Thông Thiên Chi Lộ

chương 869: thần dược hóa sinh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Tiểu tử, là thiên địa chí bảo chân chính." Lục bào lão đầu sáng mắt nhìn quả trứng đá, "Đây là Thần hoàng đản của thượng cổ Hoàng tộc, Thần hoàng đản phải chìm xuống địa để hỏa mạch để nhiệt lực ấp mới nở được. Nếu không thành công thi sẽ hình thành thử chủng Thần hoàng thạch đơn. Vỏ Thần hoàng thạch đơn là ích hỏa chi vật, cả Cửu thiên thần hỏa cũng ngăn được, bên trong là của sinh mệnh tinh hoa thần hoàng hình thành mấy giọt thần dược chứa linh khí kinh nhân, sánh với tiên cấp đỉnh giai linh đơn!"

"Thần hoàng đản là linh đơn do tự nhiên hóa sinh thành." Ngụy Tác cũng tròn mắt.

Thượng cổ Hoàng tộc lợi hại thế nào, cứ xem Mị ma nữ lộc hóa sinh thành thanh loan là biết, thần hoàng còn là hoàng giả, quả trứng hoàn chỉnh chuyển hóa thành linh đơn, khẳng định cực kỳ kinh nhân.

"Gian thương, vỏ Thần hoàng thạch đơn thì từ thời thượng cổ, nhiều đại năng đều tìm kiếm để chống đỡ thiên kiếp thần hỏa. Thứ này mấy vạn năm mới có một, ở đây mà ngươi mèo mù vớ cá rán được một viên." Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang, "Trong đó có ba giọt dược dịch." Nói đoạn nó mặc Ngụy Tác, quay sang bàn tán với lục bào lão đầu về mười hai bảo vật còn lại.

"Tiểu tử, còn cả nhánh dây leo kia, cứ mua đi, bọn ta cũng không biết là gì." Lục bào lão đầu nói nhanh với Ngụy Tác.

Ngụy và Diệp Cố Vi, Diệp Tiêu Chính nhìn vào vật của lục bào lão đầu nói.

Vật đó màu tím đen, dài hai thước, trông như cọng rễ, chất liệu sáng bóng trông như nửa bằng gỗ nửa bằng xương.

"Tảng đá này lấy được trong một Hoang cổ đại hà, có phù văn đặc biệt, chất liệu rất tốt, linh giai pháp bảo cũng không làm mẻ được." Lão đầu râu dài bắt đầu giới thiệu về những bảo vật vô danh.

"Năm nghìn hạ phẩm linh thạch!"

"Bảy nghìn hạ phẩm linh thạch!"

"Một vạn hạ phẩm linh thạch..."

Lão đầu vừa giới thiệu xong món đầu đã có không ít tu sĩ trả giá, khối đá màu vàng xanh này cao cỡ thân người, tròn xoe như trứng ngỗng, bề mặt có không ít hình sông núi, linh giai pháp bảo không cắt vỡ được, tạo cảm giác rất đặc biệt, giá gốc ba nghìn năm trăm hạ phẩm linh thạch.

"Chỉ là một khối Sơn hà thạch, mấy người này đúng là oan uổng." Lục bào lão đầu lắc đầu, tỏ vẻ sung sướng.

"Sơn hà thạch là cái gì?" Ngụy Tác mục quang lóe lên hỏi.

"Là đá ở Hoang cổ đại xuyên, chỉ có điều rất cứng vì là dá trong địa mạch, bị dồn nén mà hình thành, trừ đường vân kỳ lạ ra thì không thể đem luyện khí, cả đem ra làm phổ thông pháp thuẫn cũng không thể." Lục bào lão đầu càng hớn hở vì có người trả giá đến hai vạn hạ phẩm linh thạch.

"Hai vạn một nghìn hạ phẩm linh thạch."

"Tiểu tử định làm gì, không coi linh thạch là linh thạch hả!" Lục bào lão đầu ngoái lại kêu lên không dám tin vì Ngụy Tác lên tiếng trả hai vạn một nghìn hạ phẩm linh thạch.

"Cương nha muội, xem trong khối Sơn hà thạch có gì không..." Ngụy Tác bảo Linh Lung Thiên đoạn bảo lục bào lão đầu, "trong khối Sơn hà thạch tựa hồ có thủy linh nguyên khí, không phải đá thường."

"Gần đáy có thứ gì đó." Linh Lung Thiên quét kim quang vào, tỏ vẻ kinh ngạc, "Lớn cỡ nắm tay nhưng không biết là gì."

"Lẽ nào có đồ tốt?" Lục bào lão đầu há hốc miệng.

"Hai vạn ba nghìn hạ phẩm linh thạch." Một giọng nói từ bao sương tầng hai vang lên.

"Hai vạn năm nghìn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác trực tiếp tăng giá, từ khi tu thành tiên linh căn, cảm tri đối với các loại nguyên khí cực kỳ mẫn duệ, đổi lại phổ thông tu sĩ tất không nhận ra trong Sơn hà thạch chi có khí tức gì nhưng gã nhận ra một tia thủy linh nguyên khí cực kỳ tinh thuần nhưng mong manh từ trong toát ra, xem ra thứ trong Sơn hà thạch thập phần bất phàm. Lục bào lão đầu đã bảo Sơn hà thạch là thứ hình thành từ rất lâu.

"Ba vạn hạ phẩm linh thạch." Có người trả thêm năm nghìn linh thạch, giọng nói này là của thanh niên mặc tử kim sắc pháp y cùng Ngụy Tác cạnh tranh Tinh hạch vẫn thiết. Y còn trẻ nhưng tu vi Kim đơn nhất trọng, chắc có bối cảnh đại tông môn, nhưng lúc trước bị Ngụy Tác dùng linh thạch ép bẹp dí.

"Ba vạn một nghìn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác bình tĩnh như thường.

"Ba vạn năm nghìn hạ phẩm linh thạch." Thanh niên mặc tử kim sắc pháp y cách bọn Ngụy Tác ba gian phòng lại tăng giá, ngữ khí thập phần băng lãnh.

"Y cố ý đua với ta." Ngụy Tác mỉm cười. Thanh niên bất quá tu vi Kim đơn nhất trọng, khẳng định không thể cảm tri được điểm dị thường của Sơn hà thạch, một khối đá mà giá ba vạn hạ phẩm linh thạch trở lên đã thập phần kinh nhân, hiện tại Ngụy Tác không lên tiếng thì không còn tu sĩ nào trả giá nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

"Sáu vạn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác trực tiếp ra giá, gã biết thanh niên mặc tử kim sắc pháp y không mang nhiều linh thạch, mười vạn hạ phẩm linh thạch là cực hạn, trả giá quá năm vạn hạ phẩm linh thạch thì sắc mặt đối phương thập phần khó coi, không còn thoải mái nữa.

"Hả!"

Ngụy Tác ra giá, tu sĩ tại trường xôn xao, nếu không phải kiểu trả giá này cuối cùng đồ đấu giá đều rơi vào tay Ngụy Tác thì họ đã cho rằng gã được phường thị nhờ vả.

"Lẽ nào vô tính phát hiện một linh thạch khoáng mạch, linh thạch thừa thãi rồi?" Nhiều tu sĩ thậm chí nghĩ thế.

"Y cứ cười lạnh mãi với ngươi, gian thương, xem ra sau phách mại hội y sẽ đối phó ngươi." Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác bĩu môi.

Ngụy Tác ra giá sáu vạn hạ phẩm linh thạch, thanh niên mặc tử kim sắc pháp y không cạnh tranh, Ngụy Tác thuận lợi mua được khối Sơn hà thạch.

"Vậy hả, ta không lãng phí linh thạch của y nữa." Ngụy Tác cười hắc hắc, chờ đợi khối Sơn hà thạch được đưa đến. Vốn gã định đùa giỡn, cố ý để đối phương mua vài thứ vô dụng nhưng nghe Linh Lung Thiên nói thì thì gã đổi ý, sau phách mại hội mà y đối phó tha gã thì linh thạch của y cũng là của gã, không cần lãng phí.

"Đây là một thứ không phải vàng hay ngọc, dưới ánh trăng có quang hoa kỳ dị phát ra..."

"Đây là một viên thạch đản lạ lùng, có công hiệu ích hỏa, hỏa nguyên không thể nung được..."

Lão đầu râu dài giới thiệu từng món bảo vật, có món được trả giá có món không, sau hai món được lục bào lão đầu và Linh Lung Thiên xác định là vô dụng thì giới thiệu đến Thần hoàng thạch đơn cực kỳ hiếm có, chứa linh dược kinh nhân.

Viên thạch đơn ngoại hình rất đặc biệt, thêm công hiệu ích hỏa nên không ít người trả giá.

Tôn chưởng quỹ tự thân cùng người khác đưa Sơn hà thạch lên, Ngụy Tác không vội ra giá, khi Tôn chưởng quỹ đi rồi, gã phát ám kim sắc kiếm khí ra cắt.

Sơn hà thạch mà linh giai pháp bảo không làm gì được nhưng dưới ám kim kiếm khí thì bị gọt như gỗ mục.

Theo Linh Lung Thiên chỉ dẫn, Ngụy Tác cắt nửa trên đi, sau mười mấy đạo kiếm khí thì thủy linh khí tức khiến Diệp Cố Vi và Diệp Tiêu Chính cũng nhận ra từ Sơn hà thạch bắn ra.

"Cái gì đây?"

Ngụy Tác kinh ngạc, hai tay ánh lên ngân quang, gạt từng mảnh Sơn hà thạch ra, thứ được bao trong đó là một đoạn ngó sen màu trắng hơi ngả vàng, linh khí bức nhân.

"Đã hóa thành đá." Chạm vào thì thấy hoàn toàn thạch hóa.

"Chắc là phần còn lại của loại cây vô danh nào đó, như Hắc thủy liên." Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu quan sát kỹ, nhận ra là hóa thạch của một loại thực vật không biết tên. Vô tận man hoang có quá nhiều thứ, với kiến thức của mấy người không thể biết hết.

"Ít nhất tương đương với một viên bát cấp cao giai thủy hệ yêu đơn." Điều duy nhất Ngụy Tác khả dĩ khẳng định là lần này không thiệt, vì vật này linh khí thập phần tinh thuần, rất hợp cho tu luyện. Không như Hắc thủy liên tuy hàm chứa thủy linh nguyên khí kinh nhân nhưng chứa cả âm hệ nguyên khí tạp loạn không có lợi cho tu sĩ, muốn dùng Hắc thủy liên vào tu luyện thì tốn không ít thủy linh nguyên khí thuần tịnh để gột rửa, chỉ còn lại chừng ba phần. Gần đây Hắc thủy liên đối với Ngụy Tác thành ra vô dụng, đem luyện hóa để tu luyện thì không xong mà muốn tiếp tục nuôi dưỡng thì cũng như tăng cường uy năng phòng ngự cho Bất diệt tịnh bình, không tìm được bao nhiêu thứ thích hợp.

"Mới hai vạn hạ phẩm linh thạch, tu đạo giới hiện tại không còn ai biết nhìn đồ nữa." Linh Lung Thiên lắc đầu.

Vì có người đang tranh đoạt Thần hoàng thạch đơn, đến giờ mới hai vạn hạ phẩm linh thạch. Giá trị thật của vật này mà bị người ta biết thì mấy trăm vạn hạ phẩm linh thạch cũng không mua được.

"Ba vạn hạ phẩm linh thạch!" Ngụy Tác tăng thêm một vạn hạ phẩm linh thạch.

"Tên điên đó lại trả giá lung tung..."

"Bỏ linh thạch mua đá."

Ngụy Tác trả giá loạn xạ lúc trước đã mang lại hiệu quả, ai cũng nhớ giọng gã, biết gã trả giá rồi là như điên cuồng, không ai tranh được, còn thanh niên mặc tử kim sắc pháp y tựa hồ quyết định sau phách mại hội sẽ đối phó gã nên không cạnh tranh. Ngụy Tác với ba vạn hạ phẩm linh thạch mua được Thần hoàng thạch đơn, thứ là vô giá đối với cao giai tu sĩ!

"Thần hoàng thạch đơn! Một viên Thần hoàng thạch đơn mà ngươi chỉ mất có ba vạn hạ phẩm linh thạch là mua được!" Lục bào lão đầu kêu oa oa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio