Thông Thiên Chi Lộ

chương 864: muốn thư thái cũng khó

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ khi Ngụy Tác và Linh Lung Thiên vượt man hoang hoang nguyên đến Vân Linh đại lục, Ngụy Tác mong một chút bình yên mà chưa được, hiện tại tuy bị Hứa thần quân dùng một đạo bí thuật đưa về Thiên Huyền đại lục, nhưng với gã, khi không còn uy hiếp thì lại là những phút yên lành hiếm có, cứ việc hưởng thụ đặc quyền của Kim đơn tu sĩ tại tu đạo giới.

Ngụy Tác quan sát chưởng quỹ, tu vi Phân niệm cảnh lưỡng trọng, không tệ lắm.

"Tại hạ họ Lý." Tùy tiện nói bừa một cái tên, Ngụy Tác bình tĩnh như thường nhìn Tôn chưởng quỹ, không nhắc đến Cửu nhãn thiên châu mà hỏi về nguyên liệu cho lục bào lão đầu ngưng hình, "Thật ra tại hạ định mua Nguyệt tiên thảo, Kim ô quả cùng Ngân tinh thạch."

"Chuyện đó..." Tôn chưởng quỹ do dự một chốc: "Nguyệt tiên thảo và Ngân tinh thạch thì tại hạ biết đôi chút, chỉ là hai thứ này thường thì không có tu sĩ dùng đến, phách mại hội không có. Kim ô quả thì tại hạ chưa nghe đến, không biết tiền bối có thể chỉ dẫn chăng."

"Kim ô quả là thứ để luyện chế Ngọc ô đạo đơn, vật này hơi khó tìm một chút." Ngụy Tác bảo Tôn chưởng quỹ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Ngọc ô đạo đơn thì tại hạ biết đôi chút, nhưng công thức đã thất truyền. Vật này dù có thì rất ít tu sĩ hái." Tôn chưởng quỹ hơi trầm ngâm, hỏi dò Ngụy Tác, "Có nên nhân phách mại đại hội có mặt nhiều tu sĩ, tại hạ giúp tiền bối phát tin?"

"Khả dĩ." Ngụy Tác gật đầu, bình tĩnh như thường, "Chỉ cần đưa tới ba thứ đó, mỗ sẽ dùng ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch hoặc pháp bảo linh giai trung phẩm trở lên đổi lấ."

"Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch hoặc pháp bảo linh giai trung phẩm trở lên?" Tôn chưởng quỹ hít một hơi lạnh, "Tiền bối đưa ra cái giá quá kinh nhân..."

"Không hề gì, mỗ biết quy củ, chỉ cần quý phường giúp mỗ tim được, mỗ sẽ tặng một món pháp bảo linh giai trung phẩm trở lên." Ngụy Tác lấy ra bốn linh giai trung phẩm pháp bảo, đưa cho Tôn chưởng quỹ.

Số lượng pháp bảo của gã thập phần kinh nhân, đạo giai trung phẩm trở xuống đã không còn tác dụng, không vì trước khi tham gia Hóa Thiên giáo đại hội, Ngụy Tác để lại tuyệt đại bộ phận cho bọn Cơ Nhã, những thứ có được sau này đều từ những tu sĩ chết trong tay gã thì số lượng pháp lấy ra chắc dọa chết người.

Nhưng dù như vậy, nhưng thứ này vô dụng với các lão bất tử, thuận tay ném vào nạp bảo nang, đối với tu sĩ thông thường lại cực kỳ kinh nhân.

"Bốn linh giai trung phẩm pháp bảo... quả thật kinh nhân!" Thấy bốn linh giai trung phẩm pháp bảo lấp lánh đưa tới trước mặt, Tôn chưởng quỹ cũng nín thở.

"Tiền bối xuất thủ kinh nhân như thế, bọn tại hạ sẽ sắp xếp tại phách mại hội, trực tiếp lấy ba món ra đổi Kim ô quả, chưa biết chừng dù tu sĩ tại trường không có thì có thể sẽ có tin tức." Tôn chưởng quỹ cung kính nói.

"Được, chỉ cần cung cấp tin chính xác là được một nghìn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác bình tĩnh như thường gật đầu.

"Không biết Lý tiền bối trừ những thứ đó còn cần gì nữa không?" Tôn chưởng quỹ vội hỏi, làm sinh ý với hào khách như Ngụy Tác thì phường tất nhiên có lợi.

"Thủy hệ yêu đơn, cao giai thủy hệ yêu đơn càng tốt." Ngụy Tác hơi trầm ngâm, lấy ra một nạp bảo nang đưa cho Tôn chưởng quỹ, "Có bao nhiêu thủy hệ yêu đơn thì mua bao nhiêu, nhưng mỗ hi vọng việc này ngấm ngầm tiến hành, không mua công khai với số lượng lớn, đừng để ai biết càng tốt. Nhân phách mại hội, các hạ giúp mỗ tìm cớ nào đó thu mua cao giai thủy hệ yêu đơn."

"...!" Đón nạp bảo nang, Tôn chưởng quỹ biến sắc, mục quang hơi kinh hãi. Thần thức hơi tiến vào là nhận ra linh thạch trong đó kinh nhân cực độ! Số lượng không chỉ mấy trăm vạn, e phải tới hơn nghìn vạn!

Tuy lão biết Kim đơn đại tu sĩ hơn xa tu sĩ thông thường nhưng hiểu rõ Kim đơn tu sĩ có thể tùy tiện lấy ra số lượng linh thạch như thế càng tuyệt đối bất phàm.

"Được, tiền bối yên tâm, việc này tại hạ sẽ sắp xếp, cho người đến các thành trì ngầm mua thủy hệ yêu đơn, không để ai phát giác đang mau nhiều." Tôn chưởng quỹ hít sâu một hơi, không nhiều lời, trực tiếp thu bốn pháp bảo và mớ linh thạch.

"Đây là danh sách vật phẩm trong phách mại hội." Tôn chưởng quỹ đưa lên.

Ngụy Tác đã quá quen, đón lấy rồi bảo Tôn chưởng quỹ lui đi, đồng thời quan sát phách mại hội trường.

Trên cái đài bằng hoàng ngọc ở giữa phách mại hội trường, cao ngang với tầng hai, một lão giả râu dài mặc hồng sắc pháp y chủ trì phách mại, người phụ trách giơ bảo vật lên là một thiếu nữ xinh đẹp.

Đang đấu giá món thứ năm, là một khối Hoàng long ngọc.

Hoàng long ngọc là ngọc thạch thiên nhiên hình thành hoa văn như rồng vàng, để luyện chế phi độn loại pháp bảo phẩm giai không tệ, khối Hoàng long ngọc này tới hai trượng, đủ để luyện chế đại hình phi độn pháp bảo.

Trong đại sảnh tầng một bố trí nhiều quang tráo, tu sĩ trong quang tráo chỉ nghe thấy tiếng chứ không thấy người, tầng hai và ba toàn là quý tân bao sương, mọi quý tân bao sương tương tự như các đại hình phách mại hội Ngụy Tác từng thấy, cửa sổ có quang hoa bao trùm, người ngoài không nhìn thấy bên trong nhưng ở trong lại nhìn rõ bên ngoài. Ngụy Tác quét thần thức vào, phách mại hội trường tựa hồ có cấm chế ngăn cách thần thức, quét thần thức mấy trăm trượng là bị hất lùi lại.

"Người Độc Cô thế gia ở đâu? Hay là các ngươi không biết, vào đây mới liên lạc?" Ngụy Tác liếc phách mại hội trường đoạn hỏi Độc Cô Vũ Phàm và lão ẩu nãy giờ vẫn không dám thở mạnh.

"Đại ca và thất thúc chắc ở gian bên kia, còn những người khác của Độc Cô thế gia ở phòng nào thì tại hạ không biết." Độc Cô Vũ Phàm chỉ vào một gian ở mé phải Ngụy Tác.

"Cương nha muội, nội lý hữu kỷtrong đó có mấy tu sĩ? Tu vi thế nào?" Ngụy Tác truyền âm cho Linh Lung Thiên.

"Bốn, một thanh niên mặc hắc sam thêu biên bức phù văn, ba người còn lại đều năm, sáu mươi tuổi, tu vi tối cao là thanh niên và nam tu mặc kim sắc trường sam, đều Phân niệm cảnh ngũ trọng." Linh Lung Thiên bĩu môi, tựa hồ không thèm nhìn kỹ đã bảo gã.

"Đại ca và thất thúc của các hạ tu vi gì?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường hỏi Độc Cô Vũ Vân.

"Đại ca và thất thúc đều tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng." Độc Cô Vũ Vân đáp.

"Xem ra Độc Cô thế gia đảo đích xác là tu đạo thế gia rất khá, tu vi không tệ." Ngụy Tác cười lạnh, gã không chế nhạo vì tông môn nào có mấy tu sĩ Phân niệm ngũ trọng, thực lực đều khá mạnh.

Độc Cô Vũ Phàm và lão ẩu không dám nói gì, kinh hãi vì lần này Độc Cô thế gia chạm phải khối sắt còn hơn cả trời.

"Cửu nhãn thiên châu cũng có... Tinh hạch vẫn thiết, không ngờ phách mại hội cỡ này xuất hiện nó. Gian thương, mua khối tinh kim đó cho ta."

"Sau cùng là cổ vật vô danh, không hiểu có đồ tốt không."

Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu nghiên cứu những thứ trong phách mại hội.

Đối với tu vi hiện tại của Ngụy Tác, những thứ thông thường đều không còn tác dụng, trừ Cửu nhãn thiên châu thì khiến Ngụy Tác và Linh Lung Thiên có hứng chỉ có Tinh hạch vẫn thiết bán trước Cửu nhãn thiên châu nhưng cách Hoàng long ngọc hiện tại sáu vật. Tinh hạch vẫn thiết là tinh kim còn lại trong thiên ngoại vẫn tinh, tuy nhiên vẫn thiết này hiếm có, là đỉnh cấp tinh kim. Theo danh sách giới thiệu, Tinh hạch vẫn thiết còn lại cỡ nắm tay trẻ con, nặng hơn vạn cân, là một món trọng khí của phách mại hội.

Quy mô phách mại hội lần này ở Tiên Giáp thành đích xác hiếm có, trong hội trường có tới hơn ba nghìn tu sĩ.

Rất nhanh, mấy vật trước khi đưa ra khối tinh kim đều được bán xong, đoạn lão giả chủ trì phách mại hội gọi khẽ, sáu thiếu nữ mỹ miều chỉ tu vi Thần hải cảnh lưỡng trọng, tam trọng khiêng Tinh hạch vẫn thiết cắm trên một tảng đá đen ra.

Tinh hạch vẫn thiết hình lục giác, màu xám đen như mọc rêu nhưng nhìn kỹ thì là đường vân để lại sau khi đốt tinh kim, khác nào những vết thương. Trừ các đường văn này còn phủ một lớp tinh quang rực rỡ, cả những vết tung tóe màu bạc.

Bên dưới hắc thạch tựa hồ là đá thường bị nung chảy, ngưng kết lại, cả khối Tinh hạch vẫn thiết lộ ra khí tức thương tang cực kỳ ngưng trọng, không có quang hoa.

"Ba vạn hạ phẩm linh thạch!"

Giá khởi điểm là một vạn năm nghìn linh thạch, vừa đưa ra thì trong một gian quý tân phòng có người nâng giá gấp đôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio