phần trấn định, tinh quang cự chưởng hất bay hắc mao đại quái.

"Xoẹt!!"

Hư không chấn động, hắc mao đại quái chưa kịp làm gì thì một vòng sáng đột nhiên từ thiên linh thần huyền đại năng này bay ra.

"Uy năng đáng sợ thật, hình như là bản mệnh pháp bảo của y!"

Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn rõ, vòng sáng như một chiếc vòng cổ lấp lánh bằng băng ngọc, không phải thực thể mà có khí tức cổ kính, rõ ràng là tinh quang của pháp bảo ngưng thành. Đạo quang hoa bắn ra, chấn động nhất phương thiên địa, uy năng còn cao hơn tinh quang cự chưởng, chắc là bản mệnh pháp bảo của thần huyền đại năng này kích phát. Chỉ là uy năng pháp bảo này có phạm vi công kích không bằng tinh quang cự chưởng, sở nên khi giao đấu với Ngụy Tác, Linh Lung Thiên thì y không động dụng.

"Oành!"

Ngọn núi bên dưới bị đánh nát một nửa, từng mảng núi thành tro, hắc mao đại quái nát xác, hắc sắc huyết dịch bắn ra.

"Chết rồi?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên muốn khóc mà không có nước mắt. Hắc mao đại quái này cực mạnh, có thể chống được thần huyền, tiếng rú khiến các lão bất tử không chịu nổi, âm minh sinh vật cỡ này có giết Kim đơn tứ trọng ngũ trọng đại tu sĩ cũng không thành vấn đề, nhưng gặp Thần huyền lưỡng trọng hậu kỳ đại năng thì lại tan xác, dù sinh mệnh lực có cổ quái hơn cũng không thể phục sinh.

"Ngụy Tác, chả trách ngươi dừng lại ở đây, tưởng dẫn dụ âm minh yêu thú đó ra đối phó bọn ta, âm minh yêu thú này ngăn được ta sao, chết cười."

Thấy thế ai nấy đều phản ứng, nhất là Minh Đức trên "Liên hoa kim ngư" sầm mặt cười lạnh với Ngụy Tác.

"Minh Đức, hạng tôm tép như ngươi mà dám lớn tiếng với ta? Có bản lĩnh thì bảo những người khác đi đi rồi đơn đấu với ta, xem ta đánh nát cái mồm chó của ngươi thế nào." Ngụy Tác vừa thấy mọc ra một hắc mao đại quái, rú lên là khiến bốn lão bất tử hộc máu, chưa kịp kinh hỉ thì nó bị thần huyền đại năng đánh chết, đang lúc gã bực mình thì nghe thấy Minh Đức kêu gào, gã liền mắng lại, đương nhiên lại phát động Động Hư bộ pháp.

"Ngươi... ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!" Minh Đức tức xì khói.

"Tiểu tử, chết đến nơi rồi còn cứng miệng." Mấy lão bất tử Công Đức tông cùng quát to, thanh âm chấn động thiên địa.

"Cái gì mà chết đến nơi rồi, cũng lắm là các ngươi thương lượng với mấy tông môn Thiên Huyền đại lục, bức ta về đó để hợp vòng vây?" Ngụy Tác hầm hừ.

"Ngươi..." Mấy lão bất tử ngẩn người.

"Các ngươi quá ngốc, tùy tiện hỏi dò một câu là ra, sống ngần ấy năm rồi cũng chết, đừng lãng nguyên liệu phí tu luyện nữa." Ngụy Tác cười ha hả, cực kỳ đắc ý, thật ra rất bực bội. Gã và Linh Lung Thiên đoán thập phần chuẩn xác, người của tông môn như Chân Võ đã há miệng đợi gã vào.

"Dù biết thì y cũng chết thôi."

Trên Liên hoa kim ngư, Công Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ thập phần bình tĩnh, không nói gì, còn Minh Đức và mấy lão bất tử lại gầm lên.

"Ngụy huynh, tốt nhất đừng phí sức chạy nữa." Trạm Đài Linh Lan mỉm cười, tỏ vẻ mèo vờn chuột.

Tất thảy những người truy kích Ngụy Tác đều cho rằng gã và Linh Lung Thiên đã cùng đường.

"Gừ!"

Cùng lúc, từ đáy "Âm dương phần" đã bị đánh sập một nửa đột nhiên vang lên tiếng quát như có sinh vật đang ngủ bị đánh thức.

Khí tức còn đáng sợ hơn của hắc mao đại quái bừng lên, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên rùng mình, không nói thành lời.

"Còn thứ lợi hại hơn?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên tròn mắt, cảm giác trên trời rơi xuống một đại bảo bối.

"Cái gì hả!"

Thần huyền đại năng vô danh chấn động, Công Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ trên Liên hoa kim ngư cũng biến sắc, khí tức từ đáy Âm dương phần bạo phát như biển gầm, tựa hồ chấn tan thiên địa, khiến tất cả giật mình.

"Oành!"

"Âm dương phần" nứt toác, sát khí kinh thiên và hắc sắc yên khí phun thành mấy đụn.

Thân núi dưới đám âm minh thảo bị lốc xoáy hút xuống, như bị thứ gì đó nuốt chửng.

Trong mười mấy dặm, hư không chấn động kịch liệt, như có vô số kim thiết đao qua va nhau, một cỗ chiến xa cổ xưa lao ra.

Chiến xa cực lớn, dài tới mười trượng, do hai con thanh đồng sắc tinh kim kỳ lân kéo, phía sau hình vuông, cổ đồng sắc, nóc xe hình tròn, cùng màu.

Chiến xa không biết đã qua bao nhiêu năm tháng, đã rỉ sét hết, nhiều chỗ đã thủng, cả phù văn và chất liệu cũng không thể nhận ra nhưng tổng thể và thanh đồng sắc tinh kim kỳ lân kéo xe vẫn còn nguyên, thân xe có nhiều vết thương hàm chứa khí tức viễn cổ hồng hoang, chứng tỏ chủ nhân chiến xa đã qua không biết bao nhiêu kinh thiên đại chiến.

Chiến xa tuy đã rỉ sét nhưng vẫn quấn quanh từng vòng thanh đồng sắc thần hoàn do quang hoa ngưng thành, như thực chất, dấy lên khí tức kinh nhân, nhìn rõ thần văn huyền ảo cực độ lưu động.

"...!" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên biến sắc, chiến xa phát ra khí tức thậm chí không kém gì Lôi vương đế tôn kiếm trong Bắc Mang di tích.

Đáng sợ nhất là trên cỗ xe còn một vương giả.

Vương giả đã rữa nát, long bào như mảnh vải rách, nửa thân thể không nguyên lành, chỉ còn lại một cánh tay, da chuyển màu xám đen như sắt ngâm trong nước tù đọng, mặt đã khô quắt như khô lâu, đầu đội bảo châu kim quan, tuy vẫn lấp lánh nhưng nát mất gần nửa.

Nhưng vương giả chỉ còn nửa thân thể này mở bừng đôi mắt như mặc ngọc, bắn ra hắc sắc thần quang tử khí trầm trầm. Thân thể nó như sắt rỉ, nhưng chiến xa xuất hiện, khí tức trực tiếp cấm cố một góc hư không.

"Phù!"

Cạnh thần huyền đại năng đứng trong tinh quang, một lão bất tử đầu tóc khô cháy không chịu nổi khí tức uy áp, hộc máu đoạn lùi lại liên tục.

Khí tức lan tràn, dao động trong vòng hơn nghìn dặm tạo cảm giác tất cả đều khó thoát, đều biến thành tro.

"Bất tử cổ thi! Đây là viễn cổ đại năng hóa thành âm minh bất tử chi vật!" Ngoài xa, một lão bất tử Đăng Tiên tông rú lên.

"Đây là viễn cổ đại năng chết ở đây, hóa thành bất tử cổ thi!" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau, y như viễn cổ đại năng phục sinh.

"Dám giết đồng loại của ta, quấy nhiễu giấc ngủ của ta, giết!"

Bất tử cổ thi ăn vận theo lối viễn cổ vương giả đột nhiên cất tiếng trống rỗng khiến người ta lạnh buốt người.

"Chát"

Cánh tay còn lại của nó phất lên, hôi sắc quang phù bắn ra, ẩn hiện như đi trong hư không.

"A!"

Thần huyền đại năng đứng trong tinh quang phát ra tinh quang cự thủ, nhưng không ngăn được, tinh quang cự thủ vỡ vụn, tinh quang quanh thần huyền đại năng này bị uy năng nghiền nát, văng đi. Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn rõ thần huyền đại năng này là một trung niên nam tử mặc ngân bào.

"A!"

Bốn lão bất tử kêu lên thê thảm, không chống nổi hôi sắc quang phù, thân thể bị quang phù đánh trúng là như bi thần chùy gõ vào, cả bốn như bốn mảnh vải bố rách, bị uy năng đốt thành tro.

"A!" Cơ hồ sở hữu tất thảy rú lên.

Bất tử cổ thi cưỡi cổ chiến xa từ Âm dương phần lao ra, chỉ một chiêu là hất bay một thần huyền đại năng, giết bốn lão bất tử chiến lực kinh nhân ngay trên hư không.

"Lùi!!"

Công Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ đồng thời phát hiệu lệnh, thanh âm kinh hoàng.

"Lần này thảm rồi, quá lợi hại!" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nuốt nước bọt, Ngụy Tác vội phát động Động Hư bộ pháp.

Lúc trước cả hai chỉ mong dụ được thứ gì càng lợi hại càng tốt, nhưng không ngờ đến cỡ này. Bất tử cổ thi uy thế không thể tưởng tượng nổi, sinh tiền e cũng là cao thủ ngang với đại năng đã luyện ra Lôi vương đế tôn kiếm. Viễn cổ đại năng này hóa thành cổ thi, tuy thần thông chỉ còn một nửa nhưng tu vi đế tôn cấp, chân tiên cấp thì một nửa đó cũng không phải Thần huyền tu sĩ so được! Cả tu sĩ Thần huyền tam trọng, tứ trọng cũng không, tính gì đến hai người.

"Lại dẫn dụ được cả sinh vật thế này!"

Bất tử cổ thi này thường thì thần niệm không còn, chỉ còn lại ý thức sát lục tối giản đơn. Trừ phi được nó coi là bất tử chi vật, còn không sẽ giết hết!

Sinh vật cỡ này thì gã không lo có đối phó nổi bọn Công Đức tông tông chủ không mà là lo xem bọn gã có thoát được khỏi tay nó hay không.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio